21 Có dấu vết của Sneiderman ở Trung Quốc. - Hắn là trùm buôn lậu vũ khí ở Mêxicô đúng không? - Phải. Là một trong 10 tên nằm trong danh sách đen của Interpol.
22 Đơn giản là họ thấy em thú vị thôi. Vì họ đã quá nhàm chán với những cô nàng quanh chân họ rồi. Còn thích thì chưa chắc. - Xong vụ này anh sẽ quay về đây, đợi em nhận anh trai xong sẽ bắt cóc em về Hồng Kông.
23 Ông ấy theo em cả chục năm nay rồi còn gì. Anh nghĩ ông ấy còn giỏi hơn cả trợ lý Magarret của em đấy. Có tiếng thông báo từ sân bay. Quân Anh nhìn đồng hồ rồi giục : - Thôi anh lên máy bay đi.
24 Ừ… tôi biết tôi là ai mà. Thế nào, một đêm phiêu cùng tôi trên đường chỉ đổi lấy một câu hỏi mà không đồng ý à? Hay là anh sợ? - Tôi mà sợ à?- Trọng bị gãi đúng chỗ ngứa nên quắc mắt quạu lại.
25 Mày nhớ mặt tao chưa?- Đặt một chân lên lưng hắn, Hiếu hỏi đầy đe dọa. - Em xin lỗi…- Hắn yếu ớt van xin- Là em sai… Em đáng chết. Xin anh tha cho. - Đã đáng chết mà còn đòi sống à? - Em biết tội em to, nhưng xin anh tha cho.
26 Anh có vẻ không thích Thảo Vy? - Thích thế quái nào được. Khinh người bỏ xừ, tôi cũng ghét cái tính tiểu thư của nó. Thế mà ông già tôi với ông già nó cứ quyết làm thông gia với nhau để tiện làm ăn.
27 KyO huấn luyện thì làm gì mà đòi xuất sắc môn đó được. - Cô cười châm chọc. - Cuối tháng nhận công tác xong em sẽ về Hồng Kông nghỉ xả hơi mấy tuần. Thế chừng nào chị hết nghỉ phép.
28 Anh Lâm…- Ông có vẻ xúc động khi quản gia Lý nhắc đến người bạn chí thân của mình. Rồi ông rưng rưng khóc như một đứa trẻ- Là em có lỗi, em đã không giữ được lời hứa với cậu ấy.
29 Tôi đã nói với cô rằng cha cô, ông Hà và ông Đinh là ba anh em kết nghĩa, cùng làm ột ông trùm xã hội đen. Cả ba người đều là tâm phúc của ông ấy. Sau này, giang hồ gọi họ là Hắc Bạch Thanh quan.
30 Tôi đã phát hiện ra người đàn ông bí mật theo dõi cô và ngôi nhà này nhiều ngày nay. Ông ta là một xã hội đen, sống ở cách đây 20km, ông ta thường theo cô từ võ quán đó về tận đây.
31 Nghĩa là ngay khi họ kết nghĩa thì cái tên này cũng ra đời luôn chứ không phải do giang hồ đặt cho họ như vậy. - Quân Anh lẩm bẩm suy nghĩ. Khoảng 2 phút sau, cô bật dậy : - Quản gia Lý.
32 Núi non ở đây hiểm trở quá! Toàn là núi đá. - Hiếu nhăn mặt nhìn xung quanh. - Không có sóng điện thoại. - Trọng cáu kỉnh nhét lại cái điện thoại vào túi quần.
33 Ô, vậy hả? Những người gốc làng này giờ còn ít lắm em ạ! Giờ ở đây toàn là người vùng khác đến đào vàng thôi em à. Thế em con cái nhà ai? - Chị cũng là người gốc làng này ạ? - Ừ… chị sống với bà ở đây.
34 Này người đẹp. - Hiếu gọi cô, cả ba anh chàng có vẻ như chán nản với nơi này lắm rồi. - Sao thế? - Nếu là chỉ đến thăm chỗ này thì có lẽ xong rồi chứ? Ăn xong chúng ta chuồn nhé! Làm sao tôi có thể sống ở đây một ngày mà không điện đóm, nước non gì được.
35 Tôi sẽ giao họ cho chị vào ngày mai. - Làm sao cô biết được. - Tôi đã bị chúng phát hiện ra rồi. Nhưng như thế càng hay, tự họ sẽ đến tìm tôi. Sáng ngày mai Alex và Arrow sẽ đưa chị đến chỗ chúng tôi, nhớ nhé, họ sẽ lấy chúng tôi làm con tin đấy.
36 Cô thầm cám ơn sự thông minh và nhanh trí của người em trai quản gia Lý. Ông cố tình đánh lạc hướng những kẻ săn lùng mình, kết thúc bi kịch bằng một sự sắp xếp số phận đầy hợp lý.
37 Giết nó đi…- Ông ta lạnh lùng ra lệnh. - Ông chủ, chúng ta phải giữ nó làm con tin…- Ngô Minh bối rối trước cái mệnh lệnh đó. - Chúng ta không cần quá nhiều con tin.
38 Để chúng nó vào. Ngay khi nhìn thấy Quân Anh bị trói hai tay ngoặt ra đằng sau, cả ba vừa sửng sốt vừa phẫn nộ. Trọng nhìn ông ngoại, thắc mắc: - Ông, cô ấy là bạn của bọn con, sao lại phải trói cô ấy như thế.
39 Ta không tha cho những kẻ phản bội ta… Chúng đều đáng chết hết. - Đồ độc ác…- Hiếu hét lên định chồm tới ông ta nhưng họng súng đen ngòm đã buộc cậu phải lùi lại.
40 Quân Anh bình thản ngồi xuống đối diện với họ. - Ông ấy đã kể cho các anh nghe rồi phải không? Ông ấy khỏe chứ? - Sau tất cả những gì ông của tôi gây ra cho gia đình em, em vẫn không oán giận ông ấy sao? - Ông ấy đã trả giá của mình rồi.
Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 47