41
Nhắc nhở nhẹ nhàng là truyện này có tag cẩu huyết nha mọi người =)))))))))))))
- -----------
Ngày hôm sau là thứ bảy, Thẩm Phóng không có dự định gì đặc biệt, bèn tắt đồng hồ báo thức, dự định hôm sau ngủ nướng.
42 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiết Diễm kích động rút ví của mình về, dùng sức rất lớn, thậm chí còn không chú ý tới xát tay Thẩm Phóng cũng đau.
43
Không cần đòi hỏi logic ở não tàn văn nhá =)))))))))
- --------------------
Đây là một quán bar không lớn không nhỏ, hết sức yên tĩnh, giữa bầu không khí thong thả là tiếng ca mềm mại như nước chảy xuôi, chỗ ngồi cũng cách rất xa, phù hợp cho việc tụ họp năm ba bạn bè uống rượu tâm sự.
44 Ba người đều cảm giác cuối cùng cũng tìm được giải pháp, tâm trạng thoải mái hẳn, mắt thấy rượu trên bàn đã sắp cạn, Tạ Thiên Dật rất khí phách mà gọi thêm mấy chai nữa.
45 Tiết Diễm hôn hôn, có chút ý loạn tình mê, hoàn toàn không vì vài nụ hôn mà thấy hài lòng, thay vào đó đặt Thẩm Phóng lên mặt bàn đá cẩm thạch của phòng bếp hôn sâu, đồng thời bàn tay luồn qua áo T-shirt với vào vuốt ve eo anh, sờ soạng cơ bụng của anh, thậm chí còn đi xuống kéo đai quần Thẩm Phóng, muốn làm thêm vài chuyện gay cấn hơn nữa.
46
Hôn lễ được cử hành tại một nhà thờ Thiên Chúa giáo mang đậm phong cách kiến trúc Gothic.
Nhà thờ có một tòa tháp chóp chọn cao vút, cửa sổ hoa hồng tinh xảo, vẻ ngoài trang nghiêm mà xinh đẹp, quang cảnh xung quanh cũng hết sức thanh tịnh.
47
Tiết Diễm bị lừa vô số lần, nghe vậy, không những không thả lỏng mà trong lòng lại càng thêm cảnh giác.
Không yên tâm nếm thử mỗi món một miếng, hắn mới bất ngờ nhận ra, thế nhưng tất cả đều là hương vị bình thường, đồ ăn không trộn thêm mù tạt cùng bột ớt, canh cũng không cho thêm muối, hoặc có mấy vị chua đắng kỳ lạ.
48 Đào Dã không những trí nhớ tốt mà còn rất thông minh, từ mấy câu ba xạo của Thẩm Phóng đã tìm được lỗ hổng, trên mặt lập tức đổi sắc, "Cậu còn nhận không ra, không nhẽ Tiết Diễm cũng không nhận ra? Tôi nói hai người.
49 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Phóng nói được làm được, rất nhanh đã hành động.
50
Khôi phục lại điểm trên bảng từ 005 thành 015, Tiết Diễm mới từ ghế đứng lên.
Cửa phòng thật ra không khóa mà chỉ khép hờ, nhưng hắn vẫn bước qua mở cửa.
51 Hai chân Thẩm Phóng đứng ở giữa hai chân Tiết Diễm, toàn bộ trọng lượng cơ thể đều đặt trên người hắn. Bởi vì tư thế này mà giờ phút này, so với trước đây thì anh càng thêm rõ ràng vội vã cùng khát vọng mãnh liệt của đối phương.
52 Cô thư ký tới lấy hợp đồng vừa vặn đi tới cửa, nghe thấy những lời này, nội tâm điên loạn hét ầm lên: trời ạ, hai người các anh rốt cuộc ở trong phòng làm cái gì a a a a a.
53
Nó bị sến vcl các bạn ạ =))))))))))))))))
- -------------------------
Thẩm Phóng: ". . . "
Từ nhỏ đến lớn, Thẩm Phóng đối với người anh trai này hết sức kính sợ cùng sùng bái, anh nói gì nghe nấy, chỉ thiếu điều tôn anh là thần, thậm chí còn đạt tới mức phục tùng mù quáng.
54
Tiết Diễm bình tĩnh lại nhịp đập trái tim một chút bèn mở cửa ra, nửa người đều nghiêng ra ngoài, hét lên với Thẩm Phóng: "Chờ tôi!"
Hắn biết Thẩm Phóng không nghe thấy, nhưng hắn cũng biết Thẩm Phóng hiểu hắn đang nói gì.
55
Thẩm Phóng liếm liếm môi, cúi đầu cười đểu giả: "Ai da ai da, mau nhìn xem tôi chạm vào cái gì nè. "
Tiết Diễm hiện tại có thể xác định anh ta tuyệt đối là cố ý.
56
Qua lễ tình nhân thì vẫn phải đi làm như thường.
Ngày hôm sau đêm thất tịch vẫn là ngày làm việc, hai người ngắm mặt trời mọc xong liền lập tức lái xe xuống núi về nhà.
57 Trên mặt Thẩm Phóng vẫn mang nụ cười tươi rói, anh từ bên người Nghiêm Cẩm đứng lên, đi tới ngồi lên sofa bên cạnh Tiết Diễm, không nặng không nhẹ nhéo nhéo eo hắn một chút, sau đó hét lên với Tạ Thiên Dật đang hát đối xướng: "MC, tiếp theo đổi người! Tôi muốn tặng cho bảo bối nhà tôi một bài hát.
58
Tiết Diễm không nhịn được quay đầu lại, vừa vặn tận mắt nhìn thấy một màn này, nhất thời cả kinh đến hồn phi phách tán, hét lên một tiếng: "Phóng Phóng—"
Từ lầu hai lăn ra đại sảnh vốn chỉ trong nháy mắt, nhưng trong tầm mắt choáng váng của Thẩm Phóng thì quá trình này lại thật dài.
59
Thẩm Phóng ngồi thẳng người, hết nhìn Nghiêm Cẩm lại nhìn Tiết Diễm, tò mò hỏi: "Các người nhắc tới đại sư nào thế?"
Có năng lực trị bệnh cho anh trai nhưng lại không phải bác sĩ, không nhẽ là đại sư khí công thần bí gì đó? Miêu Cương cổ sư? Bậc thầy massage người mù?
Nghiêm Cẩm im lặng, suy ngẫm xem nên nói như thế nào.
60 Thẩm Phóng cùng Tiết Diễm đều đã sớm đoán được khi Thẩm Tiềm tỉnh lại thì hai người họ sẽ lao đao một phen, dù sao bản chất của Thẩm Tiềm cũng là brocon, cái nồi "lén "yêu sớm" sau lưng anh ta" hai người bọn họ đã không ném nổi.