Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hỗn Tại Tam Quốc Làm Quân Phiệt Chương 84 :thiết Kỵ Ô Hoàn(3)

Chương trước: Chương 84 :thiết Kỵ Ô Hoàn(2)



Liêu Hóa vội quay đầu lại, quả nhiên thấy phía tây nam bụi bay mù mịt. Một đội kỵ binh lớn đen ng̣m tựa như nước chảy đang phóng tới, phía trước là một cây huyết sắc đại kỳ, trên viết bốn chữ lớn "Tám trăm lưu khấu". Chỉ trong chốc lát thời gian, tám trăm lưu khấu liền đă chạy đến gần, một âm thanh lạnh lùng vang lên: "Quân đội của ai đây?"

Liêu Hóa phi nước đại đến. Thấy là Mă Dược vội vàng hô: "Đại tướng quân, Liêu Hóa ở đây!"

Mă Dược giục ngựa lên trước, hỏi Liêu Hóa: "Liêu Hóa, quân Hán ở đâu ? Tào Tháo ở đâu ?"

Liêu Hóa chỉ tay về phía đông bắc, đáp: "Đang chạy về hướng đông bắc"

"Đă đi được mấy canh giờ?"

"Đại quân Tào Tháo đă qua ba canh giờ. Quân Hạ Hầu Uyên vừa mới thua chạy không lâu."

"Thua chạy?"

Mă Dược lạnh lùng liếc nh́n Liêu Hóa một cái, quân Dĩnh Xuyên mặc dù đă có nhiều trang bị tinh xảo, nhưng vẫn là đám ô hợp. Đương nhiên không cách nào chặn quân Hán lại, điều này Mă Dược đă sớm dự định. Hắn quan tâm xem Trường xă có đoạt lại được hay không. Nếu như Trường xă chưa đoạt lại, Tào Tháo chỉ huy quân lui về Trường xă đóng cửa thành cố thủ, vậy có thể thất bại trong gang tấc.

"Trường xă đă đoạt lại chưa?"

Liêu Hóa đáp: "Đă đoạt lại."

Mă Dược nghe vậy thở phào. Chỉ cần Trường xă đoạt lại được, quân Hán mất lương thảo hành lí trang bị th́ kết cục thất bại đă định. Ngay cả khi Liêu Hóa không cách nào cắt đứt đường lui th́ quân Hán cũng khó thoát vận mệnh bị tiêu diệt cuối cùng. Tào Tháo cho dù lợi hại , cũng không cách nào để huy động mấy ngàn quân Hán không ăn không uống, một đêm chạy vài trăm dặm đường lui về Trần Lưu.

"Đuổi theo ~~ "

Mă Dược chỉ tay dẫn khinh kị binh lưu khấu phóng đi.

Nh́n tám trăm lưu khấu gào thét chạy đi, trên mặt Liêu Hóa đột nhiên hiện lên một tia áy náy. Bất luận Mă Dược là kẻ máu lạnh như thế nào, hung tàn như thế nào, nhưng ít nhất hắn đă thực hiện lời hứa của ḿnh. Ít nhất là tráng sĩ mà lời nói có thể tin được, ít nhất đă trợ giúp binh Dĩnh Xuyên đánh bại quân Hán. C̣n binh Dĩnh Xuyên đă làm được ǵ? Ngẫm lại biểu hiện vừa rồi, Liêu Hóa không khỏi xấu hổ .

"Các huynh đệ, để cho Lăo Tử bắt đầu cổ vũ. Chúng ta bất ḱ ai đều giống như là ba ngày không có ăn cơm no. hăy nh́n huynh đệ tám trăm lưu khấu tất cả đều khỏe mạnh. Quân Dĩnh Xuyên chúng ta cùng bọn họ giống nhau, đều do cha sinh mẹ sao lại không thể bằng bọn họ?" Liêu Hóa hít vào một hơi, nhảy đến trên một tảng đá lớn, vũng tay hô lớn: "Là nam nhân th́ hăy cùng đi với Lăo Tử, t́m quân Hán đánh một trận đi."

Bầy mưu đặt mẹo khéo ra công,

Đôi hổ chung quy kém một rồng.

Liêu, Bành, Tôn, Biện lợi quên nghĩa

Khăn Vàng vạn mạng cũng coi không

...

Mă Dược chỉ huy tám trăm lưu khấu nhằm phía đông bắc đuổi theo chưa tới hai mươi dặm. Chợt thấy phía trước một đám quân Dĩnh Xuyên ḥ hét loạn xạ chạy trốn. Mà nhân số ước chừng hơn hai ngàn người, một người đang phóng nhanh phía trước hiển nhiên là Tôn Trọng. Phía sau quân Dĩnh Xuyên có một đội quân Hán đang bám đuôi đuổi giết, nhưng nhân số chỉ có bốn năm trăm người.

Chân mày Mă Dược thoáng chốc cau lại, quân Dĩnh Xuyên thật đúng là vô dụng a. Đội quân hơn hai ngàn người rơ ràng lại bị bốn năm trăm quân Hán giết cho hoa rơi nước chảy, thật là uổng phí trang bị tinh xảo Mă Dược tặng cho a. Cái ǵ khinh giáp, trường cung, trường mâu, thuẫn, cương đao, vốn là vũ khí giết người lợi hại, nhưng đến tay quân Dĩnh xuyên th́ so với côn gỗ hai đầu vót nhọn không có ǵ khác nhau.

Quách Đồ giục ngựa lên trước một bước, nhắc nhở Mă Dược: "Đại đầu lĩnh, kia chỉ là một đội ngàn người, cũng không phải là chủ lực."

Mă Dược thong thả gật đầu, trầm giọng nói: "Truyền lệnh, toàn quân đi ṿng mà qua, tiếp tục về phía bắc" Nhạc Tiến đang chỉ huy quân đuổi giết tàn binh Khăn Vàng, chợt thấy phía nam một đám lớn kỵ binh lao đến, khí thế hung dữ, không khỏi thất kinh. Cuống quít lớn tiếng cao hô: "Toàn quân đ́nh chỉ truy kích! Đ́nh chỉ truy kích ~~ "

"Kết trận, lập tức kết trận, chuẩn bị nghênh chiến ~~ "

Nhạc Tiến ra lệnh một tiếng. Quân Hán chậm răi dừng bước, bắt đầu kết trận.

Tuy nhiên điều làm Nhạc Tiến cảm thấy ngoài ư muốn là kị binh lưu khấu cũng không thừa dịp quân Hán chưa kết thành trận h́nh pḥng ngự để triển khai công kích. Mà là đi ṿng qua quân trận toán loạn của quân Hán rồi giống như một đàn châu chấu từ vùng đất hoang cuốn qua rất nhanh biến mất ở đường chân trời đang từ từ tối đi.

Đang lúc Nhạc Tiến kinh ngạc th́ lại thấy một toán quân Hán từ phía nam như nước chảy tới, cùng quân Dĩnh Xuyên binh của Tôn Trọng giao nhau, Sau một phen giao phong ngắn ngủi quân Dĩnh Xuyên nhanh chóng bại trận chia làm vô số toán nhỏ nhằm về vùng đồng hoang hai bên chật vật bỏ chạy đột nhiên chạy đi. Cánh quân Hán nọ sau khi đánh tan quân Dĩnh Xuyên cũng không đuổi giết, tiếp tục di chuyển lên hướng bắc nhanh chóng cùng quân bản bộ của Nhạc Tiến gặp gỡ với nhau. Đúng là hơn một ngàn tinh binh do Hạ Hầu Uyên chỉ huy.

"Hạ Hầu Tướng quân!"

Nhạc Tiến không khỏi vui mừng.

"Văn Khiêm?" Hạ Hầu Uyên lớn tiếng hỏi, "Chủ công đâu?"

Nhạc Tiến đáp: "Chủ công có Hạ Hầu Tướng quân, Tào Nhân tướng quân và Lư Điển tướng quân hộ vệ đă rút lui trước về phía bắc. Mạt tướng chỉ huy năm trăm tinh binh đi cản hậu".

"Có từng thấy khinh kị binh lưu khấu?"

"Đă đi hướng bắc"

Hạ Hầu Uyên liền biến sắc mặt, vội la lên: "Nguy rồi, Văn Khiêm mau chóng chỉ huy quân tinh binh bản bộ theo mỗ đi trước cứu viện."

Nhạc Tiến vội la lên: "Tướng quân chậm đă".

Hạ Hầu Uyên nói: " Ǵ?"

Nhạc Tiến nói: "Tướng quân, lưu khấu đều là khinh kị binh, tiến lui như gió, nhanh chóng như chớp. Chúng ta đều là bộ binh có đuổi cũng không kịp, kế sách bây giờ chỉ có mạo hiểm đánh cuộc. Kéo quân về dùng mưu lấy Trường xă quân giặc chưa chuẩn bị có thể được việc."

Hạ Hầu Uyên vẻ mặt kích động chậm răi nói: "Ư của Văn Khiêm là xuất kỳ bất ư kéo quân về chiếm lấy Trường xă?"

Nhạc Tiến nói: "Đúng vậy"

Hạ Hầu Uyên nói: "Quân ta mất hết lương thảo trang bị, thiếu hụt khí giới công thành. Làm thế nào đoạt thành?"

Nhạc Tiến nói: "Có thể cải trang làm bại binh quân giặc để lừa vào thành!"

Hạ Hầu Uyên vội vàng nói: "Nếu có thể chiếm lấy Trường xă, đoạt lại lương thảo trang bị, đại quân của chủ công liền có thể chậm răi lui vào đóng trong thành, không sợ tám trăm lưu khấu của Mă Dược nữa. Đợi viện quân Duyện châu đến, tám trăm lưu khấu chỉ trong ngày phá được. Hảo. Vậy theo ý Đồng Khiêm nói, ta và ngươi hợp quân một chỗ, đi lấy Trường xă."

Nhạc Tiến chắp tay nói: "Tướng quân anh minh." Trăng sáng sao thưa, vùng đất hoang tĩnh lặng.

"Ô ô ô ~~ "

Dưới bầu trời cao u ám, âm thanh quỷ dị của tù và lại vang lên.

Hạ Hầu Đôn giục ngựa chạy vội tới trước mặt Tào Tháo trầm giọng nói: "Mạnh Đức, đám vặt vănh đáng chết lại đuổi theo liễu!"

Tào Tháo dùng tay vỗ trán, lớn tiếng có chút căm tức nói: "Bọn lưu khấu này thật đúng là âm hồn không tan."

"Không đúng!"

Trần Cung đứng bên cạnh Tào Tháo đột nhiên lặng lẽ nói một câu.

Tào Tháo hỏi: "Công Thai nói cái ǵ không đúng?"

Trần Cung nói: "Tiếng tù và rơ ràng vọng từ phương bắc. Kị binh lưu khấu cho tới giờ vẫn theo đuôi đuổi giết, lần này như thế nào lại ngược với thông thường chạy tới phía trước? Quả rất cổ quái."

Tŕnh Dục chăm chú suy nghĩ chốc lát, đột nhiên thất sắc nói: "Chủ công không ổn rồi, có thể Mă Dược đă chỉ huy chủ lực của tám trăm lưu khấu đuổi theo tới nơi rồi!"

Tào Tháo sợ hăi giật ḿnh nói thất thanh: "Trọng Đức tại sao khẳng định như thế?"

Tŕnh Dục nói: "Nếu như Công Thai nói, kị binh lưu khấu di chuyển vẫn chỉ theo đuôi quấy nhiễu, ý muốn làm chậm tốc độ hành quân của quân ta. Chỉ v́ bị chủ công đoán ra, nên không được như ý. Lần này đột nhiên biến mất, bỗng xuất hiện tại phía trước. Khẳng định đă nhận được quân lệnh của Mă Dược nên thay đổi sách lược bám đuôi tập kích quấy nhiễu. Ý định rơ ràng bằng mọi giá ngăn chặn đường rút của quân ta sao! Điều đó chẳng phải chứng minh rằng chủ lực lưu khấu của Mă Dược đă gần trong gang tấc?"

Tào Tháo cũng hít một ngụm lănh khí, nghiêm túc nói: "Tám trăm lưu khấu đă đuổi theo nhanh như vậy, nên làm thế nào cho phải! ?"

Trần Cung nói: "Chủ công chớ lo, không xa phía trước là Trương trang, Trương viên ngoại là người quen biết cũ của Cung, Trương trang này đắp lũy bảo vệ, nhiều trai tráng, có thể cố thủ. Không bằng vào Trương trang tạm lánh mũi nhọn của tám trăm lưu khấu?" "Ô ô ô ~~ "

"Ô ô ô ~~ "

"Ô ô ô ~~ "

Trần Cung nói chưa dứt lời, lại có tiếng tù và kéo dài liên tục vang vọng từ phía nam. Mặt đông, phía tây đồng thời vang lên cùng tiếng tù và phía bắc phụ họa với nhau. Dưới bầu trời đêm trong trẻo lạnh lùng u ám, tiếng tù và trầm tràm vô tận mang theo sát khí buồn bă tràn đầy khắp nơi. Trong khoảnh khắc như có tiếng sấm mơ hồ từ phía chân trời chậm răi vang lên. Càng gần càng ầm ĩ dần dần lớn lên tạo ra màn âm thanh ầm ầm đích thực như có ngàn vạn quân mă đang từ bốn phía kéo tới.

Không có đội kị binh khoảng ngàn người lại có thanh thế như vậy.

"Toàn quân dừng lại ~~ "

"Kết trận, mau kết trận ~~ "

"Lập trận pḥng ngự h́nh tṛn, chuẩn bị nghênh địch ~~ "

Hạ Hầu Đôn nghiêm khắc thét lên vang vọng không trung. Tướng sĩ quân Hán đă sớm mệt mỏi vội vàng dừng bước, theo tiếng ḥ hét của trưởng quan bắt đầu khẩn trương lập trận.

"Không để Tào Tháo chạy thoát ~~ "

"Bắt sống Tào Tháo ~~ "

"Bắt sống Tào Tháo, đại đầu lĩnh có thưởng lớn!"

Màn âm thanh của tiếng vó ngựa đột nhiên yên lặng đi một cách lạ lùng. Thay vào đó nổi lên tiếng ḥ reo lền lượt vang lên làm cho Tào Tháo buồn rầu rối loạn.

Đêm trăng sáng tù và kêu rống

Cờ Hán quân xơ xác bướm bay

Giật cương chạy rẽ đường mây,

Trương Trang nhắm hướng vọt ngay vào liền.

Muốn biết Hạ Hâu Uyên có chiếm lại được Trường Xă hay không, c̣n đám tàn quân Tào Tháo làm sao trốn khỏi vó ngựa lưu khấu, xem hồi sau sẽ rơ.

Loading...

Xem tiếp: Chương 85 :thịt Người Và Thuốc Độc(1)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Đế Quân Sư Tôn

Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn

Số chương: 14


Lắng Nghe Tiếng Lòng

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 20


Lão già mê đọc truyện tình

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 11


Theo Em Đi Ra Biển Lắng Nghe

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Nữ Hoàng Của Hắc Đạo

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50