Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Sơn Tiên Môn Chương 979-980: Thượng Minh Bạch

Chương trước: Chương 977-978: Phá Vỡ Tiên Xích



Thật ra tất cả đều là Giản Vân Sầu sắp xếp cả rồi. Giản Vân Sầu được xưng là đệ nhất trí giả giản chi văn minh, không có thủ đoạn thì không lăn lộn được rồi.

Giản Vân Sầu chẳng những sắp đặt Giản Huyền Y che giấu tung tích trong Kiếm Môn, còn sắp xếp đệ tử thứ tám Thượng Minh Bạch cách Kiếm Môn không xa. Thượng Minh Bạch này có thực lực thế giới cảnh nhị tầng, một khi Kiếm Môn xuất hiện loạn ngoài ý muốn thì gã sẽ tùy thời cứu viện.

Bây giờ tất nhiên Thượng Minh Bạch đến cứu viện.

Thượng Minh Bạch cười cười nói:

- Chậc chậc, Hiên Viên huynh, lần này chính biến ngươi làm tham quá, rơi vào thế yếu, đáng thương thật.

Gã lại nhìn Lục Nguyên:

- A, ngươi là tiểu tử Lục Nguyên ư? Giản Huyền Y phát tín hiệu cho ta nói là đi giải quyết ngươi. A, ngươi còn sống?

Lục Nguyên lạnh nhạt nói:

- Ta sống là vì Giản Huyền Y đã chết.

- Tốt, có bản lĩnh.

Thượng Minh Bạch không có chút gì buồn vì Giản Huyền Y chết. Trong mười đệ tử của Giản Vân Sầu cạnh tranh lẫn nhau, giờ chết một người gã không quan tâm.

- Phải rồi, Hiên Viên huynh, lần này có cần ta trợ giúp không? Đem đám Thái Sử Không và Lục Nguyên giết hết?

Hiên Viên Vọng không chút do dự đồng ý:

- Tốt.

Hiên Viên Vọng là kiêu hùng, kiêu hùng giỏi về quyết đoán. Lúc trước Hiên Viên Vọng không kêu người giản chi văn minh tham gia là vì sợ đoạt quyền chiến bính cần người giản chi văn minh nhúng tay, gã không dám chắc người giản chi văn minh có đem gã thành con rối không. Người như gã đương nhiên không cam lòng làm con rối rồi.

Nhưng bây giờ sự việc phát triển đến mức này, nếu xin người giản chi văn minh hỗ trợ thì chính biến sẽ thất bại.

Cho nên chỉ đành vậy.

- Tốt lắm.

Trên khuôn mặt u buồn của Thượng Minh Bạch xuất hiện sát ý kinh người.

Gã nhìn hướng Thái Sử Không và Lục Nguyên, nói:

- Ngại qua, Hiên Viên huynh đã xin ta ra tay, chỉ đành mời các ngươi đi chết. Thái Sử Không, Lục Nguyên, mà Lục Nguyên ngươi dù gì cũng là có tiềm lực, tạm thời không giết ngươi, trước giết sư phụ của ngươi đã, ha ha ha ha!

Dù của Thượng Minh Bạch động, tấn công Thái Sử Không. Thái Sử Không không sợ, giơ kiếm chắn.

*Đinh!*

Dù của Thượng Minh Bạch và Không tiên kiếm của Thái Sử Không va chạm. Nhưng khoảnh khắc, trong dù bỗng bắn ra giản đâm thẳng hướng Thái Sử Không, thế đến rất nhanh. Thái Sử Không chuyển không gian thiết tắc va chạm với Thượng Minh Bạch, hai người thực lực ngang nhau, không ai thắng được ai.

Nhưng đối phương không chỉ có Thượng Minh Bạch mà còn Hiên Viên Vọng nữa.

Hiên Viên Vọng nhe răng cười, cũng tấn công.

Khoảnh khắc Thái Sử Không đã rơi vào thế yêu.

Tình hình bây giờ lại nguy hiểm.

Mới rồi cho rằng đại cục đã định, bên Thái Sử Không, Kiếm Chủ chiến thắng.

Nhưng mà, Thượng Minh Bạch tham gia, bây giờ là bên Hiên Viên Vọng chiếm ưu thế tuyệt đối. Trận chiến này là cuộc chiến cuối cùng quyết định Kiếm Môn, cố tình trong cuộc chiến Thái Sử Không tối đa năm mươi chiêu là sắp bị đánh gục, tình huống không hay, tương lai Kiếm Môn sắp tuyệt sao?

Lục Nguyên chìm trong suy tư. Nói thật ra bây giờ ba thế giới cảnh nhị tầng đại chiến, Lục Nguyên không giúp ích gì được. Lấy thực lực hiện nay của Lục Nguyên đụng với thế giới cảnh nhất tầng chỉ có nước bị đập chết, cho nên hắn đành trơ mắt nhìn cuộc chiến cuối cùng quyết định Kiếm Môn mà đánh bất lực.

Mình khó khăn lắm mới đánh bại Thượng Quan Hạc, phong ấn âm tiên xích, kết quả vẫn không có chút tác dụng ư?

không, mình không cam lòng.

Mình phải chiến thắng trận này, Kiếm Môn không thể bị hủy như vậy, vì đây là một trong hai môn phái cuối cùng của kiếm đạo trên đời này. Không biết khi nào thì Lục Nguyên nhìn chằm chằm cuộc chiến của Thượng Minh Bạch, Thái Sử Không, Hiên Viên Vọng. A, không đúng, chiêu này rõ ràng sư phụ có thể chắn tốt hơn sao không làm?

A, chiêu này nên là giơ lên rồi chuyển ngược chém ngang chứ, sư phụ sử dụng không đúng rồi.

Có phải là kiếm pháp của sư phụ cao minh nên mình xem không hiểu?

Nhưng không đúng, rõ ràng nên là thế này mới đúng.

Lục Nguyên khó hiểu, rõ ràng sư phụ có thể dùng kiếm càng tuyệt hơn sao lại làm sai. Trong đầu Lục Nguyên chợt lóe tia sáng, có phải là vì bây giờ kiếm thuật của mình cao hơn sư phụ, nên sư phụ thi triển kiếm pháp của trong mắt mình mới có không ít sơ hở?

Không thể nào, sư phụ Thái Sử Không luôn là sức chiến đấu đỉnh cao nhất Kiếm Môn, kiếm thuật được gọi là tuyệt vời đương thời, sao mình so được với sư phụ chứ? Lục Nguyên vội phu định suy nghĩ của mình, tiếp tục nhìn chiến đấu.

Không đúng, không chỉ là chiêu thức của sư phụ có không ít sơ hở, không nên vung như vậy, chiêu thức của Thượng Minh Bạch, Hiên Viên chí tôn cũng có sơ hở nhiều, rõ ràng họ có thể dùng chiêu thức càng hay hơn. Nếu là một mình sư phụ Thái Sử Không thì thôi, cố tình Lục Nguyên cảm giác chiêu thức của ba người không hoàn mỹ, mình có thể làm càng tốt.

Đây là sao? Không lẽ kiếm thuật của mình thật sự hợn Hiên Viên Vọng, Thượng Minh Bạch và sư phụ Thái Sử Không ư?

Điều này không thể nào.

Nhưng ngẫm lại, từ lúc mới vào Kiếm Môn đã có người nói Kiếm Chủ đời trước vô cùng siêu phàm, tinh thông sáu thiết tắc, là nhân kiệt hiếm có của Kiếm Môn. Đúng rồi, Kiếm Chủ đời trước có sáu thiết tắc được xưng là nhân kiệt, dưới tình huống bình thường Kiếm Chủ không có sáu loại thiết tắc, Hiên Viên Vọng, Thái Sử Không chắc còn thấp hơn Kiếm Chủ một cấp, thiết tắc của họ rất có thể chỉ hai, ba loại thôi.

Bây giờ mình có bao nhiêu thiết tắc? Luân hồi, âm dương, không gian, ba thứ này khống chế hoàn toàn. Thời gian thiết tắc nắm một nửa, nhân quả thiết tắc chỉ kém hai thứ cuối là sẽ luyện thành nhân quả thiết tắc chân chính. Bây giờ thiết tắc của mình khoảng chừng bốn thiết tắc.

Tức là nói hiện nay kiếm thuật của mình cao hơn sư phụ Thái Sử Không, Hiên Viên Vọng là bình thường.

Lục Nguyên vẫn hơi khó tin.

Thật ra đây là có nguyên nhân. Trừ lúc nhập môn theo Lý Nguyên Bạch học kiếm ra, bình thường Lục Nguyên đi theo Yến Thương Thiên học kiếm, theo Chu Thanh Huyền học kiếm, theo Thái Sử Không học kiếm. Lúc theo ba người học kiếm đều cảm thấy kiếm thuật của họ sâu không thấy đáy, cho nên luôn thói quen người dạy mình kiếm thuật là sâu không đo lường.

Đột nhiên phát hiện kiếm thuật của mình vượt qua sư phụ Thái Sử Không thì phản ứng có chút mất tự nhiên.

Nhưng giờ không phải lúc do dự.

Còn chần chờ nữa là Kiếm Môn sẽ đổi chủ mất.

- Sư phụ!

Lục Nguyên quát dài:

- Bây giờ người địch không lại Thượng Minh Bạch và Hiên Viên Vọng, mắt thấy Kiếm Môn sắp đổi chủ, không bằng như vậy, người nghe lời con ra chiêu, con có cách đánh bại hai người Thượng Minh Bạch và Hiên Viên Vọng liên hợp, con thấy được sơ hở và thiếu sót trong kiếm chiêu của họ!

Lục Nguyên thốt ra câu này khiến Thượng Minh Bạch, Hiên Viên Vọng cười bể bụng.

- Ha ha ha ha, Thái Sử Không, ngươi nghe thấy không? Đồ đệ của ngươi dám kêu ngươi nghe hắn chỉ huy xuất kiếm kìa!

Hiên Viên Vọng cười to:

- Không lẽ hắn cho rằng kiếm thuật đã vượt qua hai chúng ta? Buồn cười quá, một hậu bối bình thường mà muốn đấu kiếm thuật với chúng ta hả?

Thượng Minh Bạch thì cười khùng khục nói:

- Thanh niên Kiếm Môn kiêu ngạo thật, về điểm này thì thanh niên giản chi văn minh chúng ta kém xa. Nhưng nghe theo Lục Nguyên chỉ huy dung kiếm, ha ha, ngươi không thua mới là kỳ lạ.

Thái Sử Không ngẩn ra, đương nhiên gã không tin kiếm thuật của Lục Nguyên đã vượt qua mình. Bản thân gã là cao cấp nhất Kiếm Môn, không tin Lục Nguyên có thể đạt tới trình độ này. Nhưng bây giờ gã đã bị buộc đến đường cùng, nếu một mình gã chết tại đây thì không có gì, cố tình sau lưng còn có Kiếm Môn.

Hết cách, chỉ đành cược một phen.

Thái Sử Không vốn chính là người hào tửu hào tình.

Bây giờ đổ một ván.

Đem tương lai đổ vào Lục Nguyên tiềm lực vô hạn.

Thái Sử Không quát dài:

- Lục Nguyên, ngươi nói, ta nghe!

Nhường tương lai trong tay người thanh niên bay đi, rốt cuộc là bay cao hay lập tức rớt xuống, vậy phải xem ý trời.

Không có cách nào, chỉ có thể đặt cược vào người trẻ tuổi, còn kết quả cuối cùng ra sao thì qia biết, hơn nữa ai mà trông nom chứ.

Cuối cùng Thái Sử Không quyết định.

- Ha ha ha ha, Thái Sử Không, ngươi buồn cười qusa đi, thật sự tin lời của đồ đệ, cũng được, vậy để ngươi chết sáng mắt!

Dù của Thượng Minh Bạch động, đâm hướng Thái Sử Không. Trong dù của gã giấu giản, thiên biến vạn hóa, có chênh lệch rất lớn với người giản chi văn minh bình thường.

Bên kia Hiên Viên Vọng cũng đánh ra Kiếm Cửu kinh người. Dưới kiếm của gã như thời không xuyên lăng làm người cực kỳ khó chịu.

Hai người đều muốn diệt tuyệt Thái Sử Không, khiến cục diện cuối cùng Kiếm Môn định.

Kiếm Môn, là của ta.

Thái Sử Không phát hiện hai người liên hợp khó đối phó, nếu là một mình gã thì e rằng sẽ bị thương không nhẹ, bản năng định ra tay, chợt bên tai vang giọng Lục Nguyên.

- Trái phải xuất kiếm kiếm khí phản toàn, giơ lên chém xuống, ngược lại kiếm quang, kích có bảy trượng.

Thái Sử Không dù gì đã đánh cược nên nghe theo lời Lục Nguyên xuất chiêu.

Thượng Minh Bạch chợt phát hiện nếu mình ra chiêu nữa dù có thể đánh trúng Thái Sử Không nhưng cánh tay phải sẽ bị kiếm quang của gã cuốn vào trong đó phá hủy, vậy thì không đáng, nên Thượng Minh Bạch đành rút lui. Cùng lúc đó, Hiên Viên Vọng phát hiện kiếm chiêu của gã bị đỡ.

Khoảnh khắc, Lục Nguyên dùng cách Lục Nguyên nói chặn lại đòn đánh của Hiên Viên Vọng và Thượng Minh Bạch.

Nếu là chính Thái Sử Không ra tay thì e rằng sẽ bị thương nhẹ.

Tức là nói cá cược tương lai có lẽ thành công.

Thái Sử Không thầm mừng rỡ.

Hiên Viên Vọng và Thượng Minh Bạch liếc nhau, hiển nhiên không dám tin chiến tích một chiêu vừa rồi, kiếm thuật của Lục Nguyên thật sự cao cường đến thế sao? Nhưng mà, họ còn muốn thử một lần.

Hiên Viên Vọng lần thứ hai thi triển kiếm pháp. Lần này kiếm pháp như một trường hà xuyên thời không dài dặc.

Thượng Minh Bạch giản pháp hơi giống kiếm nhưng khắc kiếm, chính là chiêu thức giản phệ kiếm lưu, tuy nhiên gã thay đổi bộ chiêu thức này một chút, tăng thêm dù mê hoặc khiến chiêu thức càng thích hợp gã, uy lực càng lớn chút.

- Kiếm chém ngược năm trượng rồi chuyển chém lên trên mười ba trượng, xoáy thân kiếm đánh ra kiếm khí mười lăm giáp. Rồi quẹo thân kiếm đâm ngược Thượng Minh Bạch!

Lục Nguyên lại thốt lời nên đánh tiếp thế nào.

Thái Sử Không làm theo lời xuất chiêu, chớp mắt đánh lui Thượng Minh Bạch và Hiên Viên Vọng. Không tệ, đệ tử của mình đúng là xuất sắc, chỉ huy mình xuất chiêu mà đánh thắng được hai tên trước mắt.

Thái Sử Không mỉm cười nói:

- Đồ nhi, làm không tệ, đánh bẹp hai tên khốn Thượng Minh Bạch và Hiên Viên Vọng đi!

Lục Nguyên cất tiếng cười đáp:

- Rõ rồi!

Hiên Viên Vọng, Thượng Minh Bạch thầm nghĩ, sao có thể! Lục Nguyên chỉ huy xuất chiêu thế mà khiến Thái Sử Không thắng hai người chúng liên hợp, chứng minh một điều, đó là kiếm thuật của Lục Nguyên đã hơn xa hai người. Hiên Viên Vọng là chí tôn xếp hạng nhất, không dám tin có chuyện này.

Vậy nên Hiên Viên Vọng, Thượng Minh Bạch lần thứ hai ra tay, tấn công Thái Sử Không.

- Sư phụ, xuất kiếm bên trái, khoảng cách sáu trượng năm, xuất kiếm nghiêng hướng nam, xuất kiếm ba mươi độ hướng đông nam.

- Sư phụ, xuất kiếm phía dưới, đừng để ý cây dù đó, trực tiếp đâm đi.

- Sư phụ, kiếm thành trường xà, kiếm hóa cự long, long xà phiên đằng, long xà lên xuống.

- Sư phụ, chiêu này không cần phiền phức, đem chiêu thức thiên phát sát khí đổi thành tương phản là đối phó được.

Theo từng tiếng hét của Lục Nguyên, Hiên Viên Vọng, Thượng Minh Bạch càng lúc càng phát hiện không thích hợp, đúng vậy, hoàn toàn không hợp. Lục Nguyên chỉ huy Thái Sử Không ra chiêu mà chặn được hai người tấn công, mà đây mới chỉ là bắt đầu, đến sau thì Thái Sử Không còn tổn thương hai người họ.

Kiếm thuật của Lục Nguyên chẳng ngờ thần diệu đến mức này!

Thượng Minh Bạch, Hiên Viên Vọng liếc nhau.

Thượng Minh Bạch quát lên:

- Hiên Viên Vọng, ngươi đối phó Thái Sử Không, ta đi giết Lục Nguyên!

Không sai, thực lực của Lục Nguyên còn yếu, chưa đến thế giới cảnh, chỉ cần giết chết hắn rồi tụ hợp cùng Thượng Minh Bạch là thắng chắc rồi, Kiếm Môn cuối cùng vẫn thuộc về Hiên Viên Vọng.

Hiên Viên Vọng gật đầu nói:

- Tốt!

Hai người đặt kế hoạch, Thái Sử Không nghe lòng quýnh lên, nếu là vậy thì trận này bên Kiếm Chủ vẫn sẽ thua.

- Sư phụ, đừng sốt ruột, con có cách đối phó họ.

Lục Nguyên ra vẻ tràn đầy tự tin, dường như có sát chiêu khác.

Thượng Minh Bạch nhe răng cười, lao nhanh hướng Lục Nguyên.

- Ta phải nhìn xem tiểu nhân vật chưa đến thế giới cảnh như ngươi làm sao chắn được một kích tuyệt sát của ta!

Gã như chim ưng phá không trung dánh thẳng hướng Lục Nguyên.

Lục Nguyên không chút hoảng hốt chỉ huy:

- Sư phụ, kiếm quang thành hình cung, khuếch tán trăm trượng, lấy thức nửa vòng tròn kết thúc.

Thượng Minh Bạch sắp lao vào Lục Nguyên thì lúc này một kiếm khí hình cung chém hướng gã. Nếu gã muốn chém Lục Nguyên thì trước tiên sẽ bị kiếm quang hình cung chém trúng. Đây là sao? Phút chốc Thượng Minh Bạch không hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì nữa.

Thượng Minh Bạch lần thứ hai muốn tấn công Lục Nguyên nhưng hắn lại ra tiếng, kêu Thái Sử Không làm sao xuất kiếm, tiếp tục chặn Thượng Minh Bạch.

Thái Sử Không, Thượng Minh Bạch, Hiên Viên Vọng đấu hơn mười chiêu, giữa mười mấy chiêu này Lục Nguyên không ngừng chỉ huy. Càng đấu thì Thượng Minh Bạch, Hiên Viên Vọng dần hiểu đây là sao. Nói đơn giản là bây giờ họ ở trong một cái lưới lớn, Lục Nguyên mượn tay Thái Sử Không dùng kiếm thuật kinh người của mình bện ra cái lưới to.

Thượng Minh Bạch, Hiên Viên Vọng như con sâu rơi vào lưới lớn, muốn vùng thoát ra cực kỳ khó khăn.

Thật ra cái võng này từ đầu đã bày sẵn, Thượng Minh Bạch, Hiên Viên Vọng ở trong võng kiếm to lớn, mới đầu nếu kịp phản ứng đã có thể thoát đi, nhưng đợi lúc phản ứng lại muốn giết Lục Nguyên thì không có khả năng ra khỏi võng nữa.

Hền chi Lục Nguyên cực kỳ tự tin nói:

- Sư phụ, đừng sốt ruột, con có cách đối phó họ.

Hay cho Lục Nguyên!

Hay cho Lục Nguyên kiếm thuật tuyệt vời!

Đầu tiên nói về kiếm thuật của Thái Sử Không, Hiên Viên Vọng. Kiếm thuật của hai người này khá giỏi, là đỉnh cao Kiếm Môn, trong Kiếm Môn chí tôn xếp hai hàng đầu. Giản thuật của Thượng Minh Bạch tương đương với kiếm thuật của Hiên Viên Vọng, Thái Sử Không, trình độ ngang nhau.

Dưới tình huống này mà Lục Nguyên có thể chỉ huy Thái Sử Không một địch hai thì không thể tưởng tượng được.

Nên biết chỉ huy người rất không tiện bằng tự mình làm.

Chỉ huy người thắng Hiên Viên Vọng, Thượng Minh Bạch thì phải ở mặt kiếm thuật trên hai người này một bậc mới làm được.

Nhưng Hiên Viên Vọng, Thượng Minh Bạch có kiếm thuật như thế nào? Có thể vượt qua hai người một bậc là kiếm thuật tuyệt diệu cỡ nào?

Loading...

Xem tiếp: Chương 981-982 : Đánh Bại Hiên Viên Vọng

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Bà Xã Thư Ký

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Em là cô ấy... thứ hai

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 27


Ma Thần Hoàng Thiên

Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn

Số chương: 100


Cục Nợ ! Mình Cưới Nhau Em Nhé

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 26


Đạo Phi Thiên Hạ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 148