701 “Cái này dì cũng không rõ. ” Trác Nhã nói: “Dì đã nói chuyện với Hạo Vân vài lần, nhưng mà tình huống cụ thể thì dì cũng không rõ ràng Nhưng dì cảm thấy rằng Tuyết Di đã lún rất sâu rồi.
702 “Đây là tiền thưởng của em. ” Hương Hương cười nói: “Tin tình báo lần trước của anh đã làm cho em được thăng chức, còn được thưởng nữa. ”Khóe miệng của Phương Hạo Vân hiện lên một nụ cười, nói: “Không tồi, đây là mở đầu tốt đẹp, hy vọng cô có thể tiếp tục cố gắng.
703 “Haha!”Trần Thanh Thanh mỉm cười nói: “Chị Tuyết Di, cứ tin tưởng em, em không có ác ý, em đến để giúp chị. ”“Hoàng Kỳ Anh cũng đã nói vậy. ” Nói đến đây, Phương Tuyết Di ngẩng đầu lên nhìn Trần Thanh Thanh, nói: “Nếu chị đoán không sai, hẳn là do Hoàng Kỳ Anh nói cho em biết đúng không?”“Dạ!”Trần Thanh Thanh cũng không để ý đến biểu hiện của Phương Tuyết Di, cô cười nói: “Chị Tuyết Di, chị nói đúng, chuyện này đích thật là do Hoàng Kỳ Anh nói cho em biết.
704 Phương Hạo Vân nghe thấy thế, hoàn toàn không còn biết nói gì hơn. Theo lời của dì Bạch, vậy thì hắn chỉ đành chờ làm ba thôi. Mà vận mệnh của Nguyệt Nha Nhi cũng không thể thay đổi, cô nhất định sẽ trở thành một người đàn bà đầy bất hạnh.
705 Hơn nữa, mục đích lần này của hắn không phải là giết người, chỉ làm bị thương thôi. Người giết Hoa Thiết Thụ chính là Hương Hương, chỉ có như vậy thì cái chết của Hoa Thiết Thụ mới có giá trị lớn nhất.
706 Nguyệt Nha Nhi thấy sắc mặt của Phương Hạo Vân trở nên khác thường, hơi do dự một chút, đi đến nói: “Hạo Vân, hãy nghe chị nói, Huyết Ảnh Chưởng em không giải được đâu.
707 “Đương nhiên, đương nhiên. ”Hoàng Kỳ Anh thay đổi thái độ, hoàn toàn là vì câu nói kia của Long Hi Phượng. Từ câu nói của Long Hi Phượng, hắn biết được, bà ta dường như cũng đã nắm giữ tin tình báo về hắn.
708 Dì Bạch am hiểu về Hoàng Kỳ thuật, đương nhiên là biết chổ tốt của mát xa, cô điều chỉnh lại thân hình, thoáng do dự một, cô duỗi chân ra, cười nói: “Đã tắm ra rồi.
709 “Bà gặp Hoàng Kỳ Anh?” Quả nhiên, Hà Thanh vừa ngồi xuống liền nhắc đến Hoàng Kỳ Anh: “Thiếu phu nhân, bà rốt cục muốn làm gì, bà không phải đang hợp tác với Phương thiếu gia sao? Vì sao lại lăn lộn chung với Hoàng Kỳ Anh?”Long Hi Phượng cười hỏi: “Hà tổng, trước khi tôi trả lời câu hỏi của cô, tôi muốn biết, cô đang hướng về ai, là Phương thiếu gia, hay là Hoàng Kỳ Anh?”“Đây là chuyện của tôi, không cần bà quan tâm” Tâm tình của Hà Thanh đã hơi kích động, giọng nói cũng trở nên nghiêm khắc hơn.
710 Dì Bạch đương nhiên không biết bọn họ đang làm cái trò quỷ này giữa ban ngày, đi nhanh về phía trước, chuẩn bị đẩy cửa đi vào. “A”Đúng lúc này, cô đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu mê hồn.
711 “Con biết. ”Nguyệt Như hít sâu một hơi, yếu ớt nói: “Bà, những điều bà nói con đều hiểu, nhưng trong lòng con vẫn không thoải mái. Có nhiều khi con suy nghĩ rằng, nếu con chỉ là con gái của một nhà bình thường, thế thì tốt quá.
712 “Hạo Vân, kiếp này có anh, em đã thỏa mãn rồi” Ánh mắt của dì Bạch trở nên mê ly, hơi thở dồn dập hơn, khóe miệng cũng hiện lên một nụ cười. Bàn tay của Phương Hạo Vân chậm rãi đi xuống đùi của cô, và lập tức phủ lên cái nơi ẩm ướt kia.
713 Mọi người cũng nhìn nhau, bây giờ Phương Hạo Vân đã không còn là thằng ranh con lúc mới tiến vào Thiên Phạt thành nữa. Sau khi kế thừa Tố Nữ Công, lực lượng của hắn đã mạnh đến mức người ta không tưởng nổi.
714 Dì Bạch nghe thấy thế, lệ nóng chảy dài trên má, ôm lấy Phương Hạo Vân, dán mặt vào ngực hắn, nói: “Hạo Vân. cho đến bây giờ em cũng chưa từng lo lắng cho ai cả.
715 Trong đêm tối, một bóng người nhảy nhanh qua rừng cây, dường như người này đang tìm kiếm cái gì đó, nơi hắn đi qua, chỉ để lại một cái bóng. “Hẳn là ở đây.
716 “Biết!”Ông lão gật đầu: “Người của Bạch gia có huyết tương liên, tâm thần tương hệ với ta, tuy rằng ta không có cách nào nói chuyện với họ, nhưng ta cảm nhận được sự tồn tại của họ.
717 Nhân tính bản sắc. Ngay cả một mỹ nữ thuần khiết xanh biếc không ô nhiễm như Nguyệt Nha Nhi mà cũng có ý niệm này trong đầu, thì có thể thấy được trong bản chất của con người ít nhiều gì cũng có tội.
718 Rúc đầu vào trong cái ôm của hắn, Bạch Lăng Kỳ mỉm cười ngọt ngào: “Hạo Vân, anh về là tốt rồi. Không cần phải nói với em những lời đó, cũng không cần phải xin lỗi, anh là người làm đại sự, em không có khả năng bắt anh ở bên em mỗi ngày được.
719 Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Phương Tuyết Di liền tái xanh lại, trong con mắt hiện ra sự giận dữ, nổi giận mắng: “Nói bậy. nói hưu nói vượn cái gì đó.
720 Khi cô bắt đầu đòi yêu, thì hắn lại cười: “Tối nay tôi thuộc về Kỳ. ”“Hừ!”Hà Thanh tức giận nói: “Cậu làm cho lửa của tôi lên, bây giờ lại không muốn chịu trách nhiệm, cậu đúng là bại hoại.