1 Trong khu vườn trên bãi cỏ xanh mượt mà, có bảy đứa bé trai cỡ khoảng trên dưới mười tuổi đang xếp thành một hàng ngang, chúng nó lấy chiếc xe đồ chơi bốn bánh của mình đặt trên đất
Một đứa có vẻ là lớn tuổi nhất đang đứng ở chỗ cách vị trí của chúng hai mươi mét, làm trọng tài, nó hô tô lên: “Bắt đầu!”
Bảy chiếc xe bốn bánh sau khi được chủ nhân buông tay liền lập tức chạy thẳng đến, bảy đứa nhóc vừa hô vửa nhảy:
“Nhanh lên, nhanh lên!”
“Cố lên! Mau xông tới đi!”
“Chạy nhanh lên a! Long Vương Hào!”
Bởi vì lực ma sát cản trở của bãi cỏ khá lớn, có vài chiếc xe chạy không được một nửa đường đi đã mất đà, xoay tròn tại chỗ.
2 Trong đại sảnh buổi tiệc tiếng người náo nhiệt, hơn mười chiếc bàn tròn lớn đều đã ngồi đầy người. Phía vách tường trên đài chủ tịch dán một chữ “Thọ” rất lớn màu vàng, ở hai bên là đồ án hình hạc tiên và cây tùng.
3 Trần Dật Hào nói chuyện với vị chủ quản bất động sản đó xong, sau đó lại đi chào hỏi với một vài vị phú hào, xong hết mới phát hiện Chu Hiểu Lôi vẫn chưa quay lại.
4 Trên màn hình tivi, hai quyền thủ đang so tài kịch liệt, trong đó quyền thủ bận quần cụt màu đỏ đột nhiên đánh ra một quyền thẳng hung hãn, đánh cho đầu của đối thủ nghiêng sang một bên, miếng bảo hộ răng* trong miệng bị đánh bay ra ngoài, tuyển thủ quần đỏ thừa thắng xông lên, một chân đá đối thủ đi.
5 “ Trần tiên sinh, đồ giải khát và ăn vặt ở các câu lạc bộ đêm khác đều đã tăng giá lên rồi, chúng ta có phải cũng nên điều chỉnh giá cả lại cho thích hợp không?”
Một giám đốc của bộ phận nào đó trong câu lạc bộ hỏi, Trần Dật Hào ngồi sau bàn làm việc ngẩng đầu lên.
6 Cánh cửa sắt dưới sự choáng váng chú mục của tất cả bị đá bung ra, một đám người khí thế rầm rộ xông vào, đứng đầu lại chính là____ Lý Dục Hào?!
Trần Dật Hào vô cùng kinh ngạc, y nhớ tới tên tài xế ở bên ngoài, đúng rồi, nhất định là tên gia hỏa đó chuyển tin tức đi rồi!
“ Ê! Chúng mày đang làm gì?” Hoàng Hiểu Đông gầm to, mọi thủ hạ của hắn lập tức bao vây quanh Lý Dục Hào, mấy người mặc tây trang đứng sau lưng Lý Dục Hào lập tức móc súng ra chỉ vào bọn chúng.
7 “ Oa……. ”Trần Dật Hào khẽ kêu, loại cảm giác băng lạnh này quá mức quái dị rồi! Y hất tay đối phương ra, nói: “Làm gì lại bôi ở đó!”
“ Đợi lát nữa cậu sẽ biết thôi.
8 “ Cậu sao còn chưa chịu hiểu rõ! Tôi cho cậu mượn tiền, căn bản là không dự tính đến chuyện cậu trả lại!”Lý Dục Hào vẫn luôn nhấn mạnh.
“ Tôi không muốn mãi thiếu nợ anh! Như vậy quan hệ của chúng ta làm sao có thể bình đẳng!”Trần Dật Hào cuối cùng nói ra điều mấu chốt.
9 Trần Dật Hào ngủ một giấc tỉnh lại, đã là gần tối. Y nhìn căn phòng được bao bọc trong ánh vàng hoàng hôn, dây thần kinh còn chưa có kịp xoay chuyển lại.
10 Chu Hiểu Lôi mặc một chiếc váy hai dây màu phấn xanh dương, trên mặt được trang điểm tinh tế, vẫn là một bộ dáng yêu kiều động nhân, nhưng nếu so với mấy tháng trước, đã kém đi một chút thần thái.
11 Trong tiệm tạp hóa Tiến Kí____ Một phụ nữ tóc hoa râm đang vô cùng nhàm chán ngồi trong tiệm, chồng của bà đang cùng một ông khác đeo mắt kính đánh cờ ở cạnh cửa.
12 Trực thăng tuân theo đèn chỉ thị của nhân viên hướng dẫn, an toàn đáp xuống, Trần Dật Hào cũng theo Lý Dục Hào xuống phi cơ, trên người của y đang khoác áo khoác của đối phương.