Dù gì gã là đẳng cấp trưởng lão, nay đến hỗn động cảnh thất tầng xem như tiềm lực không lớn. Người thực lực không lớn trừ phi thăng lên hỗn động cảnh bát tầng, nếu không thì môn phái sẽ không để gã chuyển đến vị trí chí tôn.
Tuy nhiên, lúc bình thường không thể, lần này dọn sạch thế lực của Kiếm Chủ, Thái Sử Không thì gã sẽ lên ngôi ngay.
Chính vì có thể leo lên ngôi không cần làm Tỏa Vệ quân tốt cho nên gã mới hăng hái như vậy.
Đoan Mộc Như Hổ cười to nói:
- Ha ha ha ha, rốt cuộc ngươi rơi vào tay ta, Thái Sử Bi!
- Thái Sử Bi, Tống Địa, Yến Thu Nguyệt, đám môn hạ Thái Sử chí tôn các ngươi, giỏi lắm, lúc Lục Nguyên ở thì hay lắm mà, giờ rơi vào tay chúng ta rồi hả?
Hiên Viên Lệnh cũng rất đắc ý. Gã ở trong tay Lục Nguyên ăn rất nhiều bồ hòn, hận hắn sâu trong xương cốt. Gã biết mình không bao giờ địch lại nổi Lục Nguyên, cho nên có thể giết đồng môn với hắn thì rất sung sướng.
- Nhưng có thể giữ lại Yến Thu Nguyệt, làm tỳ thiếp của ta cũng không tệ, đương nhiên phải trước phế pháp lực đã.
Ánh mắt Hiên Viên Lệnh dâm tà đánh giá Yến Thu Nguyệt.
- Dù Lục Nguyên trở về ta cũng có thể giết hắn!
Người nói huênh hoang là trong kiếm đạo bát cực, Kiếm Tú. Gã bị cho rằng kém xa Lục Nguyên, sao chịu phục nên giờ khoác lác nói.
- A, dám khiêu chiến ta? Có gan thật.
Một thanh âm lạnh nhạt phát ra, một bóng người rơi xuống.
Lục Nguyên nhìn Kiếm Tú, hời hợt nói:
- Kiếm Tú, bây giờ ta đã đến, ngươi tới khiêu chiến ta xem, xem coi ngươi làm sao giết ta.
- Lục Nguyên, ngươi đến rồi, đúng lúc lắm, đợi Tỏa Vệ Tư Không Tỏa ta gặp ngươi!
Tư Không Tỏa đứng dậy, lòng mừng như điên, chỉ cần gã đánh chết Lục Nguyên là lập công to. Gã nghĩ kỹ rồi nếu đấu không lại Lục Nguyên lập tức đi ngay, gã không tin hắn có thể cản được gã. Tỏa Vệ Tư Không Tỏa gã có một môn tuyệt kỹ chính là tốc độ phi hành.
Tư Không Tỏa vung tay áo, hai trường tỏa vươn hướng Lục Nguyên, thì ra Tư Không Tỏa có tổng cộng song tỏa nhưng bình thường che giấu thực lực, chỉ dùng một tỏa, bây giờ vì đánh chết Lục Nguyên để lập công lớn nên lấy ra song tỏa, muốn trói hắn vào trong. Tuyệt kỹ song tỏa cực kỳ khó đối phó.
Chính lúc này, Lục Nguyên thuấn di tới trên đỉnh đầu Tư Không Tỏa, một kiếm chém xuống.
Nhanh quá! Tư Không Tỏa muốn bay đi.
Nhưng sao Lục Nguyên cho gã bay đi được, một kiếm lại chỉ tới trước, kiếm khí khổng lồ chớp mắt chém cả Tư Không Tỏa và song tỏa của gã. Khoảnh khắc, một ám vệ hỗn động cảnh thất tầng đã chết trong tay Lục Nguyên.
- Tỏa của ngươi so với thập cường võ đạo tỏa đạo kém rất nhiều.
Giết chết ám vệ Tư Không Tỏa xong Lục Nguyên nhìn hướng Kiếm Tú, nói:
- Tốt lắm, bây giờ đến phiên Kiếm Tú ngươi khiêu chiến ta, để ta xem ngươi làm sao giết ta hả?
Kiếm Tú quỳ xuống.
Gã không quỳ không được.
Gã chưa từng nghĩ bây giờ Lục Nguyên sẽ cường đến vậy.
Lúc Kiếm Tú và Lục Nguyên gặp nhau thì hắn là hỗn động cảnh nhất tầng, Kiếm Tú là hỗn động cảnh tam tầng. Khi đó hai người bay đến kiếm tu tinh thần, kết quả lúc đó Kiếm Tú thua Lục Nguyên, nhưng không phục muốn lại so tài với hắn. Tuy nhiên, mặt sau Lục Nguyên thắng Kiếm Tú, giết chết Kiếm Tuệ, Kiếm Ma thì gã không còn đòi tranh đấu với hắn nữa.
Đến bây giờ Kiếm Tú đã tới hỗn động cảnh tứ tầng, với tuổi của gã thì đúng là một nhân tài Kiếm Môn khó gặp.
Tất nhiên gã cho rằng mình không phải đối thủ của Lục Nguyên, nhưng chắc muốn thắng gã thì hắn phải tốn chút chiêu thức.
Kết quả bây giờ Lục Nguyên một chiêu giết chết Tư Không Tỏa hỗn động cảnh thất tầng. Phải biết rằng Kiếm Tú bị Tư Không Tỏa mấy chiêu đánh gục, bây giờ Tư Không Tỏa lại bị Lục Nguyên một chiêu giải quyết, cái này khiến Kiếm Tú làm sao chịu nổi đây.
- A, sao chưa ra tay?
Lục Nguyên nhìn Kiếm Tú, người năm đó cùng mình tranh đấu giờ ở trước mặt không bằng cả một con kiến, là vì mình biến cường.
Kiếm Tú rốt cuộc không thể chịu đựng, gã dù gì cũng là một trong kiếm đạo bát cực. Tay động, đâm ra Tú Phong kiếm, một chiêu Hoa Khai Bách Sơn Sơn Bất Động, khí thế hùng hồn. Nhưng Lục Nguyên không rút kiếm, pháp lực biến thành chưởng to dễ dàng một chưởng đập bẹp Kiếm Tú. Ở không trung một chữ tú từ từ rơi vào tay Lục Nguyên.
Sơ đại văn tự phong tự chia thành ba mươi hai tự trong đó chữ tú rơi vào tay hắn, lại có thêm một nhị cấp văn tự, đáng tiếc có ngày được một sơ đại văn tự mới tuyệt.
Lục Nguyên nhìn hướng Đoan Mộc Như Hổ, Hiên Viên Lệnh, nói:
- A, không phải mới rồi các ngươi nói muốn giết hết môn hạ Thái Sử chí tôn à? Hiên Viên Lệnh, ngươi đã nói muốn đem Yến Thu Nguyệt sư tỷ làm thị thiếp, phế pháp lực, tốt lắm.
Đoan Mộc Như Hổ lập tức quỳ xuống nói:
- Lục Nguyên, cầu xin ngươi tha ch ota!
Gã phát hiện đánh không lại Lục Nguyên nên quỳ xuống xin tha, tất nhiên đây chỉ là kế hoãn binh thôi. Chỉ cần Lục Nguyên tha cho gã một mạng, tìm cơ hội chạy trốn, bây giờ tình thế Kiếm Môn nghiêng hướng Hiên Viên chí tôn, khi đó Hiên Viên chí tôn giam giữ Lục Nguyên rồi là gã sẽ báo mối thù quỳ gối này.
Hiên Viên Lệnh không quỳ xuống, gã lập tức bỏ chạy. Không chạy không được, gã không có ý nghĩ đấu với Lục Nguyên, đó là đi tìm chết, ngay cả Tư Không Tỏa một chiêu đã tiêu đời.
Một quỳ một chạy trốn.
Lục Nguyên đánh ra bàn tay to, liên tục vỗ hai chưởng. Chớp mắt Hiên Viên Lệnh, Đoan Mộc Như Hổ đều bỏ mạng. Hiên Viên Lệnh có thù hận đã lâu với hắn giờ cuối cùng chết rồi.
Bình thường Lục Nguyên ít khi giết người, liên tục giết cần mười người thế này rất hiếm hoi.
Nhưng bây giờ hắn không thể không giết người.
Hiện nay Kiếm Môn nội loạn.
Đối mặt nội loạn thì khoái đao trảm loạn ma.
Hơn nữa chỉ cần giết những phần tử ô uế Kiếm Môn, trả lại bầu trời trong lành mới khiến Kiếm Môn phát triển tốt hơn.
Bình thường không tiện giết mấy thứ núp bong Kiếm Môn này, giờ Kiếm Môn loạn từng tên nhảy ra, vừa lúc để mình giết đã tay.
Vì tương lai Kiếm Môn mà giết, vì tương lai của kiếm mà giết.
Ta giết những người này, trong lòng không hề thẹn.
Trừ những khối u ác tính này mới có thế giới càng xinh đẹp.
Trong lòng Lục Nguyên dâng lên vô hạn hào hùng.
Tay động phá vỡ xiềng xích, Thái Sử Bi, Tống Địa, Yến Thu Nguyệt đều được tự do. Nhưng đám Thái Sử Bi nhìn Lục Nguyên như xem quái vật, họ không bao giờ ngờ bây giờ hắn mạnh đến thế, dễ dàng giết chết ám vệ Tư Không Tỏa hỗn động cảnh thất tầng, khiến họ thoát chết trong đường tơ kẽ tóc.
Thật là một người kỳ diệu.
Đương nhiên nếu họ biết Lục Nguyên một kiếm giết Đoan Mộc chí tôn thì không biết sẽ kinh ngạc đến mức nào.
Lục Nguyên thuấn di bay đi. Lúc này ngoài ba tinh thần có nhiều môn hạ Hiên Viên chí tôn đang truy sát phe Kiếm Chủ, Thái Sử Không, cơ bản chiếm ưu thế áp đảo. ám vệ môn hạ Hiên Viên chí tôn có rất nhiều, Lục Nguyên không khách sáo, thuấn di đi một kiếm vung ra, giết chết một tên hỗn động cảnh nhất tầng đang truy sát Tần Sương Thành.
Lại thuấn di, lần này tới bên cạnh Bách Lý Nguyệt. Bách Lý Nguyệt là đồ nhi của Bách Lý chí tôn, là một nhân vật khá giỏi, bị một ám vệ truy sát. Lục Nguyên thuấn di qua, một kiếm chém ra, một kiếm đã lấy mạng ám vệ hỗn động cảnh lục tầng.
Lại thuấn di, lại một kiếm cắt đứt mạng một hỗn động cảnh lục tầng.
Đây chính là kiếm của ta, vì kiếm đạo càng cường, thanh kiếm chặt bỏ ô uế.
Lục Nguyên không ngừng chém giết, không ngừng có kẻ chết dưới kiếm của Lục Nguyên. Dù là ám vệ hỗn động cảnh ngũ tầng hay hỗn động cảnh lục tầng, hoặc là hỗn động cảnh thất tầng đều như vậy, không ai thoát khỏi một kiếm của Lục Nguyên.
Rất nhiều người thế mà không ai đấu lại hắn.
Tóc độ thuấn di của Lục Nguyên ngày càng nhanh, không biết bao nhiêu thuộc hạ của Hiên Viên chí tôn chết dưới kiếm Lục Nguyên.
Dưới tình huống như vậy, tình hình cuối cùng biến đổi. Không biết từ khi nào thì người bay ngoài tinh thần, phe Hiên Viên không nhiều bằng phe Kiếm Chủ, Thái Sử Không, không cường bằng phe này. Mọi người mới đầu chưa kịp phản ứng, qua một lúc mới giật mình tỉnh lại.
Trời ạ!
Lục Nguyên một người một kiếm đã biến đổi cả thế cục Kiếm Môn.
Khiến tình hình bên ngoài tinh thần phe Kiếm Chủ, Thái Sử Không chiếm ưu thế.
Từ khi nào Lục Nguyên cường đến vậy!
Quả nhiên lại là thắc mắc này.
Thật ra nếu Kiếm Môn không nội loạn thì tình báo đưa đến, họ sẽ không thắc mắc tại sao Lục Nguyên cường đến thế. Nhưng bây giờ thì sao? Bởi vì tình báo chưa đến, bọn họ không thể tin Lục Nguyên đi pháp cổ văn minh một chuyến trở về biến cường đến khó tin.
Ngoài không gian cơ bản bị quét sạch gần xong.
- Lục Nguyên, ngươi đang tìm chết!
Một tiếng quát chói tai vang lên, Lục Nguyên chưa kịp phản ứng thì một dòng khí lớn ập hướng hắn. Dòng khí to lớn, Lục Nguyên không vội tránh né, Dưỡng Ngô tiên kiếm quét đằng sau, hai lực lượng to lớn ở không trung đụng độ, bốn phía biến bụi phấn.
Cú va chạm Lục Nguyên phát hiện bản thân bị đánh lùi ra sau không ít, hiển nhiên đấu với người này chính mình chịu thiệt, lại nhìn đối thủ, diện mạo sát khí không gian mà uy, không phải Thượng Quan chí tôn thì là ai. Tỏa ra khí thế như thần không thần, như phật không phật.
Con người chuyển hướng thần phật tiên chính là thế giới cảnh.
Trên người gã có khí thế như thần không thần xem ra giống như trong đồn đại, Thượng Quan chí tôn đã đến nửa bước thế giới. Tình trạng này nửa bước thế giới không phải cảnh giới bắt buộc, ngẫu nhiên bước vào trong cảnh giới này, thực lực nửa bước thế giới mạnh hơn hỗn động cảnh thập tầng rất nhiều nhưng lại yếu hơn thế giới cảnh bình thường.
Nửa bước thế giới Thượng Quan chí tôn đã đến.
Bây giờ Kiếm Chủ trúng kịch độc, trong người có vết thương cũ, không có bao nhiêu sức chiến đấu, chỉ có hai người thế giới cảnh là Hiên Viên Vọng và Thái Sử Không ở trong kiếm môn tinh thần đấu nhau không biết việc bên ngoài. Vậy nên lần này tới, nhân vật mạnh nhất chân chính là Thượng Quan chí tôn.
Thượng Quan chí tôn lấy một địch hai, đánh Bách Lý chí tôn và Hạ Hầu chí tôn thảm bại.
Trên cơ bản bây giờ nhân vật mạnh nhất là Thượng Quan chí tôn.
Hiện nay Thượng Quan chí tôn đến nửa bước thế giới gần như vô địch, đã tìm đến trên đầu Lục Nguyên.
Lục Nguyên làm sao đây? Lục Nguyên đấu lại Thượng Quan chí tôn không?
Thượng Quan chí tôn gầm một tiếng, chém hướng Lục Nguyên. Lục Nguyên không thèm để ý, trực tiếp thuấn di rời đi. Nhưng Thượng Quan chí tôn cũng thuấn di theo, đuổi hướng Lục Nguyên.
Gã nói:
- Lục Nguyên, ngươi biết không gian thiết tắc, ngươi biết thuấn di, ta cũng biết.
Hiển nhiên Thượng Quan chí tôn cũng là cao thủ đạo.
Bây giờ gã muốn đấu với Lục Nguyên, cuối cùng đại quyền Kiếm Môn sẽ rơi vào tay Hiên Viên Vọng, mà Thượng Quan chí tôn muốn làm người đứng thứ hai Kiếm Môn. Đương nhiên phải trừ bỏ đám thái thượng trưởng lão trên kiếm tu tinh thần đã, tuy nhiên thái thượng trưởng lão vốn là mặc kệ mọi chuyện.
Lục Nguyên và Thượng Quan chí tôn lần thứ hai giao đấu, hai người đều biết thuấn di.
Thượng Quan chí tôn thi triển ra tất cả bản lĩnh, kiếm quang bùng nổ, kiếm pháp đáng sợ, nộ ý tràn đầy. Thượng Quan chí tôn tên gọi Thượng Quan Hạc, cái tên rất ưu nhã nhưng trước khi gã thành Thượng Quan chí tôn có danh hiệu là Nộ tiên kiếm Thượng Quan Hạc, vô số kiếm pháp nộ đến cực điểm, bá khí đến cực điểm thi triển ra.
Lục Nguyên gặp chiêu đã chiêu, nhưng sau mấy chục chiêu liền yếu thế.
Tuy nhiên, bị yếu thế Lục Nguyên có thể dễ dàng dùng truyền tống phù rời đi.
Không sai, Lục Nguyên biết không chỉ thấu di mà còn có truyền tống phù.
Cứ thế Thượng Quan chí tôn đâu với Lục Nguyên đã lâu mà vẫn không chiếm ưu thế, không thể đánh chết Lục Nguyên.
Bây giờ ai cao hơn Lục Nguyên ba tiểu cảnh giới chưa chắc giết được hắn, chỉ xem vấn đề khí vận hoặc là khắc chế, hoặc giết được hay không, Lục Nguyên dánh du kích đúng là khiến người bó tay. Tất nhiên, người cao hơn hai tiểu cảnh giới liền bị Lục Nguyên giết chết ngay.
Xem xung quanh phe Kiếm Chủ, Thái Sử sắp rút xong hết, hắn đấu với Thượng Quan chí tôn đã tới ngàn chiêu.
Lục Nguyên mỉm cười nói:
- Thượng Quan chí tôn, không chơi nữa, hẹn gặp lại, sau này có cơ hội lại cùng chơi.
Hắn không đấu kéo dài nữa, vèo một tiến đã biến mất, khiến Thượng Quan chí tôn tức ói máu.
Thật ra từ khi Lục Nguyên trở về ở chút là một kiếm tiêu diệt, một kiếm diệt một tên.
Tất cả nghi ngờ rốt cuộc thì Lục Nguyên mạnh bao nhiêu.
Ngay cả Đoan Mộc chí tôn hỗn động cảnh cửu tầng còn bị một kiếm diệt càng khiến người thắc mắc.
Bây giờ rốt cuộc hiểu Lục Nguyên cường tới đâu.
Đối mặt Thượng Quan chí tôn nửa bước thế giới mà Lục Nguyên có thể sống thoải mái như vậy, trốn thoát khỏi tay gã.
Cái này cường kinh khủng!
Dù là ai, có là phe Kiếm Chủ, Thái Sử Không hay phe Hiên Viên có cùng cảm giác.
Lục Nguyên, quá mạnh rồi đi!
Tu hành pháp cổ thế giới một chuyến mà sao hắn biến cường dữ vậy, từ ban đầu thắng Kiếm Tuệ, Kiếm Ma hỗn động cảnh lục tầng, giờ biến thành có thể sống sót dưới tay nửa bước thế giới Thượng Quan chí tôn, cách biệt quá lớn rồi.
Đại cục chưa định, đây chính là cảm giác của Thượng Quan chí tôn.
Toàn thân gã giận dữ còn chưa tán đi.
Lần này phát động chính biến tất nhiên đã sớm kết hoạch rồi.
Trong quá trình chính biến không ngờ tiên xích của Thái Sử Không bị giải, không chỉ thế, thực lực tăng tiến, đến mức thế giới cảnh nhị tầng, đánh ngang tay với Hiên Viên chí tôn, điều này ra ngoài ý muốn khiến bay giờ đại cục chưa định.
Điều ngoài ý muốn thứ hai là không ngờ Lục Nguyên trở về, thực lực còn cường như vậy. Gã có nửa bước thế giới mà không tóm được Lục Nguyên.
Chính vì hai điều ngoài ý muốn này làm toàn đại cục không ổn định.
Nhưng dù là vậy sẽ không dấy lên sóng to gì.
Những ngoài ý muốn này vẫn có thể chấp nhận được.
Kiếm Môn lập tức đổi Kiếm Chủ, Kiếm Chủ tiếp theo chính là Hiên Viên chí tôn Hiên Viên Vọng.
Thượng Quan chí tôn cười khẩy, đáp xuống kiếm tu tinh thần, đứng trên đỉnh kiếm đạo thụ. Lúc này tuy Kiếm Môn vẫn loạn nhưng đại cục đã nằm trong tay Thượng Quan chí tôn.
Chợt có một tình báo viên bay đến:
- Báo, báo, bên pháp cổ văn minh truyền đến tin tức!
- Pháp cổ văn minh truyền đến tin tức à.
Thượng Quan chí tôn dùng thần niệm quét qua tin tức.
- Lục Nguyên sau tương ngộ sâm lâm xếp hạng bảy, rồi trong Thiên Đoạn phong cùng Nghiêm Thiên Pháp, Phong Nhị Thập Tứ, Thiên Hoang Đế Tử chiến đấu, liên tục thắng ba trận.