61 Đầu mùa hạ ở ngoại ô Tô Dương là thời gian đẹp nhất của mùa màng.
Mùi thơm ngọt ngào của hoa dại hỗn loạn, cùng với khí tức ấm áp của ánh mặt trời buổi chiều chầm chậm trong làn gió nhẹ trong, khắp nơi có mùi thơm đặc biệt ngọt ngào cùng nhàn nhạt hòa quyện, sinh cơ bừng bừng tản mát ra ánh sáng rực rỡ bóng nhẫy.
62 “Kim, Kim Xà kiếm…”
Lấy tay cố sức che vết thương, hòng làm dừng lại hàng loạt máu đang chảy ra, hắc y nhân kia vẫn như trước có thể nói ra danh hào của bảo khí.
63 Xong rồi!
Hắn nếu như giận dữ, mình khẳng định chết chắc rồi!
Sớm, sớm biết như vậy thì không cần quản hắn mặt mũi ra sao rồi, bây giờ phải làm sao đây!
Ma đầu kia bị người cuốn lấy không thoát thân được, võ công của mình lại không tốt, nếu như người này giống như vừa rồi, bay lên cho mình một chưởng, đến lúc đó thần tiên cũng cứu không được mình, huống chi Lý Hưu Dữ thoát thân không được kia!
Giờ này, họa lại xông tới rồi!
Lướt qua nam nhân trung niên trước mắt, rồi giương mắt nhìn Lý Hưu Dữ bị người vây quanh không rảnh phân thân, Triệu gia nhị công tử trước kia còn tự tin tràn đầy, giờ thì thật sự là tùy vào tế bào đơn cấu thành trong đầu mà nghĩ cách thôi, cả người ngốc ở nơi nào không dám nhúc nhích.
64 Không nói tới hai người này dính phải tên xui xẻo ngốc ở nơi nào, Lý Hưu Dữ ở đây cũng sắp phân thắng bại, giải quyết đứt mười mấy lâu la.
Tuy rằng ngay từ đầu mấy người dễ dàng chiếm thượng phong, nhưng trung niên nhân lại như chạy quên mất khiến bọn họ một dạng bất an biểu hiện ra ngoài, Lý Hưu Dữ đã có phần thắng lớn.
65 Lý Hưu Dữ xoay người hướng mã xa đi tới, thấy hai người đứng ở bên cạnh xe, ngẩn người ở đó chưa phát giác ra có chút kỳ quái, nhưng nhìn Triệu ngu ngốc bình an vô sự, cũng không hỏi nhiều nữa, chỉ là không biết hắn lại suy nghĩ việc xấu xa gì, y đã thẳng lên xe rồi, nhưng trái chờ phải mong vẫn không thấy tiểu sắc lang bắt đầu lên, giận tái mặt hỏi:
“Ngươi không mau một chút lên, chờ ai mời phải không?”
Triệu Trường Hữu cả kinh, vội vàng xoay người, thế nhưng bò nửa ngày làm sao cũng không thể đi lên xe ấy, tay chân run đến mức thật sự là quá lợi hại, vẫn là không thể đi lên.
66 Không đợi ngồi ổn, Triệu Trường Hữu đã loạn chuyển con mắt nhìn khắp bốn phía, kết quả lại không biết nhìn tới cái gì, đã thấy hắn đột nhiên ngẩn ngơ, mà người kia thấy hắn, cũng hiển nhiên thấy hắn vẫn đi theo Lý Hưu Dữ, cũng là sửng sốt, không khỏi cả tiếng kêu lên:
“Trường Hữu!”
Chỉ thấy tiểu sắc lang phi thân đã chạy vội qua, lúc này người nọ cũng đứng lên, cũng vội đi hai bước, đi tới gần Triệu Trường Hữu, lôi kéo tay hắn đem toàn bộ người hắn đánh giá cẩn thận một phen, mới thở dài một hơi rồi mắng:
“Trường Hữu, ngươi chạy đến chỗ nào, để đa nương ngươi tìm!”
Nếu như đổi thành người khác quát lớn Triệu Trường Hữu vô pháp vô thiên như vậy, Triệu tiểu bá vương sớm đã giở mặt vô tình, nhưng giờ này đều nhìn không thấy vẻ tức giận đâu, một bộ sắc mặt cười hì hì ngây ngô trả lời:
“Sư thái, ngươi thực là tìm tới ta?”
Người nọ phất trần vẩy lên, đạo bào thuận thế mà dựng theo bởi vì không khí phiêu nhiên khẽ động, tựa như tiên đột nhiên lâm giới.
67 Lý Hưu Dữ mỉm cười cuối cùng thay mặt trả lời, Liễu Nhiên kia biết rồi thì vung tay áo, khuôn mặt lạnh xuống…
“Trường Hữu, ngươi tính tình đơn thuần, sao lại cùng người ma giáo hỗn cùng một chỗ!”
Triệu nhị công tử cũng ngốc ở đó, mới nhớ tới Liễu Nhiên này vẫn tự cho mình là chính đạo, đối võ lâm một phái cái gì tà a ma a tất nhiên là khinh thường, không khỏi cảm thấy một trận gió lạnh thổi qua lưng, thổi lên một mảnh da gà.
68 Lường không được xoay người, Lý Hưu Dữ buông tha hướng chỗ không có người ngồi xuống.
Triệu nhị công tử cũng ngốc ở đó, cùng Lý Hưu Dữ ở chung trong khoảng thời gian này, dù cho mình ngốc cũng biết tính tình y quyết không phải vậy, muốn làm việc gì thì mặc cho ai cũng cản không được, thế nhưng, hiện tại sao cứ giản đơn như vậy buông tha rồi?
Bản thân có nói cái gì chọc tới y rồi sao?
Đem tất cả hành vi cùng câu nói gần đây tới hiện tại, không có chỗ nào đắc tội y a!
Thế nhưng, bóng lưng thon dài tinh tế kia rõ ràng chính là bộ dáng đang giận.
69 Không gian tranh cãi ầm ĩ một ngày dần dần an tĩnh lại, trên phía chân trời sáng sủa, bày ra một vòng trăng sáng tỏ, nhiều ít có chút quyến rũ.
Đưa đi Liễu Nhiên cùng mấy vị sư tỷ, Triệu Trường Hữu đã sớm nằm ở trên giường, dự định hảo hảo ngủ một giấc, ngày mai hảo chờ Triệu Thanh Khâu đến.
70 Trong hoa viên, một người nữ tử chậm rãi nghĩ tới gần bên này, phía sau còn một gã nam tử yên lặng không tiếng động đi theo.
Góc độ này của Triệu Trường Hữu trốn ở phía sau cửa, nương ánh trăng sáng sủa đem nàng kia thấy rõ, nàng kia là Không Sai sư muội hôm nay vừa quen biết, còn đang mang theo túi tu hành.
71 “Ngươi, ngươi rốt cục muốn thế nào?”
Thanh niên đã mang theo giọng khóc nghẹn ngào, giống như động vật nhỏ, lão thử họ Triệu thưa dạ mà nói.
“Bắt đầu tính toán tổng nợ đi!”
Con mèo tên là Lý Hưu Dữ trả lời như thế.
72 “A!”
Ngón tay trút vào chân khí ác ý nhẹ nhàng nắm chặt, lập tức lớn tiếng rên rỉ đau nhức, không tự chủ được sít sao nắm lấy áo của Lý Hưu Dữ tên đầu sỏ gây nên này, Triệu Trường Hữu rõ con mắt đỏ bừng, lần này thực sự là chạy trời không khỏi nắng rồi!
“Muốn hay là không muốn?”
Nam tử trong mắt đều là ác ý, không biết là cùng ai học những thủ đoạn ác liệt này, tiến thêm một bước tới gần Triệu nhị công tử, cầm bộ vị trọng yếu của người ta, trong biểu tình cũng không thấy một tia không ổn nào, thoáng buông ra ngón tay, mang theo ý vị uy hiếp dày đặc, rất có tư thế ngươi dám nói một chữ không thử xem.
73 Nam tử nghe vậy cũng là không thèm để ý, chỉ là xuống tay lại nặng thêm vài phần khí lực, đè ép Triệu Trường Hữu càng không thể động đậy.
“Ngươi cũng lộng đã lâu như vậy, chân ta cũng đã tê rần rồi!”
Cảm giác được người nọ trên thân mình là có ý không cho nhúc nhích, Triệu Trường Hữu mở miệng oán giận nói.
74 Dục vọng phía trước của y cố nén, bị Triệu Trường Hữu ngồi ở trên người giữa lơ đãng ma sát, đã lại trướng lớn một vòng, tiếp nữa cũng không nghĩ nhẫn xuống, rời xa thắt lưng thanh niên, đem thứ đứng thẳng nhẫn nại không được đi tới, có lẽ là đã nhịn lâu rồi, còn chưa chờ tiến nhập, chỉ cần chỉ là đối đỉnh đụng chạm, môi mỏng hơi mở của Lý Hưu Dữ, đã phát sinh một tiếng thở dài như có như không.
75 Trong mê loạn, chỉ dẫn không cần do sức mạnh bên ngoài, để truy cầu càng nhiều, bắt đầu giãy dụa phần eo, Lý Hưu Dữ nhận thấy được điểm ấy, câu dẫn ra tiếu ý ôn nhu, cánh tay vẫn đỡ ngược lại buông ra, nhẹ nhàng xóa đi nước mắt lưu lại ở khóe mắt của thanh niên, hướng phía sau nâng thân thể dậy, hưởng thụ chủ động của thanh niên.
76 “Nóng rần lên rồi sao?”
Nhưng cái trán tràn đầy mồ hôi kia lại không nóng.
“Là, là ngứa ở chỗ ấy!”
Liều mạng giãy dụa thân thể, ma sát thân thể Lý Hưu Dữ, bắt đầu khó quấn lấy.
77 Một chuyến đi biệt viện liễu xanh kín đáo ngăn nắp, giữa mấy tán lá lộ ra mái ngói xanh tường hồng, nhìn ra không có gì đặc biệt.
Trong viện chỗ đại sảnh mở ra cánh cửa sơn son, nam nhân trung niên lo lắng cân nhắc bước chân, thỉnh thoảng hướng vào phía trong tìm kiếm, vết thương trước đó càng bởi vì tâm tự không yên mà làm đau nhức người, tăng thêm nỗi phiền tâm tư.
78 Thiếu nữ hơi ngẩng đầu lên, đem khỏa lệ chí dưới khóe mắt kia ngưng ở trên mặt chợt hiện ra, hòa tan khí thế bén nhọn đầy người!”
“Kham Dư giáo giáo chủ Lý Hưu Dữ vô cùng có khả năng thành địch thủ của chúng ta! Chủ tử muốn thứ gì đó hơn phân nửa ở ngay trên người y!”
“Ngươi dựa vào đâu mà đoán?”
Mộc Thiếu Khanh vẫn không nói gì xoay người lại, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Dương Trọng Thiên khinh miệt hỏi.
79 Dương Trọng Thiên sắc mặt lại đại biến, tiến lên một bước cũng không quan tâm cấp bậc lễ nghĩa.
“Cô nương, tiểu nhân lấy thân phận bề trên đảm bảo, thứ kia tuyệt đối là thật, tiểu nhân cùng chủ tử nói, tuyệt không nửa điểm hư ngôn!”
Ngẩng đầu đã thấy dáng tươi cười trào phúng của Mộc Thiếu Khanh, Dương Trọng Thiên liền ôm quyền.
80 Nằm sấp người xuống sức cùng lực kiệt, thanh niên bao trùm vững vàng dưới thân kia đang dần dần khôi phục thành nhiệt độ cơ thể bình thường, hai người toàn thân đều giống như vừa đi ra từ trong nước, làn da tương hỗ tiếp xúc bởi nước mà dãn sít sao hấp thụ cùng một chỗ, không chỉ như vậy, chỗ nửa người dưới điên cuồng một đêm còn duy trì tư thế kết hợp.