21 Chiếc xe hơi chạy vào từ cổng,qua một dãy dài đinh lăng, vòng qua đài phun nước,cuối cùng dừng lại trước một tòa nhà nguy nga tráng lệ. Diệp Tử anh mở cửa xe bước xuống,người hầu đã chạy ra nhận hành lí mang lên phòng.
22 Tử Anh hốt hoảng ngẩn đầu,gương mặt nhăn nhó vì xấu hổ,đang định nói xin lỗi và rời đi thì người đàn ông vừa tới lên tiếng. -"Vị này là. . . . . "Tử Anh định nhanh chóng nói qua loa là nhận lầm rồi định chuồn đi thì giọng nói Lâm tổng kia vang lên.
23 Sau khi hai đứa trẻ kia chạy đi, Tử Anh quay sang bé nở một nụ cười, dơ tay chỉnh lại cổ áo cho bé, cử chỉ dịu dàng hệt như người mẹ đang giúp con trai.
24 Về đến nhà,chưa gì Tử Anh đã bị cha mẹ dần ột trận, lại dám để cho Dương đại thiếu gia leo cây,bất quá Tử Anh có giải thích là lầm người nhưng nào có ai chịu tin lời cô đâu.
25 Tại bệnh việnTrong phòng vip,mọi thiết bị kĩ thuật đều tân tiến nhất,máy móc đều là mới nhất,tất cả đều là một màu trắng,màu trắng thuần khiết sạch sẽ,giường lớn bàn lớn,nhìn sang trọng như phòng tổng thống.
26 Biệt thự Lãnh giaLãnh Hàn ngồi trên bàn ăn, xung quanh là những người đứng hầu,mặc dù nhìn qua rất đông đúc,nhưng trong lòng anh lúc nào cũng một nỗi cô đơn.
27 Diệp Tử Anh,tay run run cầm tờ báo, đôi mắt buồn nhòe lệ,cô nhắm mắt rồi lại mở ra,một giọt nước mắt rơi xuống trên khuôn mặt thanh tú. Lãnh Hàn đám cưới,tin tức này thật là một hung tin đối với trái tim cô,trái tim như có ai đó bóp ngẹn,rất khó thở.
28 Giậc mình tỉnh giấc đã là giữa trưa,Tử Anh xuống nhà không thấy ai cả,đi đến nhà bếp,một người hầu nữ trẻ tuổi thấy cô liền nói. -"Tiểu thư! em dọn bửa trưa cho cô nhé!"Tử Anh đến bên bàn ăn,ngồi xuống,cô hầu gái bưng thức ăn lên,nguyên một bàn toàn những món ngon thơm phức,nghi ngút khói.
29 Nụ hôn tối hôm đó đối với Tử Anh chỉ là thua một vụ cá cược mà thôi,nhưng đối với Lâm Tuyên là sự ấm áp,là hy vọng,là nụ hôn ngọt ngào tuyệt vời nhất,đối với Lãnh Hàn là sự đau đớn,tuyệt vọng xé nát cõi lòng anh.
30 Sự việc xãy ra vào đêm hôm đó,có người mách với Mộng Cầm là nhìn thấy Lãnh Hàn ở cùng một cô gái,Mộng Cầm rất Tức giận liền cho người điều tra,sau khi biết đó là diệp Tử Anh,Mộng Cầm hận không thể đánh chết cô ta.
31 Khi Diệp Tử Anh tỉnh lại vào một buổi sáng,gió lùa từ cửa sổ vào trong hòa với ánh sáng sớm trong lành làm cả căng phòng bừng bừng sinh khí. Cô mở mắt đón nhận luồng ánh sáng dịu thơm mát,hít xâu một hơi,cảm giác thật thoải mái.
32 Chuyện Tử Anh bị bắt cóc ba mẹ cô không hề hay biết,bởi vì có anh trai cô che giấu cho cô. Diệp Tử Kỳ đã cho người điều tra người hại Tử Anh,nhưng anh tìm mãi vẫn không có đáp án,những tên côn đồ kia đã khai ra là một người phụ nữ nhưng chúng cũng không biết là ai vì đại ca chúng đã chết.
33 Tử Anh ngày ngày đi lại khó khăn với cái bụng to, cô vẫn sinh hoạt như vậy, hay đọc sách cho bảo bối nhỏ của cô nghe, hôm nay cũng vậy, Tử Anh ngồi trên.
34 Trên chuyến bay Từ Pháp về Đài Loan, trong khoang hạng nhất 6 ghế có hai người, một cô gái trẻ ăn bận sang trọng đang tựa đầu vào ghế ngủ say, một người phụ nữ trung niên nằm bên phải một ghế trống, cô gái mơ màng tỉnh giậy, mắt còn chưa mở.
35 Lãnh Hàn nhìn xoáy sâu vào cô bé, miệng nở một nụ cười, anh quay sang cô nhân viên nói. -"Cô! tự viết đơn đơn đi!"-"Lãnh Tổng!. . . . . tôi. . . . , Lãnh Tổng, ngài không thể một con nhóc mà sa thải tôi!" cô nhân viên vừa nói vừa chạy lại níu lấy cánh tay Lãnh Hàn.
36 Lãnh Hàn cho Mộng Cầm một cái liếc lạnh thấu xương kèm theo một câu nói. -"Từ nay hãy cút khỏi mắt tôi! nếu để tôi nhìn thấy, cô sẽ chết không được đẹp mắt!"sau đó đuổi theo Tử Anh chạy ra ngoài hành lang, anh đi nhanh đến trước mặt cô.
37 Nhật Hạ bóc cây kẹo bông gòn màu trẳng ra cắn một cái. -"Ôi! nó ngọt quá!" bé liếm liếm môi rất đáng yêu. -"Chú muốn ăn một miếng không!" Bé chìa cây kẹo về trước mặt Lãnh Hàn.
38 Tử Anh bảo y tá ra đón bé Nhật Hạ vào trong, Lãnh Hàn sớm được chuyển qua phòng hồi sức, khi Nhật Hạ được đưa đến bên cạnh cha, bé thấy được cảnh tượng kia thì vô cùng kinh hải, chú ấy nằm bất động, gương mặt có chút trầy xước, đầu quấn băng trắng, mặc đồ bệnh nhân, từ cửa đi vào Tử Anh nhìn bé nói.
39 đã 2 tuần trôi qua mà Lãnh Hàn vẫn nằm đó, anh vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, điều này khiến Tử Anh vô cùng đau đầu. Nhật Hạ thì đã xuất viện từ sớm, ngày ngày Tử Anh luôn tự mình chăm sóc Lãnh Hàn, trãi qua bao nhiêu chuyện cô mới nhận ra được tình cảm của mình, cô vui vì ai, buồn vì ai, lo lắng cho ai.
40 Lâm Tuyên lên xe, anh phóng nhanh trên đường mang theo tâm trạng đau đớn, anh biết trong lòng cô không có anh, nhưng anh vẫn kiên trì, anh hy vọng một ngày nào đó cô nhận ra tình cảm của anh và mở lòng với anh, nhưng anh tính sai rồi, trái tim cô chỉ có một, chỉ có một người mà thôi.