Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Sơn Tiên Môn Chương 751-752 : Đánh Cuộc

Chương trước: Chương 749-750 : Hoa Hạc



Hiên Viên Thập Nhị tất nhiên không cam lòng tỏ ra yếu thế, nói:

- Đánh cuộc thì đánh.

Thấy Hiên Viên Thập Nhị mắc câu, Nhâm Vô Tinh cười ha hả nói:

- Chúng ta tốt xấu là tới gần cấp chí tôn, không thể cược quá nhỏ. Vậy đi, ba ngàn thượng phẩm linh thạch được chứ?

Ba ngàn thượng phẩm linh thạch, đây chính là ba ngàn thượng phẩm linh thạch. Tiền đặt cược này lớn đến cực điểm, thật là đánh cược lớn, gã thắng chắc ván này rồi.

Hiên Viên Thập Nhị thấy cá lớn vậy thì cau mày, nhưng nghĩ lại mình không thể yếu thế trước mặt Nhâm Vô Tinh nên gật đầu đồng ý.

Trong không trung, môn hộ lại mở ra.

[Chu hồi tam vạn dặm, Thái Hoàng ta xưng tôn.]

Nhìn câu đối ở cửa, Hiên Viên Thập Nhị, Nhâm Vô Tinh, và đầu lĩnh Đan Dược Văn Minh Hoa Pháp Sinh đều sinh ra vô cùng hâm mộ. Chu hồi tam vạn dặm, Thái Hoàng ta xưng tôn, cái gọi là chu hồi tam vạn dặm là năm đó khi Thái Hoàng Thiên Tôn còn sống chu hồi ba ức vạn dặm Thái Hoàng ta xưng tôn.

Thiên tôn!

Thiên chi tôn giả!

Đám Hiên Viên Thập Nhị đối với tu vi của thiên tôn là vô hạn hâm mộ. Nhóm bọn họ nuôi hy vọng một phần vạn hư vô tu đến thiên tôn.

Thiên tôn không dễ thành, dù cường giả như họ gần sát chí tôn nhưng cách thiên tôn vẫn là vô cùng xa xôi, thậm chí hy vọng đạt tới cũng không có.

Con đường tu hành càng đi phía sau càng gian khó. Nhưng lập tức đám người thu lại suy nghĩ, giờ là lúc đệ tử trung tâm văn minh các phái đi ra.

Trước tiên ra là đệ tử một số tiểu giáo phái, những đệ tử tiểu giáo phái cơ bản không có Tiểu Hỗn Động Thạch. Ngẫu nhiên một Đại Dung hoàng thành tiểu giáo phái được một Tiểu Hỗn Động Thạch như khai hoang tích địa dẫn đến xôn xao, làm tiểu giáo phái ở trong trung ương thiên triều muốn sinh tồn không dễ dàng, giáo phái thay đổi là chuyện thường, mặt đó quen thuộc nhất chính là Triệu Thiên Lôi, gã rất may mắn được một Tiểu Hỗn Động Thạch, còn ở trong cấm đị Thái Hoàng Thiên Tôn được đến một ít chỗ tốt khiến người Hỗn Lôi Môn cảm thấy chuyến hành trình không uổng.

Tuy nhiên những điều này chỉ là mở màn, chân chính bữa tiệc là ba Vô Thượng Đại Giáo vị nào được nhiều Tiểu Hỗn Động Thạch hơn. Trong đó có Nhâm Vô Tinh, Hiên Viên Thập Nhị cá cược lớn đến ba ngàn thượng phẩm linh thạch.

Trong ba Vô Thượng Đại Giáo đi ra nhanh nhất là người Chân Nhất Môn. Người Chân Nhất Môn thống kê tổng cộng được mười lăm viên Tiểu Hỗn Động Thạch, thành tích này còn được, khiến đầu lĩnh Chân Nhất Môn rất vui vẻ. Tiểu Hỗn Động Thạch có tổng cộng năm mươi viên, lấy được mười lăm viên, không tệ.

Lập tức đi ra người Vô Song Môn, ủa, không đúng, sao người Vô Song Môn ít vậy?

Lúc tiến vào Thái Hoàng Thiên người Vô Song Môn tổng cộng năm, sáu chục người sao giờ mới khoảng ba mươi mà thôi? Tại sao thiếu một nửa?

Nhâm Vô Tinh lập tức hỏi:

- Chuyện gì?

Trong Vô Song Môn có người đáp nay:

- Phó Dịch sư huynh, Lý Tam Dược sư huynh và nhiều sư huynh khác đều bị một mình Lục Nguyên tiêu diệt.

- Cái gì !

Nhâm Vô Tinh vô cùng kinh ngạc. Không chỉ mình Nhâm Vô Tinh ngạc nhiên, người khác ai cũng rất bất ngờ. Đám Phó Dịch đều là cao thủ đại đạo cảnh thập tầng, có thực lực vô cùng trác tuyệt.

Nhâm Vô Tinh lại hỏi:

- Chuyện là sao?

Người Vô Song Môn hai năm rõ mười kể chuyện từ đầu tới cuối ra.

Người bên ngoài chờ đợi, đám Nhâm Vô Tinh chớp mắt yên lặng.

Lục Nguyên lấy một chọi hai mươi không ngờ giải quyết hết, cái này nói ra ai mà tin. Nhưng nay sự thực bày trước mắt, hơn nữa người Vô Song Môn không khả năng nói dối vào lúc này. Mấy người Nhâm Vô Tinh liếc nhau, cảm giác thật khó tin, Kiếm Môn lại ra nhân vật như thế.

Nhâm Vô Tinh còn đang ngơ ngẩn thì Hiên Viên Thập Nhị đã cười cười đi tới cạnh gã.

- Ba ngàn thượng phẩm linh thạch, giao ra đây.

Nhâm Vô Tinh khóc không ra nước mắt. Vốn cho rằng lấy Phó Dịch làm đầu lĩnh, đại cục nắm chắc, ván cược minh thắng chắc rồi. Ai dè đám Phó Dịch hai mươi mấy người liên hợp bị một mình Lục Nguyên giải quyết, chưa nói tới tổn thất một đmá cao thủ môn phái, lần này phải đưa Hiên Viên Thập Nhị ba mươi ngàn thượng phẩm linh thạch.

Bây giờ Hiên Viên Thập Nhị cười rất đắc ý, gã và Nhâm Vô Tinh cược mấy lần nhưng trước kia đều thua, giờ rốt cuộc đến phiên mình thắng một lần.

Trong lòng gã rất là đắc ý.

Qua chốc lát không ngờ là người Đan Dược Văn Minh đi ra, nhưng trình tự vốn không cố định mà tùy cơ, từng phái đứng ở địa điểm khác nhau truyền tống ra.

Người Đan Dược Văn Minh đi ra, đầu lĩnh Hoa Pháp Sinh nhìn Hoa Hạc, hỏi:

- Hoa Hạc, lần này thu hoạch thế nào?

Gã chỉ thuận miệng hỏi, vốn thành tích là cố định, hai mươi viên Đại Hỗn Động Thạch chắc chắn rơi vào tay Đan Dược Văn Minh, đây là tuyệt đối không nghi ngờ.

Hoa Hạc biểu tình cay đắng nói:

- Đan Dược Văn Minh chúng ta tổng cộng được mười hai viên Đại Hỗn Động Thạch.

- Cái gì?

Hoa Pháp Sinh ngây ra, hỏi:

- Xảy ra chuyện gì? Tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên lần này ra ngoài ý muốn, không sản xuất hai mươi viên Đại Hỗn Động Thạch ư?

Nghe đáp án suy nghĩ đầu tiên của gã là tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên ra vấn đề. Theo gã nghĩ thì người Đan Dược Văn Minh tuyệt đối sẽ không thất bại, đây là niềm tin của Đan Dược Văn Minh. Người Đan Dược Văn Minh đa số đều tin như vậy.

Hoa Hạc giọng cay đắng, nếu là trước lúc đụng Lục Nguyên thì gã cũng có niềm tin như thế, nhưng giờ tự tin bị hắn đập bẹp, Hoa Pháp Sinh sư thúc hỏi thì gã phải đáp.

- Bẩm sư thúc, lần này ba mươi người chúng ta liên hợp thua trong tay Kiếm Môn Lục Nguyên.

- Cái gì !?

Hoa Pháp Sinh thất thanh, nhìn chằm chằm Hoa Hạc, hỏi:

- Ngươi không nói nhầm chứ?

Hoa Hạc cười khổ:

- Ta cũng muốn nói sai rồi, nhưng đáng tiếc không thể.

Hoa Pháp Sinh lần thứ hai hỏi:

- Ta nhớ lần này vì muốn đến Thái Hoàng Thiên, sợ các ngươi làm mất uy nghiêm Đan Dược Văn Minh cho nên ban cho các ngươi hai văn minh văn tự hôn và mê. Sao vậy? Không sử dụng văn minh văn tự?

Hoa Hạc mặt vặn vẹo như mướp đắng, đáp:

- Đều dùng hai văn minh văn tự, nhưng đáng tiếc vô dụng. Lục Nguyên quá yêu nghiệt, văn minh văn tự dường như không có tác dụng gì với hắn cả. Văn minh văn tự đều bị hắn xé nát, Thái Thượng Thương Hàn Kinh cũng không có chút tác dụng.

Hoa Pháp Sinh và Hoa Hạc một hỏi một đáp, bên cạnh yên tĩnh lạ thường. Cái này đang nói đùa hả?

Người Đan Dược Văn Minh hơn ba mươi tên liên hợp mà không phải đối thủ của Lục Nguyên. Thái Thượng Thương Hàn Kinh vô dụng, không chỉ là Thái Thượng Thương Hàn Kinh mà văn minh văn tự cũng không tác dụng, cái này đùa quá trớn đi? Văn minh văn tự đại biểu văn minh uy nghiêm thế mà mất tác dụng, cái này sao khiến người tưởng tượng chứ?

Hít ngụm khí lạnh, trợn mắt há hốc mồm, không đủ hình dung tình trạng hiện tại.

Cho nên khi Lục Nguyên bước ra khỏi Thái Hoàng Thiên, hắn phát hiện ánh mắt mọi người cực kỳ quái lạ nhìn mình, khiến hắn lấy làm lạ. Kỳ thực Lục Nguyên ở bên người trưởng thành nên không cảm giác nhiều về văn minh uy nghiêm, bọn họ cơ bản lớn lên tại trung ương thiên triều, bắt đầu từ nhỏ văn minh uy nghiêm đã thấm vào xương cốt, giống Lục Nguyên cả gan làm loạn hơn nữa có thực lực không bao nhiêu người.

Hiên Viên Thập Nhị sớm cực kỳ kích động đặt tay lên vai Lục Nguyên, nói:

- Làm tốt lắm!

Lúc ở Kiếm Môn Lục Nguyên biểu hiện rất mạnh, nhưng khi đó biểu hiện của hắn so với tại Thái Hoàng Thiên thì kém quá xa.

Hiên Viên Thập Nhị tâm tình kích động, chẳng những thắng Nhâm Vô Tinh hơn nữa Đan Dược Văn Minh Hoa Pháp Sinh luôn cực kỳ kiêu ngạo, mắt nhìn lên trời, căn bản không thèm liếc mắt đám người họ một cái, bây giờ ngay cả Hoa Pháp Sinh đều sắc mặt khó coi, xanh mết nhìn qua.

Ha ha ha ha, quá sung sướng!

Tiếp theo tất nhiên là trở về văn minh, môn phái của mình.

Trong đó buồn bực nhất là Đan Dược Văn Minh, đây đúng là sỉ nhục của văn minh. Đường đường hơn ba mươi người văn minh liên hợp, còn sử dụng văn minh văn tự mà không thể làm gì được một đệ tử trung tâm Kiếm Môn, quá mất mặt.

Tuy Vô Song Môn cũng buồn bực nhưng nghĩ đến Đan Dược Văn Minh còn bại thì Nhâm Vô Tinh còn ôm hận nỗi gì. Đám Phó Dịch Vô Song Môn không thua mới là lạ. Nhâm Vô Tinh chỉ là hơi đau lòng ba ngàn khối thượng phẩm linh thạch mà thôi, đó là thượng phẩm linh thạch!

Chân Nhất Môn trở về rất bình lặng, họ biểu hiện tầm thường, không tính tốt không tính kém, chẳng qua quyết định phải chú ý Lục Nguyên, dù sao người này rất có thể giống Kiếm Ma, Kiếm Tham của Kiếm Môn năm đó, thậm chí là vượt qua nữa.

Trên đường về Kiếm Môn, Hiên Viên Thập Nhị vẻ mặt hưng phấn, nhìn Hoa Pháp Sinh kiêu ngạo ngước mắt nhìn đời nay mặt xanh mết thì thật đã ghiền.

Đương nhiên trên đường về, danh tiếng Lục Nguyên dần lan đến địa phương khác. Lần này người tham gia Thái Hoàng Thiên rất nhiều, mỗi giáo phái đều có, những giáo phái trở lại đều tuyên truyền danh tiếng Lục Nguyên đến nơi khác.

Lúc đó Lục Nguyên thắng pháp cổ văn minh tân nhân Phó Trùng tốt xấu chỉ là cuộc chiến chỉ đạo người mới, đối thủ cũng là người mới, lan truyền không rộng.

Lần này là chân chính thắng hơn ba mươi đệ tử trung tâm Đan Dược Văn Minh, nghe nói còn dùng cả văn minh văn tự, kết quả bị Lục Nguyên phá hủy.

Theo danh tiếng lan truyền, Kiếm Môn ra một vị thiên tài kiếm đạo truyền đi xa, Lục Nguyên chính thức nổi danh hơn mười đại phủ, hắn được một danh hiệu là túy kiếm! Trong trung ương thiên triều phải là người xuất sắc mới có danh hiệu.

Bây giờ Lục Nguyên không ở đây, hắn đã trở về Kiếm Môn. Lần này về Kiếm Môn theo sư phụ Thái Sử Không nói thì Hiên Viên chí tôn hình như mượn cờ hắn đắc tội Đan Dược Văn Minh muốn trừng trị, kết quả hai bên kịch nhau, cuối cùng gây đến liệt chủ mới ngừng.

- Đúng rồi, sắp đến mười năm thưởng rồi.

Thái Sử Không nói:

- Mỗi mười năm trong đệ tử dưới hỗn động cảnh sẽ rút ra người có cống hiến lớn nhất cho Kiếm Môn, sau đó tiến vào Kiếm Môn bảo khố, được đến phần thưởng nhất định. Người có cống hiến càng lớn thì có thể vào sâu trong Kiếm Môn bảo khố, được bảo bối càng tốt.

- Môn hạ của ta đã nhiều năm không ai vào đó được, lấy cống hiến của ngươi chắc nên vào trong Kiếm Môn bảo khố.

Thái Sử Không nói:

- Ở đó có một số bảo bối ra ngoài dự đoán của ngươi.

Lục Nguyên ngây ra:

- Kiếm Môn bảo khố.

Đầu tháng chín, ngày này nắng thu sáng sủa.

Hôm nay đúng là ngày lành, là mười năm cống hiến bảng mở ra.

Xhir cần là đệ tử trung tâm dưới hỗn động cảnh, xếp hạng cống hiến vào mười hàng đầu là có thể tiến vào Kiếm Môn bảo khố lấy một pháp bảo.

Cho nên hôm nay sáng sớm mọi người tụ tập ngoài Kiếm Môn bảo khố

Kiếm Môn bảo khố, xây trong một sơn cốc tại tinh cầu, cả sơn cốc dày đặc cấm pháp, số cấm pháp thuộc ngàn vạn, không ít hơn so với thủ hộ kiếm quyển. Tuy nhiên cấm pháp cũng khá kỳ diệu, dù có ngàn vạn tầng nhưng không hề ảnh hưởng mặt trời chiếu vào sơn cốc.

Lục Nguyên tay cầm hồ lô rượu, tẩm trong nắng thu bước vào sơn cốc.

Sơn cốc gió nhẹ vi vu.

Có rất nhiều người đến, đa số là đệ tử trung tâm, dù sao cũng rảnh rỗi, nói không chừng vô tình có cơ hội tiến vào cống hiến bảng mười hàng đầu, không chừng có thể vào trong Kiếm Môn bảo khố. Pháp bảo trong Kiếm Môn bảo khố không đơn giản, nếu may mắn được một cái thì đúng là sướng chết được.

Lại nói dù không tiến vào cống hiến bảng mười hàng đầu nhưng xem trò hay cũng tốt.

Lúc Lục Nguyên bước vào thì dấy lên tiếng bàn tán.

- Ủa, đấy chẳng phải là Lục Nguyên ư?

- Đúng rồi, là hắn đó. Lần này tại Thái Hoàng Thiên hắn nổi bật một phen, Vô Thượng Đại Giáo Vô Song Môn cùng cấp với chúng ta hơn hai mươi người Phó Dịch bị một mình hắn đánh chết.

- Xem ra tin tức của ngươi không nhạy rồi, ta nghe nói Vô Song Môn tính cái gì, nghe nói ngay cả người Đan Dược Văn Minh đều thua trong tay hắn.

- Đan Dược Văn Minh, không thể nào.

- Ngươi không biết đâu, thật sự là người Đan Dược Văn Minh đấy. Nghe nói người Đan Dược Văn Minh lấy ra cả văn minh văn tự còn bị Lục Nguyên đánh bại.

- Cái gì !

Người kia thất thanh kêu lên:

- Văn minh văn tự, trời ạ, đánh bại của văn minh văn tự, thực lực người này mạnh cỡ nào chứ, hắn thật sự là người sao? Đây là người cấp yêu nghiệt rồi, gần đầy Kiếm Môn chúng ta nhân tài lớp lớp, như một trong Khí Vận Thất Tử Kiếm Chi Tử, rồi ra kiếm đạo bát cực, bây giờ còn ra Lục Nguyên.

- Nghe nói mấy đại châu đặt ngoại hiệu cho Lục Nguyên rồi, gọi là túy kiếm.

- Có thể được danh hiệu, siêu thật.

Lục Nguyên nghe tiếng bàn tán, đạp từng bước một tiến tới, phát hiện đám Diệp Cơ Phát đều né mình, dường như không dám nhìn thẳng ánh mắt. Bây giờ đám Diệp Cơ Phát vô cùng buồn bực, sao tự dưng chọc người đáng sợ như Lục Nguyên chứ, chỉ hy vọng Hiên Viên Lệnh nhanh đến hỗn động cảnh, vậy thì mới có thể áp chế Lục Nguyên.

Đám người này nói về Lục Nguyên xong bắt đầu tới người khác.

- Ủa, sao không thấy Kiếm Linh Đế Cơ đâu?

- Ngươi chưa nghe nói rồi, dường như trước đó không lâu Kiếm Linh Đế Cơ bế sinh tử quan, cuối cùng thành công đến hỗn động cảnh, giờ đã là đệ tử trung tâm hỗn động cảnh mà không phải là đệ tử trung tâm dưới hỗn động cảnh.

- Chậc chậc, Kiếm Linh Đế Cơ đến hỗn động cảnh rồi à, quả không uổng là con gái của chủ pháp cổ văn minh.

- Ngươi đừng nói khác, dù Kiếm Linh Đế Cơ không phải con gái của pháp cổ văn minh thì bản thân cũng là kiếm đạo bát cực trong kiếm linh, trời sinh cầm kiếm đạo đại khí vận mà sinh.

Lục Nguyên nghe mấy lời này, thầm nghĩ thì ra thiếu nữ kiêu ngạo kia đã tới hỗn động cảnh.

Nói xong người khác rồi rốt cuộc bắt đầu đi vào chính đề, bàn về vị trí mười người có khả năng vào cống hiến bảng mười hàng đầu.

- Ta cảm thấy Lục Nguyên chắc là có cơ hội vào bảng.

- Hắn đúng là có cơ hội, nhưng hắn chỉ gia nhập Kiếm Môn có một năm, thời gian quá ngắn, người khác dùng mười năm san bằng cống hiến một năm của hắn, chưa chắc hắn vào được.

- Hiên Viên Lệnh sư huynh tuyệt đối vào, chắc chắn hạng nhất rồi.

Trong tiếng bàn tán, danh sách Kiếm Môn bảo khố mười hàng đầu rốt cuộc dán lên.

Hạng nhất, Lục Nguyên.

Hạng hai, Hiên Viên Lệnh.

Hạng ba, Diệp Cơ Phát.

Cứ tiếp tục cho đến hạng mười Đoan Mộc Tòng Dung.

Mười người này ai cũng nổi trội, nhưng khiến tất cả kinh ngạc là Lục Nguyên mới tham gia Kiếm Môn một năm thôi mà trên cống hiến bảng đã vượt qua Hiên Viên Lệnh, đúng là việc hạ hiếm thấy. Lục Nguyên được hạng nhất, vậy cơ bảng tầng thứ nhất Kiếm Môn bảo khố tất cả thưởng cho đều vào tay hắn.

Loading...

Xem tiếp: Chương 753-754 : Kiếm Môn Bảo Khố

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Tiếng Thời Gian Du Dương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12


Tình Yêu Cũ Thức Tỉnh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 28


12 Chòm Sao: Chocolate Of Love

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 44