61 Trên đời này không có người tôi không tìm được. Nâng lên mắt đen dùng ánh mắt lạnh lẽo anh tổng kết ngôn ngữ sau cùng. Thanh Thần nhìn bức tranh trên bàn mất hồn.
62 Nước mắt không tiếng động trong suốt rơi vào trên hai gò má cô, cho là cô sẽ đẩy anh ra Nhưng cô lại không có. Mặc bàn tay anh lửa nóng thăm dò thân thể của mình, cánh môi ấm áp để dưới cổ của cô, cô nhắm mắt ngừng rơi lệ, ưu sầu ở giữa hai lông mày.
63 Hít hít lỗ mũi cô điều chỉnh tâm tình của mình: "Tôi vừa mới nấu mì. "Kéo áo ngủ qua một bên ôm cô lên. "Cùng nhau ăn. "Đến phòng ăn một bát mì đặt ở trên bàn, anh ôm cô vào trong ngực đặt ở trên đùi, cô hơi đỏ mặt: "Thả tôi xuống.
64 Khi tỉnh lại trước mắt là khuôn mặt tuấn dật phi phàm. "Lãnh —— ". Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ửng đỏ như hoa hồng loại xinh đẹp động lòng người. "Chào buổi sáng.
65 Phòng ở mới hoàn cảnh tốt phải không có nghi ngờ. Trên ban công có bàn đu dây, cô có thể ở chỗ này vẽ tranh cũng có thể ở chỗ này đếm sao xem trăng sáng.
66 Mới bước vào biệt thự Mạc Lãnh Tiêu đã nhìn thấy Lâm Sách mặt say mê ngồi ở trước dương cầm hơi cong môi một cái lạnh lùng nói: "Khi nào thì bắt đầu thích Piano rồi hả ?"Lông mi dài nhảy lên ngón trỏ lướt qua phím đàn khiến tiếng đàn êm tai vang vọng ở trong nhà: "Bộ Piano này cũng không phải là của tôi.
67 Bị người đưa vào một phòng cà phê thanh tĩnh lông mày thanh tú của Thanh Thần nhíu lại người bắt cóc cô thật là muốn mời cô đến uống cà phê?"Lão gia! Đã đưa Mộ tiểu thư đến rồi.
68 "Mười một năm trước tôi đi đến nhà Mộ bá bá, nơi đó chính là nhà của tôi, mười một năm trước lần đầu tiên tôi gọi Mộ bá bá là cha, ông chính là cha duy nhất của tôi.
69 Trở về trong biệt thự tắm rửa Thanh Thần lẳng lặng mà ngồi ở trên ghế sofa mặc cho suy nghĩ bay tán loạn. Nhưng mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, ánh trăng trên núi Đông Sơn.
70 Tại sao anh lại biến thành như vậy? Tại sao hôm nay muốn cô ở lại như vậy?Là bởi vì anh uống say sao? Hay là bởi vì trong lòng anh gọi người con gái tên Tiểu Nhược đó?"Cô cả đêm không ngủ chờ tôi trở lại không phải là chờ cái này sao?" Dùng sức giày xéo cô Mạc Lãnh Tiêu tà ác hỏi: " Không phải là cô tự nguyện muốn hiến thân sao?"Thật là đau! Anh đối đãi không hề tình cảm khiến Thanh Thần không ngừng khóc to kêu lên: "Van cầu anh thả tôi!""Thả cô?" Bắt được hai tay của cô giơ lên cao đến trên đỉnh đầu, dùng đầu gối tách ra hai chân của cô: "Cô đừng mơ tưởng!"Nhìn đôi mắt xanh của anh mang theo men say và điên cuồng, trái tim của Thanh Thần run rẩy không dứt.
71 "Không, không cần!"Nửa đêm từ trong mộng giật mình tỉnh lại!Thanh Thần một thân đổ mồ hôi đưa tay sờ soạng chăn bông bên người tay chỉ chạm được một cỗ lạnh lẽo.
72 "Tối nay bạn bè ở đoàn thể xã hội có một buổi gặp gỡ cậu cũng tham gia chứ? Một người cũng rất nhàm chán có phải không?" Tiết Khả Nhân nhã nhặn tìm kiếm ý kiến của cô.
73 Hai má đỏ ửng lông mi thật dài ở ánh đèn chiếu xuống tách thành hai mảnh làm bóng mờ đau lòng người. Cô khẽ cúi đầu chỉ là cười không gia nhập bọn họ nói chuyện cũng không uống rượu nữa.
74 Bàn tay, hung hăng nắm ở cằm của cô, giọng nói Mạc Lãnh Tiêu bá đạo lại tà ác: "Mộ Thanh Thần, cô là nhớ tôi, hay là tịch mịch?"Lời của anh, mười phần tà lệ, bên trong lạnh lẽo lại bí mật mang theo mập mờ vô hạn.
75 Phòng họp to như vậy, Mạc Lãnh Tiêu ngồi ở vị trí cao nhất, đanh mặt nhìn tài liệu. Hội nghị cấp cao đang bàn luận bản kế hoạch công trình, anh chỉ là nhíu lông mày, quét mắt một vòng, cán bộ cao cấp vốn là kịch liệt biện luận, cũng thức thời câm miệng.
76 Vẻ mặt người đàn ông lạnh lùng, nhìn bộ dạng cô kích động hoảng sợ, một bàn tay túm lấy cô, xé toạc chiếc áo mỏng trên người cô : "Còn giả bộ thanh cao cái nỗi gì!"Tiếng vải vóc bị xé rách, vang lên trong đêm, có thể nghe rất rõ, cho thấy sự bất lực và thê thảm của người trong phòng.
77 Bàn tay to chậm rãi dời đi gò má của cô, trong nháy mắt ngay lúc muốn chạm vào da thịt cô, người đàn ông bỗng chốc dừng lại động tác, nhanh chóng đứng lên.
78 "Được rồi, Tiết đại tiểu thư, cô nói đủ rồi chứ?" Giọng nói Lâm Sách cũng tăng thêm đi vào: "Chớ một bộ dáng vẻ hiên ngang lẫm liệt, thiếu gia nhà tôi cũng không bạc đãi hai chị em nhà cô, không phải đều đem miếng đất ở cửa Tây giao ấy người khai phá rồi sao? Vẫn nói nhảm nhiều như thế.
79 "Thật sự nghe lời?" Anh nhíu lông mày nhìn cô, trong giọng nói mang theo vẻ tìm tòi nghiên cứu. "Ừ. " Cô gật đầu thật mạnh, giơ ngón tay thề: "Em bảo đảm.
80 Biệt thự yên tĩnh bên hồTrong phòng khách, Mạc Lãnh Duệ đem tài liệu cầm trong tay đặt ở trước người của Mạc Lãnh Tiêu: "Căn nhà anh muốn, thủ tục đã làm xong.