1 Vương Hữu Tâm chẳng còn biết gì nữa. Trên đời này lại có sự trùng hợp đến thế sao? Không, chỉ những người có duyên với nhau thì mới như thế chứ…. Cũng như câu “ Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng ”
Năm nay đành chịu khó đón giao thừa ở Bắc Kinh giùm chị.
2 Quả thật là Tâm đã không thể kìm lòng trước anh. Anh đem lại cho cậu cảm giác ấm áp, bình yên. Tâm ơi, sao mày lại như thế, mày chỉ mới gặp anh ta thôi mà, không thể có chuỵện tình yêu sét đánh ở đây được, anh ta đã có vợ rồi, mày không thể là người thứ ba xen vào gia đình người khác, hiểu chưa hả thằng ngốc?
Bây giờ đã là 1 giờ khuya, rời lại càng lạnh hơn, hình như có một giọt sương đọng lại trên mắt Tâm.