Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Sơn Tiên Môn Chương 709-710: Pháp Tướng Trì

Chương trước: Chương 707-708: Pháp Thuật Cấp Tinh Thần



Kết quả thì sao, đám Hiên Viên chí tôn viện cớ như vậy đắc tội pháp cổ văn minh, cho nên thưởng đè xuống, không thể ban cho.

Lúc ấy Thái Sử chí tôn tức suýt ói máu.

Tuy nhiên bây giờ tiên xích chưa giải, chỉ có thể nhịn.

Nhưng mà, đợi giải tiên xích rồi chúng ta một lần tính hết nợ.

Lục Nguyên nghe Thái Sử chí tôn nói ra tiền căn hậu quả cũng hiểu, thầm nhủ, đám Hiên Viên chí tôn kia, các ngươi rửa cổ chờ đi.

Quăng hết những buồn bực ra ngoài, Lục Nguyên hỏi:

- Muốn đi Pháp Tướng Trì cần bao nhiêu điểm?

Nhanh chóng tới đại đạo cảnh bát tầng mới là đường ngay, giờ mình cần không ngừng tăng thực lực.

Thái Sử Không nói:

- Dựa theo mỗi người khác nhau, cơ bản là thượng cổ phù chú của ngươi càng nhiều thì số điểm Pháp Tướng Trì càng nhiều. Dù sao tác dụng của Pháp Tướng Trì là khiến chưa đa thiên địa pháp tắc của ngươi dung nhập vào nguyên anh, hóa sinh ra thiên địa pháp tướng. Thiên địa pháp tắc của ngươi càng nhiều thì khó khăn càng lớn, điểm cần vào Pháp Tướng Trì cũng khác đi.

- Tuy nhiên, bây giờ ngươi cần đi ra ngoài Pháp Tướng Trì thí nghiệm xem rốt cuộc cần bao nhiêu điểm mới vào trong Pháp Tướng Trì tẩy ra thiên địa pháp tướng được.

Lục Nguyên đáp:

- Cũng được, ta đi xem còn thiếu bao nhiêu điểm.

Bây giờ Lục Nguyên bởi vì các loại nguyên nhân vượt Xung Tiêu Kiếm Lâu còn tích lũy sáu trăm điểm.

Trong thân phận ngọc bài đã xuất hiển điểm sáng Pháp Tướng Trì, chỉ rõ ràng phương hướng, Lục Nguyên một đường bay nhanh đến mục tiêu.

Đây chính là Pháp Tướng Trì ư?

Lục Nguyên đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy đó là một sơn mạch không tính cao lắm, trên sơn mạch linh khí nồng đậm như thể rắn, nhưng cũng có rất nhiều cấm pháp, tầng tầng chồng chất triệt để phong cấm, chỉ chừa một đường để vào Pháp Tướng Trì.

Chỗ đó có một cánh cửa, có mấy người canh gác, mỗi người đều vô cùng nghiêm nghị.

Lục Nguyên đánh giá, phát hiện phía trước không xa có không ít người đang xếp hàng. Đằng trước đội ngũ đặt một quả cầu phỉ thúy, dường như đang thí nghiệm. Lục Nguyên dùng thần niệm dò qua mới hiểu, hóa ra những người này đang thí nghiệm xem tiến vào Pháp Tướng Trì cần bao nhiêu điểm.

Vừa lúc hắn đến đây cũng vì chuyện này, lập tức lẻn vào xếp hàng.

Đằng trước từng người đi thí nghiệm.

Lục Nguyên ở phía sau đánh giá, phát hiện đa số người vào Pháp Tướng Trì cần điểm không nhiều lắm, khoảng bảy, tám trăm mà thôi, tương đối thì mình gom góp cũng đủ được, dù sao mình hiện tại có sáu trăm điểm. Rốt cuộc đến lượt Lục Nguyên.

Lục Nguyên tới bên dưới quả cầu phỉ thúy, nó có đường kính khoảng một trượng. Lập tức ánh sáng phỉ thúy lóe sáng rót vào người Lục Nguyên, hắn cảm giác bị cái gì nhét vào. Chớp mắt, chỉ thấy bên trên lộ ra, hai ngàn tám trăm điểm!

Không phải chứ, đến lượt mình thì cần điểm cao như vậy!

Lục Nguyên giật nảy mình.

Người xung quanh cũng hết hồn.

- Tẩy ra một thiên địa pháp tướng mà cần hai ngàn tám trăm điểm!

- Đây là loại thiên địa pháp tướng gì vậy, mạnh gấp bốn lần chúng ta!

Người có mặt đều hiểu, điểm càng nhiều biểu thị thiên địa pháp tướng càng cường.

- Người kia là ai? Tại sao có thiên địa pháp tướng cường dữ vậy?

- Đúng thế, nghe nói năm đó Kiếm Chi Tử tại đây thí nghiệm chỉ cần ba ngàn tam trăm điểm thôi.

Năm đó Kiếm Chi Tử đúng là có thí nghiệm nhưng gã đi lưu trình bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài, hoàn toàn miễn phí.

- Cường độ thiên địa pháp tướng của người này gần với Kiếm Chi Tử rồi.

- Ở đâu ra người nghịch thiên vậy trời?

- Ủa, đấy chẳng phải là Lục Nguyên sao?

- Lục Nguyên, trong cuộc chiến người mới thắng người mới pháp cổ văn minh ấy hả?

- Chậc chậc, hóa ra là người thắng người mới pháp cổ văn minh.

- Quá lợi hại, không ngờ gần đây danh tiếng nổi như cồn chính là người này.

- Siêu quá!

- Đã là thiên tài gần với Kiếm Chi Tử rồi.

Bên cạnh đám người bàn tán sôi nổi.

Còn về Lục Nguyên, bây giờ biểu tình duy nhất là buồn bực. Nhưng hết cách, hắn chọn là con đường trưởng thành cực kỳ khó khăn, có được nhiều kiếm ý thì tất nhiên có nhiều pháp tắc, tiếp theo là mỗi bước trưởng thành gian nan hơn người khác, nhưng đã bước lên con đường này rồi hắn không hối hận.

Tuy nhiên, làm vậy cũng có lợi. Thư/jc lực của Lục Nguyên hơn xa người cùng đẳng cấp, không dùng kiếm thuật, chỉ đơn thuần kiếm thuật đủ ngược chết kẻ cùng cấp.

Hơn nữa hắn đâm nền móng sâu, có cơ hội trùng kích thế giới cảnh.

Người có tiềm lực không sâu thì không khả năng trùng kích thế giới cảnh, hỗn động cảnh đã là đỉnh cao.

- Hai ngàn tám trăm điểm, tẩy một thiên địa pháp tướng mà cần nhiều điểm đến thế.

Tần Sương Thành trợn mắt há hốc mồm nói:

- Tiểu sư đệ, ngươi dữ thật đấy, tẩy một thiên địa pháp tướng mà cần nhiều điểm đến thế, quá lợi hại. Tuy nhiên vậy thì ngươi càng khó khăn, mà sau này niềm lực càng lớn, có hy vọng tiến vào thế giới cảnh, chúng ta đều không có hy vọng này, có thể lên đến hỗn động cảnh đã là cầu thần bái phật.

Nhạc Sương ở một bên nói:

- Năm đó ta chỉ có tám trăm điểm lấy ra thiên địa pháp tướng mà thôi.

Đám Chu Nộ Trì không biết nên nói gì nữa, tiểu sự đệ này nghịch thiên không phải bình thường mà.

Lục Nguyên nhún vai, nói:

- Được rồi, bây giờ ta chỉ có sáu trăm điểm, còn kém hai ngàn hai trăm điểm, giờ nên đi đâu kiếm số điểm này?

Tần Sương Thành nói:

- Rất nhiều người đều bị người của Hiên Viên chí tôn cầm giữ, sẽ không cho chúng ta kiếm điểm, muốn kiếm điểm rất khó chứ đừng nói đến hai ngàn hai trăm điểm. Phải rồi, có!

Gã vỗ đùi cái đét.

Tần Sương Thành nói:

- Kiếm các nghiên cứu thất, nơi nghiên cứu ra đủ các loại kiếm chiêu. Chỗ đó mỗi năm có thời gian nhất định chiêu người vào nghiên cứu kiếm chiêu, có thể phát ra không ít điểm, chỗ này là Kiếm Chủ định, dù có là Hiên Viên chí tôn cũng không thể nhúng tay, cho nên chúng ta vào đây kiếm điểm được. Mỗi năm mấy người chúng ta sẽ tới đây, nhưng chỗ đó yêu cầu khá cao, phải nghiên cứu đủ các dạng kiếm chiêu, cho nên mỗi lần tám người chúng ta đều thất bại, không cách nào tiến vào kiếm các nghiên cứu thất. Tuy nhiên, nếu là tiểu sư đệ ngươi, lấy kiếm thuật của ngươi chắc không thành vấn đề đâu.

Nghiên cứu kiếm chiêu cũng có thể lấy điểm, kiếm các nghiên cứu thất!

Lục Nguyên có chút cảm thán, Kiếm Môn quả nhiên là Kiếm Môn, có cơ cấu chuyên môn nghiên cứu kiếm.

Tuy nhiên, cơ cấu như thế chẳng phải chuyên để mình kiếm điểm sao?

Lục Nguyên như nhìn thấy số điểm lớn đang vẫy tay réo gọi, đều năm nay có nhiều điểm như vậy không kiếm thì thật có lỗi với mình.

Trong Kiếm Môn, bốn mùa như xuân.

Không có chia ra xuân, hạ, thu, đông.

Mỗi ngày mặt trời rất nóng bức, tại Kiếm Môn lại không thấy nóng chút nào.

Bây giờ là tháng hai, tiết trời ấm áp.

Hắn ở trong thân phận ngọc bài tìm kiếm điểm sáng kiếm các nghiên cứu thất, cùng đám Tần Sương Thành một đường bay đi. Đám Tần Sương Thành lần nào cũng thất bại nhưng không thể không đi, bởi vì đây là trong Kiếm Môn, trừ Xung Tiêu Kiếm Lâu ra nơi duy nhất lấy được điểm, nhiệm vụ khác cũng có nhưng bị bên Hiên Viên chí tôn nắm giữ, không kiếm được.

Trước khi Lục Nguyên có tìm Thái Sử Không hỏi việc liên quan nghiên cứu kiếm thuật.

Lục Nguyên tò mò là đến cấp kiếm hoàng rồi kiếm chiêu cái gì đã không còn bao nhiêu ý nghĩa, tại sao vẫn xuất hiện kiếm các nghiên cứu thất?

Thái Sử Không đáp rằng:

- Dù là trong trung ương thiên triều, đa số người, hoặc nên nói là chín phần chín đều chưa đến cảnh giới kiếm hoàng. Đối với họ kiếm chiêu tác dụng rất nhiều, dù là đến cảnh giới kiếm hoàng, kiếm thánh cũng có một số kiếm chiêu uy lực to lớn khó thể tưởng tượng, cũng có tác dụng.

- Vậy nên mới tồn tại kiếm các nghiên cứu thất.

Hắn lấy lại tinh thần, lúc này đang cùng nhóm Tần Sương Thành bay thẳng đến kiếm các nghiên cứu thất.

Chưa đến nơi đã thấy một thanh kiếm xông tận mây, đó là kiếm khí xung tiêu cỡ nào, từ xa xôi đã cảm nhận được. Lục Nguyên là cảnh giới kiếm hoàng nên trực giác nhạy, lập tức nhận ra đây không phải kiếm khí của một người, cũng không là một kiếm khí, kiếm chiêu, mà là kiếm chiêu vô cùng vô tận quấn quanh một chỗ, hóa thành xung tiêu kiếm khí. Cái này có bao nhiêu kiếm chiêu khắc trong kiến trúc hình kiếm đây.

Rốt cuộc đến rồi. Lục Nguyên như chìm trong biển kiếm chiêu, dường như bên cạnh có bóng kiếm quang nhàn nhạt, vô số kiếm chiêu ở hư không chìm nổi. Lục Nguyên cảm nhận rõ ràng, xung quanh đám Tần Sương Thành thì không có chút phản ứng gì, xem ra chỉ mình hắn cảm giác được thôi.

Đám người đáp xuống, Lục Nguyên vừa xuất đất liền thấy không ít người đánh giá mình.

Xem bên cạnh có môn hạ Đoan Mộc chí tôn, có môn hạ Bách Lý chí tôn, có môn hạ Thượng Quan chí tôn, ủa, sao môn hạ chín chí tôn đều đến hết vậy? Cái này hơi kỳ, theo lý thì môn hạ đám Hiên Viên chí tôn có nhiệm vụ khác, còn quấn quýt lấy nhiệm vụ này làm gì?

Tần Sương Thành ở bên cạnh nói:

- Tiểu sư đệ, nhiệm vụ kiếm các nghiên cứu thất này chính là Kiếm Chủ đích thân định ra, thưởng dày, so với nhiệm vụ bình thường phong phú hơn nhiều, vậy nên môn hạ các chí tôn nhièu người tin tưởng kiếm thuật của mình đều đến đây cả.

Thì ra là vậy, Lục Nguyên gật đầu, xem như hơi hiểu ra.

Lúc này trên trời có tiếng tù và thổi vang tận mây xanh, thế thật lớn. Lục Nguyên ngây ra, những đệ tử trung tâm hỗn động cảnh dù là Hiên Viên Lệnh xếp hàng nhất cũng thấy rồi, nhưng hắn chưa gặp ai có uy thế lớn như vậy.

Vô số vân liễn từ góc trời đến, mỗi một vân liễn đều đại biểu cho pháp chân lý, pháp đại đạo, pháp thuật vô cùng vô tẫn, pháp vô biên vô nhai.

Ủa! Sao cảm giác hơi giống lúc mình thấy văn minh chi sử nhỉ.

Lục Nguyên kinh ngạc kêu:

- Đây là vị đại thần nào giá lâm vậy?

Tần Sương Thành thấp giọng giải thích:

- Đây là người dưới hỗn động cảnh chúng ta đặc biệt nhất...Kiếm Linh Đế Cơ.

- Kiếm Linh Đế Cơ?

Lục Nguyên ngạc nhiên:

- Tuy ta mới đến trung ương thiên triều không lâu nhưng còn nhớ dường như tại trung ương thiên triều, chỉ có con gái của đẳng cấp chủ văn minh, phó chủ văn minh mới được xưng là đế cơ, con trai của chủ văn minh, phó chủ văn minh mới được xưng là đế tử, cho dù là văn minh bình thường cũng chỉ có mười lăm con gái của đẳng cấp chủ văn minh, phó chủ văn minh mà thôi. Dù rằng Kiếm Môn chúng ta là Vô Thượng đại giáo, nhưng dù có là con gái của Kiếm Chủ cũng không tư cách xưng là đế cơ đi?

Tần Sương Thành gật đầu, nói:

- Đúng vậy, vị Kiếm Linh Đế Cơ này đích thực là con gái của chủ pháp cổ văn minh, đế cơ xếp thứ một trăm mười chín.

Lục Nguyên thắc mắc hỏi:

- Con gái của chủ pháp cổ văn minh chạy đến Kiếm Môn tu hành, còn tên là Kiếm Linh Đế Cơ, nghe sao kỳ quái vậy?

Chu Nộ Trì chen vào nói:

- Đúng thế, rất là kỳ. Chủ pháp cổ văn minh có rất nhiều con trai, nhưng con gái thì rất ít, tổng cộng năm người thôi. Năm người con gái dù là ai đều được hắn cưng chiều, tại pháp cổ văn minh thân phận, địa vị của năm đế cơ cao hơn đế tử bình thường rất nhiều, có thể so với đế tử tôn quý nhất.

Chu Nộ Trì giải thích rõ ràng chuyện bên trong:

- Pháp cổ văn minh năm đế cơ mỗi vị mới sinh ra thì chu pháp cổ văn minh sẽ thúc đẩy Cổ Kim Chi Năng tính ra thiên phú và tương lai của họ. Nghe nói Kiếm Linh Đế Cơ bị tính ra là có thiên phú kiếm đạo cực mạnh, lại không có nhiều thiên phú pháp đạo, cho nên chủ pháp cổ văn minh mới đem vị này dưa đến Kiếm Môn tu, dù sao Kiếm Môn ở dưới tay hắn. Tất nhiên chủ pháp cổ văn minh còn sắp đặt nhân vật rất mạnh để bảo vệ Kiếm Linh Đế Cơ.

- Kiếm Linh Đế Cơ ở trong Kiếm Môn chúng ta không thuộc về môn hạ chí tôn nào, không một chí tôn dám làm sư phụ của nàng. Những chí tôn này luân phiên dạy nàng, nghe nói còn có càng cao tầng dạy. Địa vị của nàng cao quý, tịa Kiếm Môn chỉ có Kiếm Chi Tử mới sánh bằng nàng.

Đến lúc này thì xem như giải thích rõ thân phận lai lịch của Kiếm Linh Đế Cơ.

Vân liễn đã ngừng, rèm châu hơi kéo ra, nhưng hiển nhiên Kiếm Linh Đế Cơ không định đi ra, xuyên qua tấm rèm có thể thấy một khuôn mặt tuyệt trần, mặt trắng trong suốt, mày liễu dài, đôi mắt cao quý lạnh nhạt không nhìn tất cả, trang nhã. Trên người Kiếm Linh Đế Cơ mặc vân la ý do thúy chức dệt thành, áo choàng trắng, đoan trang, cao quý, trang nhã.

Đây là một thiên nữ đã định trước cao quý vô cùng, ông trời thiên vị.

Một thiên nữ tuổi còn rất trẻ đã đến đại đạo cảnh thập tầng.

Kiếm Văn Hào thấy thiếu nữ, ánh mắt có chút tham lam nhưng không dám nhìn lâu, sợ nhìn một cái sẽ bị ra lệnh giết. Dù gã là đệ đệ của Kiếm Chi Tử nhưng một khi chọc giận Kiếm Linh Đế Cơ, vậy sẽ bị hộ vệ Kiếm Linh Đế Cơ giết chết ngay.

Đế cơ cao quý ngồi ngay ngắn trên vân liễn rốt cuộc hé môi, giọng nàng như tiên nữ trên chín tầng trời, dễ nghe mà có chút nguy nghiêm:

- Vị nào là Lục Nguyên?

Tất cả ánh mắt nhìn hướng Lục Nguyên.

Thiên nữ cao quý, Kiếm Linh Đế Cơ dùng ánh mắt trong suốt như nhìn thấu tất cả nhìn Lục Nguyên:

- Không tệ, có thể thắng được người mới của pháp cổ văn minh ta.

Nói xong nàng thu lại tầm mắt, Lục Nguyên chỉ vẻn vẹn khiến kiêu ngạo nàng hời hợt liếc một cái mà thôi. Bởi vì nàng là Kiếm Linh Đế Cơ, đàn ông tầm thường không thể khiến nàng bố thí chỉ một ánh mắt.

Cửa kiếm các nghiên cứu thất mở ra, bước ra một ông lão râu bạc áo xám, vóc dáng không cao.

Ông lão râu bạc đầu tiên là thi lễ hướng Kiếm Linh Đế Cơ lạnh lùng ở trên trời, sau đó mới nói với mọi người:

- Bây giờ bắt đầu thí nghiệm kiếm các nghiên cứu thất, nếu có thể thông qua có thể tiến vòa kiếm các nghiên cứu thất nghiên cứu kiếm chiêu, đạt được điểm.

- Thí nghiệm khá đơn giản.

Ông lão râu bạc nói:

- Trước tiên tự giới thiệu, ta tên Công Tôn Việt, chính là một trong bảy kiếm đường chủ kiếm các nghiên cứu thất.

- Bây giờ ta thuyết minh nội dung thí nghiệm.

Ông lão râu bạc nói:

- Lát nữa ta sẽ thi triển một chiêu, các ngươi dùng giây bút viết sơ hở một chiêu này, hợp cách sẽ được chiêu vào kiếm các nghiên cứu thất. Nếu không hợp cách thì đương nhiên không thể vào.

Muốn nghiên cứu kiếm chiêu, nếu không thể nhìn ra sơ hở trong kiếm chiêu thì tất nhiên không có tư cách nghiên cứu, rất đơn giản.

Đám Tần Sương Thành đã sớm đến đây biết trước điều này nên không có ý kiến gì.

Ông lão râu bạc nói:

- Bây giờ bắt đầu, nhìn rõ ràng, trợn mắt to ra.

Lập tức, ông lão râu bạc thi triển kiếm chiêu.

Loading...

Xem tiếp: Chương 711-712: Kim Linh Đế Cơ

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Phượng Vu Cửu Thiên

Thể loại: Xuyên Không

Số chương: 150


Ai Dám Nói Xấu Sư Huynh

Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ

Số chương: 92


Nữ Vương Và Trung Khuyển

Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh

Số chương: 67