41 Trong ngự hoa viên nở ra một đóa hoa. Trong ngự hoa viên có rất nhiều loại hoa cỏ, sắp xếp đủ các mùa, nở hoa cũng không có gì lạ. Nhưng một đóa hoa này lại không phải là loại hoa bình thường mà là một đóa hoa đậu xanh.
42 Nữ quan Chu Đàm mặt không đỏ tim không loạn kể lại mọi chuyện, sau đó vô cùng sầu lo hỏi: “Nương nương, ngài nói xem ông ta có thể suy nghĩ lung tung không?” Kim Phượng kéo căng khóe miệng.
43 Những cành liễu rũ bóng mang theo hơi gió mùa hè, che khuất nửa mặt trăng, lại lung lay sinh động theo tiếng ếch kêu vang vọng xa xa. Đêm trong suốt như ngọc.
44 Nghe nói Lăng tiểu tướng quân rốt cuộc không chịu nổi cái cảnh bà xã nhà mình cứ hở ra một tí là chạy vào cung xem hoa đậu xanh, cưỡi ngựa lông vàng đốm trắng vào cung nhặt công chúa Vân Nham quăng lên lưng ngựa, tiện đà trở về phủ công chúa.
45 Đào Hoa má má của Nghi Xuân Viện năm nay năm mươi tuổi, thân thể nở nang, làn da tuyết trắng, được bảo dưỡng vô cùng tốt, vòng eo tích một đống mỡ thừa phồng ra, tựa hồ cũng từng có một phen phong tình ở đây.
46 Nữ nhi hồng của Nghi Xuân Viện quả nhiên danh bất hư truyền. Kim Phượng vô cùng cảm khái, nghĩ. Khó trách những nam nhân kia lại vui đến quên cả trời đất như vậy, ngay cả mật đàm cũng muốn chọn đến loại địa phương này.
47 Kim Phượng ngạc nhiên. “Nàng có tin hay không?” Đoàn Vân Chướng tiến tới gần hơn. Kim Phượng giương mắt, xem xét tường tận khuôn mặt tuấn dật tươi mát như chạm ngọc của hắn, tựa hồ muốn nhìn càng rõ, càng sâu hơn.
48 Đoàn Vân Chướng đã từng đứng trên lầu Chính Dương Môn quan sát kinh thành trong đêm tối, cảm thấy chúng sinh tầm thường tựa như bầy kiến hôi. Đêm nay, hắn cõng một nha đầu đen mập trên vai, chạy trốn giữa kinh thành trong đêm tối, ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn lên thành lâu đèn đuốc sáng trưng của hoàng thành ở phía xa xa, cảm giác mình cũng chỉ là một trong bầy kiến hôi kia.
49 “Sao ta cảm thấy chúng ta giống như nạn dân đang chạy nạn thế nhỉ?” Kim Phượng phun ra một bãi nước miếng, trong miệng hỗn tạp bùn đất. Đoàn Vân Chướng nhặt mấy mảnh lá cây trên đầu nàng xuống.
50 Đôi vợ chồng nhà nông đẩy mạnh Kim Phượng cùng Đoàn Vân Chướng vào buồng trong, vừa đóng cửa lại liền buông tay không quản. Kim Phượng ngồi bên mép giường đất, thực tại không biết mọi chuyện vì sao lại có thể phát triển đến trình độ này.
51 Bỏ trốn, là hai chữ mập mờ mà giàu hứng thú cỡ nào. Đoàn Vân Chướng cùng Kim Phượng nhảy ra ngoài bằng cửa sổ, chạy thẳng một mạch đến cánh đồng lúa vàng rực rỡ.
52 Lưu đại phu nhân đã thật lâu không vào cung yết kiến hoàng hậu nương nương. Trong ba tháng này, phủ Uy Quốc công cực kỳ hỗn loạn. Lưu Hiết dù sao cũng đã lớn tuổi, chuyện trên triều đình ít nhiều cũng có một chút lực bất tong tâm, chuyện trong nhà lại càng không quản được, lạnh nhạt với vài vị phu nhân tất nhiên là khó tránh khỏi.
53 Kim Phượng bị một lực cưỡng chế cậy mạnh kéo vào trong điện. Cũng không biết vòng vo mấy vòng, sống lưng lại bị dán vào trên cây cột lớn sơn son trong điện.
54 Kim Phượng đi qua hành lang quanh co. Cuối hành lang, chính là Lưu Hạc Viện, nơi ở hiện nay của Lưu đại phu nhân. Lưu Hạc Lưu Hạc, lại không biết là lưu giữ một con hạc kia, rốt cuộc có từng lưu giữ được không.
55 Ngư Trường Nhai được Phong Nguyệt nâng đỡ, từ ngoài cửa sổ từ từ bò vào trong, trông rất chật vật. Kim Phượng liếc qua vật trong tay hắn, nói: “Ngư đại nhân quả là kỳ nhân.
56 Mấy ngày nay, khí sắc của Lưu đại phu nhân đã tốt lên rất nhiều. Mỗi lúc ở chung với Kim Phượng, tự nhiên càng nói thêm nhiều chuyện. Nghe nói hôm trước Kim Phượng cùng Ngư Trường Nhai nghiên cứu kinh Phật đến tận đêm khuya, thần sắc Lưu đại phu nhân lại thêm phần nan giải.
57 Đoàn Vân Chướng sải những bước thất thần đi trên hành lang Hương La Điện. Bước chân chấn động áo bào màu vàng sáng chói như những chiếc lá vàng run rẩy bay tán loạn trong gió mùa thu.
58 Ba ngày sau, Lưu Bạch Ngọc rời khỏi hoàng cung, được thống lĩnh cấm quân hoàng cung đích thân hộ tống đến tu am Kinh Giao Cảnh. Dọc đường, rất đông dân chúng đứng vây xem, vì muốn nhìn thấy phong tư của đệ nhất tài nữ kinh thành năm nào.
59 Từ Hi La Điện đi ra, Đoàn Vân Chướng vuốt ve gương mặt Kim Phượng, thao thao bất tuyệt nói rất nhiều lời. Ví dụ như Từ thái phi là một nữ lưu, sao lại có thể nặng tay như vậy.
60 Kim Phượng đặc chuẩn cho Phong Nguyệt xuất cung, ra ngoài gặp gỡ Đoàn Vân Trọng. Phong Nguyệt ở trước mặt Kim Phượng dập đầu lạy ba cái, nhận bạc của Kim Phượng, cũng không nói gì thêm liền đi.
Thể loại: Xuyên Không, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 50