Thạch Nghĩa Sinh sinh ra ở Thương Thiên Môn, sử dụng là tuyệt học của Thương Thiên Môn, Minh Vương Quyết. Đầu tiên Thạch Nghĩa Sinh cướpra một chiêu 'Đại Nộ Minh Vương', rồi trở tay một chiêu 'Bất Động Minh Vương', lại một chiêu 'Nhiễm Ác Minh Vương'. Chiêu thức không giống nhau, Minh Vương hình dáng khác nhau xuất hiện ở bàn tay hắn.
Vô tận Minh Vương hướng tới Lục Nguyên.
Lục Nguyên ngây ngẩn, động và tĩnh chuyển hóa, bên kia hình dạng Đại Nộ Minh Vương, Bất Động Minh Vương chuyển hóa. Cái gọi là Đại Nộ Minh Vương, Bất Động Minh Vương ý chỉ Minh Vương một thân hai mặt. Minh Vương có hình dạng khác nhau. Trong đầu hắn xẹt qua vô cùng tia sáng, động và tĩnh vốn chính là một thể.
Sinh linh vật thể bản thân có động và tĩnh.
Động và tĩnh quan hệ khắc chế khá là đơn giản. Động thì không thể tĩnh, tĩnh liền không động được. Động và tĩnh không thể cùng tồn tại, một phá tất cả thì mọi thứ phá.
Đây là nhìn thấu căn nguyên.
Lục Nguyên hiểu rồi, mình lại ngộ ra một âm một dương.
Tức là nói bây giờ cửu âm cửu dương mình ngộ ra lục âm lục dương, chỉ còn kém tam âm tam dương.
Luyện thành ngũ âm ngũ dương là sơn và thủy, nhật và nguyệt, lôi điện và vũ tuyệt, động và tĩnh, thảo một và cầm thú, sinh đạo tử.
Chưa luyện thành tam âm tam dương là thiên và địa, quang và ám, thiện và ám.
Trong tam âm tam dương chưa luyện thành thiếu là thiên chi thiên địa pháp tắc, quang chi thiên địa pháp tắc, ám chi thiên địa pháp tắc, thiện chi thiên địa pháp tắc, ác chi thiên địa pháp tắc, năm loại.
Tức là nói chỉ cần lại luyện thành năm loại thiên địa pháp tắc là có thể thành tựu cửu âm cửu dương, thành tựu âm dương thiết tắc.
Một khi thành thiên địa pháp tắc là có thể trong thiên hạ Không Chiêu không phá, không thức không phá, không pháp không phá, trong trời đất không còn chiêu thức có thể ngăn cản mình.
Luân hồi thiết tắc chuyên môn khống chế tất cả, âm dương thiết tắc là phá hủy tất cả.
Một khi luyện thành âm dương là có thể đến cảnh giới kiếm thánh, mình ở cảnh giới kiếm hoàng hơi lâu rồi.
Hơn nữa khi luyện thành âm dương là có thể theo sư phụ hiện tại Thái Sử Không học tập không gian thiết tắc, đó là thiết tắc thứ ba. Đối với không gian thiết tắc thứ ba Lục Nguyên rất là có hứng thú, cứ cái gì liên quan đến kiếm là hắn thấy hứng thú, trời sinh như thế.
Lúc này Thạch Nghĩa Sinh đang không ngừng tấn công, chiêu này là Đại Uy Đức Minh Vương. Đại Uy Đức Minh Vương có đại uy đại đức, dường như một chiêu có thể phá sạch mọi thứ. Bây giờ Thạch Nghĩa Sinh rất có mặt mũi, đã tấn công dồn dập hơn ba mươi chiêu. Lúc trước một vạn năm ngàn năm trăm trận chiến có thể ở trước mặt Lục Nguyên làm được thế này là cực kỳ ít ỏi.
Dã tâm con người sẽ theo biến đổi mà thay đổi.
Mới bắt đầu Thạch Nghĩa Sinh chỉ muốn tấn công vài chiêu là được, bây giờ tấn công dồn dập hơn ba mươi chiêu thì dã tâm càng lớn. Nếu có thể đâm trúng người Lục Nguyên, chỉ cần một lần thôi là rất nở mặt. Vào lúc này, gã phát hiện mắt Lục Nguyên lóe tia sáng. Chớp mắt, Lục Nguyên sải bước tới trước, một kiếm chỉ đến. Một đạo kiếm khí hóa thành thức vô cùng huyền diệu. Thạch Nghĩa Sinh dùng vô số chiêu thức làm thành Kim Cương Minh Vương có tính phòng ngự, nhưng liền bị Lục Nguyên không chút nể tình đánh trúng. Chiêu phòng ngự Kim Cương Minh Vương siêu cứng rắn, nhưng Thạch Nghĩa Sinh vẫn là bị Lục Nguyên đánh văng ra sân đấu té xuống đài.
Thì ra Lục Nguyên nghiêm túc thì mình vẫn không thể đón được mấy chiêu, Thạch Nghĩa Sinh rớt xuống dưới.
Lục Nguyên quát:
- Người tiếp theo!
Liên tục thắng một vạn sáu ngàn.
Liên tục thắng một vạn bảy ngàn.
Liên tục thắng một vạn tám ngàn.
Liên tục thắng một vạn chín ngàn.
Đến liên tục thắng một vạn chín ngàn thì trái tim nhiều người vọt tới cổ họng, không ngờ, không ngờ đã là một vạn chín ngàn liên tục thắng. Đấu đến tận đây là khoa trương lắm rồi. Đây chính là một vạn chín ngàn liên tục thắng, ở nơi như khiêu chiến thành phải mất thời gian dài lắm mới có chiến tích như vậy.
Hơn nữa sống càng lâu trong khiêu chiến thành, người có kiến thức đều nhận ra một điều, một vạn chín ngàn liên tục thắng nhanh đến liên tục thắng hai vạn.
Một vạn liên tục thắng có một kiếp, là Hóa Kim Chân Quân sẽ phái đến đệ nhất cao thủ khiêu chiến lâu ra, chặn lại người sắp liên tiếp thắng một vạn trận.
Tiếp theo, sau liên tiếp thắng một vạn trận thì ngươi ứng phó đủ loại đối thủ, nhưng khoảng liên tục thắng hai vạn thì sẽ có một kiếp.
Liên tiếp thắng một vạn trận có thể kinh động tứ phương, vô số giáo phái phái, nhiều Vô Thượng Đại Giáo, thậm chí là văn minh bình thường, dẫn đến đội ngũ khắp nơi kéo đến. Nhưng liên tiếp thắng một vạn trận nói muốn dẫn động cổ văn minh là không khả năng. Tuy nhiên, liên tục thắng hai vạn sẽ dẫn đến cổ văn minh. Dưới tình huống bình thường, một khi dẫn đến cổ văn minh thì khó mà giải quyết. Cổ văn minh phái ra người không phải văn minh bình thường so sánh được. Người cổ văn minh so với văn minh bình thường mạnh mẽ rất nhiều. Năm đó Kiếm Chi Tử vào lúc hai vạn một ngàn liên tiếp thắng đụng phải tiên chi tử xuất thân cổ văn minh, bị tiên chi tử đánh bại. Đẳng cấp cỡ Kiếm Chi Tử mà còn bị người cổ văn minh đánh bại.
Bây giờ Lục Nguyên xông đến một vạn chín ngàn liên tục thắng, vậy thì cổ văn minh sẽ phái ra vị nào oanh kích Lục Nguyên đây?
Lúc này, trong khiêu chiến thành, một truyền tống trận lóe ánh sáng. Khoảnh khắc, trong truyền tống trận xuất hiện ba người, dẫn đầu là người thanh niên mập mạp mặc lụa là, chính là nhất bách linh nhất Đế Tử pháp cổ văn minh. Đằng sau nhất bách linh nhất Đế Tử là Phó Trùng .
Tuy nhiên, hấp dẫn người ta nhất là cô gái bí ẩn đứng ở sau cùng mặc bạch sắc cửu thiên vũ sa, đeo khăn che mặt trắng. Cô gái bí ẩn che mặt trắng có loại khí độ cực kỳ cao quý. Nàng vừa xuất hiện, hoàn cảnh như biến thành tiên cảnh. Khăn che trắng che đi nửa dưới khuôn mặt nhưng nửa trên là thanh tú xinh đẹp, mỹ lệ đến kinh tâm động phách, Kiếm Linh Đế Cơ.
Nhất bách linh nhất Đế Tử quát lạnh một tiếng:
- Ta muốn xem coi Lục Nguyên này có bản lĩnh gì!
Kiếm Linh Đế Cơ lạnh lùng khẽ quát:
- Ngươi bớt gây sự bên ngoài đi!
Kiếm Linh Đế Cơ vừa ra tiếng thì nhất bách linh nhất Đế Tử buồn bực. Vốn gã nghe theo lời Phó Trùng đi kiếm Lục Nguyên gây chuyện, gã nghĩ mình là con trai của pháp cổ văn minh, được đến vô số kỹ xảo, muốn thắng Lục Nguyên bình thường chỉ là chuyện nhỏ. Vốn gã hưng phấn xuất phát, kết quả Kiếm Linh Đế Cơ muốn đi theo, còn bảo gã bớt gây chuyện.
Kiếm Linh Đế Cơ nhỏ hơn nhất bách linh nhất Đế Tử một chút, nhưng trong lòng pháp cổ văn minh thì địa vị cao hơn nhất bách linh nhất Đế Tử rất nhiều.
Nhất bách linh nhất Đế Tử chỉ là đứa con thứ một trăm lẻ một. Kiếm Linh Đế Cơ là con gái thứ bốn của chủ pháp cổ văn minh.
Kiếm Linh Đế Cơ nói lời nhất bách linh nhất Đế Tử không thể không nghe, chỉ đành từ bỏ cách nghĩ. Tuy nhiên, gã còn muốn nhìn Lục Nguyên hơn liên tiếp thắng một vạn trận rốt cuộc là loại ngườị. Hì hì, đến lúc Kiếm Linh Đế Cơ bị chuyện gì khác hấp dẫn thì mình có thể khiêu chiến Lục Nguyên rồi. Dễ dàng thắng Lục Nguyên, chỉ cần cái tên Phó Trùng nghĩ chút ý xấu làm Kiếm Linh Đế Cơ phân tâm là được. Thuộc hạ Phó Trùng việc khác không được chứ âm mưu quỷ kế thì không tệ.
Kiếm Linh Đế Cơ không biết tại sao muốn đến đây, sợ nhất bách linh nhất Đế Tử làm bậy. Nhất bách linh nhất Đế Tử là con trai của phụ thân, tuy không được yêu thương nhiều nhưng có tuyệt học văn minh, giáo phái khác không thể tiếp xúc đến, nếu đối đầu Lục Nguyên thì rằng hắn sẽ gặp phiền phức, gã chắc chắn thắng được.
Nhất bách linh nhất Đế Tử làm chuyện này nàng không muốn trông nom, nhưng tại sao muốn quan tâm Lục Nguyên? Thôi kệ, tạm thời xem ở Lục Nguyên tại kiếm đạo nghiên cứu thất giúp mình một số việc nhỏ, mình giúp lại là được. Tuy nhiên, Kiếm Linh Đế Cơ tò mò là lần này pháp cổ văn minh sẽ phái ai đến? Một vạn chín ngàn liên tục thắng, bình thường pháp cổ văn minh sẽ sai người đến. Nếu là người nàng biết thì có nên nói cho Lục Nguyên nghe không? Tâm tình thiếu nữ rơi vào rối rắm, bàn tay trắng nõn nhẹ quấn gấu váy thiên cửu vũ y. Kiếm Linh Đế Cơ và nhất bách linh nhất Đế Tử, cùng với Phó Trùng hận Lục Nguyên thấu xương nhìn thấy hơn sáu trăm tầng lầu, Lục Nguyên một mình đứng đó khí khái vô địch.
Trong lòng Kiếm Linh Đế Cơ là lạ. Nhất bách linh nhất Đế Tử khinh thường. Phó Trùng sắp phát điên. Tại sao? Tại sao Lục Nguyên tiện nhân giết chết huynh trưởng của mình, thắng mình giờ còn có thể liên tục thắng? Phó Trùng trong lòng hung ác nghĩ, Lục Nguyên, ta chắc chắn sẽ thắng ngươi, giết ngươi.
Thắng liên tiếp một vạn chín ngàn ba trăm.
Thắng liên tiếp một vạn chín ngàn bốn trăm.
Liên tục thắng hai vạn.
Đã là liên tục thắng hai vạn, bây giờ rốt cuộc ai có thể ngăn cản Lục Nguyên?
Lúc này cách kỷ lục Kiếm Chi Tử chỉ còn một ngàn.
Đông Dã Thương chắp tay sau lưng, Lục Nguyên, ngươi thật sự sắp đánh vỡ kỷ lục liên tục thắng hai vạn một ngàn của Kiếm Chi Tử năm đó sao?
Liên tục thắng hai vạn!
Đây là thành tích chiến thắng như thế nào chứ.
Lục Nguyên ngẩng đầu lên, bây giờ mình đứngở tầng thứ sáu trăm sáu mươi bảy.
Đứng ở tầng này chỉ thấy bầu trời gần như vậy, mặt đất xa đến thế.
Bây giờ người dám đi lên khiêu chiến không có bao nhiêu.
Lục Nguyên ngẩng đầu nhìn trời.
Giờ là ban đêm, bầu trời lấp lánh ánh sao. Đứng ở tầng lầu cao có cảm giác giơ tay hái sao.
Cùng lúc đó, trên bầu trời không tính quá xa có một tấm màn mỏng.
Đây là tấm màn khiêu chiến thành, chính vì có màn này nên trong khiêu chiến thành, người trên hỗn động cảnh mới có thể sinh tồn, người dưới hỗn động cảnh không thể sinh tồn trong thế giới bình thường trung ương thiên triều. Hoàn cảnh của trung ương thiên triều là đáng sợ thế đấy.
Lúc trước Lục Nguyên đi theo Hiên Viên Thập Nhị từng đấu với thế giới bên ngoài, lần đầu tiên gần như bị đánh gục ngay, lần thứ hai không chống được mười chiêu. Nhưng trong lòng Lục Nguyên dâng lên hào hùng sục sôi.
Ta cũng muốn thử một lần, lấy trạng thái vô địch hiện nay, tại trung ương thiên triều có thể sinh tồn được không?
Lục Nguyên bay lên xông hướng màn trời, lát sau đã đụng phá màn trời đến thế giới bên ngoài.
- Hắn làm cái gì vậy?
- Hắn xông ra ngoài màn trời!
- Hắn muốn tìm chết ư? Dù hắn rất mạnh nhưng chỉ mạnh dưới hỗn động cảnh, hoàn cảnh trung ương thiên triều, ngoài màn sáng cần có thực lực hỗn động cảnh mới sống nổi.
- Hắn điên rồi!
Mọi người đều bị chấn kinh, không bao giờ ngờ lấy được liên tục thắng hai vạn rồi Lục Nguyên sẽ rống dài, lao ra ngoài màn sáng. Dưới khiêu chiến lâu nhiều người xem tò hay, không ai phản ứng lại, hoàn toàn không biết rốt cuộc Lục Nguyên đang làm gì.
Phó Trùng thầm cười như điên, không ngờ Lục Nguyên tự tìm chết. Lục Nguyên à Lục Nguyên, tốt nhất là ngươi bị thiên địa trung ương thiên triều đánh chết đi, đánh chết đi. Phó Trùng cũng biết hoàn cảnh trung ương thiên triều đáng sợ, gã chính mắt thấy một người đại đạo cảnh thập tầng bị thoát ra chậm mà bị lôi điện trong hoàn cảnh đánh chết.
Không sai, là đánh chết!
Đại đạo cảnh thập tầng, xem thì có thể siêu đẳng một phen, nhưng lôi điện trung ương thiên triều sẽ không cho mặt mũi. Một cái sấm tiếp một cái, liên hoàn sấm sét vô cùng lấp lánh, trực tiếp đánh chết ngươi.
Kiếm Linh Đế Cơ chau mày.
Đông Dã Thương chắp tay sau lưng.
Lục Nguyên đã lao ra ngoài màn trời, tới thế giới bên ngoài. Hắn vừa lao ra ngoài màn trời, xung quanh vô số cuồng phong lập tức tụ tập, hóa thành một địa long phong hệ, phong long to lớn dài mấy trăm trượng gầm rống hướng hắn, phun ra phong đạn to đến mấy trăm trượng.
Phong đạn dâng lên năng lượng cực kỳ mãnh liệt, so với Lục Nguyên đối diện bất cứ đối thủ đại đạo cảnh nào còn khủng bố hơn nhiều. Phong đạn vô cùng to lớn cuồn cuộn ép đến. Loại phong đạn này mau lẹ tuyệt luân, hơn nữa là tỏa định. Thấy phong đạn này, Mộ Dung Hoàng Phục co rút, trước đó không lâu lúc xuất quan gã muốn thử hoàn cảnh bên ngoài một lần, đặc biệt là gã có phản đạn thuẫn, tràn trề tự tin. Kết quả đến hoàn cảnh bên ngoài trung ương thiên triều, lập tức thiên địa hợp thành phong hệ địa long to lớn, một phong đạn nhỏ hơn cái này một chút dễ dàng nghiền nát phản đạn thuẫn của gã, đánh nát nguyên cánh tay gã. Nếu không phải trưởng bối pháp bảo văn minh ra tay, hoặc là ra tay chậm vài giây, để phong long tấn công nhiều mấy chiêu thì e rằng trên cõi đời đã không có Mộ Dung Hoàng Phục.
Chính vì biết phong đạn đáng sợ nên lòng Mộ Dung Hoàng Phục run lên, nhớ tới lúc đó súy chút chết bởi phong long.
Lục Nguyên ứng đối như thế nào đây?
Ngay lúc này, chỉ thấy Lục Nguyên co người đâm ra một kiếm, đâm chính giữa phong đạn. Phong đạn cuồng rống, trường kiếm tung bay. Trong bay múa Lục Nguyên giơ lên kiếm, trên kiếm chân lực chú lớn nhất *ầm* một tiếng, phong đạn to lớn bị hủy.
Chớp mắt, Lục Nguyên theo kiếm đi.
Đến trên đỉnh đầu phong địa long, kiếm thuật nhất điều long!
Kiếm thuật nhất điều long! Đây là kỹ năng hiện lâu cũng là giết long. Phong long địa cấp rất mạnh, nó nhanh chóng xoay chuyển. Nó nhanh, Lục Nguyên cũng nhanh. Một người một long không ngừng biến đổi, trong biến đổi hắn rốt cuộc ở giây cuối ra tay. Kiếm thuật nhất điều long đánh ra.
Nhát kiếm hoàn mỹ xẹt qua, đó là thể hiện hoàn mỹ tinh khí thần, dọc theo người phong long cấp địa long, hoàn mỹ đâm tất cả nhược điểm của con rồng này. Phong long cấp địa long rất đau đớn, tiếng kêu lại hóa thành cuồng phong, grits gào lao quá. Phong long cấp địa long không có nhiều thức, chỉ là do thiên địa hoàn cảnh biến hóa, nghĩ biến ra, khi bị tấn công thì tạm thời hóa thành cuồng phong, nhưng tùy thời sẽ lại hiện ra phong long.
Thắng! Không ngờ Lục Nguyên thắng phong long, phá phong đạn, tạm thời tiểu thắng phong long.
Những người khác trong màn sáng trợn mắt há hốc mồm, người dưới hỗn động cảnh khác đối mặt phong long này cơ bản không có sức lực đánh lại, chớp mắt bị xử lý ngay. Thế mà Lục Nguyên có thể đánh con phong long tạm biến thành gió trốn tránh, phá phong đạn, đó là mạnh mẽ cỡ nào.
Thật mạnh!
Nhưng tuyệt đối đừng tưởng rằng phá phong đạn, tổn hại con phong long rồi có thể cười ngạo thiên địa. Hoàn cảnh trung ương thiên triều không dễ nói chuyện, trong bầu trời truyền đến con hắc long to lớn, là từ mây trên trời biến thành. Hắc long đen nhánh nhào hướng Lục Nguyên, con hắc long đến bên cạnh hắn phun ra ngụm khói đen. Trong đoàn khói pháp lực con người sẽ từ từ đánh mất. Mây trung ương thiên triều vốn là thứ cực kỳ đáng sợ. Đỉnh đầu Lục Nguyên hiện ra thanh đế kiếm đạo, cùng lúc nhát kiếm đâm hướng con hắc long.