Một nhân vật như cương thi nhìn về phía Lục Nguyên mà nói:
- Ta đối với chuyện giết chết hắn rất có hứng thú tuy nhiên hiện tại tạm thời không cần giết chết hắn.
Người này chính là Ngũ Hành Thi, Hà Tích Kiền, hắn là người tu hành nắm trong tay không biết bao nhiêu kiếm pháp cổ quái.
Đúng thế bốn người này đều có tự tin tuyệt đối.
Bởi vì bốn người bọn họ đều là đệ tử đắc ý của Hiên Viên Chí Tôn.
Hơn nữa bọn họ cũng đã cùng giao thủ với Kiếm Tham, chẳng phân biệt được thắng bại.
Kiếm Tham trước kia sở dĩ danh khí khá lớn là vì hắn có được chữ Tham ,nổi tiếng trong Kiếm Đạo Bát Cực, chứ thực lực cũng tương đương với bọn họ mà thôi.
Bốn người bọn họ vô luận là ai cũng vượt qua Thái Sử bi.
Môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn so với Thái Sử Chí Tôn đều mạnh hơn về mọi mặt.
Hiện tại Kiếm Ngục đã trùng kích Chí Tôn tới thời khắc mấu chốt, nếu như hắn có thể trở thành Chí Tôn thứ chín là một chuyện vô cùng đáng mừng, Kiếm Ngục lúc này không thể ra tay được tuy nhiên cũng không sao môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn còn rất nhiều người tài giỏi.
Năm người đều có thể đánh bại Lục Nguyên.
Hơn nữa bọn họ còn muốn bắt Lục Nguyên giao cho Hiên Viên Chí tôn xử lý.
Bọn họ cũng sớm chướng mắt với Lục Nguyên rồi tuy nhiên không có cơ hội ra tay, hiện tại có cơ hội, dĩ nhiên là không bỏ qua.
Bốn kiếm khí ngập trời xông thẳng lên.
Mà quay mắt nhìn về bốn kiếm khí ngập trời này Lục Nguyên thản nhiên nói;
- Không tệ lắm, bốn người các ngươi cùng lên là được rồi để tránh cho nói ta khi dễ các ngươi, ta nhắm mắt lại đánh.
Lục Nguyên nói gì?
Hắn nhắm hai mắt lại mà đánh?
Nếu là đối thủ bình thường Lục Nguyên có thể nhắm mắt lại đánh dù sao cũng có thể dùng cảm giác.
Nhưng hiện tại không chỉ là một mà là bốn người môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn, Hiên Viên Ngũ Bại, Vọng Đồ Âm Thế Kỳ Hà Thanh Kiền ai cũng vô cùng khó đối phó.
Đối thủ cường đại ngươi có linh cảm cảm giác đối phương cũng có.
Cho nên bế không nhắm mắt kỳ thực chênh lệch rất lớn.
Lục Nguyên thật quá cuồng vọng.
Tất cả mọi người nghị luận liên tục.
Mà Lục Nguyên thì từ từ nhắm hai mắt lại hắn không phải cuồng vọng mà đang muốn luyện một không gian thiết tắc.
Địch nhân từng chút biến hóa sẽ khiến không gian biến hóa.
Không gian biến hóa tương đối yếu ớt rất khó cảm giác, hiện tại Lục Nguyên cần phải tôi luyện.
Nhắm mắt lại đối phó bốn cao thủ Hiên Viên Ngũ Bại, Long Vọng Đồ, Âm Thế Kỳ, Hà Thanh Kiền. Bốn cao thủ này dù là ai cũng không kém gì Kiếm Tham, Lục Nguyên làm vậy đúng là đi tìm chết mà.
Hiên Viên Ngũ Bại nhìn Lục Nguyên, nói:
- Ngươi đang tìm chết!
Lục Nguyên nói:
- Ngươi đã cho rằng ta đi tìm chết thì tốt thôi, coi như là tìm chết đi.
Nói xong Lục Nguyên nhắm mắt lại.
Long Vọng Đồ cười to nói:
- Tiểu tử Lục Nguyên muốn tự tìm chết thì chúng ta thành toàn hắn! Mới thắng Kiếm Tham đã không biết trời cao đất rộng, dám một người khiêu chiến bốn chúng ta, đã vậy còn dám nhắm mắt lại đánh!
Long Vọng Đồ đánh ra Vạn Long Đế Quyền cực kỳ bá đạo hướng Lục Nguyên. Vạn Long Đế Quyền này nghe nói có thể đem lực lượng một ngàn con rồng tập trung vào nắm đấm bùng phát, đúng là uy lực một đấm đập nát một quốc. Long Vọng Đồ chưa tu luyện tới cảnh giới đó, nhưng gã đã luyện đến thiên long cảnh, một đấm bùng phát như ngàn con địa long lượn lờ, thật sự khủng bố đến cực điểm.
Một quyền đầy bá đạo.
Mấy người khác như Hiên Viên Ngũ Bại, Âm Thế Kỳ, Hà Thanh Kiền thì đều là hạng thực lực kinh người, vốn không định bốn đấu một, nhưng một là Lục Nguyên quá cuồng, chúng nhịn không được muốn dạy cho một bài học, hai là chỉ cần đánh bại hắn xem như lập công lớn với Hiên Viên chí tôn. Hiên Viên chí tôn đã nói ai thắng Lục Nguyên liền trọng thưởng, phần thưởng dày thật khiến người động lòng. Vậy nên ba người không muốn cho Long Vọng Đồ độc chiếm công lao, lần lượt ra tay như điện.
Âm Thế Kỳ dùng đến Âm Thế Ngũ Tuyệt Kiếm chiêu thứ nhất Hồi Vọng Dương Gian Lộ, nhát kiếm đánh ra, âm khí tràn đầy tử khí, hoàn toàn không cho người một phần sự sống, muốn ngươi chết rồi quay đầu nhìn đường dương gian, một kiếm cực hung, cực hiểm, cực tuyệt.
Kiếm pháp của Hà Thanh Kiền càng quái dị, gã luyện là Thảng Thi kiếm pháp, người và kiếm đầy khí cương khí. Khí cương thi của gã không phải loại bình thường mà được gọi là cương thi tổ khí. Cương thi tổ khí này cực kỳ nguy hiểm, dù là tu sĩ hỗn động cảnh cũng phải né tránh. Từng có tổ cương thi cứng rắn đem người thế giới cảnh xưng thần hóa tiên làm phật biến thành cương thi, đủ thấy cương thi tổ khí khủng bố.
Hiên Viên Ngũ Bại dùng kiếm pháp là một bộ lưu truyền từ thời thượng cổ, tên là Kiếm Bại Thập Phương.
Bộ Kiếm Bại Thập Phương kiếm pháp này có nhiều tuyệt kỹ.
Nhất bại đồ địa, nhị bại khuynh thành, tam bại thảo lư, tứ bại đại bại, ngũ bại đồ thiên, bát bại thiên hạ, thập phương câu bại.
Loại kiếm pháp này khá là quái dị, càng là bị đánh bại thì lực lượng càng mạnh, kiếm ý mặt sau càng khủng khiếp.
Bây giờ Hiên Viên Ngũ Bại dùng là Nhất Bại Đồ Địa.
Nhất Bại Đồ Địa thế đến rào rạt như muốn đồ diệt nguyên mảnh đất, tấn công Lục Nguyên.
Lục Nguyên vẫn đang nhắm mắt.
Bốn sát chiêu cùng đánh tới.
Chính lúc này, Lục Nguyên hơi lách mình.
Hơi lách mình đã muốn tránh bốn sát chiêu thì sao được chứ, vậy nên Lục Nguyên rút kiếm ra khỏi vỏ. Dưỡng Ngô tiên kiếm ở trên không trung đỡ bốn người. Từ lúc mới bắt đầu cuộc chiến Lục Nguyên ở vào thế yếu, nhắm mắt đúng là chịu thiệt thòi quá lớn, rất nhiều chiêu thức không trông thấy, thiệt nhiều lắm.
Hoàn toàn dựa vào linh giác thì đối thủ cũng có.
Hơn nữa năm người đại chiến với nhau, nguyên khí dao động kịch liệt, linh giác ở trong dao động dữ dội này muốn cảm cứng mỗi một tia thì khá là khó khăn.
Kiếm đến kiếm đi kiếm chạy kiếm trốn kiếm chém kiếm chặt kiếm lướt kiếm đâm kiếm bình.
Kiếm của Lục Nguyên không ngừng chống đỡ, từ lúc bắt đầu chỉ có đỡ thôi chứ không có sức đánh lại.
Thậm chí áo xanh có mấy lỗ thủng.
Nhưng bị thủng thì sao, nếu đã quyết định nhắm mắt, luyện tập không gian thiết tắc, vậy phải luyện tiếp.
Đời này Lục Nguyên thành công có tám phần dựa vào kiếm thuật, nên luôn là bắt lấy kiếm thuật là điểm quan trọng nhất.
Lục Nguyên tiếp tục cảm ứng.
Đông, nam, tây, bắc, trên, giữa, dưới.
Bảy phương hướng!
Vô số không gian tuyến dường như đang dâng lên trong đầu.
Bên trái có người, xem kiếm pháp có khí thể đặc biệt, đó là một luồng cương thi tổ khí. Người đến là Hà Thanh Kiền, phong cách kiếm của gã theo phong cách âm sát mãnh liệt. Dưỡng Ngô tiên kiếm chém ngược một kiếm, Dưỡng Ngô tiên kiếm thuộc tính chính khí tỏa ánh sáng chớp mắt chiếu rọi không gian.
Đằng trước công kích bá liệt chắc là một thanh trọng kiếm, còn là không có biến hóa tinh xảo gì. Lục Nguyên lập tức đoán ra người này chắc là Long Vọng Đồ. Long Vọng Đồ là biến quyền pháp làm kiếm pháp, lấy Vạn Long Đế Quyền thành Vạn Long Đế Kiếm. Đối phó loại Vạn Long Đế Kiếm này, Lục Nguyên chớp mắt dùng cách cực xảo đâm tới phá cương.
Sau lưng có khí thế đáng sợ, là loại tử khí, chắc là kiếm của Âm Thế Kỳ. Lúc này Dưỡng Ngô tiên kiếm ở đằng trước không thể kịp chắn mặt sau, Lục Nguyên giơ lên tay trái, giọt rượu trong hồ lô rượu biến thành kiếm tửu, lập tức hóa thành một nguồn đại giang đại hạ chặn mặt sau.
Hiên Viên Ngũ Bại, Long Vọng Đồ, Hà Thanh Kiền, Âm Thế Kỳ dần phát hiện không thích hợp. Lúc bốn người bắt đầu bao vây Lục Nguyên còn chiếm ưu thế, ngẫu nhiên bị thương hắn đủ làm người kinh sợ. Thực lực bốn người ngang bằng Kiếm Tham đánh một mình Lục Nguyên, vậy mà ngẫu nhiên mới bị thương một chút, thật quá kinh khủng.
Nhưng càng về sau bốn người càng phát hiện không thích hợp, dần dần hình như Lục Nguyên quen nhắm mắt chiến đấu, bốn ngươi liên hợp dù vẫn chiếm ưu thế nhưng không thể tổn thương được Lục Nguyên một chiêu! Sao có thể chứ! Bốn ngươi liên hợp mà không tổn thương được Lục Nguyên.
Đến cuối cùng, bốn ngươi kinh sợ tuyệt vọng. Dù Lục Nguyên vẫn nhắm mắt đánh nhưng nay bốn ngươi hợp tác chẳng những không làm hắn bị thương, ngược lại bị hắn tổn thương nữa. Bốn người liên hợp không làm Lục Nguyên nhắm mắt bị thương, đây là việc khiến người kinh hãi biết bao.
Lúc này Lục Nguyên đã quen cách đánh như vậy.
Đông, nam, tây, bắc, trên, giữa, dưới.
Bây giờ Lục Nguyên cảm giác bảy hướng, hiểu biết về không gian lại sâu một tầng, đối với không gian thiết tắc cũng biết sâu hơn nữa, dù nhắm mắt lại thì bên nào xuất hiện đối thủ đều thấy rõ ràng, rành rẽ không có sai sót.
Lần này luyện kiếm xem như thành công.
Lục Nguyên lại đâm ra một kiếm, dường như nhát kiếm đâm ra nhưng mặt sau thì tựa sóng triều phá tan con đê, kiếm triều dữ dội tuôn hướng bốn người Hiên Viên Ngũ Bại. Dù bốn người Hiên Viên Ngũ Bại dốc sức ngăn cản nhưng trong bọn Hà Thanh Kiền đã bị một kiếm đâm vào tay.
Hà Thanh Kiền luyện cương thi tổ khí có tác dụng với người khác nhưng cố tình bị Lục Nguyên khắc chế, đối mặt hắn thì rất buồn bực, giờ lại bị đâm một kiếm.
Hà Thanh Kiền giạn dữ gầm lên:
- Lục Nguyên, là ngươi tự tìm chết!
Vèo một tiếng gã lấy ra cương thi không gian pháp tắc, chớp mắt Lục Nguyên đã bị thu vào trong không gian pháp tắc của gã. Nếu bây giờ Lục Nguyên mở to mắt ra sẽ thấy trong cương thi không gian pháp tắc này ở chính giữa có một tượng cương thi vô cùng to lớn. Tượng cương thi to khổng lồ đứng thẳng trong không gian, dường như cõi trời đất này cao bao nhiêu là tượng cương thi cao bấy nhiều. Bên trên thân tượng cương thi tỏa ra hơi thở hủy diệt, ôn dịch, vân vân cực kỳ đáng sợ. Hơn nữa bản thân không gian pháp tắc cực kỳ cứng rắn.
Trong cương thi không gian pháp tắc này tuân theo là cương thi pháp tắc, không ngừng bị cương thi tổ khí ô nhiễm mãi đến khi bị luyện thành cương thi.
Nhưng hiển nhiên Hà Thanh Kiền không kiên nhẫn chờ lâu đến thế, gã cười chát tai, dùng giọng cứng ngắc nói:
- Lục Nguyên, ngươi muốn khiêu chiến ta, không tệ lắm. Đáng tiếc là ngươi đã lầm thực lực của ngươi cách biệt quá xa xôi. Ở trong cương thi không gian pháp tắc của ta phải nhận pháp tắc ta chế tài!
Vô số cương thi tổ khí thiên địa pháp tắc nồng đậm quấn lấy Lục Nguyên, trong cương thi không gian pháp tắc này tất cả do Hà Thanh Kiền làm chủ. Trong không gian của gã, chính khí kiếm không có chút tác dụng, không thể khắc chế cương thi tổ khí, đây là là quy tắc của gã.
Tiếc rằng lúc này Lục Nguyên đã nặng nề ngự thứ kiếm ý, nặng nề đâm vào cương thi không gian pháp tắc. Chớp mắt có thiên địa pháp tắc lẻn vào trong, Lục Nguyên thì kiếm quang bùng phát. Chờ Hà Thanh Kiền phản ứng lại thì đã đánh gã trọng thương rồi.
Dưỡng Ngô tiên kiếm chính khí bùng phát, chém vào cương thi tổ khí của Hà Thanh Kiền, thuộc tính chính khí dễ dàng đánh bại cương thi thân, đánh đến Hà Thanh Kiền hú hét. Hà Thanh Kiền chưa từng chịu đau đớn như thế này, so với bị người khác dùng kiếm trọng thương đau đớn nhiều, thuộc tính chính khí chết tiệt.
Lục Nguyên định rời khỏi cương thi không gian pháp tắc, dù sao mới rồi đã đánh bại Hà Thanh Kiền.
Nhưng chợt trong óc lóe tia sáng.
A!
Tại sao mình phải vội vã rời đi chứ?
Không gian của một người bình thường thì không ai công phá được.
Cho nên dưới tình huống bình thường rất nhiều người đem tài nguyên bỏ vào trong không gian pháp tắc. Dù sao đến hỗn động cảnh thì có rất nhiều tài nguyên, ngươi không dùng không gian pháp tắc thì không chứa hết được. Lại thêm địa bàn của ta thì ta là chủ, dù không gian pháp tắc có thua thì vẫn giữ được tài nguyên của mình.
Bây giờ mình ở trong cương thi không gian pháp tắc của Hà Thanh Kiền, nếu là vậy thì cần gì sốt ruột rời đi chứ?
Không bằng hốt hết tài nguyên Hà Thanh Kiền tích lũy đi.
Bởi vì trong tình trạng đánh cuộc nên hắn không thể mở to mắt, nhưng đừng quên trên đời có thứ gọi là linh giác. Thêm nữa bây giờ không phải chiến đấu, linh giác không bị quấy nhiễu, rất nhanh thần thức quét đến tài nguyên hắn cần!
Linh mạch tứ cấp!
Không ngờ là linh mạch tứ cấp!
Cái gọi là linh mạch tứ cấp tức là chỉ linh mạch đổi giá dưới mười vạn khối thượng phẩm linh thạch.
Lục Nguyên dò xét ra Hà Thanh Kiền có tổng cộng bốn cái linh mạch tứ cấp, thượng phẩm linh thạch thì cỡ năm vạn khối. Trước kia Lục Nguyên chỉ có một linh mạch tam cấp mà thôi, thượng phẩm linh thạch cỡ hai ngàn.
Không tệ, không tệ nha. Lục Nguyên không khách sáo thu lấy một cái linh mạch tứ cấp này.
Giàu to!
Hà Thanh Kiền vô cùng buồn bực, nhưng gã đã bị Lục Nguyên đánh trọng thương, bị thu đi linh mạch tứ cấp chỉ đành nuốt lệ.
Đó là một không gian pháp tắc tràn đầy rồng, quanh không gian có vô số địa long đang bay, trên mặt đất có rồng bò, nguyên không gian pháp tắc được ba mươi sáu cây cột chống. Trên mỗi cây cột cuộn địa long, mặt đất được xây dựng tường vàng dát ngọc như là long cung.
Long Vọng Đồ gọi long phương không gian pháp tắc của mình là Chủ cực long cung.
Nghe nói năm đó tổ tiên Long Hùng đồ thiên hạ đã từng ở tứ cực thiên địa xây bốn tòa long cung gọi là Đông cực long cung, Tây cực long cung, Bắc cực long cung, Nam cực long cung, tứ cực long cung trấn áp chư thiên, khi đó long tộc là đứng đầu chư thiên, long tổ cũng đến cảnh giới không thể tươngr tượng, nghe nói có thần thông chủ kỷ nguyên.
Sau đó long kỷ nguyên tan vỡ.
Rồi sau đó khí vận của long tộc ngày càng yếu.
Rất nhiều long tộc đều bị người làm thành vật nuôi.
Long Vọng Đồ có huyết mạch long tộc nửa người nửa rồng.
Gã chưa từng quên điều này, gã muốn hồi phục lại quang vinh long tộc.
Cho nên gã gọi long phương không gian pháp tắc của mình là chủ cực long cung, bên trong vô cùng phồn hoa.
Dã tâm của gã rất lớn.
Gã cho rằng trong long phương không gian pháp tắc của mình thì gã là vua.
Gã thấy Hà Thanh Kiền hút Lục Nguyên vào trong cương thi không gian pháp tắc, kết quả lát sau hắn thong dong đi ra. Hà Thanh Kiền vô dụng, cương thi không gian pháp tắc vô dụng, đúng là phế vật giống tham phương không gian pháp tắc của Kiếm Tham, không có tác dụng gì, vẫn là long phương không gian pháp tắc của mình mạnh nhất.
Bây giờ gã đã hút Lục Nguyên vào long phương không gian pháp tắc của gã.
Long Vọng Đồ đứng trên ngũ long đế tọa nhìn xuống Lục Nguyên bên dưới, nói:
- Lục Nguyên, ngươi đích thực rất mạnh, đáng tiếc không có không gian pháp tắc là điểm yếu lớn nhất của ngươi, ngươi sẽ bị ta giết chết. Ta sẽ cướp khí vận của ngươi, bản thân ta có khí vận cộng thêm của ngươi, tương lai thành tựu to lớn có thể hồi phục long tộc!
Bây giờ Long Vọng Đồ thậm chí muốn giết Lục Nguyên. Giết Lục Nguyên là phản môn quy, nhưng gã có thể trốn ra Kiếm Môn, khí vận của hắn cho gã hồi phục được long tộc.