101 Long xà chân khí vận chuyển dần phối hợp những biến đổi của các phù văn, hắn hít thở có dấu hiệu dung nhập vào thế giới này. Mưa to đỏ rực không còn cố gắng xối vào mai rùa thần quy nữa, ngược lại tránh ra một khoảng không gian.
102 Lâm Hoành Sơn biết rõ nếu thừa dịp quỷ vật bị thương mạnh mẽ tấn công rất có thể sẽ giết được, nhưng quỷ vật chết rồi sẽ không có ngạ quỷ vô cùng vô tận xông lên đưa giá trị kinh nghiệm cho gã.
103 Lôi pháp chí cương chí cường, cái đầu bị đâm thủng rồi khó ngăn cản lực lượng chấn động hủy diệt. Nhưng sử dụng bản ý lôi pháp tiêu hao khá lớn, dù có long xà chân khí hút thanh minh chân khí giảm thấp tiêu hao nhưng đâm vài mâu Tô Kính cảm giác thanh minh chân khí đã tiêu hao hơn mười phần trăm.
104 Cảm giác rất kỳ diệu, Tô Kính cảm thấy mình là một con rắn. Trời đổ mưa lớn, ngạ quỷ dưới đất có quá nhiều lỗ hổng trống ở trong mắt Tô Kính, hắn một đường công kích hầu như không bị ảnh hưởng tốc độ tiến lên.
105 Đạo pháp của Mang Sơn đạo phái không đến mức không thể đối phó đài cao dưới nồi sắt, Nguyên Thùy Vũ cũng có báu vật khác. Nguyên Thùy Vũ mới thành tựu Kim Đan, gã muốn chạy thì dễ nhưng không thể bảo vệ an toàn cho nhóm Tô Linh.
106 Điều khiển Ngũ Quỷ Sinh Nhẫn Lôi rất dễ, dù Tô Kính tiêu hao chân khí chỉ còn gần mười phần trăm vẫn có thể dùng nó chiến đấu.
Đệ tử Binh gia chỉ tu luyện thần binh nhưng không cấm sử dụng thêm vũ khí khác.
107 Tô Kính bản năng dùng Xà Vẫn liên kích, thân thể nương lực lượng lơ lửng trên cao. Khổng Tước Mâu đâm liên tiếp như giông bão tiếp tục khuếch trương chiến quả từ vết thương cũ của nồi sắt to lớn.
108 Tô Kính rất kinh ngạc biến đổi này, hắn trở về với trạng thái này thì luyện khí sĩ hơi hiểu biết bí pháp Binh gia sẽ nhìn ra ngay điều gì xảy ra trên người hắn.
109 Lâm Hoành Sơn lấy một viên đan đỏ rực ra vỗ vào trán Tô Kính.
Tô Kính thả lỏng Lục Đạo Thần Giám ngay, nếu không dù Lâm Hoành Sơn tu thành Bạch Hổ nguyên thai cũng không thể đẩy viên đan phá mở phòng ngự Lục Đạo Thần Giám được.
110 Tiêu Dao Hầu và phu nhân không đến thăm chừng, sau khi Lâm Hoành Sơn đi vào cũng không trở ra.
Lão gia và phu nhân định bỏ mặc thiếu gia sao?
Trong những người theo Tô Kính thì Tử Đằng không quá đơn thuần, nàng biết nhiều xấu xí trong gia đình quý tộc.
111 Nguyên Thùy Vũ không ngờ Tiêu Dao Hầu hỏi cái này, mặt gã tái nhợt.
Tiêu Dao Hầu tiếp tục bảo:
- Kim Đan lục trọng của ta cảm ứng được thiên cơ, tuy rằng không thể tiên tri nhưng ngươi mà nói dối là ta biết ngay.
112 Đế quốc không đi trấn áp ngươi đã là may, lúc trước tiêu diệt bách gia ngươi không góp sức gì, để lại ngươi là kiềm chế mười hai Đạo Cung, ngươi muốn lên cao? Ngây thơ thật.
113 Lĩnh thanh trường kiếm mới từ Đạo Binh Ti thì không bằng thanh kiếm được hoàng đế ban tặng, có là đẳng cấp pháp khí tuyệt phẩm cũng vô dụng trong tay gã.
114 Lâm Hoành Sơn muốn một lần duy nhất giúp Tô Kính hoàn thành đúc Huyết Nhục Luân, làm vậy thì Huyết Nhục Luân thành hình, hắn sẽ có trình độ tiên thiên luyện khí sĩ ngay, không có chân khí cũng không sao, có thể vào bước tiếp theo tu luyện Phong Hỏa Luân.
115 Nhưng Lâm Hoành Sơn không hối hận, Tô Kính là đệ tử của gã, đệ tử duy nhất, dù thế nào gã sẽ không nhìn hắn chết trước mặt mình. Huống chi nếu Tô Kính chết thì bỏ vốn làm Huyết Long Biến cũng thành bọt nước, khó ăn nói với bên Tiêu Dao Hầu.
116 Nên Lâm Hoành Sơn ngẫu nhiên sử dụng Âm Phù Kinh, miễn không dùng thần binh thì cường giả Kim Đan cũng không thấy kỳ lạ. Âm Phù Kinh vốn có nhiều mối liên quan với Đạo Môn.
117 Chuyện này không gấp được, trước khi Tô Kính có thể rời khỏi Hầu phủ thì không cần huấn luyện mấy nha hoàn, vì huấn luyện giỏi sẽ bị người nhận ra quái lạ.
118 Tô Kính không già mồm, trực tiếp đeo vòng mặc ngọc vào tay trái. Không gian Hoàng Đình Thần Ngọc nhỏ xíu, Tô Kính đang định nghiên cứu trang bị hàng loạt, sau này sẽ tùy thân mang theo nhiều tài liệu, vừa lúc dùng vòng tay này.
119 Lâm Hoành Sơn biết hiện giờ Tô Kính đang ức chế cảnh giới để Trúc Cơ chậm chút. Hơn nữa mất Khổng Tước Mâu đổi lại một cây mâu ngắn đúc bằng trầm hàn thiết, sức sát thương giảm xuống nhiều nên mới muốn bồi dưỡng hai tiểu yêu.
120 Tô Kính nói với Tô Tuyết:
- Lần trước hai muội suýt mất mạng, giờ có rảnh nên đến thăm, muội cần gì không?
Tô Tuyết muốn từ chối:
- Sao tam ca nói vậy, muội.