Hoa Hạc còn muốn phản kháng. Gã đường đường là người văn minh, sao có thể khuất phục người Vô Thượng Đại Giáo tầm thường như Lục Nguyên chứ? Nhưng tiếc là ý chí kiên cường không cứng bằng nắm tay của Lục Nguyên.
Lần này Lục Nguyên vớt được không ít chiến lợi phẩm.
Ví dụ ba mươi người Hoa Hạc thu gom tám Đại Hỗn Động Thạch đều vào tay. Không sai, họ có chỉ tám Đại Hỗn Động Thạch. Tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên chia ba nhóm người, Hoa Hạc là nhóm mạnh nhất, có tám Đại Hỗn Động Thạch. Loại Đại Hỗn Động Thạch này to cỡ trứng gã, trong suốt, cầm trong tay cảm giác là lạ, như không phải cầm một Đại Hỗn Động Thạch mà là không gian ngăn cách thế giới này. Nó không có chút sức nặng lại như nặng ngàn cân, loại cảm giác này cực kỳ lạ lùng.
Không chỉ vậy, về mặt linh thạch thì hốt đến năm trăm vạn trung phẩm linh thạch. Ba mươi người, năm trăm vạn trung phẩm linh thạch mà không lấy ra được thì mình làm sao lăn lộn chứ. Lục Nguyên phát hiện cơ bản mình có một ngàn vạn trung phẩm linh thạch, cảm thấy lại giàu lên rồi.
Đương nhiên nếu bắt chẹt Đan Dược Văn Minh chỉ vẻn vẹn hốt Đại Hỗn Động Thạch và năm trăm vạn trung phẩm linh thạch thì mình không cần làm ăn gì nữa. Đan Dược Văn Minh nếu đã được xưng là đan tiến văn nhiễm, về mặt luyện đan tất nhiên có thuật đặc biệt.
Nói đúng hơn là tại trung ương thiên triều, luyện đan thì Đan Dược Văn Minh mạnh nhất. Khó khăn lắm mới túm gáy Đan Dược Văn Minh một lần, không lấy chút đan dược thì thật có lỗi với mình.
Chậc chậc, này là gì, ngưng luyện kim thân chân đan à. Lục Nguyên nhìn cái hộp trong tay, mở hộp ra xem, là một viên đan dược tỏa ánh sáng vàng chiếu một dặm, nghe nói nó có thể tăng bốn phần trăm tăng lên đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân, là bốn phần khả năng nhé. Có nó, mình có nắm chắc hơn tăng lên đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân.
Rồi còn thiên toàn vô khuyết đan, đây là mình tích góp càng nhiều pháp môn thâm hậu, khiến mình có thể nhanh chóng đến đại đạo cảnh thập tầng.
Rồi còn có này, tiêu di phục nguyên dược, là đan dược chớp mắt hồi phục tám phần pháp lực, giá trị cực kỳ bất phàm. Có dược này, tác dụng trong chiến đấu to lớn. Khó thể tưởng tượng đây là ngộ đọa đan, số lượng còn nhiều vậy, trên ngàn viên. Tác dụng của ngộ đạo đan là một khi nuốt vào, trong mười hai canh giờ tăng năng lực ngộ đạo, như tùy thân mang theo ngộ đạo thiên các vậy, mặt tu hành tác dụng lớn đến khó tưởng tượng.
Tất nhiên mấy đan dược đó so với cuối cùng Ngộ Hóa Hỗn Động Đan thi không đáng gì.
Ngộ Hóa Hỗn Động Đan chỉ có một viên, tác dụng là tăng hai phần mười khả năng đến hỗn động cảnh. Loại đan dược này bình thường chỉ lưu thông nội bộ văn minh, người Vô Thượng Đại Giáo chưa từng thấy qua, thế mà giờ rơi vào tay Lục Nguyên, khiến bao nhiêu người hâm mộ chết được.
Viên Ngộ Hóa Hỗn Động Đan bị Lục Nguyên cướp đi, Hoa Hạc muốn khóc. Gã thống khổ lắm, đó là báu vật của gã, thế mà bị Lục Nguyên cướp mất.
Kỳ thực không chỉ mình Hoa Hạc, hơn ba mươi người khác ai nấy đều sắp khóc. Họ vốn tưởng còn sống là mừng rồi, ai dè Lục Nguyên vơ vết của cải độc như vậy, đem gia tài của họ hốt hơn một nửa, đây là họ tích lũy mấy trăm năm. Đặc biệt có một ít đan dược, một số khá là quý giá cứ thế bị Lục Nguyên cướp mất. Nhất là Hoa Hạc, viên Ngộ Hóa Hỗn Động Đan của gã là vì gã lập công lao lớn, khó khăn lắm mới được ban thưởng, kết quả Lục Nguyên đoạt đi, lòng họ đang nhỏ máu.
Trong mắt người Đan Dược Văn Minh, Lục Nguyên so với ác ma còn ác hơn ba phần.
Còn người giáo phái tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên, ai nấy trợn tròn mắt. Từ lúc Lục Nguyên bắt đầu vơ vết của cải thì họ đã tròn mắt rồi. Ở trong mắt họ, người Đan Dược Văn Minh ai nấy cao không thể nhìn, đâu ngờ rằng Lục Nguyên dám tống tiền họ? Cái này là điều họ không bao giờ dám nghĩ. Trong lòng mỗi người đều giơ ngón cái, Lục Nguyên quá siêu, chuyện này cũng dám làm.
Kết quả Lục Nguyên hốt mấy chục loại đan dược, số lượng tính hàng ngàn khiến họ muốn hộc máu, là hâm mộ muốn hộc máu. Trong đó một ít đan dược cực kỳ quý giá, có số ít không phải vấn đề đắt đỏ mà là người giáo phái muốn mua cũng không được, chỉ có người văn minh mới mua được. Kết quả đều bị Lục Nguyên lấy hết, họ hâm mộ rất nhiều.
Dám nghĩ dám làm, gan to bằng trời, đây là cách nhìn của họ với Lục Nguyên.
Lục Nguyên đấu với đám Hoa Hạc Đan Dược Văn Minh xong, thời gian tại Thái Hoàng Thiên cũng sắp hết. Thời gian còn lại Lục Nguyên đi dạo tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên, muốn tìm hai đội ngũ khác tại tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên. Hai đội này tất nhiên trốn tránh, họ có nghe chiến tích đáng sợ của Lục Nguyên.
Trời xanh nhỏ lệ mà, lúc trước là người văn minh đè đầu người giáo phái.
Bây giờ trở thành người văn minh tránh né người giáo phái.
Loại chuyện này khiến người không dám tin! Không thể tưởng tượng!
Chán quá đi, đây là cảm giác duy nhất hiện nay của Lục Nguyên.
Đúng là rất chán. Vốn mình muốn tìm hai đội văn minh khác, đâu ngờ hai đội kia đều trốn mất biệt. Mình giống tìm chuột chũi, cố tình người văn minh thủ đoạn không ít, vẫn không tìm ra hai đội kia.
Mặc kệ, không thèm tìm.
Nhân dịp này mình lại thử một lần, xem coi có thể đột phá đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân cảnh giới không.
Tìm một nơi vắng vẻ, bắt đầu bế quan.
Bình thường muốn xung kích đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân rất là phiền phức, có nguy hiểm, cần người hộ pháp, nhưng mình không cần. Nói thật ra bây giờ trong Thái Hoàng Thiên dù là người giáo phái tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên, hay người văn minh tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên có ai dám chọc mình không?
Vậy nên Lục Nguyên khá là yên tâm bắt đầu bế quan.
Lục Nguyên không đoán sai, hiện nay đích thực rất nhiều người chú ý Lục Nguyên, không dùng các loại bí pháp chú ý hắn. Ví dụ như nhóm Hoa Hạc đều để ý Lục Nguyên, thấy hắn to gan bắt đầu bế quan trùng kích đại đạo cảnh cửu tầng thì Hoa Hạc đầu tiên là giật mình, Lục Nguyên này quá to gan đi, biết có nhiều người chú ý đến mà còn dám bế quan trùng kích đại đạo cảnh cửu tầng, đúng là gan to bằng trời.
Hắn không sợ bọn mình nhân dịp hắn trùng kích đại đạo cảnh cửu tầng mà đánh lén sao?
Tuy nhiên Hoa Hạc nghĩ vậy thôi chứ trong lòng không dám tập kích Lục Nguyên. Cho dù Lục Nguyên vì bị tập kích mà không thành tựu cảnh giới đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân, nhưng nếu hắn thật sự nổi giận, bằng thực lực hiện nay của hắn càn quét mọi người không thành vấn đề, khi đó gã trốn đi đâu được.
Lần trước là nộp giá bồi thường trên trời, dùng đan dược hàng ngàn cuối cùng mới còn sống.
Bây giờ chọc Lục Nguyên thất bại thì sao? Hoa Hạc không dám tưởng tượng.
Bây giờ Hoa Hạc chưa phát hiện sâu tận đáy lòng gã bắt đầu sợ hãi Lục Nguyên. Đương nhiên cho dù gã có nhận ra điều này nhưng tuyệt đối không khả năng thừa nhận. Gã đường đường là người văn minh, làm sao mà sợ Lục Nguyên người giáo phái được. Không khả năng, tuyệt đối không thể nào.
Khi Hoa Hạc thông qua thủ đoạn đặc biệt phát hiện Lục Nguyên bắt đầu nuốt đan dược trùng kích đại đạo cảnh cửu tầng thì khóc ròng.
Đây là đan dược của bên mình, là mới bị Lục Nguyên cướp đi.
Nghĩ đến bên mình bị cướp đan dược trợ giúp Lục Nguyên tăng cấp thì Hoa Hạc muốn ói máu.
Lục Nguyên mặc kệ đám người kia có đổ lệ hay hộc máu gì, giờ hắn tăng cảnh giới của mình mới là lẽ phải.
Vỗ tay một cái, ngưng luyện kim thân chân đan đã bị nuốt vào bụng. Loại ngưng luyện kim thân chân đan này có thể cho bốn phần cơ hội trùng kích đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân. Mới nuốt vào bụng liền thấy đỉnh đầu thiên địa pháp tướng bay lên đầu.
Dưới tác dụng của ngưng luyện kim thân chân đan, Lục Nguyên chỉ cảm giác mặt trên thiên địa pháp tướng bắt đầu chảy uống một đạo chân quyết, đó là một phần phong chi thiên địa pháp tắc, dung nhập vào thân thể hắn. Thân thể Lục Nguyên bắt đầu nhẹ hơn, như gió vậy. Dung nhập một phần tinh hoa của phong chi thiên địa pháp tắc rồi, tốc độ của Lục Nguyên sẽ tăng nhanh rất nhiều.
Lại là một đạo chân quyết tách ra từ thiên địa pháp tướng, dung nhập vào thân thể, là một phần tinh hoa của thổ chi thiên địa pháp tắc. Phút chốc thân thể biết cực kỳ vàng vọt, không ngừng biến đổi, phát triển cứng rắn hơn, độ cứng cơ bắp tăng vài phần.
Lại là một đạo chân quyết từ thiên địa pháp tướng rót vào người, là một phần tinh hoa của lôi chi thiên địa pháp tướng. Phút chốc người lóe tia sét như thể sấm sét.
Một phần tinh hoa sinh chi thiên địa pháp tắc rót vào, thân thể tỏa ra sức sống dạt dào, ngay cả mặt đất bên cạnh cũng bị ảnh hưởng, có cây cỏ chớp mắt mọc ra.
Nhưng lập tức một phần tinh hoa tử chi thiên địa pháp tắc nhập vào, toàn thân biến thành đen như mực, sát ý như chết hủy diệt tất cả biến đổi xung quanh.
Càng nhiều một phần tinh hoa thiên địa pháp tướng nhập vào, không ngừng biến đổi thân thể Lục Nguyên.
Tu tiên, tu tiên, tu là thân thể, thần hồn, pháp lực, nhiều mặt cường đại.
Trong đó pháp lực cường đại là rõ ràng nhất, mỗi tăng một tầng tiểu cảnh giới là có thể tăng lên.
Tăng thần hồn là ở trường sinh kỳ, mặt sau tăng không bao nhiêu.
Tăng thân thể là ở luyện thể kỳ được nhiều nhất, mặt sau tăng không nhiều. Tuy nhiên cứ như vậy xuất hiện một vấn đề, nếu thân thể quá yếu ớt mà pháp lực quá mạnh thì chẳng phải thể xác dễ hỏng sao? May là đến tiểu cảnh giới đại đạo cảnh cửu tầng đã giải quyết vấn đề này.
Tới tầng này thì một phần thiên địa pháp tướng sẽ rót ngược bản thân, ngưng luyện vô thượng kim thân. Tất nhiên tầng này có thể ngưng luyện vô thượng kim thân, luyện cứng rắn bao nhiêu, luyện vô thượng kim thân càng thêm cứng chắc, phải xem ngươi nắm giữ bao nhiêu thiên địa pháp tắc. Dưới tình huống bình thường, thiên địa pháp tướng càng nhiều thì vô thượng kim thân càng vững chắc hơn, điều này có ích lợi rất lớn cho sau này tu hành.
Từng đạo từng đạo tinh hoa thiên địa pháp tướng chảy xuống, dung nhập vào thân thể.
Thân thể Lục Nguyên không ngừng biến đổi.
Các loại màu sắc không ngừng biến đổi đến, cuối cùng năm mươi hai loại thiên địa pháp tướng đều rơi xuống thì toàn thân hắn rực rỡ ánh vàng, gần như chọc mù mắt người. Đó là ánh sáng vàng chói mắt cỡ nào chứ, vô cùng vô tận ánh vàng như mặt trời đâm mắt người.
Lúc này Lục Nguyên chậm rãi thu công.
Luyện thành, đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân, mình đã luyện thành.
Hết cách, mình tích góp vốn rất đậm đặc, hơn nữa Đan Dược Văn Minh quả nhiên là Đan Dược Văn Minh, đan dược của họ rất tốt, có ngưng luyện kim thân chân đan, mình đến đại đạo cảnh cửu tầng vô thượng kim thân là xuôi chèo mát mái, cơ bản không gặp khó khăn gì, dễ như trở bàn tay.
Không tệ, không tệ, Đan Dược Văn Minh đáng biểu dương.
Tất nhiên nếu người Đan Dược Văn Minh cảm thấy bị cướp đan dược mà kẻ cướp còn khen thì chắc sẽ khóc thầm.
Người văn minh âm thầm quan sát đã sớm không nói nên lời.
Ví dụ Hoa Hạc, thấy Lục Nguyên luyện công bế quan tăng tiểu cảnh giới đều nghĩ rằng Lục Nguyên đúng là to gan bằng trời, nhưng theo quá trình hắn ngưng luyện ra vô thượng kim thân thì gã ngày càng nói không nên lời. Cái này được bao nhiêu thiên địa pháp tắc chia ra một phần tinh hoa dung nhập thân thể chứ. Gã cẩn thận nhìn, bất giác giật nảy mình, ngũ phẩm đài sen, dù là tại văn minh, đại đạo cảnh ngũ phẩm đài sen chỉ dùng từ hiếm hoi để hình dung. Cái người này thật là đệ tử trung tâm Vô Thượng Đại Giáo chứ không phải đệ tử trung tâm cổ văn minh ư?
Tiếp theo gã thấy Lục Nguyên kim thân. Người bình thường vô thượng kim thân tuy được xưng là vô thượng kim thân nhưng căn bản không phải kim thân.
Mà là cấp bậc thứ hai, tức là toàn thân màu vang vô thượng kim thân.
Cấp thứ ba là toàn thân màu vàng cũng tỏa ánh sang ngời, bên cạnh như có mặt trời nhỏ vô thượng kim thân. Loại vô thượng kim thân cấp bậc này cực kỳ thưa thớt, có thể nói là hiếm trong hiếm, Lục Nguyên ở cấp bậc vô thượng kim thân này.
Cấp thứ tư là một người tu thành vô thượng kim thân, vạn dặm vân diệu kim quang, đây chỉ có trong truyền thuyết thượng cổ đại năng chuyển thế trọng tu mới có loại vô thượng kim thân ấy. Nghe nói Khí Vận Thất Tử pháp chi tử chính là thượng cổ pháp đế chuyển thế, tu thành vô thượng kim thân là tình hình này.
Hoa Hạc thấy loại vô thượng kim thân của Lục Nguyên đã nói không nên lời, Vô Thượng Đại Giáo ra loại cấp bậc vô thượng kim thân như thế gọi gã nói cái gì đây.
Đến lúc này thì đám Hoa Hạc càng tránh Lục Nguyên trối chết. Lúc hắn còn là đại đạo cảnh bát tầng thì đã không là đối thủ của Lục Nguyên, bây giờ hắn đã là đại đạo cảnh cửu tầng thì càng không có đối thủ.
Cho nên Lục Nguyên tu luyện đến đại đạo cảnh cửu tầng, tiếp theo cuộc sống tại Thái Hoàng Thiên vẫn rất chán.
Trên núi ngoài Thái Hoàng Thiên, rất nhiều đội các phương đang nghỉ ngơi.
Đệ tử trung tâm văn minh các phái tuy ở trong Thái Hoàng Thiên thời gian lâu nhưng đội ngũ các phương giống Hiên Viên Thập Nhị đều là sống cả ngàn năm, mười ngày bình thường chỉ là bế quan trọng chớp mắt thôi.
Mắt thấy thời gian sắp hết, người trong Thái Hoàng Thiên chắc là nên đi ra.
Đột nhiên một người giáo phái nói:
- Những đệ tử trung tâm sắp đi ra, không biết chiến tích bên nào tốt?
- Nếu nói tốt nhất thì tất nhiên vẫn là người Đan Dược Văn Minh. Hai mươi Đại Hỗn Động Thạch e rằng đều vào tay họ cả.
Khi nói lời này những người trong giáo phái đều đánh giá đầu lĩnh đội Đan Dược Văn Minh. Vị đầu lĩnh này ngồi ở nơi hơi cao, gã là người văn minh kiêu ngạo vô cùng, tất nhiên khinh thường ngồi chung chỗ với người giáo phái.
Hơn nữa người Đan Dược Văn Minh được hai mươi Đại Hỗn Động Thạch là điều chắc chắn, bất cứ ai cũng không thể thay đổi.
Đầu lĩnh Đan Dược Văn Minh Hoa Pháp Sinh ở trong lòng thầm nghĩ, khinh thường nhìn người khác, đám người này cũng muốn tranh với mình ư, thật nực cười.
Đầu lĩnh Vô Song Môn Nhâm Vô Tinh cười nói:
- Hiên Viên Thập Nhị, không bằng chúng ta đánh cuộc đi? Xem coi hai Vô Thượng Đại Giáo chúng ta rốt cuộc bên nào được nhiều chiến lợi phẩm hơn, lấy Tiểu Hỗn Động Thạch nhiều đánh đổ?
Gã và Hiên Viên Thập Nhị căn bản không đặt mục tiêu vào Đại Hỗn Động Thạch, đó là của Đan Dược Văn Minh, không phải giáo phái có thể nhúng tay. Lòng gã có chút đắc ý, lần này đám Phó Dịch chuẩn bị chút thủ đoạn, có không ít cao thủ, ví dụ như đám Lý Tam Tiếu, Hà Cầu Ý. Kiếm Môn không có đến ba phần khả năng thắng nữa là.