1 Ngôi nhà cao to rộng lớn, được trang trí với màu nâu phối hợp với nude trong rất đẹp mắt, đi thẳng vào trong trông như một cung điện, mõi ngóc ngách đều có một người làm đứng canh, nhưng khung cảnh lại bị một cô gái với chiếc váy hồng lem luốc ngồi lấp ló nhìn vào bên trong phá hủy đi.
2 Cô cứ mãi la hét và vùng vẫy, nhưng cô càng la hét anh lại càng mạnh bạo hơn, hai bàn tay cô từ từ nắm chặt lấy ga nệm màu trắng, đôi mắt nhẹ rơi những giọt nước mắt.
3 Lời nói của cô gái vừa xong thì bỗng dưng tiếng xe ô tô ngừng lại, sáu đôi mắt đang cười tít mắt liền ngưng lại mà xoay đầu nhìn về hướng xe ô tô, phía trước chừng 7 chiếc xe ô tô đang ngừng trước cửa Kiều Gia, từ trong xe một bàn chân mang đôi giày đen bóng loáng nhanh đặt xuống xe, từ từ bước ra tay chỉnh bộ com lê đen nghênh cao mặt nhìn vào Kiều Gia, cô gái đang ngồi nhìn ra cửa liền ngạc nhiên tay che kín miệng cười nói.
4 Anh vừa nói xong liền nhanh đứng lên, nắm lấy tay Kiều Ân Ân mà lôi ra khỏi Kiều gia, còn Kiều Thanh Thanh liền đưa đôi mắt sắc nhọn nhìn anh và Kiều Ân Ân đang nắm tay ra khỏi Kiều Gia, vẻ mặt từ từ đổi sắc cô nhanh đứng lên nắm chặt lấy tay nhưng lại thả ra chụp lấy cái bát chọi mạnh về phía trước nói.
5 Vẻ mặt cô nhăn nhó khi vừa tỉnh giấc, cô chậm rãi chóng tay ngồi dậy, trên cơ thể đầy những vết đỏ của tối hôm qua để lại, cô đưa chân bước xuống giường, bước đến tủ lấy chiếc váy xòe màu đen dài đến khủy chân, mái tóc xoăn đen óng ả kèm theo cái băng đô màu đen tăng thêm vẻ đẹp cho cô, những cô người làm đang miệt mài làm bữa sáng cho cô, chẳng cô xuống cô chậm rãi bước vào kéo ghế đen cái váy dịu dàng ngồi xuống nói.
6 Hai bàn tay Kiều Thanh Thanh từ từ nắm chặt lấy cái váy, vẻ mặt vô cùng tức giận cứ nhìn chăm chú vào Kiều Ân Ân vài giây nhưng cô lấy lại tinh thần hít thở sâu rồi nở một nụ cười rạng rỡ khi bước đến anh, Kiều Thanh Thanh nhẹ nhún vai nhìn anh cười tươi nói.
7 Chiếc xe ô tô vừa đậu trước cửa Tần gia, Kiều Ân Ân cô nhẹ đưa tay đẩy cửa bước ra, anh nhìn thấy liền nhanh xuống xe bước đến để tay lên vai cô nói.
"Cô như thế thì làm sao đi vào nhà, để tôi bế cô"
Cô liếc mắt nhìn bàn tay anh đang để lên vai cô vài giây rồi chậm rãi đưa đôi mắt nhìn anh, cơ thể đầy nước của cô cứ run rẩy cả lên, cô đưa tay xô tay anh khỏi vai cô ngập ngừng nói.
8 Kiều Ân Ân cô hôm nay thức sớm hơn mọi khi, cô vừa thức liền thay đồ, búi gọn gàng tóc mà nhanh chân chạy xuống nhà, cô đưa mắt nhìn xung quanh phòng bếp bước đến vỗ nhẹ lên vai dì Lưu, nhẹ cười kéo dì Lưu ngồi xuống ghế nói.
9 Cô nghe anh nói nhanh đưa mắt nhìn anh vài giây,nhưng chẳng thèm trả lời anh rồi lại bước nhanh xuống giường đưa tay ôm lấy cái gối vừa bước đến sofa vừa nói.
10 Kiều Thanh Thanh nghe cô nói liền xoay đầu nhìn vẻ mặt tức giận nhìn lại cô mà quát lớn.
"Là mày cố tình đúng không, đúng là tiện nhân giống mẹ mày mà"
Cô nghe thấy những lời Kiều Thanh Thanh chân đang đi liền ngừng lại, nhanh xoay người trừng mắt nhìn Kiều Thanh Thanh giận dữ nói.
11 Kiều Ân Ân cô từ WC bước ra vẻ mặt tái mét, tay ôm bụng mà chậm rãi bước ra, dì Lưu thấy cô bước ra liền nhanh chân chạy đến dìu cô lại ghế ngồi nói.
"Thiếu Phu Nhân,cô có sao không, cô thấy không khỏe chỗ nào hả, hay để tôi gọi bác sĩ"
"Không cần, tôi không sao"
Cô nghe lời dì Lưu nói liền đưa tay nắm lấy tay dì Lưu nói, nhẹ cằm đôi đũa đang đặt trên bàn lên, mà gắp thức ăn tiếp, anh liếc nhìn cô nói.
12 Kiều Ân Ân cô cứ chạy mãi chẳng biết mình đã chạy đi đâu, cô tựa người vào tường trong một con hẻm nhỏ, bầu trời cũng bắt đầu hạ xuống và ánh trăng bắt đầu lên, cô cúi đầu vào đầu gối mà khóc thét khi những hình ảnh của anh và Kiều Thanh Thanh luôn xuất hiện trong đầu cô.
13 Kiều Ân Ân cô từ từ đưa tay xuống nhìn,vết máu nằm trong lòng bàn tay cô, dì Lưu liếc mắt nhìn thấy liền kéo cô lại ghế ngồi lấy băng băng lại cho, Kiều Thanh Thanh đứng trước cô tay khoanh trước ngực cao giọng nói.
14 Kiều Ân Ân xuống nhà không lâu liền quay lại lên phòng, lấy cái áo khoác mà mặc nhanh vào, đưa tay nâng cặp nhanh xoay người mà đi khỏi Tần gia, Kiều Thanh Thanh đứng trên phòng nhìn thấy Kiều Ân Ân đang vội vàng đi liền nhẹ cười đưa tay cằm lấy điện thoại gọi nói.
15 Chiếc xe ô tô vừa ngừng lại, Kiều Ân Ân đẩy cửa mà bước ra, cô vừa bước xuống thì xe của anh chạy tới đậu sau xe của cô, cô liền xoay lại nhìn khi thấy anh bước xuống liền chạy đến nắm lấy tay anh nhanh nói.
16 Chiếc xe ô tô vừa ngừng lại khiến Kiều Ân Ân cô không giữ thăng bằng mà cúi đầu về phía trước, đưa tay xoa nhẹ lấy đầu, anh đã bước xuống xe bước đến mở cánh cửa cho cô bước xuống những khuôn mặt vẫn tỏ vẻ không để ý đến cô nói.
17 Kiều Ân Ân nghe lời cô gái nói liền đưa đôi mắt to tròn của cô để nhìn anh, anh nhìn cô vài giây nhanh đứng lên, bỏ đi khỏi phòng khách, cô gái tay ôm đống sách chậm rãi bước đến để sách xuống bàn nhẹ nhàng ngồi trước mặt cô nói.
18 Cô xoay lại quát lớn làm anh hoảng hốt đứng đơ người nhìn cô, cô nhanh chân bước nhanh lại giường mà kéo chăn nằm xuống nhưng liếc mắt nhìn thấy anh đang tiến lại gần cô liền cằm lấy cái gối quăng mạnh về hướng anh nói lớn.
19 Anh đưa tay xoa nhẹ thái dương chậm rãi ngồi dậy, Kiều Thanh Thanh nhanh tay để bữa sáng xuống bàn, đưa tay định xoa bóp cho anh nhưng anh liền nắm tay cô lại nhẹ nói.
20 Người phụ nữ nghe cô nói nhưng vẫn giả vờ không nghe cứ đi lại xung quanh nhà rồi lại bước đến ghế sofa ngồi xuống, ánh mắt người phụ nữ chỉ vừa liếc nhìn Kiều Ân Ân cô chưa lâu lại liếc nhìn về hướng Kiều Thanh Thanh đang la hét.