1 Koharu Yui (tôi): 16t. con gái của 2 nhà báo nổi tiếng trên thế giới. vì ba mẹ đi công tác ở nc ngoài mà phải chuyển nhà tới 1 tòa biệt thự nguy nga, tráng lệ.
2 Trong một căn nhà tọa lạc tại thành phố Tokyo.
_ Yui-chan, xuống đây nào! - Tiếng một người phụ nữ dịu dàng gọi tên cô con gái.
Tại Phòng ăn, một người đàn ông trung niên đang ngồi đọc báo, người phụ nữ đang gọt hoa quả.
3 8h50 a. m
Chiếc xe ô tô chạy bon bon trên con đường cao tốc. Trong xe, Yui nhìn ra ngoài, thả hồn theo cơn gió buổi sớm. Ông mặt trời lúc này đang đạp xe đi dạo, đến đâu cx " Hello " chào ngày mới bằng những tia nắng ấm áp màu vàng nhạt.
4 Tôi theo cô gái kia vào phòng khách. Ừm … chắc tôi chỉ có thể nói là nó quá đẹp, đẹp không gì sánh bằng. Trên chiếc ghế sopha loại xịn có 2 người đang ngồi.
5 7h00 tối
“ Cốc … cốc … “
_ Thưa cô, ông bà chủ gọi cô xuống ăn tối - Từ ngoài, tiếng hầu gái vọng vào.
Tôi đang ngồi đọc cuốn tiểu thuyết thì có tiếng gọi.
6 1 ngày mới lại bắt đầu. Hôm nay tôi sẽ đến trường mới - học viện Rainbow. Gió buổi sớm thoáng qua, rất mát. Tôi vừa đi vừa vu vơ hát. Nắng sớm rải đều trên mặt đất.
7 _ Sao rồi? Cuộc sống của cậu tốt chứ?
_ Ờ! Ổn. – Tôi đáp lại câu hỏi của 1 người bạn ở trường cũ.
_ Sao lúc nào cậu cx tiết kiệm lời vậy chứ?
_ Ừm …
_ Thôi.
8 Tôi nhắm tịt mắt lại, cầm 2 vũ khí là 2 cây chổi phang tới tấp vào tên trộm. Vừa đánh tôi vừa la lên:
_ Chết này, chết này! Trộm đồ này! Ăn cắp này!
Tôi cứ la lên và đánh tên trộm ấy.
9 Hắn ta quay người lại, tôi phi tới. Nhếch môi cười, hắn ta như trêu tức tôi, liền đưa tay lên cao. Tôi trợn mắt, thử thách à? Tôi cố gắng nhảy lên để lấy lại nhưng khổ nỗi, ông trời không phù hộ, tôi thấp tì tì trong khi hắn ta cao hơn tôi hẳn 1 cái đầu.
10 Mà khoan đã, tại sao hắn ta lại đi theo tôi nhỉ? ( Reii: Mức độ tiêu hóa của chị này cực chậm. Không mong mai sau làm gì cho đất nước …) Trong khi hắn là trộm kia mà.
11 Sáng sớm, mới bảnh mắt ra mà tôi đã phải chạm mặt với cái tên Đại biến thái kia. Xui xẻo, đúng là xui xẻo mà. Tôi lườm hắn 1 cái rồi hiên ngang bước vào trong nhà bếp.
12 Sau khi kết thúc bữa sáng trong nỗi đau khổ và sự sợ hãi, tôi lẽo đẽo lết xác tới trường. Tâm trạng đang bực bội tôi vớ cái gì là đá cái ấy, miệng không ngừng rủa thầm tên biến thái:
_ Này, cô đang rủa tôi chết đấy hở?
1 giọng nói lạnh y như trong ngăn đá tủ lạnh vang lên đằng trc tôi.
13 Trong khi tôi vừa đi vừa tính kế hãm hại hắn thì bỗng dưng có mấy tiếng hú hét ở đâu làm tôi giật bắn mình. Uầy, tới trường rồi cơ à. Và lúc này tôi xác định mấy tiếng hú hét ấy ở đâu rồi.
14 Tôi thề là hôm nay chính là ngày tận thế của tôi. Vâng, 3 lần sứt đầu mẻ trán ( toàn nói quá lên thôi), bây giờ còn 1 tin rất rất bình thường với mọi người trong lớp và rất rất bất thường đối với tôi.
15 Giờ ra chơi.
Cô bạn Nina đc ông thầy yêu cầu lên phòng Hiệu Trưởng, vậy mà cô bạn vẫn cười tươi như hoa, đã thế còn lôi tôi đi nx chứ. Tôi tại sao phải đi cùng?? Không hiểu sao, cô bạn còn lôi theo cả cái tên ĐẠI BIẾN THÁI kia nx.
16 Vừa tan học, tôi vội vã chạy đi. Cuối cùng tôi cx tìm đc 1 chỗ để thải hết bực nhóc của mình, đó chính là nhỏ bạn thân. Không hiểu sao hôm nay nó gọi điện rồi hẹn tôi ra gặp.
17 Tôi nhìn xung quanh quán. Ở đây khá đẹp, tông màu chính là xanh dương tươi mát, dịu dàng. Bên trong trồng khá nhiều cây cảnh, nhưng tôi thích nhất là chậu cây xương rồng.
18 Trước khi quán đóng cửa.
_ AKIRA!!!
Tiếng thét long trời lở đất của Haruka vang lên làm hại không ít lỗ tai bị thủng. “ Vị thẩm phán “ bùng nổ rồi.
19 Đêm. Đường phố vẫn nhộn nhạp như thường, chỉ co điều, bây giờ nó tràn ngập trong những ánh đèn tráng lệ. Tokyo lúc này trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết.
20 “ Mimi gọi, Yui trả lời. Con heo lười còn không thức dậy … “
Tiếng chuông báo thức kinh khủng vang lên. Tôi thò tay ra khỏi chăn, rờ xem chiếc điện thoại đang vang lên điệu nhạc khủng bố tinh thần.