41 Tiếng chuông điện thoại bàn của nhà Doãn Văn đột ngột vang lên. Đánh thức người trước tiên là Thím Vương. Thím Vương tuy là người làm, nhưng địa vị ở gia đình Doãn Văn rất cao.
42 Mấy ngày, không có cô, mới biết rằng cô quan trọng bao nhiêu.
Chỉ có cô là người hiểu anh nhất, biết lúc nào anh muốn gì, sắp xếp lịch trình thì ổn thỏa hợp lý.
43 Lúc Doãn Văn Trụ mang Phương Thê tới, đám người Quý Thư đã đến. Đây là một quán bar, trang trí cũng không xa hoa bao nhiêu, thế nhưng người pha rượu ở nơi này lại độc nhất vô nhị.
44 "Hình như cô ta theo đuổi là Tần tổng, chẳng qua Tần tổng không xem trọng cô ta, cho nên chỉ có thể tìm những ông già có tiền kia. "
"Đúng vậy, thật là đê tiện, vì tiền mà có thể làm người tình của các ông già đó.
45 Hạ Sơ ngồi một bên, trên đầu quấn băng gạc, lúc nhìn thấy cô, khóe môi không khỏi giương lên, nhưng rất nhanh liền như cũ. Đương nhiên, một bộ dáng yếu đuối bất lực.
46 "Lý Nguyệt, tin kia là do cô đồn ra phải không?"
Có chút lời đồn đãi nàng không quan tâm, nhưng là có chút nàng quan tâm.
"Ngày hôm đó, không phải Chị Phương đã thừa nhận sao?"
Lý Nguyệt nói với vẻ khinh thường.
47 Lau khô nước mắt, Phương Thê vẫn chưa mở cửa, chỉ lên tiếng gọi yếu ớt, "Trụ. ""Ừ. " Doãn Văn Trụ khẽ lên tiếng. Cách một cánh cửa, tiếng nói của anh có mấy phần không rõ.
48 Anh không phải không tin cách làm người của cô, nhưng ngày đó lại buột miệng nói ra những lời như thế.
"Cám ơn. "
Phương Thê có chút vui vẻ, không nghĩ tới Tần Tiêu Nhiên có thể làm chuyện như vậy.
49 77 ngày, hôn nhân của bọn họ, không, có lẽ là nên nói hợp đồng duy trì được 77 ngày. Thì ra mình lại nhớ rõ ràng như thế. Từ lúc bắt đầu đến kết thúc.
50 "Yêu cầu gì?"
Người nọ mở miệng hỏi.
"Chờ sau khi chuyện bại lộ ra, ông một mực chắc chắn với Tần Tiêu Nhiên là thư ký Phương Thê đem tài liệu này bán cho ông.
51 Nghe ông nội nói đến cha, Phương Thê cảm thấy phức tạp. Lúc ban đầu cô đã từng oán qua ông ấy, nhưng bây giờ cuối cùng lại có chút tiếc nuối. "Vâng. "Phương Thê nhẹ nhàng gật đầu một cái.
52
Chọn lễ phục, trang điểm, làm tóc, suốt một giờ sau, một Phương Thê hoàn toàn mới xuất hiện trước mắt Tần Tiêu Nhiên."Tần tổng, làn da của bạn gái ngài rất đẹp, dáng người cũng chuẩn nữa.
53 "Ông nội, con và ông. "Phương Thê đứng ở bên người ông cụ Phương nói. Ông cụ Phương phất tay, "Ông nội con còn chưa già đến vậy, con đi chơi với tiểu mị đi.
54 Ngồi xe đến buổi tiệc, tay Phương Thê choàng qua cánh tay Tần Tiêu Nhiên rồi đi vào.
Bên trong rất là náo nhiệt, ăn uống linh đình.
Nhiều loại người, nhiều dáng vẻ khác nhau.
55 Phương Thê vốn cho rằng mình đã tôi luyện những gì trải qua nhiều năm, đã có thể học được bình tĩnh mà đối diện tất cả. Cô cho rằng tình cảm trong lòng không cách nào khống chế, nhưng ít nhất ngoài mặt còn có thể ngụy trang.
56 Khuôn mặt xinh xắn đẹp đẽ, khiến cô nhỏ hơn so với tuổi thật, nếu như cô không mặc những trang phục, chải kiểu tóc bảo thủ như thường ngày.
Tần Tiêu Nhiên không giải thích gì, đi theo cùng người khác chào hỏi.
57 Tư Mị ôm Phương Thê đứng ở ven đường đón xe, nhưng lại không có xe nào dừng lại. Anh nhìn Phương Thê máu càng chảy càng nhiều, đáy lòng có chút nóng nảy.
58 Tần Tiêu Nhiên nghiêng người nhéo nhéo mũi cô ấy, liền cùng cô rời đám đông đi về phía kia.
Nơi đó, là căn phòng cho tân khách nghỉ ngơi.
Phương Thê bỗng nhiên cảm thấy nơi này có chút ngột ngạt, đứng dậy liền đi ra ngoài, ngồi xuống chiếc xích đu trong sân, một người chậm rãi tới lui.
59 Chuông cửa vang lên, thanh âm dồn dập thể hiện tâm tình của người tới. Quý Thư đứng dậy mở cửa, một nháy mắt kia, xông tới mặt đúng là quả đấm của Doãn Văn Trụ.
60 Âu Phong quay đầu nói với Âu Nhã Nhi xong, vừa cười vừa nói với Doãn Văn Trụ: "Tiểu trụ, đây là Nhã Nhi, hồi còn bé các con từng chơi đùa cùng nhau. "
"Thì ra là anh Trụ, đã lâu không gặp.