Thượng Quan chí tôn nhìn tin tức, lòng rung động khó tả. Gã không bao giờ ngờ rằng Lục Nguyên đi một chuyến pháp cổ văn minh sẽ tăng vọt nhiều đến thế.
May là trong tin truyền đến cuối cùng Lục Nguyên và Thương Vân Đế Phi bất hòa, hôn nhân với Kiếm Linh Đế Cơ cũng tạm ngừng.
Đây đúng là tin tốt.
Thượng Quan chí tôn rốt cuộc hiểu tại sao Lục Nguyên cường như thế.
Thượng Quan chí tôn nói:
- Tin tức của ngươi chậm nửa ngày, làm chúng ta tổn thất nhiều người!
Nhưng nói đi phải nói lại, Kiếm Môn gặp đại biến, có thể trong thời gian ngắn đưa tin đã là giỏi lắm rồi. Rõ ràng lực khống chế đại cục của Thượng Quan chí tôn không giống bình thường.
- Lục Nguyên à Lục Nguyên, ta công nhận ngươi đúng là có tài, tiếc rằng bước tiến Kiếm Môn biến đổi không phải ngươi có thể khống chế. Ngươi vẫn còn hơi non.
Khi Thượng Quan chí tôn nói lời này thì tràn đầy hào hùng, cảm thấy đã nắm đại cục.
Lúc này Lục Nguyên đang suy ngẫm.
Mình vẫn không đánh lại Thượng Quan chí tôn.
Nhưng nói đi phải nói lại, dù gì cũng là một chí tôn Vô Thượng đại giáo, còn là Thượng Quan chí tôn xếp hạng ba, không có chút thực lực sao mà được. Vậy nên Thượng Quan chí tôn có thực lực như vậy là bình thường. Mình muốn đánh thắng Thượng Quan chí tôn chỉ có nước tăng lên hỗn động cảnh cửu tầng mới được. Tuy nhiên, mình không có nhiều manh mối về hỗn động cảnh cửu tầng hỗn độn diễn hóa.
Hỗn động cảnh cửu tầng nên trùng kích sao đây?
Chính lúc này Lục Nguyên phát hiện đằng trước xuất hiện một tin tức, hắn tiện tay chộp lấy: 'Nhanh đến ngoài không gian khu ngưng sát, Hạ Hầu Thương.'
Hạ Hầu Thương là tên của Hạ Hầu chí tôn, Lục Nguyên ngẩn ra, khu ngưng sát, chính là mặt trên ba tinh thần cũng thuộc phạm vi thế lực Kiếm Môn.
Hạ Hầu chí tôn tìm mình, Lục Nguyên ngừng lại, bay hướng khu ngưng sát.
Trong khu ngưng sát tràn ngập sát khí, thật ra nơi này là địa điểm tu hành nhưng Lục Nguyên chưa trừng tới đây.
Vào khu ngưng sát rồi Lục Nguyên quét thần niệm nhưng không phát hiện hơi thở của Hạ Hầu chí tôn, có chuyện gì vậy? Không lẽ là bẫy? Lục Nguyên mới nghi ngờ thì một bóng người đáp xuống trước mặt Lục Nguyên, không ngờ chính là Hạ Hầu chí tôn. Sắc mặt của Hạ Hầu chí tôn không dễ nhìn, hiển nhiên trên người có vết thương,
Gã nhìn Lục Nguyên, nói:
- Đi theo ta.
Lục Nguyên đi theo sau.
Bay đến một khu vực hẻo lánh trong khu ngưng sát, hắn phát hiện chỗ này có vài người, trong đó có Công Dương chí tôn bị thương rất nặng đang dưỡng thương. Cũng có Bách Lý chí tôn bí ẩn quyến rũ, thêm vào Hạ Hầu chí tôn, ba chí tôn đều tại đây.
Lục Nguyên thi lễ:
- Tham kiến Bách Lý sư cô, tham kiến Công Dương sư thúc.
- Không cần đa lễ.
Hạ Hầu Thương giơ tay nói:
- Mới rồi ngươi cùng tên Thượng Quan Hạc chiến đấu ta có thấy, bây giờ thực lực của ngươi đã đến tình trạng gì rồi?
Gã có thấy thực lực của Lục Nguyên nhưng phải xác nhận lại.
Lục Nguyên đáp:
- Bây giờ ta là hỗn động cảnh bát tầng nhưng có thể thắng hỗn động cảnh thập tầng.
- Tăng nhanh như vậy sao?
Bách Lý chí tôn hơi kinh ngạc, giọng của bà trong sáng dễ nghe.
Lục Nguyên nhún vai, không cho là đúng nói:
- Trong pháp cổ văn minh đặc huấn, không tăng chút chút thì còn mặt mũi gì.
Nghe Lục Nguyên nói vậy, ba vị chí tôn muốn hộc máu. Đặc biệt là Công Dương chí tôn, vốn đang chữa thương suýt chút hộc máu ra. Đùa gì vậy? Lục Nguyên thế này mà tăng một chút thôi hả? Là tăng quá nhiều rồi. Trước khi đi pháp cổ văn minh chiến tích mạnh nhất là thắng Kiếm Tuệ hỗn động cảnh lục tầng, bây giờ trở về thắng cả người hỗn động cảnh thập tầng.
Cái này! Cái này! Cái này! Cái này kêu là tăng 'một chút' thôi hả? Nếu đây tính là tăng một chút thì ba chí tôn xem như là đại nhân vật Kiếm Môn xem như đồ vô dụng.
Khó khăn lắm ba chí tôn mới đè nén máu dồn lên cổ họng.
Hạ Hầu chí tôn nói:
- Kể lại thế cục cho ngươi nghe đi.
- Bây giờ Thái Sử sư huynh và Hiên Viên Vọng ở kiếm môn tinh thần va chạm, pháp lực của hai người tương đương, thực lực không cách biệt quá xa. Nhưng cái tên Thượng Quan Hạc đột phá đến nửa bước thế giới cảnh, đánh bại chúng ta hết. Bây giờ Thượng Quan Hạc ở trên Kiếm Môn làm cái gì ngươi biết không? Hắn đang tinh luyện tiên xích!
- Tiên cổ văn minh làm việc luôn thích thành đôi, năm đó Yến Thương Thiên đắc tội đế tử của tiên cổ văn minh, kết quả Yến Thương Thiên đi xa xứ nước ngoài, tiếp theo Thái Sử sư huynh bị tiên cổ văn minh xử phạt, hạ tiên xích, khiến thực lực của Thái Sử sư huynh rơi mạnh, không chênh lệch với tên Đoan Mộc chí tôn bao nhiêu. Khi đó hạ tiên xích không phải một cây mà là hai, một dương tiên xích là dùng để trói người Thái Sử sư huynh, một âm tiên xích bị phong ấn trong kiếm đạo thụ âm dương tương hòa. Bây giờ điều Thượng Quan Hạc muốn làm là tinh luyện ra âm tiên xích phong ấn trong kiếm đạo thụ. Một khi để hắn tinh luyện ra, dùng nó thì dễ dàng thi triển trên người của Thái Sử sư huynh. Đến khi đó, thực lực Thái Sử sư huynh giảm mạnh, những thái thượng trưởng lão bị phong ở kiếm tu tinh thần, cứ thế vị trí chủ Kiếm Môn rơi vào tay Hiên Viên Vọng, chúng ta sẽ thua tham.
Hóa ra còn có khâu này.
Lục Nguyên không ngờ trong kiếm đạo thụ phong ấn một cây âm tiên xích.
Hạ Hầu chí tôn nói tiếp:
- Bây giờ tiểu tử Thượng Quan Hạc luôn ở trong kiếm tu tinh thần tinh luyện âm tiên xích, để hắn tinh luyện thành công là chúng ta hoàn toàn thua. Nhưng mấy người chúng ta liên hợp đều không địch lại Thượng Quan Hạc. Vốn cho rằng Kiếm Môn thật sự sẽ đổi chủ, trở thành Hiên Viên Vọng Kiếm Môn, nhưng giờ thấy ngươi, thực lực bây giờ của ngươi chênh lệch không lớn với Thượng Quan Hạc.
- Lấy tiềm lực của ngươi rất có khả năng trong một, hai ngày tăng lên một cấp bậc, đến hỗn động cảnh cửu tầng. Chỉ cần ngươi đánh bại Thượng Quan chí tôn Thượng Quan Hạc khiến âm tiên xích không xuất hiện trên thế gian thì có thể chặn việc này, khiến Kiếm Môn không bị đám Hiên Viên Vọng đoạt mất.
Lục Nguyên coi như hiểu, vấn đề mấu chốt bây giờ là mình có thể tăng lên hỗn động cảnh cửu tầng hay không.
Tăng lên thì coi như thành công.
Nhưng trong lúc gấp rút tăng thực lực lên đến hỗn động cảnh cửu tầng rồi thắng Thượng Quan chí tôn đâu có dễ.
Hạ Hầu chí tôn nói:
- Bây giờ ta giảng giải cho ngươi làm sao trùng kích hỗn động cảnh cửu tầng. Cái gọi là hỗn động cảnh cửu tầng tức là trong hỗn độn bắt đầu xuất hiện một chút linh trí, xuất hiện một sinh linh đơn giản. Hỗn động không gian chúng ta thật ra rất giống với vũ trụ, ví dụ có một kỷ nguyên xuất hiện sinh vật linh trí thứ nhất là Bàn Cổ. Kỷ nguyên trước xuất hiện sinh vật linh trí thứ nhất là Kiếm Thần. Còn ngươi phải cố gắng khiến hỗn động không gian xuất hiện sinh linh có linh trí thứ nhất.
- Điều này cần ngươi tập trung toàn bộ tinh thần, đem tất cả tri thức hiểu được ở trong hỗn độn biến đổi mới có khả năng sinh ra sinh linh có linh trí thứ nhất.
- Đây chính là cách trùng kích hỗn động cảnh cửu tầng.
Hạ Hầu chí tôn giới thiệu chỉ nhiêu đó, tiếp theo có thể trong một, hai ngày trùng kích đến hỗn động cảnh cửu tầng không là chuyện của Lục Nguyên, họ không giúp được gì. Tu vi càng cao cần tăng cảnh giới, những người khác giúp đỡ được càng ít. Đừng nói tới Hạ Hầu Thương chỉ là hỗn động cảnh thập tầng mà thôi, đương nhiên không giúp được gì rồi.
Lục Nguyên chìm trong suy tư, muốn đem tất cả tri thức biến hóa trong hỗn độn, khiến hỗn động không gian sinh ra sinh linh thứ nhất, tựa như Bàn Cổ trong hỗn độn vậy. Đến thế giới cảnh rồi thì trong thế giới bản thân sẽ có càng nhiều sinh linh.
Điều này nên làm sao nhỉ?
Lục Nguyên mờ mịt, điều này rất khó khăn, đến tu vi hiện nay muốn đột phá thì nói dễ hơn làm.
Làm sao đây? Làm sao đây? Làm sao đây? Lục Nguyên nghĩ nát óc, quá khó khăn rồi.
Nhưng bây giờ không thể không đột phá.
Vì tương lai Kiếm Môn, vì tương lai kiếm đạo, ta nhất định phải đột phá!
Không đột phá thì Kiếm Môn sẽ đổi chủ!
Không đột phá thì sư phụ sẽ chết thảm.
Không đột phá thì các sư huynh sư tỷ sư đệ sư muội của mình cũng phải chết trong trận chiến này.
Không được, nhất định phải đột phá! Mặc kệ phía trước có khó khăn gì phải đột phá!
Tín niệm vô cùng kiên định rót vào trong kiếm chi không gian, khiến kiếm chi không gian hỗn độn xảy ra biến đổi vo cùng kịch liệt, như nước sôi sục bọt.
- Buồn cười, nếu hỗn động cảnh cửu tầng dễ dàng bị đột phá thì quá nực cười rồi!
Bỗng vang lên một giọng nói.
Mọi người nhìn sang, thấy người lên tiếng mặc áo đen, tóc đen rũ xuống, khuôn mặt tuấn tú, trên người chớp lóe ánh sáng trí tuệ, khí chất hơi giống với Kiếm Tuệ.
- Đúng rồi, các vị còn chưa biết ta, ta là đệ tử thứ mười của Quỷ Khốc Thần Sầu Giản Vân Sầu, Giản Huyền Y.
Người đàn ông tóc đen lạnh nhạt nói:
- Môn hạ Giản Vân Sầu sư phụ ta có rất nhiều đệ tử, Kiếm Tuệ chỉ là một trong số đó, nhưng mà, Kiếm Tuệ chỉ xem như đệ tử bình thường. Sư phụ Giản Vân Sầu của ta chính thức thu mười đệ tử, bỏ công bồi dưỡng, ta chính là người thứ mười. So với Kiếm Tuệ đệ tử bình thường khác hẳn, ta là tinh anh thật sự.
- Đáng tiếc, Lục Nguyên, tiềm lực của ngươi rất lớn nhưng hôm nay sẽ chết trong tay ta.
- Đúng rồi, còn có Hạ Hầu chí tôn, Bách Lý chí tôn, Công Dương chí tôn, ba chí tôn các ngươi cũng sẽ chết trong tay ta.
Giản Huyền Y lạnh nhạt nói, lời nói tràn ngập bình tĩnh và tự tin.
Giản Huyền Y xuất hiện tại đây là có lý do.
Lúc trước đã nói Hiên Viên Vọng sớm đầu phục giản chi văn minh.
Trong kiếm tu tinh thần có không ít thái thượng trưởng lão cũng đầu vào giản chi văn minh.
Nhưng mà, Hiên Viên Vọng là người tâm khí rất cao.
Nếu gã hoàn toàn dựa vào lực lượng giản chi văn minh thì có thể thành công chính biến, nhưng nếu vậy thì gã chỉ là một con rối trong tay giản chi văn minh mà thôi. Hiên Viên Vọng tâm khí cao sao cam lòng làm con rối chứ? Gã đầu vào giản chi văn minh nhưng vẫn giữ thực lực nhất định, làm chủ Kiếm Môn chân chính chứ không phải con rối.
Vậy nên gã phát hiện chính biến có thể nắm trong tay nên không báo với giản chi văn minh.
Bên giản chi văn minh, kỳ quân sư Giản Vân Sầu được xưng là đệ nhất trí giả quy khốc thần sầu, nhân vật như vậy đâu có đơn giản, làm gì mà không phát hiện điều này được, gã sớm sắp xếp người luôn mai phục bên Kiếm Môn. Người mai phục này may mắn làm sao chính là Giản Huyền Y, đệ tử thứ mười của Giản Vân Sầu.
Hạ Hầu chí tôn và Bách Lý chí tôn bị thương không quá nặng, hai chí tôn cùng ra tay, thi triển ra kiếm pháp. Kiếm pháp của Hạ Hầu chí tôn có mùi vị thương, dường như không thương người là không thoải mái. Kiếm pháp của Bách Lý chí tôn dường như kiếm phong phun nuốt, có thể cực độ khô lạnh.
Hai người một thương một hàng phối hợp khá là ăn ý, tạo thành lực sát thương một cộng một lớn hơn hai.
Nhưng Giản Huyền Y không sợ, gã thấy mà chỉ cười, rút ra gản sau lưng, ra tay là Giản Phệ Kiếm Lưu, lấy một chọi hai, giản phong Hạ Hầu chí tôn, địch Bách Lý chí tôn, đấu mấy chiêu hoàn toàn chiếm ưu thế.
- Quên nói cho các ngươi, thực lực của ta là nửa bước thế giới, không dưới Thượng Quan chí tôn, vậy nên bốn ngươi ngoan ngoãn chịu chết đi!
Thật mạnh!
Thực lực của Giản Huyền Y quá mạnh.
Đây chính là thực lực của nửa bước thế giới cảnh!
Thực lực không kém gì Thượng Quan chí tôn!
Đối mặt công kích ngày càng mạnh của Giản Huyền Y, Hạ Hầu chí tôn và Bách Lý chí tôn lòng cùng dâng lên cảm giác uất nghẹn. Đây là sao chứ? Tại sao? Mình có khả năng thành công, khả năng lật ngược mà! Không lẽ Kiếm Môn thật sự rơi vào tay Hiên Viên Vọng tiểu nhân vô sỉ sao?
Trời bỏ Kiếm Môn chúng ta rồi sao?
Trời bỏ kiếm đạo chúng ta rồi sao?
Không cam lòng!
Giản Huyền Y cười to nói:
- Xem ra các ngươi đã tuyệt vọng rồi hả? Sớm nói các ngươi nên hết hy vọng đi, trước đó trông chờ Lục Nguyên đúng là nực cười. Muốn trong vòng hai ngày đột phá hỗn động cảnh cửu tầng là không thể nào.
- Đúng vậy, Giản Huyền Y, ngươi nói không sai, muốn trong một, hai ngày đột phá hỗn động cảnh cửu tầng là không thể nào.
Tiếp lời chính là Lục Nguyên.
Giản Huyền Y ngây ra, gã không ngờ Lục Nguyên sẽ tiếp lời.
- A, không lẽ ngươi phát hiện Kiếm Môn sắp tiêu nên sửa sang đầu vào giản chi văn minh? Thiên phú của ngươi rất tốt, chỉ cần chịu vào dưới tay giản chi văn minh chúng ta là có thể tha cho ngươi, bảo đảm ngươi ở trong giản chi văn minh một bước lên mây.
Lục Nguyên nhìn Giản Huyền Y như nhìn tên ngốc, nói:
- Ai nói ta muốn đầu vào giản chi văn minh vậy? Mới rồi ta nói muốn trong vòng hai ngày đột phá hỗn động cảnh cửu tầng là không thể nào.
Giản Huyền Y không hiểu gì cả hỏi:
- Vậy ngươi có ý gì?
- Ngu đúng là ngu mà.
Lục Nguyên lắc đầu nói:
- Ý ta là dùng một, hai ngày là quá lâu, không cần lâu đến thế, muốn đột phá hỗn động cảnh cửu tầng không cần một, hai ngày, một canh giờ, không, nửa canh giờ là đủ rồi.
Khí thế trên người Lục Nguyên đang biến đổi, đang tăng lên.
Cái này!
Đây là đang trùng kích hỗn động cảnh cửu tầng, sắp thành công rồi!
Làm sao có thể!
Hạ Hầu và Bách Lý, Công Dương, ba vị chí tôn lúc mới bắt đầu cho rằng Lục Nguyên có thể trong một, hai ngày đột phá hỗn động cảnh cửu tầng đã rất ghê gớm.
Giản Huyền Y cũng cho rằng muốn đột phá hỗn động cảnh cửu tầng trong một, hai ngày là hoàn toàn không thể.
Nhưng bây giờ Lục Nguyên bắt đầu đột phá, cảm giác sắp thành công, bây giờ còn chưa đến nửa canh giờ.
Cái này yêu nghiệt quá đi!
Giản Huyền Y bỏ qua Hạ Hầu chí tôn, Bách Lý chí tôn lao nhanh hướng Lục Nguyên. Nếu để Lục Nguyên đột phá hỗn động cảnh cửu tầng thì nguy rồi, rất có khả năng bị hắn lật bàn. Gã đâm ra một giản, đâm trúng, không, không có máu chảy ra. Không đúng, là tàn ảnh, tốc độ quá nhanh để lại tàn ảnh.
Tốc độ của Lục Nguyên vốn đã nhanh, có thuấn di rồi truyền tống phù, phút chốc Giản Huyền Y không làm gì được Lục Nguyên.
Lục Nguyên bị Giản Huyền Y nửa bước thế giới công kích bắt đầu đột phá.
Tất cả ý thức, tất cả điều hiểu biết đều đưa vào trong hỗn độn.
Đầu tiên là kiếm đạo thụ. Lục Nguyên lờ mờ cảm thấy kiếm đạo thụ trong hỗn độn bộ dạng như ẩn như hiện.
Tiếp theo là công pháp vô tướng thôn phệ quyết đưa vào trong kiếm đạo thụ.
Đúng rồi, còn có một trăm hai mươi ba loại kiếm ý của mình nữa.
Rồi đạo tự phân thân cũng bỏ vào luôn.
A, cả kiếm khắc hoang cũng đi vào.
Suýt quên kiếm đạo văn tự, tổng công bảy chữ tiến, đốn, yêu, ma, si, tuệ, tú.