61 Vài ngày sau lần kia, Tô Thần lúc nào cũng lo lắng bản thân có làm Tô Kỳ đau không.
Thế nhưng thực tế y không biết là do mình yêu hay chỗ kia không đủ lớn, mà ngày thứ hai Tô Kỳ chỉ hơi khó chịu, đến ngày thứ tư đã bắt đầu đi mê hoặc y rồi.
62 Hai tuần sau, hai người đã ở dừng thuyền bên bờ biển rồi.
Tô Kỳ trong tay vẫn không dừng làm việc, ban ngày việc duy nhất hắn có thể làm đó là đưa Tô Thần đến bờ biển dạo sau đó đặt bàn ngồi cùng một đống văn kiện, nhìn y vừa đi vừa nhặt vỏ sò vỏ hến lung tung trên bờ biển.
63 Ăn xong cơm trưa, tắm rửa sạch sẽ, hai người đi dạo dọc bờ biển.
Mặt trời chiều đã dần khuất, ánh trăng chậm rãi hiện ra.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện.
64 Hậu quả của việc miệt mài như vậy thật là nghiêm trọng, ngày hôm sau Tô Thần không có lực rời giường, đành nằm trên giường hai ngày, sau đó y chưa kịp rời giường hoạt động cho giãn gân cốt, trời lại mưa xối xả.
65 Mấy tháng sau đó, Tô Tam cùng Tô Ngũ thay đổi thái độ với Tô Thần.
Có một số việc thậm chí tìm đến y thương lượng, điều này làm y rất hài lòng – dù sao, các nàng bây giờ mới là chân chính tiếp nạp y, không phải vì Tô Kỳ, mà bởi vì y là Tô Thần.
66 Tại biên cảnh Trường Nhạc cung, bọn Tô Tam dẫn theo một đám người chờ xe ngựa của Tô Kỳ.
Ách – xác thực mà nói, là mang theo một đội quân…
Sau khi xe dừng, Tô Thần vén rèm xe lên thấy được tình hình đó, mặt nhăn mày cau, buông màn xe, quay đầu hỏi Tô Kỳ: “…Ngươi không phải định Tô Tam mang theo một đoàn quân như thế cùng đi chứ.
67 Vào đến trong phòng, đầu tiên Li Du bái lạy bàn thờ Bồ Tát, sau đó tức giận mà đưa hương cho y, “Cầm, lạy đi. ”
Tô Thần nhận hương, theo lời mà bái lạy.
68 Cơm tối ăn được phân nửa, đột nhiên nghe được tiếng người nói chuyện truyền đến.
Tô Cửu cảnh giác đứng dậy, Cam Lam Lục La cấp tốc vây quanh Tô Thần.
69 Dọc đường sau khi giải quyết hết mấy người thị vệ, xe ngựa hướng Trường Nhạc cung chạy về.
Khoảng chừng qua hai ngày, hôm nay, Tô Thần nằm trên thảm, hỏi Li Du sắc mặt tái nhợt: “Đến tháng sáu rồi.
70 Đúng như Tô Thần dự liệu, khi về đến Trường Nhạc cung đã là buổi chiều ngày thứ hai sau khi Tô Kỳ bế quan.
Phân phó Tô Ngũ thu xếp cho mấy người Li Du, phong tỏa tin tức, Tô Thần dẫn Tô Cửu trực tiếp đi đến Đại Sầm các.
71 Khi Tô Thần và Tô Kỳ xuất hiện trong tầm mắt mọi người, Tô Thần có thể thấy bọn họ không hẹn mà cùng nhau thở phào nhẹ nhõm.
Có thể thấy được nhiều người lo lắng như thế, khiến Tô Thần cảm động.
72 Từ Nhượng quốc trở về, vì việc Tô Tịch xuất giá khiến Tô Thần phiền muộn nửa năm.
Tô Kỳ càng nhanh chóng tranh đoạt các nước khác, người vào cung ám sát Tô Thần càng nhiều.
73 Nhiệt độ tháng mười vẫn còn khá thấp.
Sau khi Trường Nhạc cung trả thù lao đoàn nhạc đến từ Nhượng quốc, hai ngày sau rời khỏi Trường Nhạc cung tiếp tục đi đến những nơi khác.
74 Tâm chi sở vãng [Thượng]
1: hắn thích giết người.
[vì là phiên ngoại của Tô Kỳ nên phần lớn là Kỳ tự sự a~, khi Kỳ nói thì hắn chính là Thần a~]
Chỉ khi nhìn thấy máu người chảy, hắn mới có thể lộ ra tia cười.
75 Hiện tại Trúc Thủy đã đổi tên thành Dương Lịch, vì ở gần kinh đô, nên có thể xem là thành thị phồn hoa.
Lúc này nữ hoàng đăng cơ đã được ba năm.
Tuy rằng lúc trước mọi người vẫn nghi ngờ Nữ hoàng không thể trị vì được thiên hạ này, nhưng ba năm này nàng đã làm ra những thành tựu khiến người ta tin phục.