41 – Anh là… Phí Kỳ?
Lăng Tuyết trợn mắt kinh ngạc, lúc trước cô đã đoán Phí Kỳ sẽ tra ra được mối liên hệ giữa cô và Hàn Giai, sau đó sẽ gây bất lợi cho Hàn Giai, không ngờ hắn lại ra tay như như vậy.
42 – Ừm…
Lôi Quân cảm thấy tính khả năng không lớn lắm, bởi vì anh thấy cách “Cung Thiên Long” lùi xe ra rồi xuất phát, tư thái đó chính là của một cao thủ?!
Nhưng anh không dám nhiều lời.
43 Cố Huy bất an nhìn Lăng Tuyết, siết chặt nắm đấm, làm tốt công tác chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Nhưng mà, Lăng Tuyết hình như không sợ chết, lạnh lùng trừng mắt với Phí Kỳ:
– Có gan thì chém chết tôi đi.
44 Lăng Tuyết lái xe trở về biệt thự cũ của họ Cung vẫn chưa đến 9h30, Tần Tuệ đã điều nhân viên bãi đổ xe đi hết, dẫn theo nhân viên của họ Cung đứng chờ sẵn.
45 Dọc đường, Tần Tuệ gọi điện cho Cố Huy:
– Xin chào Cố Huy, tôi là Tần Tuệ, hiện giờ cô Cung nhà chúng tôi muốn đến tìm ngài Thân Đồ, không biết bên ngài ấy có tiện không?
– Xin chị chờ một lát- Cố Huy che điện thoại lại, bước nhanh theo Thân Đồ Dạ lên lầu- Chủ nhân, cô Cung hiện tại muốn đến tìm anh!
– Đến đây?- Thân Đồ Dạ nhướng mày.
46 Thân Đồ Dạ mặc áo choàng tắm, nước trên người vẫn chưa khô hẳn, tóc còn ướt, nước vẫn đang nhỏ giọt xuống, làn da màu đồng cổ dưới ánh đèn tản ra thứ ánh sáng mê hoặc, đèn trong phòng dịu nhẹ, càng tôn lên khí phách và vẻ thần bí cuồng vọng của anh, đôi mắt sâu thẳm ấy đang nhìn Lăng Tuyết.
47 – Tại sao lại như vậy?- Lăng Tuyết tái mặt, vội vàng chạy ra ngoài- Mau chóng về nhà.
– Nhưng mà…- Tần Tuệ nhìn Thân Đồ Dạ.
– Bây giờ em có chuyện gấp phải về trước- Lăng Tuyết lo lắng nói.
48 Nghe vậy, Lăng Tuyết vô cùng cảm động, với chuyện của cô, Lãnh Thanh Mặc vẫn luôn để tâm như vậy, chỉ một cuộc điện thoại đã lập tức tốn công điều tra, xử lý giúp cô.
49 Thân Đồ Dạ đi rồi, Tần Tuệ không nghiêm khắc canh chừng Lăng Tuyết như bình thường nữa, Lăng Tuyết gần như không có việc gì cần ứng phó, cả người thư thái, mấy hôm nay liền chuyên tâm ở nhà chăm sóc Lăng Ngạo.
50 Tần Tuệ nghe vậy, thở dài:
– Vậy thì phải làm sao? Nếu không hủy hợp đồng, tập đoàn chúng ta trong vòng 15 năm phải chia ba phần lợi nhuận mỗi năm cho Tập Đoàn Bạch Thị, Tập Đoàn Bạch Thị không đầu tư gì cả, ngồi không lấy ba phần tiền của chúng ta, so với mười lăm năm, hai năm lợi nhuận thì có là gì?
– Hợp đồng này là Cung Hiếu Cường ký, nên để ông ta chịu trách nhiệm, tại sao chúng ta phải gánh vác thay ông ấy?- Lăng Tuyết không rõ lắm.