301 Vương thị trong nội tâm cao hứng không thôi, ba người ôm đầu khóc rống một hồi, Kinh Nương liền đơn giản thu thập đồ đạc của mình thoáng một chút, theo Vương gia ngồi xe ngựa phản hồi Vương phủ.
302 Bảo Châu đi vào giả bộ đánh giá gian phòng, lại kiềm không được liếc trộm Kinh Nương. Thấy cô khuôn mặt xinh đẹp, da thịt trắng muốt, eo thon mông tròn, dáng người đầy đặn, là loại hình đàn ông thích nhất, trong lòng cô nổi lên ghen ghét.
303 Những hạn chế nhiều thế này khiến Tề gia dù phú khả địch quốc nhưng khi họ muốn vượt rào, nhất là dưới tình huống đặc biệt thì nhất định phải được lễ bộ đồng ý mới được.
304 Nhưng một số nhân vật quan trọng nắm thực quyền thì Tề Mạo không để họ dễ dàng vào ngay. -Thì ra là Cao thị lang đại giá quang lâm, Tề gia vô cùng vinh hạnh.
305 Xe ngựa chạy nhanh trên đường núi, Vô Tấn không có hứng thú với hoàng thúc nữa. Ánh mắt hắn chuyển ra ngoài cửa sổ. Tuy là đường đất nhưng khá bằng phẳng, không có cọng cỏ nào mọc, xe ngựa chạy nhanh trên đường núi mà không chút xóc nảy.
306 Cùng là hoàng thúc, người ta Hoàng Phủ Cương vẫn là thái sư, mạnh hơn lão nhiều. Cháu người ta được phong làm Lương quốc công, có thể đi Sở châu lĩnh binh.
307 Tề Phượng Vũ ngạc nhiên hỏi:-Công tử nói vậy là sao…-Ngày xưa Thạch Sùng và Vương Khải đấu phú, hai người thân phận cao quý, thế lực trong triều mạnh mẽ.
308 Vô Tấn rốt cuộc gặp được ông chủ Tề gia, người lúc ở quận Dư Hàng hắn từng ngưỡng mộ. Khi đó hắn chỉ mở một cửa hiệu cầm đồ nhỏ nhoi, đối với Tề Thụy Phúc danh chấn thiên hạ thì không có cả tư cách xách giày.
309 Tề Vạn Niên lấy ra một thanh đao, hai tay đưa cho Vô Tấn. -Thanh đao này là ba trăm năm trước thiên hạ đệ nhất rèn đao Đoạn Dã Hỏa tạo ra, tên đao là Chiến Thiên.
310 Vô Tấn nhắc nhở họ chính là điểm này. Lên thuyền dễ xuống thuyền khó, chính hắn đều nói câu thà dựa vào Thân quốc cữu chứ đừng nương nhờ thái tử, đằng sau câu nói này cho họ tin tức gì? Thì chính là thái tử rốt cuộc là người như thế nào, thật là trong truyền thuyết bao dung với người khác sao?Tề Vạn Niên rơi vào suy tư, lão bắt đầu tỉnh lại quyết định của Tề gia có phải quá vội vàng?Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, trưởng tử Tề Mạo xuất hiện tại cửa, nói:-Phụ thân, đa số khách đã tới rồi, chúng ta nên đi qua.
311 Vô Tấn rất dễ thích ứng tình cảnh, ngồi xuống, bỗng nhiên nghe thấy sau lưng có người kêu mình. -Vô Tấn, là ngươi đó ư?Vô Tấn quay đầu lại, bất chợt ngẩn ngơ.
312 Vô Tấn cười khổ, hắn biết Tề Mạo cố ý bộc lộ thân phận mình, vậy thì cho dù hắn tìm cớ gì cũng không thể ngồi tại đây nữa. Hắn chỉ đành lắc đầu đứng dậy, ngoái đầu chắp tay với Hoàng Tứ Lang.
313 Tề Phượng Vũ thở dài thườn thượt:-Phụ thân ta cũng từng nói, nếu thái tử có thể xem Tề gia là người mình thì tương lai sẽ vô cùng có ích cho Tề gia. Chỉ sợ thái tử xem thường Tề gia thương nhân, coi Tề gia chỗ chứa tiền, dùng hết tiền thì một cước đá văng.
314 Hoàng Phủ Hằng đi tới chỗ sáng, chợt phát hiện Vô Tấn đeo đai lưng vàng. Y lập tức ngây ra. Sao Vô Tấn lại thăng lên chức đô úy Mai Hoa vệ. Sau đó y thầm nghĩ, chẳng lẽ muốn để Vô Tấn làm thống lĩnh Mai Hoa vệ Sở Châu?Y biết phụ hoàng quyết định mở rộng Mai Hoa vệ và Tú Y vệ, y rất chú ý chuyện này.
315 Hoàng Phủ Điềm gãi đầu, vẻ mặt vô tội nói:-Hoàng huynh, cái này rất bình thường thôi. Phụ hoàng có việc không thể tới, chúng ta là hoàng tử đương nhiên phải phân ưu thay phụ hoàng, làm tròn đạo hiếu.
316 Thái tử Hoàng Phủ Hằng nâng ly cao giọng nói:-Chúng ta chúc Tề lão gia phúc như Đông Hải, thọ tựa Nam Sơn!Mọi người cùng lớn tiếng chúc mừng:-Thọ tựa Nam Sơn!Tiệc mừng thọ của Tề Vạn Niên đối với thương nhân là cơ hội tìm mối làm ăn, đối với đại thần là cơ hội tìm nhân mạch trên quan trường, quan hệ hòa hợp với đồng nghiệp.
317 Tề Mạo ngơ ngác. Vô Tấn thế nhưng sẽ phong vương? Gã không bao giờ ngờ nổi. Hơn nữa còn là Lương vương hệ. Bên tây bắc đến nay Tề Thụy Phúc không xâm nhập vào được, Bách Phú và Đông Lai cũng không thể.
318 Nàng trở về phòng, run rẩy mà bắt tay vào lòng, cắn chặt môi, nàng ôn nhu tỷ mỉ chà lau sạch sẽ chỗ phía dưới của hắn, cho hắn mặc quần áo trong, lúc này cố hết sức mới ôm hắn vào đám đệm chăn được, sau đó trở về buồng trong.
319 Vô Tấn lúc này bỗng nhiên hỏi sang chuyện khác:- Kinh Nương ta quên mất không hỏi cậu của ngươi thế nào rồi?- Cậu của thiếp ra tù rồi, quan phủ phán cậu trong sạch ngày hôm qua buổi sáng đa dọn nhà, thái lão gia thưởng cho chúng ta một tòa.
320 - Con có một vật tuy không phải là nhạc khí, nhưng chế tác căn bản tương tự, không biết cậu có thể làm ra không?Nói xong hắn đưa một chồng hồ sơ dày đặc cho Trần Cẩm Đoạn, Trần Cẩm Đoạn nhìn rõ phác thảo sơ đồ trên đó hắn chưa từng nhìn thấy, Vô Tấn vẽ một cây súng đây chính là đồ vật mà Đại Ninh vương triều chưa bao giờ có, hắn đã phân giải rõ ràng mỗi một linh kiện đều có bản vẽ, lớn nhỏ vô cùng chuẩn xác, Trần Cẩm Đoạn làm nhạc khí vô cùng tinh xảo, cái này hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của hắn.