1 Lâu thật lâu trước kia, ở một nơi gọi là Thiên Tỉnh thôn, trong thôn có một cái giếng cạn, trong giếng cạn có một con ếch tinh.
Ếch tinh đã tu được 290 năm đạo hạnh, chỉ cần mười năm nữa là có thể hóa hình người.
2 Đường đi kinh thành rất xa, ếch tinh mang rất nhiều hành lý, rất cả đều đặt trong túi Càn Khôn.
Hắn đi tới một trấn lớn hơn Thiên Tỉnh thôn một chút, nghe nói có xe ngựa đi tới kinh thành, liền hóa nguyên hình trốn trong xe.
3 Sáng hôm sau, ếch tinh dậy sớm hơn Giang Hoài Trình, hắn nhảy xuống giường, mặc quần áo bước ra ngoài.
“Ngươi muốn đi đâu?” Thanh âm của Giang Hoài Trình vang lên phía sau.
4 Lúc thử tinh tìm tới, Giang Hoài Trình vẫn lảo đảo tiến về phía trước, vì thế thử tinh chỉ có thể đi theo hắn nói nhảm.
“Hắc hắc hắc. ” Con chuột cười gian: “Thanh oa tinh, lúc này ngươi đã rơi vào tay ta!”
Ếch tinh ló đầu ra khỏi xiêm y của Hoài Trình: “Không được thương tổn người này.
5 Tất cả đã được giải thích rõ ràng, hiểu lầm cũng tự nhiên biến mất.
Giang phụ Giang mẫu cũng không phải vì bạo bệnh qua đời, mà là được Tiêu-Lý hai người đưa tới một nơi an toàn.
6 Giang Hoài Trình tối qua có một giấc mơ.
Trong mơ ếch tinh quần áo cởi quá nửa, lộ ra bờ vai trắng nõn thơm ngon, nằm liêu nhân (liêu: chọc ghẹo, khiêu khích) trên giường trải đệm đỏ.