1 .
Quý Ngật Lăng ở Anh Quốc thành lập công ty, là một hãng cố vấn đầu tư đa quốc gia, không phải trợ giúp các công ty Anh Quốc đầu tư ra nước ngoài mà là giúp đỡ các tập đoàn nước ngoài đầu tư vào Anh.
2 .
“Gần đây thế nào?” Không để ý đến sự giãy giụa của Quý Ngật Lăng, bàn tay đang nắm chặt tay cậu có sức mạnh rất lớn, vô cùng kiên cố đồng thời cũng rất ổn định.
3 .
Kim Hải Ngạn vẫn như trước nằm ở một bên đại lộ, chiếm cứ một khu đất rộng lớn, hoành tráng rực rỡ, trừ bỏ vẻ bề ngoài ngày càng khí thế, thì cảm giác nói chung so với sáu năm trước khi cậu rời đi cũng không có bất kỳ sự thay đổi lớn nào.
4 .
“Được, ta chịu trách nhiệm, ta đây liền chịu trách nhệm cho ngươi xem!” Quý Ngật Lăng phẫn nộ túm Triển Phi kéo lên phòng, Triển Phi không hề vùng vẫy, cứ như vậy mặc cậu lôi đi, dọc đường cũng không để ý đến những ánh mắt tò mò của mọi người xung quanh.
5 .
Triển Phi so với bất luận kẻ nào khác đều biết rõ, có hối hận như thế nào đi chăng nữa đều là vô dụng. Dù đó là một quyết định sai lầm chỉ trong nháy mắt, cũng sẽ mang đến hậu quả tán gia bại sản, vô cùng thảm khốc.
6 .
Quý Ngật Lăng quả nhiên ngay ngay hôm sau đã liên hệ lại với Triển Phi, nói bọn họ chấp nhận thử đánh cuộc cho kế hoạch lần này, đồng thời yêu cầu Triển Phi sau khi bớt chút thì giờ chỉnh sửa lại hợp đồng thì chuyển qua cho cậu.
7 .
Ngay hôm sau buổi tiệc mừng công, cũng là hôm mà Triển Phi cho mọi người được phép nghỉ nửa ngày thì một tin dữ bị lan tràn trên internet, đem cả công ty bao phủ trong một đám mây đen.
8 .
Bởi do hành trình quá mức vội vàng, nên để thuận tiện Triển Phi đã đặt trước hai phòng ở một khách sạn năm sao ngay trong trung tâm thành phố. Nhưng thời điểm hắn và Quý Ngật Lăng tới khách sạn, cô nhân viên tiếp tân lại nói vô cùng xin lỗi, phòng chỉ còn loại một phòng ngủ, lúc đăng ký, bên bộ phận đặt phòng nhìn lầm họ đăng ký loại phòng một gian, cho nên thật sự rất lấy làm tiếc.
9 .
Vì buổi tối ngày đầu tiên cả hai đều không đi ngủ nên cái việc phải ngủ chung giường khiến người ta đau đầu nhức óc không hề phát sinh. Nhưng hiện tại nhiệm vụ đã hoàn thành viên mãn, nếu không ngủ thì không khỏi quá lao lực.
10 .
“Cậu con mẹ nó, cư nhiên lại đi gọi đàn bà cho tôi!”
Triển Phi đã giận đến mất lý trí, gắt gao tóm chặt cổ tay Quý Ngật Lăng không hề có ý định buông ra, ánh mắt không thể tin nỗi nhìn cậu, không tin cậu có thể lãnh khốc đến như vậy.
11 .
Bởi mối quan hệ với Hội đồng thành phố đã được dọn dẹp thông thoáng, nên trong khi chờ sắp xếp phối hợp với bên cứu hỏa thì sự tình cũng đã tốt hơn rất nhiều, hoàn toàn không gặp bất kỳ trở ngại nào, thậm chí còn được hiệp trợ mạnh mẽ, xem ra Ủy ban thành phố đã triệt để bị Quý Ngật Lăng thuyết phục.
12 .
Nhìn chất lỏng trong suốt lạnh như băng nhỏ giọt chạy vào cơ thể, Triển Phi thở yếu ớt, từ hai lỗ mũi phát ra tiếng hừ hừ nhè nhẹ, mặc cho thủ hạ bên cạnh vội vội vàng vàng nâng hắn nằm lên giường trong một phòng bệnh hạng nhất vừa được bố trí dành riêng cho hắn.
13 .
Thời điểm Quý Ngật Lăng đi tới cửa phòng bệnh nhìn thấy Triển Phi, mắt cậu tràn đầy u oán, nấn ná đứng ngoài cửa, cơ hồ tại khoảng khắc thân ảnh của hắn hiện ra trong tầm mắt, cậu rõ ràng đã nhẹ nhỏm thở ra một hơi, ánh mắt càng mãnh liệt khóa trên người hắn.
14 .
Động tác của Quý Ngật Lăng khá thô bạo, sau khi đem toàn bộ áo sơ mi của Triển Phi xé nát thì bắt đầu cướp đoạt cơ thể hắn, không mang theo một chút ôn nhu nào.
15 .
Sự im lặng kéo dài, cả bầu không khí xung quanh giống như bị tưới đầy xăng, bất cứ lúc nào chạm vào cũng sẽ nổ ngay tức khắc, không có khả năng vãn hồi.
16 .
Cho dù tức đến nhồi máu não, chỉ sợ Quý Ngật Lăng cũng không thèm nhìn hắn liếc mắt một cái, Triển Phi cố gắng bình ổn hơi thở, không để mình vì tức quá mà chết thảm, còn tên chủ mưu kia thì chạy ra ngoài tìm kẻ khác giải quyết nhu cầu.
17 .
Một hồi làm tình điên cuồng, cao trào khoái cảm ngắn ngủi qua đi, đầu óc do đã triệt để trống rỗng nên tri giác khôi phục có chút chậm chạp. Vì vậy khi Quý Ngật Lăng phát hiện chính mình kìm lòng không đặng ôm chặt lấy Triển Phi, còn tay thì đang gắt gao nắm lấy tính khí của hắn, bộ vị đó vừa phát tiết xong nhưng vẫn chưa hoàn toàn mềm lại, trong nháy mắt, cậu liền chấn động hít vào một ngụm khí lạnh.
18 .
Quý Ngật Lăng không biết mình như thế nào về đến khách sạn, chỉ biết trong cơ thể có một ngọn lửa đang thiêu đốt, khiến sự bình tĩnh bấy lâu nay của cậu không thể duy trì được nữa.
19 .
Mặt tối xầm, Triển Phi buông thứ đang cầm trong tay xuống, không nói gì, chỉ chậm rãi tiến đến gần Quý Ngật Lăng, tư thế tựa như người ta thiếu nợ hắn mấy trăm vạn.
20 .
Trở lại Anh Quốc, Quý Ngật Lăng cảm thấy cả người đau nhức, rõ ràng chỉ mới đi Thượng Hải hai tuần lễ, lại giống như đã tiêu phí toàn bộ tinh lực của bản thân, sự lạnh nhạt sáu năm qua bị đánh tan, dễ dàng bị người đàn ông kia khơi mào cảm xúc, thậm chí còn.