21 Khi Đoàn Vân Chướng tỉnh táo lại, đã là sáng sớm hôm sau. Mấy thái y đang quỳ đầy đất trước long sàng, dẫn đầu chính là Hoa thái y đang run rẩy ngón tay.
22 Giữa mùa thu, danh sách đỗ đạt ban ra, loại bỏ vô số nhân tài. Sau cuộc thi Đình, Thiên tử long ân, ban thưởng Ân Vinh Yến tại ngự hoa viên. Tất cả thí sinh có tên trên bảng vàng đều được tham dự.
23 Người mặc áo đen trắng tên Thì Ngọc kia hơi vuốt cằm: “Lão sư thật hữu tình. ”Nhưng Kim Phượng lại nhìn thấy trong ánh mắt hắn rõ ràng ẩn dấu một tia khinh thường.
24 Phong Nguyệt mang theo những vật nàng đã trang bị muôn đời: Một cây viết, một tập giấy cùng một hộp mực, đi tới Hiên La Điện. Bởi vì hoàng đế bệ hạ thông truyền, muốn triệu kiến nàng.
25 Trời vừa hửng sáng, hoàng đế bệ hạ mang theo một thân hương diễm Tần Hoài, lên đường hồi cung. (Tần Hoài là nơi nổi tiếng gắn liền với các danh kỹ thời xưa)Vừa mới vào đến cổng Vĩnh Huy liền bị một tiểu nội thị ngăn lại.
26 Mấy ngày nay, tâm tình của Hoàng đế bệ hạ cũng như khí trời tháng sáu, nóng lạnh thất thường. Theo Tiểu Tôn Tử công công vừa chữa lành vết thương do bị phạt trượng tiết lộ, nguyên nhân trong đó, hình như có liên quan đến vòng tay.
27 Ngày hôm sau, mọi người trên triều đều trông thấy, hai bầu mắt của hoàng đế bệ hạ xuất hiện hai quầng thâm nhàn nhạt. Hạ triều, hai vị tu soạn của Hàn Lâm Viện – Sài Thiết Chu và Ngư Trường Nhai bị Tiểu Tôn Tử công công ngăn lại, mời đến ngự thư phòng.
28 Từ khi dán thông báo ân khoa, không lâu sau Uy Quốc Công Lưu Hiết liền không thượng triều, cho đến ngày nay đã ròng rã hai tháng. Cũng không phải Lưu Hiết sĩ diện thị uy, mà lần này ông ngã bệnh thật.
29 Trận truyết này đã rơi suốt hai ngày hai đêm, vẫn không có dấu hiệu ngừng nghỉ. Đoàn Vân Chướng sải bước đi vào Hương La Điện, ở trước chậu than phủi rũ những bông tuyết trên người.
30 Vào phòng ngồi xuống, Vĩnh Phúc liền mang ra một chén mì giò heo. “Mẹ, mẹ biết con sẽ đến ư? Sao lại nấu mì giò heo?” Kim Phượng kinh ngạc nói. Vĩnh Phúc thở dài.
31 Giữa màn trời đầy tuyết, từ cửa sổ của khu nhà dân thưa thớt xa gần hắt ra vài ngọn đèn dầu. Còn mái vàng tường đỏ ở xa xa, cũng theo tiếng vó ngựa của đại hắc mã mà dần dần sáng rõ.
32 Giữa màn trời đầy tuyết, từ cửa sổ của khu nhà dân thưa thớt xa gần hắt ra vài ngọn đèn dầu. Còn mái vàng tường đỏ ở xa xa, cũng theo tiếng vó ngựa của đại hắc mã mà dần dần sáng rõ.
33 Kim Phượng ở trong cung gặp được Chu đại tài tử bấy giờ đã từ chức Thái phó, chỉ thấy sắc mặt ông vô cùng mệt mỏi. Dung nhan như hoa như nguyệt của ông đã điêu linh thành một cái giếng cạn.
34 Đêm khuya, Kim Phượng mặc quần áo ngủ, ngồi ở trước gương. “Nương nương, không phải nô tỳ nói chứ, mái tóc của nương nương thật sự là rất đẹp nha. ” Phong Nguyệt cầm lấy mái tóc dài để xõa của Kim Phượng, thật tâm thật ý tán thưởng.
35 Đoàn Vân Chướng nghĩ, chắc hắn điên rồi. Đêm khuya, hắn ôm thân thể ướt nhẹp, lạnh như băng của Tiểu Hắc Bàn, xông vào Hương La Điện. Mà trái tim của hắn, tựa như khoảnh khắc khi hắn nhảy vào Thái Dịch Trì cũng chìm vào đáy nước, đến giờ vẫn chưa có nổi lên.
36 “Tỷ tỷ. ” Lưu Bạch Ngọc miễn cưỡng nặn ra một nụ cười. “Sức khỏe của tỷ tỷ đã tốt hơn chút nào chưa? Muội muội đặc biệt nấu cháo long nhãn bát bảo đến cho tỷ tỷ bổ thân đây.
37 Lúc Kim Phượng còn nhỏ, hàng năm đều đòi theo Vĩnh Phúc đi dạo hội hoa đăng Thượng Nguyên. Dân chúng dưới chân thiên tử vừa đến ngày lễ ngày tết liền đặc biệt thích làm náo nhiệt.
38 Đoàn Vân Chướng cúi đầu, phát giác viền ống tay áo của mình bị một bàn tay mềm mại như cỏ bạch ngọc nắm lại. Hắn giật mình ngẩng đầu, liền trông thấy khuôn mặt điềm đạm đáng yêu của Lưu Bạch Ngọc.
39 Ngày hội Thượng Nguyên, cựu Lại bộ Thượng thư, tội thần Lữ Đồng Lương tự sát trong ngục. Nhưng Lữ đại thương thư lúc nào cũng thích húc đầu vào cột sắt, rốt cuộc vẫn tự sát không thành.
40 Đương kim thánh thượng tại vị năm thứ mười sáu, nữ quốc Tây Việt phái sứ đoàn đến triều, tiến dâng hai mươi con bò Tây Tạng, mười xe củ từ, ba vị mỹ nhân.