41 Bên Tô Kính không bị chỉnh đốn, người hầu cũ của hắn hầu như bị đổi đi hết chỉ chừa tám nha hoàn đi theo. Tô Kính muốn hai tiểu tư mới nhưng mãi Tiêu Dao Hầu không sắp xếp cho.
42 Thiếu niên kiêu ngạo ngước đầu lên, hai tay dâng hai phù văn màu đỏ.
- Thiếu gia, ta là Ưng Dương, Xích Vĩ Thần Ưng biến thành. Đây là Khuyển Thập Lang, chỉ là một con chó hoang.
43 Nếu là ngày xưa thì cường giả đẳng cấp Kim Đan như Tiêu Dao Hầu tuyệt đối không đánh lại Lâm Hoành Sơn. Đáng tiếc thiên đạo nghiêng hướng Đạo Môn, Binh gia bị hủy diệt, Lâm Hoành Sơn tu luyện khó khăn, dù ẩn núp trong quân cũng không có nhiều cơ hội tung hoành như cường giả Binh gia trước kia.
44 Binh gia và đạo gia không chú trọng chấp nhất, thường sẽ kiêm dung mức độ vừa phải. Nhưng Tô Kính đã có chân truyền của hai nhà, nếu hắn nghiên cứu thêm yêu phái của yêu tộc thì hơi tham lam.
45 Phi!
Quay đầu làm gì, hắn không phải người của thế giới này.
Nghĩ đến đây Tô Kính cười nham nhở:
- Sư phụ nói đúng, chờ đến khi đó rồi tính.
Lâm Hoành Sơn không bức ép Tô Kính trong chuyện này, như hắn nghĩ, gã không lo hắn bỏ phế bí pháp Binh gia.
46 Tô Kính khẽ thở dài:
- Ài, thế giới tốt đẹp này. . .
Tô Kính bỗng nhiên đi vào trong mưa thẳng hướng viện lạc của mình. Lam Mân hoang mang theo sau, nàng không biết Tô Kính rất là băn khoăn giày vò, tự hỏi có nên kéo tám nha hoàn xuống nước không? Có nên lạnh nhạt cách xa? Chờ hắn từ Vũ Lâm quân trở về thì các nàng cũng trở thành người lạ.
47 Thấy Ưng Dương, Khuyển Thập Lang tạm thời không có kỹ năng sát thương mạnh là Tô Kính đã hiểu ý của Tiêu Dao Hầu. Tìm hai yêu quái làm chân chạy vặt cho hắn, bản lĩnh đánh nhau ngang ngửa Tô Kính là được.
48 Tô Linh trả lời:
- Là phụ thân không cho chúng ta đi làm phiền thế tử.
Tô Linh tuy là đại ca nhưng vì thân phận nên ở trước mặt người ngoài phải gọi tiếng thế tử.
49 Đùng!
Không biết ở phương xa nào vang tiếng sấm.
Không phải sấm trên trời mà ở trần gian, đạo sĩ phát ra lôi pháp ngay trong Ngọc Kinh thành. Nghe tiếng lớn thì Tô Kính đoán được kẻ ra tay ít nhất là luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan.
50 Đùng!
Lại một tiếng sấm, lần này thì Tô Kính không nằm yên được nữa, vì thanh âm này cách Hầu phủ không xa. Cường giả Kim Đan kỳ công kích chẳng những không giết được mục tiêu càng để nó chạy trốn, tốc độ di chuyển khá kinh khủng, chớp mắt đã độn xa vài dặm.
51 Nếu không nhờ phật khí chuyên môn thu yêu vật thì yêu vật dài một công ly rớt xuống, Hầu phủ dù có đại trận bảo vệ cũng sẽ bị phá hỏng nhiều kiến trúc, Tiêu Dao Hầu mất hết mặt mũi.
52 Tử Đằng cố nén nước mắt lao đi:
- Ta đi làm.
Bạch Anh hơi do dự rồi cũng đi theo. Phòng bếp nhỏ hiện không có ai, dạo này ăn uống toàn là nhà bếp lớn phái người đưa hộp đồ ăn đến.
53 Môn khách bề ngoài già nua chắp tay bình tĩnh nói:
- Thanh Dương cung không nắm rõ lực lượng Kim Đan lục trọng của Hầu gia. Người cho Nhị Tiên Sinh tạm thời dùng bình bát tử kim, thứ đó chưa bao giờ xuất hiện trước mắt người ngoài.
54 Lâm Hoành Sơn đi lại rất ung dung, Tiêu Dao Hầu muốn giết gã thì không cần thu Lâm Tạ Hồng làm đồ đệ. Cả đời Tiêu Dao Hầu chỉ có một cơ hội thu đồ đệ.
55 Minh Ngư là đại yêu Kim Đan kỳ, trong xương cá có phần rỗng luyện chế thành trang bị không gian đựng nước có thể chứa nhiều lượng nước, thứ này cần thiết khi hành quân.
56 Nếu như không thỏa hiệp, Tô Kính bỏ công sức nghiên cứu cách mở rộng thuật đạo thì đừng nói thành tiên, thậm chí không có hy vọng Kim Đan. Không thể kết thành kim đan thì cuộc sống quá ngắn ngủi, sự cố gắng cũng chết trong bước đầu thai nghén.
57 Lâm Hoành Sơn đột nhiên xuất hiện ngoài cửa viện kêu tên Tô Kính:
- Tô Kính!
Lâm Hoành Sơn ngước nhìn trời, Bích Nhãn Thần Nha luôn quanh quẩn chỗ ở của gã khiến gã hơi thấy khó chịu nhưng không biết làm sao.
58 Nhưng sau đó Tô Kính bật cười, bây giờ Lục Hà hết lòng hết dạ là được, nàng không nói dối giấu hắn chuyện lúc trước.
Lục Hà là mẫu người được đằng chân lân đằng đầu, thấy Tô Kính cười thì nói tiếp:
- Lục Hà đúng là khốn kiếp, xin thiếu gia trách phạt.
59 Đã khuya thế này không làm món gì cầu kỳ, chỉ bày các trái cây, ly chén.
Không lâu sau Tô Linh, Tô Kiến được hai nha hoàn mời đến. Hai người chào Tô Kính rồi hắn kéo hai ca ca ngồi xuống ghế.
60 Trước rượu nên hát
Đời người bao lâu?
Giống như sương sớm
Ngày qua khổ đau
Nghĩ tới ngậm ngùi
Buồn lo suốt đời
Lấy gì quên được
Chỉ có rượu
Xanh xanh áo ai
Lòng ta bồi hồi
Chỉ vì ai đó
Trầm ngâm đến nay
Hươu kêu rao rao
Cùng ăn quả bình
Ta có khách quý
Gảy đàn thổi sênh
Trăng sáng sao thưa
Ô thước bay về phía nam
Ba vòng cây lượn
Đậu cành nào đây.