141 Vương Duệ An và Trịnh Nguyên quay về đế đô phục lệnh. Minh Trạm trước công sau tư, hỏi một câu, “Đỗ quốc chủ vẫn an toàn chứ?” Tuy rằng sớm nghe nói đế đô bình an, Hoàng thượng vô sự, nhưng không chính mắt nhìn thấy thì Vương Duệ An vẫn không yên lòng.
142 Tộc trưởng không chỉ đơn giản là lo liệu mấy nghìn mẫu ruộng đất! Hơn nữa đại thế tộc của bọn họ được truyền lại đến hơn mười đời thì quyền lợi của tộc trưởng có khi còn vượt xa sự tưởng tượng của người ta.
143 Từ sau khi Đoàn Văn Thiến ra khỏi Tiễn gia thì đã ở lại Thiện Nhân Đường làm việc vặt, Trương thái y thấy nàng ta tay chân gọn gàng, lại biết đọc biết viết, cũng không biết ông ta nghĩ thế nào, sau khi bàn bạc với Đoàn Văn Thiến thì liền trục lợi bằng cách nhận Đoàn Văn Thiến làm nữ đệ tử.
144 Minh Trạm nổi cơn điên bị Nguyễn Hồng Phi hung hăng dạy dỗ một trận, đương nhiên Minh Trạm cũng rất thích, tuy rằng ở bên dưới nhưng Phi Phi nhà hắn vừa đẹp lại có kỹ thuật tốt, hắn cũng có thể hưởng thụ.
145 Triều thần cũng nghe nói Minh Trạm phái Triển Thiếu Hi đi Vân Quý mượn lương thực, nhưng ngay cả một cục phân cũng không mượn được. Triều thần cũng có vài ý kiến.
146 Sở dĩ Từ gia được ghi danh vào sử sách không phải chỉ vì bọn họ cấu kết phỉ tặc mà còn vì lén thiêu quân lương, tội ác tày trời. Mặc dù ở thời cận đại thì những gì Từ gia đã làm chỉ có con đường chết.
147 Triều đình đang chuẩn bị xuất bạc ra ngoài, đột nhiên thiếu một phần của Hoài Dương, người khác không hỏi nhưng Từ Tam nhất định phải hỏi một câu, Minh Trạm trong lòng vui vẻ, nhưng lại nhẹ nhàng bâng quơ giả vờ nói một câu, “Lâm Vĩnh Thường dâng tấu chương cho trẫm, bảo là tịch thu gia sản của Từ gia ở Hoài Dương được trăm vạn ngân lượng, vì vậy sẽ sử dụng để cứu tế, không cần phải chuyển bạc đến.
148 Minh Trạm tỏ vẻ tán thưởng đối với sức chiến đấu của Lâm Vĩnh Thường. Đương nhiên, đối với Minh Trạm thì việc hắn khen ngợi Lâm Vĩnh Thường là vì hoàn toàn liên quan với ái nhân của nhà mình.
149 Tống Châu Ngọc muốn dùng ngôn hành của mình để tác động đến bản tính bợ đỡ vì phú quý của Phương Thận Hành, vì vậy liền tính toán dẫn Phương Thận Hành ra ngoài.
150 Minh Trạm cũng không nghiêm nghị như khi lâm triều, hắn bình tĩnh ôn hòa nói chuyện với Điền Vãn Hoa, càng khiến Điền Vãn Hoa xấu hổ vô cùng. Chẳng qua Hoàng thượng vẫn chưa nêu đến trọng điểm là tước chức.
151 Cho đến tối Từ Doanh Ngọc mới trở về nhà. Từ Tam cũng rời nha môn từ sớm, người một nhà dùng bữa cơm đoàn viên, sau đó đến phòng của nữ nhi, hắn có đầy tâm sự muốn hỏi.
152 Vóc dáng của Tống Châu Ngọc không cao nhưng giọng nói lại hùng hồn, còn mang theo một chút khẩu âm Thiểm Bắc. “Bệ hạ, tuy Phương ngự sử quản thuộc hạ không nghiêm, nhưng thần nghĩ rằng trọng điểm của vụ án này là ác nô khinh chủ, đến mức cuối cùng dẫn đến tai nạn chết người.
153 Sau khi giải quyết chuyện Liêm chính tư, Minh Trạm tựa hồ có chút tâm đắc với việc làm Hoàng đế như thế nào. Gần đến tất niên, Minh Trạm lệnh cho Nội vụ phủ mua sắm thoải mái, quan viên trên ngũ phẩm đều được tặng lễ vật tất niên, hơn nữa đây là lần đầu tiên trong lịch sử Đại Phượng thưởng gấp đôi lương bổng nhân dịp cuối năm.
154 Nhưng Nguyễn Hồng Phi ngoại trừ cảm động thì trong lòng cũng dâng lên rất nhiều nghi ngờ. Nguyễn Hồng Phi là người vô cùng tinh tế, hắn lập tức phát hiện sơ hở của Minh Trạm.
155 Vĩnh Ninh Hầu cũng dìu lão phụ thân Vĩnh Ninh Hầu lên xe ngựa. Tuy lão Vĩnh Ninh Hầu đã trao tước vị cho nhi tử nhưng địa vị của lão gia tử này chỉ có tăng chứ không có giảm.
156 Đến buổi tối, Minh Trạm bảo Hà Ngọc tìm một bộ y bào màu xanh ngọc, bên ngoài thêu cành trúc nhã nhặn. Minh Trạm soi gương trang điểm đến nửa canh giờ thì mới cùng Nguyễn Hồng Phi mặc thường phục đi ra ngoài.
157 Mùng một đầu năm, Minh Trạm vừa ngủ một giấc thì thẳng cẳng đến gần giờ ngọ, lung tung sờ soạng, bên cạnh không có ai, chỉ có một bàn tay nhỏ nhắn đang nhẹ nhàng sờ mặt hắn.
158 Triệu Lệnh Nghiêm cười rộ lên, nhắc nhở hắn, “Có đi gặp Tống Viễn chưa, khi ngươi không ở đây, chúng ta đã cãi nhau một trận. ” “Sao vậy?” Tính tình của Triệu Lệnh Nghiêm ở trong quân doanh xem như không tệ.
159 Vệ thái hậu đặc biệt quan tâm việc này. Trên lập trường của Vệ thái hậu, nàng không hy vọng ngai vàng của nhi tử gặp phải bất trắc. Mặc kệ lúc trước Phượng Cảnh Kiền đối xử tốt với Minh Trạm như thế nào, thoạt nhìn đáng tin cậy ra sao.
160 An bài xong chuyện của Trịnh Khai Tuấn, vụ án của nguyên Tuần phủ Hoài Dương Lương Đông Sơ, do tam tư Hình bộ, Đại Lý Tự, Ngự Sử thai cùng thẩm tra xử lý, rốt cục cũng có manh mối.
 
    Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 11