181 Edit & Beta: Spum-chan
(*) Nguyên văn từ mánh khóe chính là yêu thiêu thân幺蛾子, trong c136 mình giải nghĩa sai giờ đính chính lại nha, 3 từ này có nghĩa là: chủ ý xấu, kẻ ra chủ ý xấu, giở trò, mánh khóe – Theo baike.
182 Bên trong quân doanh chung quy không thể so an tĩnh như ở nhà. Cho nên sáng sớm ngày hôm sau, Thẩm Thiên Lăng liền bị tiếng luyện binh ở bên ngoài đánh thức, vì thế dụi dụi mắt ngồi dậy.
183 Edit & Beta: Spum-chan
Phía cuối băng nguyên u ám, một vầng sáng màu xanh lục giống như dải băng vắt ngang giữa trời, dịu dàng quấn quanh giữa trời đất, là cảnh đẹp mà trên đất bằng không thể thấy.
184 Edit & Beta: Spum-chan
Tiếng rống dài xa xa càng lúc càng gần, trời đất mù mịt tuyết bay, ngay cả tầm mắt cũng trở nên mơ hồ.
“Là dấu hiệu của bão tuyết.
185 Edit & Beta: Spum-chan
Đợi đến khi Diệp Cẩn và Thẩm Thiên Phong vội vàng chạy qua, chỉ thấy đám người Tần Thiếu Vũ cũng đã đến ngoài doanh trướng, trong doanh trướng có hơi ồn ào, như là có người đang cố nén tiếng gào thét.
186 “Cô nương nhìn thấy cái gì?” Liên Thành Cô Nguyệt cũng hỏi.
“Đồ đằng. ” Kiếm Phách nhẹ giọng nói, sợ thanh âm quá lớn sẽ quấy nhiễu đến số mệnh trong nơi u tối.
187 Edit & Beta: Spum-chan
Mọi người lại tìm một vòng dưới đường hầm, chỉ cảm thấy tiếng nước càng ngày càng rõ ràng, hiển nhiên là ở gần đây, nhưng dù thế nào cũng không tìm ra nguồn phát, mặt đất khô ráo, trên vách tường cũng không có một đám rêu xanh nào, thật không giống nơi có dòng nước chảy qua.
188 Edit & Beta: Spum-chan
Đợi đến khi hai người rời khỏi địa cung, vội vội vàng vàng chạy đi tìm Mộ Hàn Dạ, chỉ thấy hắn đang đứng chung với Đao Hồn, không biết đang nhìn cái gì trong một cái hố.
189 Edit & Beta: Spum-chan
Tuy đã hứa với Thẩm Thiên Phong sẽ nghỉ ngơi nhiều hơn, nhưng dù sao độc của đội tiên phong vẫn còn chưa giải được, cho nên ngày hôm sau khi trời còn chưa sáng, Diệp Cẩn đã thức dậy, quay đầu nhìn lướt qua người bên cạnh, sau đó xốc chăn định xuống giường.
190 Edit & Beta: Spum-chan
Đạp Tuyết Bạch và Lục Thông Ngọc phóng thẳng một đường, nhanh chóng biến mất trong Tuyết Nguyên mênh mông. Trong lòng Cục Bông tràn đầy buồn bực, lắc lư chạy đến một đồi tuyết, cuộn mình thành một cục tròn vo – tuy rằng vốn dĩ nó cũng rất tròn rồi.
191 Edit & Beta: Spum-chan
Trên đời này có rất nhiều người xui xẻo, nhưng xui xẻo đến mức như Chu Giác, cũng xem như hiếm thấy.
Đương nhiên, nếu để ám vệ giải thích, vậy thì sẽ lại quy công cho Thẩm tiểu thụ — tóm lại chỉ cần có phu nhân ở đây, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
192 Ngày hôm sau phía Đông vừa lộ ra một tia ánh sáng, trong quân doanh liền đã náo nhiệt lên. Mấy trăm quan binh tay cầm thuốc nổ cùng đạn pháo sắp xếp đặt vào lô hàng, Thẩm Thiên Phong sau khi kiểm tra xác nhận qua một lần không có vấn đề gì, liền suất lĩnh mọi người cùng nhau vào núi.
193 “Sẽ không. ” Hoàng Đại Tiên nói, “Trời sắp nắng. ”
“Thật sao?” Mộ Hàn Dạ rõ ràng không tin, nhìn nhìn mây đen trên trời. . . . . . Hoàn toàn không có dấu hiệu sẽ xuất hiện mặt trời a !
“Tất nhiên là thật, lừa ngươi làm cái gì.
194 Tuy rất luyến tiếc, nhưng dù sao lần này đi ra ngoài không phải là vì du sơn ngoạn thủy, bên ngoài Tịch Mai thành còn có mấy vạn tướng sĩ đang đợi. Cho nên hai ngày sau, mọi người vẫn là dựa theo kế hoạch khởi hành, tiếp tục đi trở về Vương Thành.
195 Edit & Beta: Spum-chan
Ban đêm, trong Vô Tuyết Môn.
“Ca. ” Ngâm Lạc Tuyết ngồi bên hồ nước nóng, “Hôm nay là Lễ Hoa thần, dân chúng trong thành có đưa rượu đào hoa mới nhưỡng tới, muốn thử một chút không?”
“Ừ.
196 Edit & Beta: Spum-chan
“Sao lại ra đây. ” Liên Thành Cô Nguyệt khẽ nhíu mày.
Ngâm Vô Sương nhướn mày, “Đây là nhà ta. ” Tóc của y dài hơn nam tử bình thường một chút, đen như mực tản ra dưới ánh trăng nhàn nhạt, một thân bạch y không nhiễm bụi trần, mắt sáng như sao, môi mỏng khẽ mím, tuy đều là mỹ nhân, nhưng ngũ qua không nhu thuận khiến người thích như Thẩm Thiên Lăng, mặc dù với xứng với bốn chữ “Tao nhã vô song”, nhưng luôn khiến người ta sinh ra cảm giác xa cách.
197 Edit & Beta: Spum-chan
Chắc vì cảm thấy bầy dơi kia thật sự quá ghê tởm, cho nên thời gian Ngâm Vô Sương ngâm mình trong hồ nước nóng lâu hơn bình thường một chút, chờ đến khi y đi ra, sắc trời đã trở tối, Ngâm Lạc Tuyết đang ở bên ngoài chọc tuyết điêu.
198 Edit & Beta: Spum-chan
Có vẻ trong giang hồ vẫn luôn có một luật bất thành văn, đó chính là người càng có bản lĩnh, thì làm việc cũng càng thêm khiêm tốn, những kẻ chỉ gặp chút việc nhỏ đã gây đến nghiêng trời lệch đất thế này, tám chín phần đều là nửa thùng nước (*), vậy nên chỉ có thể dựa vào bề ngoài để hù dọa người khác.
199 Beta: Spum-chan
Trong một tòa nhà hoang phế đối diện với sông Tô Hà, một nhóm người đang quăng mấy cái túi lớn vào giếng cạn, xong rồi thì lập tức định chạy trốn, chỉ là còn chưa chạy được mấy bước, đã bị một bóng người từ trên trời giáng xuống cắt ngang giữa đường.
200 Edit & Beta: Spum-chan
Đêm hè ở Giang Nam rất yên tĩnh, mặt đá trên con đường nhỏ ướt sũng, trên mái hiên không ngừng có giọt nước nhiễu xuống, mùi hoa thơm ngát quanh quẩn đâu đây, gió lạnh nhẹ nhàng thôi qua rất thoải mái, vì thế hai người vốn định trở về nghỉ ngơi liền đi vòng lại dạo một lát.