Lục Nguyên liên tục đánh xong một vạn đấm. Đánh xong hết một vạn đấm tay hơi run, tùy tiện vung tay, không sai, dù tay hơi run chút nhưng rất đã ghiền, tiếp theo là càn quét chiến lợi phẩm. Dễ dàng cướp lấy ba mươi vạn thượng phẩm linh thạch, thêm vào năm mươi con linh thú cấp truyền thuyết, cùng với một điểm năm lượng kết tinh phòng ngự. Trừ điều đó ra còn thấy kiếm phổ 'Đại Trí Đại Tuệ Kiếm'. Nếu nói lúc trước không có tác dụng gì, nhưng bộ 'Đại Trí Đại Tuệ Kiếm' này có tác dụng khá lớn.
Bộ kiếm pháp kia có đại trí đại tuệ bên trong, một khi thi triển thì tuệ kiếm có thể chém chết nhiều ảo thuật! Ma pháp!
Kiểm kê sơ chiến lợi phẩm, hắn phát hiện tài nguyên bây giờ có một trăm hai mươi vạn thượng phẩm linh thạch, hai trăm con linh thú cấp truyền thuyết, sáu lượng kết tinh phòng ngự. Cách tích lũy tài nguyên thế này sướng hơn đau khổ gom góp nhiều, tiếc rằng không có nhiều cơ hội đại sát đại phạt, tiếc quá là tiếc.
- Ha ha ha ha.
Lục Nguyên sảng khoái cười thành tiếng.
Sống trên đời lúc khóc thì khóc, lúc cười nên cười.
Đây là cuộc sống vui vẻ của mình.
Lúc này thì bốn đối thủ trong Thiên Trác Thần Điểu Kiếm Tuệ, Kiếm Ma, Hiên Viên Ti Long, Hiên Viên Cốt Long đều mất mạng trong tay hắn, giờ trong Thiên Trác Thần Điểu đã không còn là đối thủ. Lục Nguyên liếc Thiên Trác Thần Điểu, phát hiện nó hơi phập phồng, chắc con chim còn đang bay.
Lục Nguyên nhanh chóng tìm kiếm lối ra, rất nhanh đã thấy rồi.
Lối ra tức là miệng chim nhỏ nhọn.
Khi đi qua lối ra, ra khỏi bên trong Thiên Trác Thần Điểu, lập tức phát hiện trời cao mây bay, có ánh áng chói lòa. Lục Nguyên nghiêng người đi lên lưng Thiên Trác Thần Điểu, đứng trên lưng Thiên Trác Thần Điểu. Thiên Trác Thần Điểu phát hiện không phải chủ nhân ở trên lưng mình thì hết sức chống cự, nhưng Lục Nguyên sao để nó làm vậy, dùng pháp lực cứng rắn đè ép.
Thiên Trác Thần Điểu phản kháng ở trên không trung lên rồi lại xuống, bềnh bồng, điên cuồng đập cánh chim. Con chim to ba ngàn trượng đập cánh chim khiến bốn phía dấy cuồng phong, gió to có thể dễ dàng thổi chết một người đại đạo cảnh. Nhưng đoi chân Lục Nguyên như nam châm đứng trên lưng chim, mặc kệ chim to ba ngàn trượng lên xuống lượn ngang, hắn không leo xuống, còn dùng pháp lực mạnh đánh vào chim to. Lăn qua lộn lại thật lâu, từ ban ngày vật đến tối, chim to mệt mỏi thần phục Lục Nguyên.
Lý do Lục Nguyên muốn thu phục con Thiên Trác Thần Điểu chỉ vì bây giờ đột nhiên muốn một tọa kỵ thôi.
Nghĩ xem, một người cưỡi con chim to ba ngàn trượng xuất hiện thì oách cỡ nào.
Hơn nữa con Thiên Trác Thần Điểu bề ngoài xem sức chiến đấu chỉ chừng hỗn động cảnh lục tầng, nhưng qua Kiếm Tuệ cải tạo thì lực phòng ngự cho dù Lục Nguyên cũng không công phá nổi. Chim to có phong cách như vậy không bắt để cưỡi thì không nói nổi rồi.
Đúng rồi, trong công pháp Kiếm Tuệ để lại dường như có ghi chép về con chim to này. Lục Nguyên dùng thần thức len vào không gian của mình lấy ra bản 'Ngự Điểu chân quyết'. Lục tìm mới phát hiện con Thiên Trác Thần Điểu không phải Kiếm Tuệ chế tạo ra, mà gã tìm được từ di tích thời đại trung cổ. Lực phòng ngự của Thiên Trác Thần Điểu thật ra cao không thể tưởng, đừng nói là hỗn động cảnh lục tầng, dù là chí tôn bình thường cũng không thể nổ nát phòng ngự của nó. Hơn nữa tác dụng chân chính của Thiên Trác Thần Điểu là miệng nó chính là trời sinh linh vật, có thể đâm phá nhiều pháp bảo, đặc biệt pháp bảo mộc hệ, không có cái nào không phá được. Dù là đại thụ như kiếm đạo thụ vào lúc đặc biệt sẽ bị đâm thủng, người thời trung cổ luyện ra con chim này chính vì kẻ thù có pháp bảo mộc hệ lợi hại.
Đương nhiên tiền bối trung cổ kia báo thù xong đóng băng bảo vật này, cuối cùng bị Kiếm Tuệ chiếm lấy. Kiếm Tuệ vì đối phó Lục Nguyên mà lấy ra con chim, sau đó nó rơi vào tay hắn.
Con Thiên Trác Thần Điểu dù bản thân là binh khí nhưng quái dị có thể sinh trưởng, chỉ cần cung cấp đủ tài nguyên là có thể biến càng mạnh hơn, cụ thể cuối cùng mạnh bao nhiêu thì ngay cả tiền bối thời trung cổ sáng tạo ra con chim cũng không biết. Bởi vì con Thiên Trác Thần Điểu vốn là huyết mạch thời thượng cổ.
Không tệ, không tệ, Lục Nguyên rất vừa lòng.
Thì ra con Thiên Trác Thần Điểu có tác dụng như vậy.
Hơn nữa trong 'Ngự Điểu chân quyết ' Lục Nguyên còn thấy một tấm ngự điểu lệnh, một khi không cần con chim hiện hình thì có thể bỏ nó vào trong ngự điểu lệnh, thật quá tiện lợi, Lục Nguyên thấy khá thú vị.
Nhưng bây giờ phải chơi đã rồi tính.
- Xông lên!
Lục Nguyên quát dài một tiếng, Thiên Trác Thần Điểu đột nhiên bay lên trên, bay hướng chín tầng trời.
- Hạ xuống!
Lục Nguyên lại quát dài, Thiên Trác Thần Điểu đáp xuống, khí lưu to lớn khiến tóc Lục Nguyên bay ra sau, như rơi xuống đất. Nhưng Thiên Trác Thần Điểu sẽ không té xuống đất, khi sắp tiếp xúc mặt đất thì ngừng thế, la đà trên mặt đất.
Thật là sung sướng, Lục Nguyên sướng đến không thể tả.
Chơi một lát xong Lục Nguyên định quay về kiếm đạo thụ, ở bên ngoài đủ lâu, thật ra quan trọng nhất là kiếm tu tinh thần không mấy an toàn, đừng tưởng giờ mình lên hỗn động cảnh tứ tầng thì bảo đảm nhiều. Có mọt số nơi trong kiếm tu tinh thần dù là chí tôn cũng không chống nổi.
Lại nói lúc này trên kiếm đạo thụ đã trở về bình yên.
Kết tinh phòng ngự vỡ nát năm mươi năm một lần lại mọc ra, như hoa nở hoa rơi, một vòng luân hồi. Bây giờ luân hồi vòng lại, sẽ tiến vào thời gian bình tĩnh năm mươi năm một lần. Nhưng trong lần luân hồi này xảy ra nhiều chuyện lớn chỉ có thể dùng bốn chữ hình dung, đó là kinh tâm động phách.
Đầu tiên Lục Nguyên ở trong cướp đoạt kết tinh phòng ngự biểu hiện quá kinh người, đè đầu Kiếm Ngục. Nên biết nhiều năm qua Kiếm Ngục luôn xưng hùng trong kiếm tu tinh thần, cao thủ trong đệ tử trung tâm không dám cả ý nghĩ khiêu chiến với Kiếm Ngục. Nhưng bây giờ gã bị Lục Nguyên đè ép, đó là việc kinh khủng cỡ nào.
Thứ hai là quanh co khúc khuỷu, một loại quái điểu tập kích kiếm đạo thụ. Kiếm đạo thụ được gọi là không gì phá được mà bị đâm thủng cía hố to, rồi Lục Nguyên đang lên như gió biến mất, sao không khiến người cảm thán phong vân thay phiên chuyển.
Đương nhiên trong nhiều tầng kiếm đạo thụ có lan truyền kiểu nói rằng.
Lục Nguyên tiêu rồi!
Dù không có chứng cớ đích thực nhưng đắc tội người Hiên Viên chí tôn thì xưa nay chưa ai sống sót nổi. Người Kiếm Tuệ muốn đối phó càng không thể trốn thoát.
Cho nên dù việc này không có chứng cứ nhưng tất cả đều cho rằng Lục Nguyên tiêu đời.
Quả nhiên, đắc tội Hiên Viên chí tôn không có kết cuộc tốt. Hơn nữa Hiên Viên chí tôn làm việc tay chân sạch sẽ, làm như vậy bất cứ ai không lời nào để nói, dù sao không có bằng chứng. Lục Nguyên ngươi là bị yêu thú giết, liên quan gì hệ Hiên Viên chí tôn ta? Thủ đoạn của Hiên Viên chí tôn thật cao minh!
Kiếm Ngục chắp tay sau lưng đứng ở đỉnh tầng thứ nhất kiếm đạo thụ. Gã đứng ở đỉnh cao, có cảm giác tay nắm quyền to, thiên hạ nằm trong tay.
Lục Nguyên, dám chơi với đám chúng ta hả, đúng là muón tìm chết, tiếc rằng một thiên tài kiếm đạo cứ thế tiêu đời, nhưng không thuộc về ta thì giết thôi.
Kiếm Ngục chắp tay đứng, bây giờ chắc là lúc đám Kiếm Tuệ, Kiếm Ma trở về rồi.
Kiếm Ngục nhìn phương xa.
Lúc này phái xa có cầu vồng bảy sắc cực kỳ xinh đẹp, rất nhiều người đều nhìn hướng đó.
Chân trời đông nam xuất hiện một con chim to hiện ra từ bầu trời.
Chim to dài ba ngàn trượng, trên lưng còn đứng một cường giả dùng kiếm. Chim to một đường bay đi hướng tới kiếm đạo thụ.
Kiếm Ngục đang chờ Kiếm Tuệ và Kiếm Ma trở về.
Chờ tin tốt của hai người này.
Chắc là Lục Nguyên dù làm sao cũng trốn không thoát.
Đối mặt trí tuệ ngất trời của Kiếm Tuệ thì mấy ai thoát được, dù gì Kiếm Tuệ là đệ tử đắc ý của trong truyền thuyết đệ nhất trí giả Thiên Châu Giản Vân Sầu.
Kiếm Ngục chắp tay sau lưng chờ, kết quả chượt thấy một con chim khổng lồ cỡ ba ngàn trượng.
Thiên Trác Thần Điểu! Kiếm Ngục nheo mắt lại. Không đúng, theo kế hoạch thì con Thiên Trác Thần Điểu không nên xuất hiện, dù gì nó nuốt vào Lục Nguyên, nếu lại hiện ra thì chẳng phải là khiến hệ Thái Sử chí tôn nghi ngờ? Đúng rồi, không lẽ Kiếm Tuệ đổi ý, cố ý khiến Thái Sử Không tức giận rồi đối phó gã, một phen xóa sạch Thái Sử Không luôn.
Trong lòng Kiếm Ngục xoay chuyển suy nghĩ.
Gã nhìn Thiên Trác Thần Điểu, theo con chim to lớn ngày càng gần thì rốt cuộc hiện ra người bên trên.
Đó là một bộ áo xanh theo gió phần phật bay.
Lòng Kiếm Ngục chìm xuống, không biết tại sao, bây giờ gã hơi ghét màu xanh.
Càng gần.
Một thanh kiếm rồi một hồ lô, một khuôn mặt lười nhác.
Quả nhiên là hắn!
Lục Nguyên xuất hiện!
Vậy người chết là Kiếm Tuệ! Kiếm Ma!
Dù sao trong Thiên Trác Thần Điểu chỉ có một phe sống được chứ không khả năng là hai phe.
Ủa, không đúng. Trái tim Kiếm Ngục rớt xuống vực sâu, thật là không thích hợp. Kiếm Ngục có xem kế sách của Kiếm Tuệ rồi, không có gì sai sót, gã cho rằng lấy thực lực như mình đối mặt kế hoạch của Kiếm Tuệ tuyệt đối không đường sống, Lục Nguyên càng không có khả năng. Tại sao bây giờ Lục Nguyên sống sót trở về, còn Kiếm Tuệ, Kiếm Ma thì không thấy.
Chính vì sâu sắc biết kế sách này đáng sợ, Kiếm Tuệ đáng sợ cho nên mới đặc biệt rung động.
Con chim to lớn đáp xuống ngoài kiếm đạo thụ, không vào kiếm đạo thụ được.
Không biết có phải là trùng hợp, hay là lý do gì, Lục Nguyên và Kiếm Ngục nhìn thẳng nhau.
Lục Nguyên nhìn hướng Kiếm Ngục, mỉm cười nói:
- Kiếm Ngục, buổi sáng tốt lành.
Đương nhiên bây giờ không phải sáng sớm, chào hỏi không vì chào mà là thị uy.
- Không biết Kiếm Tuệ và Kiếm Ma có phải đi lạc đường không.
Lục Nguyên rõ ràng đang tát mặt.
Lục Nguyên ngồi trên lưng chim biểu thị rõ mình trở về.
Lục Nguyên ta trở lại.
Môn hạ Thái Sử chí tôn rất là vui vẻ, Thái Sử Bi lập tức đưa tin phát qua kiếm môn tinh thần. Từ khi Lục Nguyên mất tích, Thái Sử Không sắp đứt hơi, giờ hắn rốt cuộc trở về, khó khăn lắm mới quay về.
Chuyện tiếp theo đương nhiên là phản ứng các phương.
Bên Hiên Viên Vọng đúng là không ngờ kế hoạch của Kiếm Tuệ thất bại. Kế hoạch của Kiếm Tuệ vốn nên không có gì sai sót, thật ra sai nhất là Lục Nguyên có thể phản quy tắc kỷ nguyên, không bị hồng hoang tinh thạch áp chế. Đương nhiên Hiên Viên Vọng không biết điều đó, gã tràn đầy kinh ngạc.
Hiên Viên Vọng cũng biết rằng Lục Nguyên đã đến mức không đối phó không được.
Nếu không thì tiểu nhân vật này có khả năng từng bước trưởng thành đại nhân vật, thậm chí lật bàn.
Đương nhiên Hiên Viên Vọng không cần tự mình đối phó Lục Nguyên, Kiếm Tuệ là thuộc hạ của Kiếm Chi Tử, quân sư Kiếm Tuệ chết thì do Kiếm Chi Tử đối phó hắn.
Một khi Kiếm Chi Tử ra tay là Lục Nguyên tuyệt đối không có đường sống.
Lẽ đương nhiên còn có sư phụ thật sự của Kiếm Tuệ là Giản Vân Sầu, vị này chắc cũng có hứng thú đối phó Lục Nguyên.
Hiên Viên Vọng phát ra hai phong thư rồi ngồi chờ, bây giờ không cần gã ra tay. Kiếm Chi Tử và Giản Vân Sầu cùng xuất thủ, Lục Nguyên không thể nào không chết. Lục Nguyên, tiểu bối bình thường như ngươi không lẽ thật sự để cho ngươi lật ngược cờ? Hiên Viên Vọng cười lạnh.
Bên Thái Sử Không thì đương nhiên rất vui vẻ. Mới đầu Lục Nguyên biến mất, Thái Sử Không dù cảm thấy hắn sẽ không mất mạng nhưng vẫn rất lo lắng, suýt chút muốn đại sát tứ phương rồi. Nhưng dưới tình huống không chứng cớ mà đại sát tứ phương thì sẽ lại rơi vào bố cục của Hiên Viên Vọng. Thật ra bố cục của Kiếm Tuệ bao gồm lợi dụng Lục Nguyên biến mất chọc giận Thái Sử Không, gã không có chứng cớ sẽ đại sát tứ phương, thế là bắt lấy gã. Lại nói Thái Sử Không biết Lục Nguyên an toàn trở về, từ chỗ hắn biết tin Kiếm Tuệ và Kiếm Ma đã chết thì cười to. Đệ tử của mình xem ra có khí vận rất lớn, Kiếm Tuệ và Kiếm Ma liên hợp mà đều chết trong tay hắn.
Dần dần tại kiếm tu tinh thần mọi người đều biết tin Kiếm Tuệ, Kiếm Ma mất tích. Không biết là ai lan truyền rằng Kiếm Tuệ, Kiếm Ma đều thua trong tay Lục Nguyên. Nhưng mặc kệ thế nào đều không có chút chứng cứ.
Tất nhiên theo tin tức lan truyền, dần dần không khí trên kiếm tu tinh thần biến đổi.
Trước kia dù Lục Nguyên sáng tạo ra một bộ kiếm pháp cấp tinh thần rất là ghê gớm, dù rằng ở mặt kết tinh phòng ngự đè đầu Kiếm Ngục, nhưng đại thế kiếm tu tinh thần vẫn là nghiêng bên Kiếm Ngục, chiếm ưu thế tuyệt đối.
Nhưng bây giờ theo tin Kiếm Tuệ, Kiếm Ma chết trong tay Lục Nguyên, dần dần bên Kiếm Ngục không chiếm ưu thế gì nữa. Tiếp theo là Lục Nguyên trên cơ.
Tình thế kiếm tu tinh thần biến đổi, dần lấy Lục Nguyên làm tôn.
Kết quả thành cục diện quái dị, kiếm môn tinh thần lấy Hiên Viên chí tôn làm tôn, còn kiếm tu tinh thần thì Lục Nguyên là tôn.
Bản thân Lục Nguyên không mấy để ý mấy chuyện này, hắn đang nghiên cứu kiếm đạo văn tự của mình. Giờ hắn có tổng cộng năm kiếm đạo văn tự là tiến, đốn, tham, ma, tuệ. Trong đó bốn chữ hắn sớm nghiên cứu một phen, chẳng qua chữ ma thì còn chưa điều tra.
Lục Nguyên nghiêm túc nghiên cứu chữ ma.
Chợt phát hiện chữ ma nhào hướng hắn, bên trên ẩn chứa bí quyết tăng sức chiến đấu không thể tưởng tượng, tiếc rằng đều là cách rất hung ác, hở chút là lấy mạng người để luyện, thiêu đốt hồn người. Những cách ác độc kiểu này Lục Nguyên sao mà dùng được.
Tạm thời giữ lại đi, bây giờ trong ba mươi hai chữ coi như gom được năm, còn lại hai mươi bảy chữ, bản kỷ nguyên sinh ra duy nhất văn tự chữ phong e rằng có chút bí ẩn quái lạ, chỉ nhìn chữ tiến là hơi hiểu ngay.
Tập trung nghiên cứu chữ ma xong hắn bắt đầu suy tư con đường tu hành.
Giờ hắn là hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành, cần trùng kích hỗn động cảnh ngũ tầng không gian pháp tắc. Cái gọi là không gian pháp tắc tức đem bản thân nắm giữ từng pháp tắc chuyển hóa thành pháp tắc trong không gian. Hắn hiểu hơn một trăm cái thiên địa pháp tắc, muốn đến hỗn động cảnh ngũ tầng không gian pháp tắc thì chắc chắn sẽ khó khăn hơn người khác nhiều.
Lục Nguyên chợt cảm giác có áp lực to lớn.
Đây là kiếm khí!
Không đúng, trên kiếm tu tinh thần là ai có thể phát ra kiếm khí cường đại như núi như biển thế này!
Dù là Kiếm Ngục phát ra kiếm khí cũng không thể khiến hắn kinh sợ đến vậy!
Thế mà kiếm khí này làm được!
Đây là loại kiếm khí cường đại cỡ nào chứ!
Lục Nguyên giật nảy mình, trước kiếm khí này thì không rảnh bế quan, nhảy ra ngoài thụ động.