61 Ngọc Liên Thành tĩnh tọa trước thư án, vẻ âm trầm đẹp như một bức ngọc điêu, nhìn thấy Nguyễn Nhược Nhược quay trở vào, mi mắt nhướn lên, tựa như hai viên trân châu được ánh mặt trời chiếu sáng.
62 Hôn lễ công chúa!Từ sáng sớm lễ bộ đã truyền hỉ chiếu, cả nước người người đều phải mặc quần áo màu đỏ, nhà nhà giăng đèn kết hoa, vạn dân cùng chúc mừng.
63 “Hoa minh nguyệt ám phi khinh vụ, kim tiêu hảo hướng lang biên khứ. Hoạch miệt bộ hương giai, thủ đề kim lũ hài. Họa đường nam bạn kiến, nhất thưởng uỷ nhân chiên.
64 Hai người đi sâu vào rừng, nơi này có thể tránh được ánh mắt của người khác nhưng xa xa vẫn nghe thấy tiếng ngựa hí, tiếng người hô gọi. Lý Lược không thể kiềm chế được nữa, hắn phiên thân xuống ngựa, chạy đến chỗ Nguyễn Nhược Nhược, vươn cả hai tay đón nàng xuống đất.
65 Sau mỗi chuyến săn thú, những người đi săn sẽ tự gom củi đốt lửa, đem còn mồi săn được nướng lên rồi đánh chén. Đám người đi săn tản ra, khắp nơi có thể thấy được từng cột khói bốc lên, mùi thịt nướng thơm phức thoảng thoảng ập vào mũi Nguyễn Nhược Nhược.
66 “Cái gì? Ngươi tham gia chuyến đi săn hoàng thất mà không mang ta đi theo!”Ngày thứ hai sau khi chuyến săn thú kết thúc Diêu Kế Tông mới biết Nguyễn Nhược Nhược được tham gia nên nhảy dựng lên.
67 Lý Lược gặp Dương công chúa bên ngoài hoàng cung. Nàng vừa thỉnh an Hoàng Thượng xong đang muốn trở về, Lý Lược là vì công vụ ở lễ bộ mà nhập cung, công việc cũng tương đối hoàn tất nên cáo lui hồi phủ.
68 Giờ hợi đêm đó, Nguyễn Nhược Nhược vẫn chưa chịu xuất phủ. Lý Lược giận, nàng so với Lý Lược còn giận hơn, bất quá thói quen đã hình thành, lúc này dù bản thân không chịu ra ngoài nhưng cũng không thể cản nổi tiếng gào thét trong đầu, “Hừ, còn muốn cho ngươi thông qua ba tháng tìm hiểu, nhìn biểu hiện của ngươi thế này, ta phải kéo dài thời gian tìm hiểu mới được”.
69 Lý Lược đánh xe ngựa chạy ra ngoại thành. Nơi này vắng vẻ, xung quanh chỉ có cỏ khô, cây cối xa gần tàn úa điêu linh hơn phân nữa. Tiết trời cuối thu, trong gió đã cảm nhận được hàn khí.
70 Tiết thu càng lúc càng giá lạnh, không khí lạnh lẽo buổi sớm mai tựa như bông tuyết thấm vào xương cốt. Sau khi dùng xong bữa sáng, Nguyễn Nhược Nhược sợ lạnh nên quấn chăn ngủ hồi lâu, thừa dịp có ánh nắng mặt trời ấm áp mới xuất phủ.
71 Lúc Nguyễn Nhược Nhược từ trong phủ của Diêu Kế Tông đi ra thì mặt trời đã ngả về tây. Nàng vội vàng tăng nhanh cước bộ, muốn hồi phủ trước bữa cơm tối.
72 Nữa đêm giờ hợi, Nguyễn Nhược Nhược mang theo tâm sự nặng nề đến cửa sau gặp mặt Lý Lược. Nàng có rất nhiều lời muốn nói, hơn nữa cũng có rất nhiều chuyện muốn cùng hắn thương lượng.
73 Nguyễn Nhược Nhược đã liên tiếp ba ngày không nhận được tin tức từ Lý Lược, hắn chẳng những không xuất hiện mà Tần Mại cũng biệt vô âm tín. Nàng biết đã có biến, nhưng không biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Suốt ngày nàng đứng ngồi không yên.
74 Nguyễn Nhược Nhược đã liên tiếp ba ngày không nhận được tin tức từ Lý Lược, hắn chẳng những không xuất hiện mà Tần Mại cũng biệt vô âm tín. Nàng biết đã có biến, nhưng không biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Suốt ngày nàng đứng ngồi không yên.
75 Tĩnh An vương gia trở về phủ khá muộn, vừa vào đến cửa đã trông thấy vương phi đang vội vã bước đến nghênh đón. Nàng báo tin tốt, nói rằng Hơi Nhi đã suy nghĩ thông suốt, không còn hồ đồ tự làm khổ mình nữa.
76 Diêu Kế Tông đi rồi, Nguyễn Nhược Nhược và Lý Lược hai người đến hồ nước trước tiểu viện rửa tay rửa mặt, tẩy sạch bụi đất sau một đêm bôn ba vất vả. Sau đó bọn họ trở vào phòng lục soát một lần nữa, sắp xếp lại những vật dụng bình thường hằng ngày.
77 Đêm buông xuống, Nguyễn Nhược Nhược tìm được một chiếc đèn dầu và vài cây nến dài ngắn khác nhau. Nàng đốt đèn lên, sau đó chuyển sang xăm soi mấy cây nến, nhìn trái nhìn phải một hồi rồi hăng hái nói, “Lý Lược, chúng ta làm đèn lồng đi!”.
78 “Dậy đi dậy đi, mặt trời rọi đến mông rồi, mau đứng dậy làm việc đi”, Lý Lược vẫn đang chìm trong mộng đẹp thì bị Nguyễn Nhược Nhược ghé vào tai mà réo inh ỏi.
79 Thất hoàng tử Lý Mân đi đi lại lại trên con đường dẫn tới Nguyễn phủ đã khá lâu nhưng vẫn không thấy Nguyễn Nhược Nhược xuất hiện. Sau khi phân phó người đi nghe ngóng, hắn dò được tin tức “Tam tiểu thư lưu lại một phong thư, tự mình rời phủ”.
80 Tĩnh An vương gia cho người theo dõi Diêu Kế Tông không phải một hai ngày. Trên khinh khí cầu ngày hôm đó không khó nhận ra có hai nhân ảnh, một người được xác định là Nguyễn Nhược Nhược, vậy còn người kia? Ai là trợ thủ của nàng? Mới đầu Tĩnh An vương gia phỏng đoán người đó là Ngọc Liên Thành, hắn cố ý sai người thăm dò hành động đêm đó của Ngọc Liên Thành.