81 Tuy lũ lụt năm nay đến muộn hơn năm ngoái, nhưng triều đình cũng phải đầu tắt mặt tối để dàn xếp tình hình. Số lượng quan lại làm việc dưới trướng Lê Nguyên Phong khá nhiều, lại đóng vai trò quan trọng trong việc giải quyết vấn đề lũ lụt, nên Lê Ứng Thiên tạm thời không muốn gây xáo trộn trong triều.
82 Hắn từng nghĩ rằng, tình yêu của nàng giống như hạt ngọc hắn vô tình đánh rơi xuống biển. Chỉ cần ngày ngày cần mẫn vùi mình vào cát, một ngày nào đó sẽ có thể tìm về.
83 “Xin hỏ chị chiểu chư nhày mún zoại pòng chì?”Chủ quán thấy gương mặt có vẻ bối rối của nàng, liền vội vàng chạy đến. “Xin lỗi tiểu thư, vợ tôi lớn lên ở vùng núi phía bắc nên giọng có chút khó nghe đối với người kinh thành.
84 Tuyết tan, hoa nở…Rừng đào chìm trong giấc ngủ hai mươi năm, cuối cùng đã hồi sinh. “Ngươi nhìn xem, đúng là chỉ cần ta chết, vạn vật liền vui như vậy.
85 Giữa căn phòng yên ắng chỉ có tiếng mưa rơi lách tách ngoài cửa sổ. Nàng đưa tay quệt giọt nước trên má mình, bật đèn ngồi dậy. Mưa dường như mỗi lúc một lớn hơn.
86 Trong giấc mơ của nàng, đôi khi hắn là Lê Nguyên Phong, kim quan lấp lánh, cầm cây kẹo chạy loanh quanh nàng, giọng lè nhè, kêu “Hoàng tẩu…”. Đôi khi, hắn lại là Ngô Kiến Quân, quần áo luộm thuộm, sửng sốt nhìn cây kem bảy màu trên tay như một thứ báu vật có một không hai.
87 Uy nghi, lạnh lùng, vô cảm. Mặc cho hắn khóc lóc, giãy giụa. Phụ vương, vẫn là như thế, nhìn hắn. “Cẩu hoàng đế, nếu ngươi không thả tướng quân của bọn ta ra, ta sẽ giết nó.
88 Hắn vừa chợp mắt được một lát, bỗng thấy có vật gì nằng nặng đè lên mình. “Suỵt!”Con bé áo xanh đang ngồi trên người hắn đặt ngón tay lên môi ra hiệu, ánh mắt đầy vẻ bí hiểm.
89 1/ Chuyện về chiếc khăn choàngĐêm nay chẳng hiểu sao Lê Ứng Thiên không ngủ được. Tấu chương cũng đã phê duyệt xong, hắn đành lấy vài quyển sách ra đọc giết thời gian vậy.
90 1/ Vampire dạy vợNăm ấy, Lâm Nguyệt vừa tròn bảy tuổi. Lý Thiệu Minh nghĩ, đã đến lúc cho con bé học chữ là vừa. Nữ nhân họ Trần, không những phải chữ nghĩa tinh thông, mà binh pháp, võ công cũng phải vững vàng.
91 Chào mừng quý vị khán giả đã đến với chương trình giao lưu của “Hoàng cung kỳ ngộ” hôm nay. Sau một thời gian tiếp cận một cách thân thiết với hoàng hậu, hoàng đế Lê Ứng Thiên của chúng ta đã vô cùng rộng rãi mà chi tiền tổ chức chương trình này, nhằm đánh bóng tình yêu của mình, mặc cho quốc khố có khả năng bị cạn kiệt vì dạo này vương gia bòn tiền đi mua đồ chơi nhiều quá.
92 Tế Châu,Quán trọ Trúc Dương,“Bà chủ quán đâu rồi, mau mang đến đây hai bình rượu nếp than, hai chén cơm rượu, hai củ khoai lang nướng. ” Thiếu nữ xinh đẹp thả người xuống ghế, một tay uyển chuyển xoắn xoắn lọn tóc đen tuyền, tay còn lại đập đập xuống mặt bàn, ra vẻ rất côn đồ.
93 Vào một ngày trời trong nắng dịu, trên mảnh đất Lạc Việt trù phú và xinh đẹp…“Các khanh gia có việc thì bẩm tấu, không việc bãi triều. ” Lê Ứng Thiên vừa tiến vào đại điện chưa được bao lâu liền thẳng thừng hạ lệnh trong sự ngỡ ngàng của văn võ bá quan.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50