81 Nằm sấp người xuống sức cùng lực kiệt, thanh niên bao trùm vững vàng dưới thân kia đang dần dần khôi phục thành nhiệt độ cơ thể bình thường, hai người toàn thân đều giống như vừa đi ra từ trong nước, làn da tương hỗ tiếp xúc bởi nước mà dãn sít sao hấp thụ cùng một chỗ, không chỉ như vậy, chỗ nửa người dưới điên cuồng một đêm còn duy trì tư thế kết hợp.
82 Nam tử diễm lệ hơi cười khẽ, rất có thế khuynh quốc khuynh thành, tà mị phun ra mấy chữ muốn làm chết người:
“Ngươi, ca ca, Triệu Thanh Khâu, vừa mới tới qua!”
Con ngươi vừa mới mở ra trong nháy mắt phóng lớn, nhìn chằm chằm vào Lý Hưu Dữ, tiểu sắc lang tình cảnh thê lương, phảng phất giống như không hiểu nam tử nói cái gì, ngẩn người ở đó không nhúc nhích.
83 Đây là một màn Triệu Thanh Khâu vừa tiến vào thì thấy, khuôn mặt mẫu mực vặn vẹo lên, làm cho biểu tình có phần đáng sợ, dữ tợn hắng giọng áp đảo sắc mặt kia, vẫn đều là thanh niên tao nhã lúc này đang đứng ở trong tình tự không biết tên.
84 Thanh niên của mỗ mỗ gia bi thảm, mặt lao xuống nặng nề té trên mặt đất, khỏe khỏe khoắn khoắn làm cho mũi đụng vào nền, sứt cả khóe miệng, cắn phải đầu lưỡi.
85 Liền cũng chỉ là lúc cho ăn cơm, Lý Hưu Dữ mang theo nét mặt không nhìn ra tâm tình chuyển qua chuyển lại.
Đem Oanh Ca còn đang bận việc sai ra ngoài, trên mặt không chê vào đâu được xuất hiện cái gì đó, đột nhiên là Triệu Trường Hữu sợ hãi.
86 Triệu Trường Hữu nằm mơ cũng thật không ngờ, lại cùng Lý Hưu Dữ gặp mặt dưới tình huống như vậy.
Ba tháng không thấy, Lý Hưu Dữ gầy đi mấy phần, cả người lộ hơn phần mờ ảo.
87 Vào chủ thính, Lý Hưu Dữ trên đường đi ngang qua Triệu Trường Hữu, tựa như không phát hiện qua hắn, ngay cả một ánh mắt cũng keo kiệt cho hắn, một khắc cũng không dừng ở trên người hắn, chỉ là ôm quyền với mọi người.
88 Nhìn gia khỏa không may bị Lý Hưu Dữ điểm r kia, Tả Thiên Thu co quắp khóe miệng, có chút dở khóc dở cười.
Ngươi chỉ ai không được mà chỉ hắn, Triệu Trường Hữu này tuy rằng thường ngày xưa nay đánh giá qua không tốt, thành tích chơi xấu không nói, rất thích thấy sắc nảy lòng tham, tổng dính tới chút gièm pha bôi nhọ nhiều cho cha hắn Triệu Cực, nhưng cũng sẽ không khác người lắm.
89 Lý Hưu Dữ một lời kinh động tới tầng mây trời, nhất thời bốn phía liền nổ tung ra oa. Đều chuẩn bị xem chuyện hài của Vô Cực sơn trang.
Triệu nhị công tử nếu như đi Kham Dư giáo, làm con rể ở rể, Vô Cực sơn trang có thể náo nhiệt rồi.
90 Đoàn người của Vô Cực sơn trang ly khai Tả gia trang, tuy rằng trước đó Tả Thiên Thu vì bọn họ mà ở bên trai gia trang an bài chủ phòng không tồi, nhưng mà tính tình của Triệu Cực lại là kiên quyết sẽ không ở.
91 Triệu Cực rét lạnh hé ra khuôn mặt xanh đen, khiến Triệu Trường Hữu triệt để khom lưng ở đó, xếp thành một thứ gì đó được gọi là một bãi.
“Nếu không phải ca ca ngươi đuổi theo, chỉ sợ ngươi bây giờ còn ở trong tay Lý Hưu Dữ đi!”
“Ngươi còn có gì để nói?!”
Nhìn thẳng chóp mũi của Triệu Cực, Triệu Trường Hữu trở trở con mắt loanh quanh, thắt lưng lại thẳng lên, tầm mắt bình thường không dùng được giờ sống động lên, Triệu nhị công tử đã có bản lĩnh.
92 Nói xong, Triệu phu nhân cũng chỉ là ngồi ở chỗ đó yên lặng rơi lệ không nói chuyện nữa.
Triệu Cực biết Triệu phu nhân đây là lấy mệnh bức mình, để mình buông tha nhi tử không giận nữa.
93 Triệu Thanh Khâu nghiêm mặt nói:
“Trường Hữu ngươi cũng biết chúng ta vì cái gì mà tới Tả gia trang này đi!”
“Không phải vì võ lâm đại hội sao?”
Triệu Thanh Khâu cúi đầu suy nghĩ một hồi mới trả lời:
“Cũng đúng, mà cũng không đúng, đơn giản một chút mà nói, Lý Hưu Dữ nếu muốn nghĩ truy cứu, ba tháng trước vì sao đơn giản thả ngươi về, trong ba tháng vì sao lại không tới nhà chúng ta ầm ĩ, hết lần này tới lần khác đuổi tới lúc này mới nhắc tới chuyện này?”
Triệu Trường Hữu không hiểu ra sao, tỉnh tỉnh mê mê tiếp tục nói ra.
94 Kỳ thực Triệu Thanh Khâu biết được cũng không nhiều, chỉ là từ tình huống sáng sớm ngày đó suy đoán mà ra thôi.
Thoạt đầu thấy trên người Triệu Trường Hữu một thân vết tích cực kỳ rõ ràng, quả thực là ái muội không thôi, khiến cho người ta thế nào cũng nghĩ không ra đường đường Kham Dư giáo giáo chủ lại làm ra loại chuyện này, nhưng nhìn tới vẻ mặt Lý Hưu Dữ nhìn đệ đệ, thì đã sáng tỏ.
95 Võ lâm biến đổi tương lai mà nói cũng là một loại xã hội, các vị đại hiệp nghĩa bác vân thiên(chính nghĩa nhiều như mây xanh trên trời), minh chủ danh chấn giang hồ, cũng đều phải ăn uống chơi đùa, ai cũng không có khả năng vượt khỏi ngoài ngũ hành, không ở trong tam giới, đều chạy trốn không được số phận gần như người bình thường này.
96 Cố ý đem vỏ hạt còn lại ở trong khay bạc, đương đương làm ra từng tiếng từng tiếng động tĩnh rõ ràng, hơn nữa chỗ mắt cá chân còn qua lại nhẹ vang, tiếng chuông cố ý rung động, tạo thành một loại tiếng vọng nôn nóng trong phòng, muốn bức nam tử xinh đẹp kia nhìn về phía mình, thế nhưng Lý Hưu Dữ bên kia mặc dù gân xanh trên đầu càng bạo càng nhiều, sắc mặt cũng càng ngày càng kém, nhưng chính là không nhìn tới Tiêu Tiêu.
97 Tả Thiên Thu mũi chân vừa điểm, vừa cúi người thì rơi trên lôi đài cao bằng hai người, một bộ hôi sam đích xác Giang Nam tú phường, bởi vì rơi xuống do tác dụng của khí lưu chuyển, toàn bộ vạt áo đều bay bổng, phối lên hạc nhan một đầu, một thân vị đạo đạo cốt ngược nhau quá nặng.
98 Tới cũng đừng nói, Lý Qùy điên này thật là có vài phần bản lĩnh, Thương Sơn phái ở trên giang hồ cũng là môn phái có uy tín danh dự. Khả đại đệ tử Thương Sơn phái ở trên đài cùng hắn đấu, vậy mà một điểm tiện nghi cũng không chiếm được, Vương Hiển có thêm mấy phần ý tứ mèo giỡn chuột.
99 Hai người trên lôi đài cao cao, sức gió nổi lên, mang theo tất cả.
Nam tử lăng không xuất hiện, một thân bạch y thắng tuyết, vạt áo bay bay theo gió, tóc dài tới gối toàn bộ bị thổi về phía sau, trên dưới tung bay, lộ ra khuôn mặt trong cuồng quyến mang theo diễm lệ.
100 Tả Thiên Thu đối diện chính giữa bữa tiệc vừa nhìn thấy không hảo, trên đài này lấy mạng người, vậy thì nhanh chóng lủi nhanh trên lôi đài, chúng gia đinh phía sau cũng vội vàng theo đi tới.