41 Hiểu Thiên dừng động tác lau tóc lại
Cô cởi chiếc khăn tắm đang quấn quanh người, sau đó đi tới chiếc tủ quần áo của mình.
Mở cửa tủ, lấy ra một bộ váy ngủ trong đó, mặc vào.
42 Nghe những lời này từ miệng Mạc Thuần Uy thốt ra, trong lòng Hiểu Thiên vô cùng hạnh phúc.
Mặc dù anh đang bị cô thôi miên, anh đang không nhận ra cô thật sự.
43 Mặt Hiểu Thiên nóng bừng như lửa đốt.
Anh. . . Anh thật vô lại quá rồi. Những câu hỏi như vậy. . . sao cô có thể trả lời được.
Đang suy nghĩ thì thân thể cô bị Mạc Thuần Uy đẩy xuống giường.
44 Mạc Thuần Uy ôm lấy cả người Hiểu Thiên, lưu luyến hôn lên làn môi non mềm, hôn lên từng tấc từng tấc da thịt trên khắp toàn thân cô. Hạ thân phía dưới lại không chút do dự mà động mạnh một cái, chôn sâu bên trong cô.
45 Tiếng gió nhàn nhạt mang theo mùi hương của tháng năm đầu hạ và mùi tinh khiết của hoa lưu ly nhẹ nhàng bay vào phòng
Cánh cửa sổ kính trong suốt hé mở, theo tiếng gió tạo ra âm thanh vù vù
Gió luồn qua khe cửa, thổi phất phơ những tấm rèm cửa mỏng manh
Ánh nắng chiếu vào tấm cửa kính, phản chiếu những tia sáng xinh đẹp
Trong căn phòng tràn ngập mùi nắng và mùi dư vị của buổi tối.
46 "Vũ, không được làm cô ấy bị thương. " Âm điệu trong giọng nói của Ngân Kính trầm trầm, mang theo thập phần băng lãnh mị hoặc. Nhưng cũng chất chứa đầy thương tâm.
47 Hiểu Thiên đi theo sau Vũ.
Hai mắt cô nhìn xung quanh cẩn thận một lượt
Cô đã tới đây rất nhiều lần, hành lang rộng dài, không có lấy một vật trang trí, lại thêm ánh sáng yếu ớt khiến cho không gian nơi đây càng trở nên âm u lạnh lẽo.
48 Tình yêu là không có lý do
Yêu là chấp nhận bản thân bị tổn thương
Yêu. . .
. . . là chấp nhận hi sinh!
Người ta nói yêu là vì chữ "nợ", trả hết "nợ" thì hết yêu.
49 "Alo, Trịnh Liệt!. . . ừ tớ đây. . . . ừ. . . cảm ơn. . . "
Nhấn phím tắt, đặt điện thoại lên bàn và ngửa đầu nhìn lên trần nhà.
Khuôn mặt băng lãnh của Mạc Thuần Uy hiện lên sự khó hiểu bất thường.
50 "Cô là ai?"
Địch Mẫn Nhu giật mình khựng người lại. Sau đó quay đầu nhìn.
Một người đàn ông với áo sơ mi trắng và quần jean tối màu. Tay áo được xắn lên gần khuỷu tay, ngón tay đưa lên, nâng gọng kính, sau đó anh ta đứng thẳng người.