201 Khương thị phu nhân tuy là trưởng bối, hiện tại đã ở tuổi tứ tuần, nhưng vẫn không dám có một chút vô lễ bất kính đối với Vệ thái hậu. Loại kính cẩn này cũng không chỉ xuất phát từ chính thân phận của Vệ thái hậu, trên thực tế, khi Vệ thái hậu còn bé được nuôi dưỡng ở Khôn Ninh cung, Khương thị phu nhân mặc dù là thân phận thẩm thẩm nhưng cũng không dám khinh thường Vệ thái hậu.
202 Trong Đại Phượng: Võ đế bản kỷ có ghi chép rõ ràng: Võ Hoàng đế: Thừa Ân nguyên niên, long thể không tốt, mười lăm tháng bảy, tết Trung Nguyên, sắc trời sáng tỏ, chợt có tiếng sấm gầm thét, ở Tê Phượng Sơn hiện ra một miếng thần thiết, trên đó có thần tích thiên văn, con người không ai có thể lý giải.
203 Ngay cả lời này mà Vệ thái hậu cũng đã nói ra, Lý Bình Chu chỉ đành dâng lên bát tự của nữ nhi, sau đó để Khâm thiên giám tính toán, nếu là đại cát đại lợi thì nữ nhi liền phải tiến cung.
204 Đoàn người không ngừng lên đường, đến thành Phúc Châu thì bọn họ đến thẳng biệt viện của Nguyễn Hồng Phi để nghỉ ngơi. Minh Trạm nhìn hoa cỏ trong vườn, hồ nước cùng cầu nhỏ, rường cột được chạm trổ tỉ mỉ, lắc đầu cảm thán nói, “Lão Đỗ à, ta cảm thấy sản nghiệp của ta đã rất nhiều rồi, nhưng so với ngươi thì vẫn thua xa một đoạn.
205 Rất nhiều việc khi làm thì có thể không cảm thấy gì. Thậm chí trong tình hình chúng ta vẫn duy trì sự mạnh mẽ nhưng trong thế giới cá lớn nuốt cá bé này, việc sói ăn dê thì cũng chẳng có gì là tàn nhẫn, mà đó gọi là quy luật tự nhiên.
206 Khi nhìn thấy Minh Trạm thì Tiết Thiểu Lương vẫn luôn cảm thấy rất quen mặt. Bất quá kỹ thuật cải trang của Nguyễn Hồng Phi rất tuyệt diệu, Tiết Thiểu Lương cẩn thận quan sát nhưng vẫn không thể nhìn ra sơ hở trên mặt của Minh Trạm.
207 Trấn Nam Vương phủ. Ban đầu Phượng gia huynh đệ quả thật nghĩ rằng Minh Trạm giả bệnh. Khi đó Minh Tràm còn gửi thư đến, trong đầu đầy ý nghĩ xấu muốn Trịnh Khai Tuấn dẫn theo Thái thượng hoàng quay về đế đô hù dọa mọi người.
208 Đế đô. Từ khi Hoàng đế bệ hạ lâm trọng bệnh thì Vệ thái hậu thường xuyên truyền đệ đệ của mình tiến cung, việc này cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên. Nay bá quan và tôn thất đều kính trọng Vệ thái hậu ba phần, trong đó cũng không thể bỏ qua nguyên nhân Vệ gia nắm quyền.
209 Nguyễn Hồng Phi nghe thấy tiếng bước chân thình thịch của Minh Trạm thì liền biết Minh Trạm giận dữ cỡ nào, miễn cưỡng nhìn hắn một cái, còn bày ra bộ dáng kinh ngạc, hỏi một câu thật đáng giận, “Hở? Vì sao bệ hạ lại quay trở về?” “Nguyễn Hồng Phi, ngươi đừng khinh người quá đáng!” Minh Trạm thật hận vì đã không dẫn theo thị vệ của mình ra ngoài, thế nên chịu thiệt trên phương diện vũ lực! Đầu ngón tay run rẩy chỉ vào Nguyễn Hồng Phi, xoay thân oán hận ngồi xuống bên cạnh Nguyễn Hồng Phi, chính sự quan trọng, nợ nần sau này đòi lại cũng chẳng muộn.
210 Ngày hôm sau bọn họ lại nhận được thư của Minh Trạm. Phượng Cảnh Nam không thèm dùng dao rọc giấy mà trực tiếp xé mở, thư của Minh Trạm như sau: Phụ hoàng, phụ vương thân ái: Nhìn thấy thư tức bình an.
211 Trên thực tế, ngay cả Phượng gia huynh đệ cũng bị Minh Trạm giăng mây mù mịt, tình cảnh của lão Vĩnh Ninh Hầu cũng chẳng tốt hơn Phượng gia huynh đệ là bao.
212 Phản ứng của tôn thất có chút vượt quá dự đoán của Vệ thái hậu, bất quá Vệ thái hậu cũng không vì vậy mà tâm tư đại loạn. Trong ngày cả nhà đoàn viên này, không thoải mái như Vệ thái hậu cũng có cả khối người.
213 “Bình Dương Hầu?” Dù là Lý Bình Chu cũng nhịn không được mà kinh ngạc với lời đề nghị của Vệ thái hậu. Vệ thái hậu mỉm cười, “Vị trí Binh bộ thượng thư là quan trọng nhất.
214 Mân Tĩnh Hầu luôn luôn suy nghĩ đến lời của Lỗ An Hầu. Bệ hạ ngã bệnh đã lâu, vì bình an của Hoàng đế mà Vệ thái hậu thử đủ mọi biện pháp, ngay cả chiêu trò xuẩn ngốc mà ngu dân hay sử dụng như đại hôn xung hỉ mà cũng tin tưởng.
215 Sinh thần của Vệ thái hậu cũng không long trọng nhưng lại cực kỳ náo nhiệt. Chỉ cần có tư cách ở trước mặt Thái hậu nương nương, tất cả đều vội vàng đi hành lễ, vấn an, chúc thiên tuế cát tường.
216 Lý phiên viện trình lên quốc thư của Thát Đát, Vệ thái hậu xem qua, sau đó lệnh cho Nội các truyền đọc. Lý Bình Chu nói, “Chuyện của Cáp Mộc Nhĩ, thần nghĩ rằng, tốt nhất vẫn nên nói cho người Thát Đát biết thì vẫn thỏa đáng hơn.
217 Bình Dương Hầu rốt cục trở lại đế đô. Đối với việc Bình Dương Hầu trở về, Vệ thái hậu bày tỏ sự vui mừng một cách thỏa đáng, ngay trong ngày liền phong cho Bình Dương Hầu làm Binh bộ Thượng thư.
218 Đại Phượng:Minh Trạm là một người làm cho người ta rất khó hình dung. Nói như Nguyễn Hồng Phi thì chính là đầu óc không bình thường. Nói như Phượng Cảnh Nam thì chính là thần kinh có vấn đề.
219 Mưa gió ở đế đô rốt cục trôi qua, gió tháng mười có chút lạnh, Nguyễn Gia Duệ kéo sát áo choàng vào người, nhìn ra xa, trong vườn có vô số hoa khô lá rụng.
220 Một người, làm sao có thể trở thành quái vật?Ngụy Địch cũng không phải người nổi bật. Đế đô là nơi tụ tập quyền quý, Ngụy Địch chỉ là thứ tử mờ nhạt trong phủ Quốc công mà thôi, vừa không có tài tế thế, lại không có khả năng gì đặc biệt, chết người ở chỗ, đích mẫu của hắn lại là Kính Mẫn đại trưởng công chúa.