121 “Ây da, bớt bớt lại đi, tôi không nhìn được ánh mắt kia nữa rồi nha!”
Tích Gia Di giả vờ ghét bỏ gương mặt đang chìm đắm trong hạnh phúc của Hạ Thi Văn, quay người cầm cốc bia lên tu một hơi.
122 Hôm nay, Hạ Thi Văn lại tới trường để báo danh.
Chiếc xe MayBach của Tư Hạo Hiên đỗ kịch lại trước cổng trường.
Chiếc xe đẹp như vậy, thực sự là thu hút ánh mắt của rất nhiều người, ai ai cũng đoán xem trong xe rốt cuộc có phải là một đại gia già sụ bao nuôi một cô nữ sinh viên?
Hay là một ông bố đưa con tới trường?
Cửa xe bật mở, phút chốc, mọi người liền không cần phải suy đoán nữa
Người đàn ông trong xe chậm rãi bước ra, thu hút hết thảy sự chú ý, xung quanh các cô nữ sinh bắt đầu bàn tán xôn xao:
“Ôi mẹ ơi, anh ấy đẹp trai quá đi! Đây là chở bạn gái đi học sao?”
“Đẹp trai muốn rụng trứng mất rồi! Nhìn ánh mắt kia đi…”
“Đẹp trai như vậy, không biết cô bạn gái là người thế nào nữa? Thật mong chờ….
123 “Ây da, bớt bớt lại đi, tôi không nhìn được ánh mắt kia nữa rồi nha!”
Tích Gia Di giả vờ ghét bỏ gương mặt đang chìm đắm trong hạnh phúc của Hạ Thi Văn, quay người cầm cốc bia lên tu một hơi.
124 Vậy mà lại…….
Tư Hạo Hiên…. . ?
Thực sự là anh, Tích Gia Di không có nhìn nhầm!
Người đàn ông cô ta hàng mong nhớ nay lại xuất hiện trước mắt cô, thật sự là một loại cảm động không nói rõ thành lời.
125 Hạ Thi Văn lúc này vừa mới đặt chân tới cửa Hạ gia, cô cũng không nghĩ ngợi nhiều, trực tiếp chạy vào ngay bên trong đại sảnh, miệng thở hồng hộc, sắc mặt nhợt nhạt vô cùng.
126 Tít, tít, tít…
Đã bao lâu, cô vậy mà lại quay về cái nơi nồng nặc mùi thuốc sát trùng này, nhưng người nằm đó bây giờ không phải là Hạ Thi Văn, mà là người đã nuôi dưỡng cô từ ngày còn bé…
Tâm trạng cô bây giờ vô cùng hỗn loạn, không biết rốt cuộc nên làm thế nào mới phải!
Năm đó Hạ lão gia chắc chắn không tránh khỏi liên quan, nhưng ông lại là người nuôi cô lớn lên, chăm sóc cô từ lúc nhỏ, cô nên làm gì đây?
Nhìn cái người đang nằm trên giường bệnh, lại nghĩ đến chuyện cô mới vừa được kể, nhất thời chỉ biết thở dài.
127 Hạ Thi Văn lúc này vừa mới đặt chân tới cửa Hạ gia, cô cũng không nghĩ ngợi nhiều, trực tiếp chạy vào ngay bên trong đại sảnh, miệng thở hồng hộc, sắc mặt nhợt nhạt vô cùng.
128 Tít, tít, tít…
Đã bao lâu, cô vậy mà lại quay về cái nơi nồng nặc mùi thuốc sát trùng này, nhưng người nằm đó bây giờ không phải là Hạ Thi Văn, mà là người đã nuôi dưỡng cô từ ngày còn bé…
Tâm trạng cô bây giờ vô cùng hỗn loạn, không biết rốt cuộc nên làm thế nào mới phải!
Năm đó Hạ lão gia chắc chắn không tránh khỏi liên quan, nhưng ông lại là người nuôi cô lớn lên, chăm sóc cô từ lúc nhỏ, cô nên làm gì đây?
Nhìn cái người đang nằm trên giường bệnh, lại nghĩ đến chuyện cô mới vừa được kể, nhất thời chỉ biết thở dài.
129 “Em tới đây làm gì? Không phải bị thương ở đâu chứ?”
Anh cố ý đánh trống lảng câu hỏi của cô.
Nhắc đến chuyện này, tim Hạ Thi Văn lại nhói lên.
Có những chuyện, không nhắc thì sẽ không đau, nhưng một khi đụng vào là lại âm ỉ rỉ máu.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Giới, Đô Thị, Khoa Huyễn, Huyền Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Đô Thị
Số chương: 50