Đồng thời Kiếm Tham cũng trở về chỗ ở của hắn hắn nghiến răng nghiến lợi muốn báo thù hắn đường đường là Kiếm Tham mà lại thua ở trong tay của Lục Nguyên, thật là một điều vô cùng nhục nhã tuy nhiên Kiếm Tham mất đi một chữ Tham cũng mất đi Khí Vận lớn lao, về sau tốc độ tu hành còn kém hơn trước muốn báo thù dễ như vậy sao?
Mà lúc đó tin tức này cũng bay về Kiếm Môn tinh thần, bay về chỗ của tất cả các đại Chí Tôn.
Thái Sử Chí Tôn nghe được tin tức này thì cười vô cùng thống khoái, hơn nữa Thái Sử Chí Tôn suy nghĩ lại, Kiếm Chủ cho Lục Nguyên đặc huấn sao? Nói cách khác Lục Nguyên trong thời gian ngắn đã được Kiếm Chủ chọn trúng.
Mà Hiên Viên Chí Tôn nhận được tin tức này thì sắc mặt biến đổi:
- Kế hoạch của Kiếm Tuế bao lâu nữa thì hành động?
- Bẩm chí tôn không lâu nữa, chỉ chờ thởi điểm kia tới.
Ở bên cạnh Hiên Viên chí tôn một vị trưởng lão cất tiếng nói.
- Đúng thế đợi tới lúc đó.
Hiên Viên chí tôn gật đầu nếu như không phải hắn sớm có kế hoạch quan sát Lục Nguyên chỉ sợ cũng phải khiếp sợ.
- Lục Nguyên tốc độ phát triển của hắn không hề kém hơn so với Kiếm Chi Tử nhanh như vậy đã đánh bại Kiếm Tham, đúng là nhân vật quá mạnh.
Tin tức này truyền tới những chí tôn khác, tất cả đều không ngờ Lục Nguyên lại có thể phát triển nhanh như vậy, không ngờ đã thắng được cả Kiếm Tham.
Mà đồng thời lúc này ở chính giữa Kiếm Tu Tinh Thần.
Kiếm Tuệ nhẹ nhàng đong đưa quạt lông vũ.
- Tiến độ của Lục Nguyên so với tưởng tượng của ta thì còn nhanh hơn, xem ra kế hoạch lúc đầu cần phải sửa đổi một chút.
Hiên Viên Lệnh ở bên cạnh khẽ giật mình;
- Kiếm Tuệ sư huynh huynh muốn đi ra ngoài?
- Lục Nguyên người này tương đối trọng tình cảm, kế hoạch lúc đầu của ta tương đối hoàn mỹ ta muốn đi ra ngoài bắt lấy một số nhân vật trọng yếu của Hoa Sơn có Hoa Sơn làm con tin hành động của chúng ta càng dễ tiến hành.
Kiếm Tuệ thản nhiên nói.
Thì ra là vậy.
Hiên Viên Lệnh thầm nghĩ trong lòng.
Hơn nữa Kiếm Tuê đã đạt tới Hỗn Động Cảnh tầng thứ sáu một khi ra ngoài dĩ nhiên là vô địch.
Bởi vì bên ngoài mạnh nhất chỉ là Hỗn Động Cảnh tầng thứ tư, vượt qua một tầng này thì phải phi thăng hoặc tiến vào Trung ương Thiên Triều.
Chuyến đi này của Kiếm Tuệ sư huynh, nhất định sẽ chơi đùa chết Lục Nguyên.
Quả nhiên không hổ là Kiếm Tuệ sư huynh trí kế vô song.
Ánh mắt trợ cao chiếu mây trắng du du.
Chu Thanh Huyền kéo đàn nhị hồ.
Đàn Nhị Hồ phát ra thanh âm bi thương .
Chu Thanh Huyền vốn là người đa nghệ, thực lưc tuy kém Yến Thương Thiên nhưng ở phương diện cầm kỳ thư họa thì không có thứ nào không tinh.
Một loan điểu màu xanh từ trên bầu trời hạ xuống.
Thanh loan, so với phượng hoàng thì thực lực không thấp hơn bao nhiêu nhưng lại nhỏ hơn không ít thần điểu.
Thanh loan lúc hạ xuống không ngừng thu nhỏ thân hình cuối cùng đậu trên bờ vai của Chu Thanh Huyền Chu Thanh Huyền nhẹ nhàng vuốt lông vũ xanh của nó rút từ bên trong ra một phong thư trong bức thư này có ẩn chứa mật ngữ đặc biệt của Ẩn Kiếm Tông.
- A, Lục Nguyên đã dẫn động được Phật Đà Kiếm Tu, học xong Nhân Quả Thiết Tắc.
Chu Thanh Huyền lộ ra vẻ tươi cười.
- Kiếm giới truyền thừa.
Chu Thanh Huyền khẽ giật mình.
Xem xong thư của Ẩn Kiếm Tông truyền đến, Chu Thanh Huyền liền đứng chắp tay.
Nhìn mây trắng du du trong núi, Chu Thanh Huyền cũng lâm vào trầm tư.
Nhâm Độc đã đi, mình ở đây trông coi Hoa Sơn cũng không có nhiều ý nghĩa, có nên đến Di Thất Chi Địa dạo chơi một phen không, Yến sư huynh tuy ở Di Thất Chi Địa ngày càng trở nên mạnh mẽ nhưng mình ở Tư Quá Phong cũng học được không ít kiếm thuật trước Kỷ Nguyên.
Lục Nguyên ngồi xếp bằng hiện tại hắn đang nghiên cứu chữ Tham.
Ở trên Đỉnh Đầu Khánh Vân, từng văn tự lập lòe sáng, lộ ra vẻ huyền bí không giống bình thường, tuy nhiên trong chốc lát Lục Nguyên đã phát hiện chữ Tham này kỳ thật tuy không có nhiều tác dụng với mình nhưng không phải không hoàn toàn không có tác dụng.
Thứ nhất nó có thể gia tăng khí vận Kiếm Đạo, thứ hai là có thể phát ra vô số tham niệm, dùng để tôi luyện lòng của mình, ý chí càng thêm kiên định.
Hiện tại Lục Nguyên đã đạt tới Hỗn Động Cảnh tam trùng trung kỳ còn cách hậu kỳ một khoảng cách nhất định, xem ra muốn đạt tới đỉnh phong còn phải tốn nhiều thời gian.
Lục Nguyên bắt đầu lấy tài liệu ra, ở trong này có không ít tư liệu làm thế nào để trùng kích Hỗn Động Cảnh.
Lục Nguyên nhìn vào đó, chờ đến khi hắn đạt tới Hỗn Động Cảnh tam trùng thiên đỉnh phong rồi muốn xung kích Hỗn Động Cảnh tứ trùng thiên thì cần phải có hai thứ đồ vật.
Cái thứ nhất chính là Thất Phương Thạch. Thất Phương Thạch chính là đá chỉ đông tây nam bắc trung thượng hạ, thất phương thạch có thể cho bản thân cảm giác dùng để hỗ trợ Trùng Kích Hỗn Động Cảnh tứ trùng thiên.
Mà cái thứ hai thì được gọi là Phòng Ngự Kết Tinh, Phòng Ngự Kết Tinh chính là kết tinh của phòng ngự Kiếm Đạo Thụ bình thường cũng mang theo Phòng Ngự Kết Tinh, bất luận yêu thú nào tới tấn công cũng không bị xoay chuyển. Tuy nhiên Phòng Ngự Kết Tinh này năm mươi năm mới xuất hiện một lần.
Lục Nguyên thầm đoán chừng Thất Phương Thạch này mình chưa hẳn cần, bởi vì mình có bảy đại kiếm ý ở trong không gian thiết tắc, đối với không gian bản thân tương đối hiểu rõ cho nên không cần phải dùng đến Thất Phương Thạch.
Cho nên Lục Nguyên chỉ cần phải tìm Phòng Ngự Kết Tinh, một khi có Phòng Ngự Kết Tinh rồi thì hắn có thể trùng kích Hỗn Động Cảnh tứ trùng thiên.
Năm mươi năm một lần Kiếm Đạo Thụ mới tạo ra Phòng Ngự Kết Tinh mà thời gian cũng sắp tới rồi.
Hiện tại hắn cần phải nhanh chóng lấy được.
Năm mươi năm mới có một cơ hội.
Nghĩ thông suốt xong, Lục Nguyên cũng không bề bộn nữa, hắn nghỉ ngơi uống rượu đã lâu rồi hắn chưa được thưởng thức linh hầu tửu.
Thời gian cứ như nước chảy trôi qua những ngày sau tương đối bình thản.
Những ngày này truyền ra tin tức, Kiếm Ngục bế quan, trùng kích Hỗn Động Cảnh thất trùng thiên, Kiếm Ngục chính là người mạnh nhất trong Kiếm Đạo Bát Cực, lúc này không ngờ hắn lại đột phá.
Trong mười ngày này Lục Nguyên uống rượu tiêu dao, đột nhiên ở bên ngoài truyền tới thanh âm dồn dập, Lục Nguyên cũng thấy nhàm chán ra ngoài xem thì thấy đúng là Yến Thu Nguyệt sư tỷ đang đứng bàn luận mấy thứ gì đó.
Lục Nguyên ở bên cạnh lắng nghe thì hiểu được, hóa ra Thu Nguyệt sư tỷ trước đó không lâu đã đến Kiếm Đạo Thụ, tu hành Kiếm Tu Tinh Thần chuyến tu hành này thuận lợi không những vậy mà còn gặp phải một con miêu yêu, con miêu yêu này Yến Thu Nguyệt đối phó được trong lòng nàng kinh hỉ, da và xương cốt của miêu yêu đều có tác dụng rất lớn, bởi vì Cửu Vĩ Miêu Yêu toàn thân đều là chí bảo Yên Thu Nguyệt đang tấn công nó đánh cho con miêu yêu này sắp chết thì đúng lúc này môn hạ hạch tâm của Hiên Viên Chí Tôn xuất hiện, bọn họ không khách khí mà đoạt lấy Miêu Yêu, còn dùng ngôn từ ô uế cười cợt nàng.
Đúng vậy, là đoạt quái.
Hơn nữa còn đoạt lấy Miêu Yêu chi châu trân quý.
Môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn thật là quá cuồng vọng.
Không có cách nào bát đại chí tôn, Hiên Viên chí tôn đứng đầu.
Trong tất cả đệ tử ngoại trừ Kiếm Chi Tử cao cao tại thượng thì nhân vật mạnh nhất chính là Kiếm Ngục.
Cho nên Hiên Viên Chí Tôn có thể vênh váo.
Môn hạ của Thái Sử Chí Tôn có Lục Nguyên đúng là khá giỏi tuy nhiên cũng chỉ là khá giỏi mà thôi làm sao có thể được đám người Hiên Viên chí tôn để vào trong mắt.
Bởi vậy ta đoạt Cửu Vĩ Miêu Yêu của ngươi thì sao?
- Aizzz, chuyện này cũng không có cách nào chúng ta cũng không có chứng cứ gì.
Tống Địa nói:
Thái Sử Bi gật đầu:
- Đúng thế, hơn nữa cho dù có chứng cứ cũng chưa chắc có thể thắng, chỉ có thể chịu đựng thiệt thòi này thôi.
Yến Thu Nguyệt tức giận đến mức bộ ngực sữa rung lên, chiến lợi phẩm của nàng bị chiếm đi không còn gì, lại còn bị mấy người kia dùng ngôn ngữ ô uế đùa giỡn, nàng tức giận tới muốn khóc.
Ở bên cạnh có một sư huynh khuyên nhủ:
- Được rồi Yến sư muội ta cũng bị đoạt mất chiến lợi phẩm, Thiên Tinh phách cũng bị đoạt, nếu như có nó ta đã có thể tăng trưởng thần hồn rồi, thật là đáng tiếc.
Hắn tuy rất phiền muộn nhưng cũng đành phải cam chịu.
- Ta cũng bị đoạt mất một ít Phòng Ngự Kết Tinh.
Một vị sư huynh khác nói. Phòng Ngự Kết Tinh là thứ trọng yếu để đột phá tới Hỗn Động Cảnh tứ trùng thiên, nhưng cho dù vậy thì sao, ai bảo họ là môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn.
Ở Kiếm Tu Tinh Thần cạnh tranh càng thêm kịch liệt, mà uy phong của môn hạ Hiên Viên chí tôn ngày càng lớn.
Kiếm Ngục Kiếm Tuệ đều là môn hạ của Hiên Viên chí tôn mà Kiếm Ma Kiếm Tham đều sẵn sàng giúp đỡ hắn.
Lục Nguyên lúc này nhớ lại một việc, Kiếm Ngục tựa hồ đã bế quan, Kiếm Tuệ đã ra ngoài không ở Kiếm Tu Tinh Thầ.
Ừ, không tệ.
Lục Nguyên nghĩ tới một chuyện vô cùng kinh sợ.
Trong thanh âm nghị luận của mọi người Lục Nguyên lẳng lặng đi ra.
Đi tới dưới Kiếm thụ Lục Nguyên nhìn lên trên đỉnh đầu.
Ở trên xa xa đỉnh đầu mọc ra một loại quả vô cùng trân quý gọi là Kiếm Đạo Quả Kiếm Đạo Quả này tuy là trái cây nhưng không phải hình tròn mà là hình một thanh kiếm, đủ loại nhan sắc đều có, vô cùng đáng yêu ai cũng muốn ăn.
Loại Kiếm Đạo quả này nghe nói có thể dùng để ngộ kiếm ý, không có hiệu quả như thiên ngộ thạch nhưng công dụng cũng rất lớn.
Đáng tiếc tuy nhiều người thích nhưng không ai dám đụng vào.
Bởi vì đây chính là tầng thứ nhất của Kiếm Đạo Thụ.
Chỗ này là của môn hạ Hiên Viên Chí Tôn.
Lục Nguyên đưa một đạo Luân Hồi Kiếm Khí tới, thẳng tới một nhánh cây, bắn ra Luân Hồi Chi Lực trong chốc lát đã lấy được mấy Kiếm Đạo quả.
Đúng thế, Lục Nguyên hiện tại làm một chuyện đơn giản.
Đoạt tài nguyên.
Môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn có thể đoạt chiến lợi phẩm của môn hạ Thái Sử Chí Tôn.
Như vậy môn hạ của Thái Sử Chí Tôn sao lại không làm được?
Chẳng lẽ ngươi có thể đoạt của ta còn ta không thể đoạt của ngươi sao?
Lục Nguyên hái lấy Kiếm Đạo Quả vô cùng hăng hái vui sướng.
Kiếm Đạo thụ có nghìn trượng.
Cành lá của nó chĩa thẳng về phía trước
Tuyệt đối không rủ xuống kiếm không rủ xuống kiếm đạo thụ cũng thế.
Lục Nguyên nhấc tay trái lên một đạo bạch sắc kiếm quang phát ra, ở trên không trung hình thành ngũ phù trong nháy mắt đã hái kiếm đạo quả vào trong tay.
Mà lúc này ở tầng thứ hai Thái Sử Bi Tống Địa Yến Thu Nguyệt bọn họ cũng đã đi ra.
Bọn họ đi ra không dám tin cảnh tượng trước mắt.
Lục Nguyên Lục Nguyên làm gì đó?
Hắn rõ ràng kéo cành Kiếm đạo xuống sau đó lấy Kiếm Đạo quả.
Kiếm Đạo quả chính là độc quyền của Kiếm Đạo thụ tầng thứ nhất.
Kiếm Đạo quả cơ bản là của môn hạ Hiên Viên chí Tôn.
Đây là cướp bóc trắng trợn.
Đúng thế Lục Nguyên đang cướp bóc.
Cướp bóc cũng không sao, Kiếm Môn và Hoa Sơn khác nhau Hoa Sơn là tiên môn chính đạo, mà Kiếm Môn vừa chính vừa tà, như Kiếm Ma tru sát người cả trăm vạn cũng không có ai ngăn cản hắn, cho nên ở Kiếm Môn cướp bóc không phải là một đại sự.
Đúng thế cướp bóc là chuyện nhỏ nhưng đối tượng lại là Hiên Viên Chí Tôn nhất môn thì đúng là một chuyện kinh thiên động địa.
Kiếm Chủ bế quan, thế lực mạnh nhất ở Kiếm Môn chính là Hiên Viên Chí Tôn nhất mạch.
Ở bên trong các Chí Tôn Hiên Viên xưng hùng.
Đệ tử hạch tâm Kiếm Ngục xưng hùng.
Những người khác cướp ai thì cướp ai dám cướp trên đầu Hiên Viên Chí Tôn.
Mà Lục Nguyên dám hành động, chuyện này...
Thái Sử Bi hỏi:
- Lục sư đệ đệ làm gì vậy?
Thái Sử Bi cũng là nhân vật tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ năm, trước khi Lục Nguyên đi vào Kiếm Môn cũng là một nhân vật làm mưa làm gió nhưng hiện tại cũng bị hành động của Lục Nguyên làm cho kinh hãi.
Lục Nguyên nhún vai:
- Đệ chỉ hiếu kỳ tại sao môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn cướp đoạt của chúng ta được mà chúng ta không làm ngược lại được?
Lục Nguyên nhẹ nhàng lấy kiếm của mình ra:
- Kiếm của đệ từ trước tới nay không quen cúi đầu trước bất kỳ ai.
Đúng thế!
Từ trước tới nay thẳng tắp về phía trước mới gọi là kiếm.
Kiếm đạo tinh thần, đã triệt để nhập vào Lục Nguyên.
Cho nên hắn mới làm chuyện to gan lớn mật như vậy.
Mà ngay lập tức các nhân vật ở Kiếm Đạo thụ tầng thứ nhất cũng đã tới, hành động của Lục Nguyên gây ra chấn động quá lớn, đương nhiee bọn họ lúc đi ra cũng không biết chuyện gì phát sinh nhưng sau khi nhìn thấy Lục Nguyên dùng lực kéo cành Kiếm thụ, hái Kiếm Đạo Quả thì trợn mắt há hốc mồm.
- Lục Nguyên ngươi làm gì vậy?
- Rõ ràng lấy Kiếm Đạo Quả của chúng ta.
Môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn nguyên một đám điên cuồng quát lên, hiển nhiên bọn họ đều bị hành động của Lục Nguyên làm cho chấn động, tất cả đều nói Lục Nguyên to gan lớn mật, giống như Lục Nguyên vừa làm một chuyện đại nghịch bất đạo vậy.
Hiên viên Ngũ Bại nhìn về phía Lục Nguyên tức giận nói:
- Ngươi dám ăn cướp Kiếm Đạo quả của chúng ta, thật là lớn mật.
Lục Nguyên nhún vai:
- Ngươi có lầm không, ta ăn cướp lúc nào? cành cây của Kiếm Đạo thụ tự mình rủ xuống, ta ăn cướp sao? Có cành cây rủ xuống bên cạnh ngươi, vừa vặn quả của nó hương vị không tệ chẳng lẽ ngươi không nếm thử sao?
Đúng thế, tuy làm chuyện ăn cướp nhưng cũng cần có một danh phận đại nghĩa.
Không có danh phận đại nghĩa tất cả đều là giả dối.
Tuyệt đối phải thể hiện mình làm theo đại nghĩa, đây là kinh nghiệm của Lục Nguyên.
Hiên Viên Ngũ Bại cười hắc hắc;
- Miệng lưỡi vẫn còn dám lợi hại, được ngươi muốn miệng lưỡi lợi hại thì tùy ngươi, ta phải bắt ngươi giao cho Chí Tôn đại nhân xử lý.
Ở bên cạnh Hiên Viên Ngũ Bại một người gầy tong teo nói:
- Đừng tưởng ngươi thắng được Kiếm Tham là giỏi, môn hạ của Hiên Viên Chí Tôn không thể yếu ớt như Kiếm Tham.
Người này tên là Long Nhân Đồ nghe nói hắn có huyết mạch của Long Tộc còn có cả tuyệt kỹ của Long Tộc.
Một bước chân tràn đầy âm khí tiến ra hắn nhìn về phía Lục Nguyên mà nói:
- Chính hắn muốn chết thì hãy thành toàn cho hắn, hắn thấy mấy người chúng ta không nổi danh cho rằng dễ bắt nạt.
Người này chính là đệ tử đắc ý của Hiên Viên Chí Tôn, Âm Thế Kỳ, hắn tinh thông tuyệt kỹ của Hiên Viên, Âm Thế Ngũ Tuyệt Kiếm.