Chu Thanh Huyền cũng sợ cung cấp pháp lực quá nhiều, làm cho căn cơ của Lục Nguyên không ổn.
Mà hiện nay, Lục Nguyên đang ở trong biên giới trùng quan.
Tổng cộng có hai trăm ba mươi con Dị Thú Cấp Linh Thú, nguyên khí cuồn cuộn lao vào trong thân thể, Vân Kiếm Long, Vân Phách Vương Long, Vân Đại Dực Long, Vân Kiếm Giáp Long, nhiều loại Dị Thú Cấp Linh Thú, mỗi một con cũng cung cấp pháp lực vô cùng khổng lồ, cung cấp cho Lục Nguyên pháp lực cuồn cuộn không ngừng.
Mà Lục Nguyên cũng không dám chậm trể, hấp thu nhiều pháp lực như vậy, liền mau chóng vận chuyển lên đỉnh đầu .
Nhiều nguyên khí dần dần ngưng tụ ở trên đỉnh đầu của mình như vậy, sau đó hóa thành một cái hư ảnh, đây chính là ngưng tụ Nguyên Anh, nghe nói Nguyên Anh là bản thể thu nhỏ, đáng tiếc bây giờ còn đang trùng quan, không có cách nào nhìn thấy bộ dáng Nguyên Anh của mình, tạm thời Lục Nguyên không có tâm tư này, một lòng trùng kích, nguyên khí không ngừng đưa vào đỉnh đầu của mình.
Tựa hồ ở đỉnh đầu của mình, có một vật gì đó đang ngưng tụ.
Ba !
Trong một sát na, Lục Nguyên cảm giác được đỉnh đầu của mình hình thành một cái gì đó, đây là tụ thành Nguyên Anh, mình rốt cục đạt tới Đại Đạo Cảnh Ngũ tầng, cảnh giới Nguyên Anh Hóa Sinh, pháp lực bay lên Nhất tầng Thiên không dễ dàng a, hiện tại Lục Nguyên cảm giác pháp lực, cường độ toàn thân của mình đều được tăng lên rất lớn, pháp lực cuồn cuộn ở trong người bắt đầu khởi động, da thịt toàn thân cũng đạt tới một cảnh giới mới, đồng thời, bởi vì Nguyên Anh thành, cảm ứng của mình với ngoại giới càng thêm cường đại.
Đúng rồi, mình còn chưa nhìn thấy bộ dáng Nguyên Anh của mình, hắn có mấy phần tò mò đối với bộ dáng Nguyên Anh của mình.
Thời điểm Lục Nguyên bế quan trùng kích Nguyên Anh, Tu Tiên Giới Tấn Quốc đều oanh động, Địa Kiếm Vô Đối Chu Thanh Huyền cùng Túy Kiếm Vô Trắc Lục Nguyên hạ Hoa Sơn.
Sau khi hai nhân vật phong vân của Hoa Sơn cùng nhau hạ Hoa Sơn, quả nhiên làm ra một chuyện long trời lỡ đất, hai người tới trước cửa Ma Mộc Nhai, tống tiền trên đầu Nhâm Độc, hơn nữa Độc Thiên Nhất Đế này chỉ có thể cam chịu, giao một trăm hai mươi con Dị Thú Cấp Linh Thú, một ngàn hai trăm khối Linh Thạch trung phẩm.
Độc Thiên Nhất Đế, chính là đầu sỏ số một của Ma Đạo Tấn Quốc, ma diễm trùng thiên, cơ hồ sắp lật đổ Tiên môn Tấn Quốc, nhân vật như thế, không ngờ lại bị người tới cửa đánh cướp, cái kia thật là không thể tin nổi.
Sau đó lại tới tống tiền trên đầu Mật Tông Đại Nguyên Quốc Thiên Viên Tông Sư, được một trăm Linh Thú, một ngàn khối Linh Thạch trung phẩm, nghe nói Thiên Viên Tông Sư ngay cả trả giá cũng không dám. Sau mấy ngày, tất cả mọi người chờ nhìn Đại Nguyên Quốc Đại Tuyết Sơn Lạn Đà Tự cùng Vạn Xà Sơn Trang gặp xui xẻo, nghe nói tập thể cao tầng của Đại Tuyết Sơn Lạn Đà Tự cùng Vạn Xà Sơn Trang đều đi Nam Hải nghỉ ngơi, quang cảnh Nam Hải kia rất đẹp, làm người ta lưu luyến quên cả lối về, vậy Chu Thanh Huyền cùng Lục Nguyên tới cửa thì làm sao bây giờ.
Cao tầng chúng ta đi nghỉ ngơi rồi, vô danh tiểu tốt không có quyền quyết định.
Kết quả là, danh tiếng Nam Hải trở nên nóng vô cùng.
Hai nhân vật phong vân của Hoa Sơn cùng nhau hạ sơn, vừa ra tay là đại thủ bút, mọi người hai nước Tấn Quốc, Nguyên Quốc đang nghị luận rôm rả, trừ hai nhân vật này của Hoa Sơn, người nào có thể tới tống tiền Nhâm Độc cùng Thiên Viên Tông Sư, hơn nữa làm hai người này không dám hó hé một tiếng.
Hoa Sơn trở nên nổi tiếng vô cùng!
…
Biên cảnh Nguyên Quốc, trong dãy núi non vô danh.
Cái này là Nguyên Anh của mình!
Lục Nguyên khẽ phất tay, dùng pháp thuật đơn giản nhất nhìn bộ dáng Nguyên Anh trên đỉnh đầu của mình, vừa mới nhìn đã sợ hết hồn.
Bộ dáng kia, cũng quá lợi hại đi.
Sau khi sử dụng phát thuật, Lục Nguyên thấy được Nguyên Anh trên đỉnh đầu của mình, cơ bản giống mình như đúc, chẳng qua là rút nhỏ hơn rất nhiều, hoàn toàn là thu nhỏ của mình, chẳng qua là, tại sao trong tay Nguyên Anh của mình còn cầm một hồ lô rượu, lợi hại a, nghe nói Nguyên Anh của người khác không có gì cả, mà Nguyên Anh của mình lại cầm một hồ lô rượu.
Thật lạ, Nguyên Anh của mình thật đúng là không giống với người khác, lúc này Lục Nguyên mới phát hiện, sau lưng Nguyên Anh của mình lại đeo một thanh kiếm.
Trời ạ, Nguyên Anh của người bình thường cũng chỉ là một Nguyên Anh mà thôi, mà Nguyên Anh của mình lại có một hồ lô rượu, một thanh kiếm.
Đây là xảy ra chuyện gì?
Lục Nguyên nhìn chăm chú vào Nguyên Anh của mình, chỉ cảm thấy ly kỳ vô cùng, Nguyên Anh của mình thật đúng là thú vị.
Mà thông qua Nguyên Anh này, Lục Nguyên rõ ràng cảm giác được, Vân Khí ở phạm vi mười dặm, mình hoàn toàn có thể cảm ứng được, đây chính là tác dụng của Nguyên Anh, cảm ứng đối với thiên địa tăng nhiều, phát triển đến Đại Đạo Cảnh, chính là từ trong ra ngoài, do mình nắm trong tay tuyệt đối, đến với tuyệt đối nắm ngoại giới trong tay, cho tới cuối cùng nắm đại thế giới trong tay, trở thành tồn tại Vĩnh Hằng.
Mà hiện tại mình đã đạt tới một bước này rồi, Đại Đạo Cảnh Ngũ tầng Nguyên Anh Hóa Sinh!
Hắn thở dài một hơi, bước kế tiếp là Nguyên Anh Chúa Tể, kia là mình có bao nhiêu Thiên Địa Pháp Tắc, cũng phải quay về Nguyên Anh Chúa Tể này mới coi là thành công, càng có nhiều Thiên Địa Pháp Tắc, thì càng có nhiều Thiên Địa Nguyên Khí, nhưng thời gian cần cũng càng nhiều, trừ Vân Chi bản mệnh pháp tắc ra còn có ba mươi lăm loại Thiên Địa Pháp Tắc, cần thời gian rất dài để tu luyện.
Trùng kích Đại Đạo Cảnh Lục tầng không dễ dàng a.
Không cần nghĩ nhiều a, tạm thời cứ như vậy trước đã, dù sao vừa mới đạt tới Đại Đạo Cảnh Ngũ tầng, muốn gấp cũng không được.
Tu hành chi đạo, vốn là không được gấp.
Mà hiện tại, cách khảo hạch cuối cùng nhất còn có ba tháng.
Hiện tại Lục Nguyên đạt tới Đại Đạo Cảnh Ngũ tầng, tới Trung Ương Thiên Triều ứng chiến cũng không khó rồi, người không khỏi thư giản xuống, qua vài ngày nữa cứ sống thoải mái, lúc này ánh mặt trời vừa lên, ở lúc thời gian chỉ là hình thức này, thảnh thơi uống vài chén rượu chẳng phải là tốt sao, dĩ nhiên, lúc rỗi rãnh Lục Nguyên cũng sẽ đi dạy ngũ pháp.
Cuộc sống thật là thoải mái a.
Một ngày kia, Lục Nguyên mới nằm ở trên bãi cỏ của Hoa Sơn uống rượu, một bóng người bận bạch y đã lẳng lặng đứng một bên, Chu Thanh Huyền chắp tay nói:
- Được rồi, thời gian nghỉ ngơi sau đặc huấn thứ nhất, để cho pháp lực của ngươi đạt tới Đại Đạo Cảnh Ngũ tầng đã qua, hiện tại bắt đầu lần đặc huấn thứ hai.
- Lần đặc huấn thứ hai?
Lục Nguyên ngẩn ra.
Lần đặc huấn thứ nhất là uống rượu, ngủ, nhìn bầu trời, nhìn mây.
Như vậy, lần đặc huấn thứ hai sẽ là gì chứ? Hiện tại Lục Nguyên phát hiện đặc huấn của Chu sư thúc cũng tương đối có ý tứ, nhớ tới năm đó lúc huấn luyện Vạn Năm Luân Hồi, là gọi mình đi học vẽ tranh, lúc ấy hành hạ mình quả thật thống khổ, bất cứ lúc nào cũng cầm bút, hiện tại cầm bút tới cũng có thể vẽ lên thông suốt, mặc dù không tính Đại sư cấp, nhưng mà cũng xem như không tệ.
Chu Thanh Huyền ngồi xuống, trong tay xuất hiện một thanh tiểu đao, còn có một khúc gỗ, tiểu đao nhẹ nhàng khởi động, lúc này ánh mắt của hắn rất chuyên chú, rất thật tình, dần dần ở trong tay của hắn đã bắt đầu xuất hiện một tượng nữ nhân bằng gỗ, ánh mắt của Chu Thanh Huyền vô cùng chuyên chú.
Thời gian, trôi qua từng chút từng chút .
Gió núi thổi qua, Chu Thanh Huyền không có nháy mắt.
Thanh âm bên ngoài, Chu Thanh Huyền cũng không có nghe thấy, thời gian cứ như vậy trải qua một canh giờ, một pho tượng nữ nhân vô cùng rõ ràng xuất hiện, Chu Thanh Huyền chăm chú nhìn pho tượng nữ nhân trong tay, nhất thời không nói gì, một lúc lâu sau, hắn mới lên tiếng:
- Được rồi, ngươi cũng tạc một bức tượng, chạm khắc một người nào đó mà ngươi thích.
Đặc huấn lần thứ hai là như vậy? Lục Nguyên không khỏi ngạc nhiên, bất quá nếu Chu sư thúc phân phó, mình cũng chỉ có thể tòng mệnh, tay cầm lấy tiểu đao, ở trên Hoa Sơn cây cối nhiều vô số, tùy ý lấy một đoạn, cũng bắt đầu chạm khắc tượng, chẳng qua là tìm người nào hạ thủ đây?
Các nữ nhân mình quen thuộc cũng chỉ có Tam Sư Tỷ Lăng Ngọc Châu, sư muội Liễu Diệp Nhi, đúng rồi, Chung đại tiểu thư của Vô Kiếm Tiên Môn Tần Quốc, cùng với Tiểu Thanh của Việt Nữ Việt Quốc, đây là bốn người mà hắn có chút ấn tượng, chẳng qua là, muốn khắc các nàng như cảm giác trong lòng mình, cái này thì hơi khó rồi, tại vì tình cảm quá mức phai nhạt.
Nhạt đến mức mình không biết nên chạm khắc như thế nào, mình có thể khắc ra bức tượng giống các nàng, nhưng muốn hạ đao mà nói, cảm giác lại không tốt, chỉ sợ sẽ khắc ra một bức tượng mơ mơ hồ hồ.
Không có cách nào, lấy Tiểu Thanh của Việt Quốc Việt Nữ chạm khắc đi, khí chất của nàng làm cho mình khắc sâu nhất, chẳng qua là khi khắc lại cảm giác có cái gì đó không đúng, tựa hồ mình khắc ra là một vật rất mơ hồ, sau khi chạm khắc xong, Lục Nguyên nhìn bức tượng điêu khắc mơ hồ không rõ trong tay, không khỏi cười khổ lắc đầu.
- Xem ra ngươi thật đúng là một Ngũ Tiên vô tình giống như Yến sư huynh.
Chu Thanh Huyền thản nhiên nói:
- Có đôi khi nên thử đi tìm chút cảm giác tình yêu, thật ra thì sinh mệnh rất đáng quý, một người theo đuổi Trường Sinh không biết năm tháng, kia thật sự rất đáng buồn, thời điểm đang theo đuổi Trường Sinh, hưởng thụ niềm vui của tánh mạng cũng là chuyện tình rất có ý tứ. Được rồi, cũng không làm khó dễ ngươi, chạm khắc hồ lô rượu của ngươi đi.
- Cái này thì không khó.
Lục Nguyên cười ha ha một tiếng, vuốt hồ lô rượu của mình để lấy cảm giác.
- Rất tốt, ngươi cứ từ từ chạm khắc hồ lô rượu đi, chờ thời điểm ngươi cảm thấy chạm khắc được hoàn mỹ tuyệt đối, lão phu lại tới tìm ngươi, đến lúc đó sẽ nói cho ngươi biết mục đích của lần đặc huấn thứ hai.
Tiếng nói vừa dứt, người đã biến mất, chỉ còn lại thanh âm vang vọng trong hư không.
Muốn chạm khắc hồ lô rượu mà bản thân cảm thấy hoàn mỹ sao? Nếu chạm khắc nữ nhân thì mình không có năng khiếu, nhưng mà muốn chạm khắc hồ lô rượu thì rất dễ dàng, Lục Nguyên liền lập tức bắt đầu khắc hồ lô rượu, tiểu đao ở trong tay nhẹ nhàng vung vẫy, họa ảnh của hồ lô rượu trong đầu óc hiện ra rõ ràng, tay cũng đang không ngừng huy động. . .
Không lâu lắm, một cái hồ lô rượu bằng gỗ tương đối hoàn mỹ đã hình thành, không tệ, Lục Nguyên đối với lần này tương đối hài lòng.
Bất quá, lúc ấy Chu sư thúc nói phải hoàn mỹ!
Hoàn mỹ!
Hồ lô rượu mình chạm khắc này hoàn mỹ sao? Lục Nguyên chăm chú nhìn hồ lô rượu của mình, thời điểm vừa mới bắt đầu chạm khắc nhìn rất thuận mắt, nhưng mà hiện tại sao lại nhìn không vừa mắt nhỉ, hình như có chỗ lớn hơn một chút thì phải, tiểu đao khẽ động, mau chóng nạo đi chỗ lớn hơn kia, sau đó lại nhìn lại, cái này đã hoàn mỹ rồi sao, nhưng mà lần này lại phát hiện một chỗ khác hơi lớn một chút, như vậy lại gọt, chỉ là sau khi gọt xong, tựa hồ lại có một chỗ khác không hoàn mỹ.
Lục Nguyên cứ hết chỉnh rồi sửa liên tục như vậy.
Ngày đêm trôi qua, như thoi đưa không trở lại.
Mưa gió nổi lên, Lôi Điện bắn phá, cuồng phong quần vũ.
Lục Nguyên căn bản không có để ý, vẫn không có di động vị trí một bước, cứ không ngừng gọt hồ lô rượu, từng bước từng bước, hồ lô rượu bằng gổ xuất hiện ở trong tay của mình, nhưng mà mình luôn cảm giác không hài lòng, hình như có một chút gì đó không vừa ý, căn bản cách hoàn mỹ có khoảng cách quá lớn.
Một cái hồ lô rượu bằng gỗ bị ném qua một bên, Lục Nguyên tiếp tục khắc cái thứ hai, mộc hồ lô rượu thứ hai cũng bị ném qua một bên, sau đó là thứ ba, thứ tư…
Dần dần, ở bên người Lục Nguyên, hồ lô rượu bằng gỗ càng ngày càng nhiều.
Tốc độ động đao của Lục Nguyên càng ngày càng chậm, càng ngày càng chậm.
Tốc độ ném mộc hồ lô rượu càng ngày càng chậm, càng ngày càng chậm.
Mơ hồ, Lục Nguyên phát hiện mình cảm thấy một cổ lực lượng kỳ lạ, tựa hồ chính là trên một cái mộc hồ lô rượu truyền đến, trong thiên địa đại đạo cũng có loại lực lượng này, chỉ là mình không cách nào thăng bằng được, cho nên không cách nào làm được hoàn mỹ, cho nên không ngừng muốn vứt mộc hồ lô rượu, bất quá hiện tại mình càng ngày càng cảm giác được thăng bằng rồi.
Kia, tựa hồ là một loại lực lượng kỳ diệu trong thiên địa, nó tồn tại trong vạn vật, không đâu là không có sự hiện hữu của nó.
Giống như Luân Hồi, không ai không trải qua.
- Ngươi ở nơi này chạm khắc mộc hồ lô rượu nửa tháng rồi.
Thanh âm Chu Thanh Huyền vang lên:
- Rất tốt, như vậy hiện tại có thể bắt đầu đặc huấn thứ hai lần chân chính rồi, lão phu truyện thụ cho ngươi...
Nửa tháng rồi sao? Bất tri bất giác, mình đã ở chỗ này lâu như vậy.
Hoa Sơn, Luân Hồi Phong.
Vách đá lúc trước.
Hồ lô rượu bằng gỗ trên đất, cùng với người trẻ tuổi áo xanh ngồi ở trung tâm.
Lão giả tóc trắng từ xa đi tới:
- Ngươi ở đây chạm khắc mộc hồ lô rượu đã nửa tháng rồi, như vậy hiện tại có thể bắt đầu huấn luyện thứ hai lần chân chính, lão phu truyện thụ cho ngươi Thập Đại Thiết Tắc Âm Dương.
Thập Đại Thiết Tắc Âm Dương.
Học xong Thập Đại Thiết Tắc Luân Hồi, mặc dù chỉ là sơ ngộ Luân Hồi, nhưng Lục Nguyên cũng biết Luân Hồi có bao nhiêu tác dụng, chỉ là Luân Hồi sơ kỳ Luân Hồi Lực đã có tác dụng rất trọng yếu, phía sau còn có Ngũ Hành Luân Hồi, Thời Không Luân Hồi, Sinh Tử Luân Hồi, cũng cần mình từ từ tích lũy kinh nghiệm, từ từ tăng thực lực lên.
- Vốn là không nên dạy ngươi Âm Dương sớm như vậy, Luân Hồi chi đạo, bát đại tinh thâm, ngươi chẳng qua là vào một cánh cửa mà thôi, Ngũ Hành Luân Hồi, Xuân Thu Luân Hồi, Thời Không Luân Hồi, Sinh Tử Luân Hồi, rất nhiều Luân Hồi ngươi cũng không có tinh thông, nhưng mà bởi vì đuổi thời gian, ngươi sắp đi Trung Ương Thiên Triều rồi, cho nên phải truyền thụ trước.
- Dạ.
Thái độ Lục Nguyên rất chăm chú, bắt đầu cẩn thận lắng nghe.
- Trong thiên địa có mười loại lực lượng cơ bản nhất, chính là Thập Đại Thiết Tắc.
Chu Thanh Huyền ngồi xuống, bắt đầu nói:
- Trong này có Luân Hồi Lực, Âm Dương Lực, mà Âm Dương Lực trong đó, âm dương là lực hòa hợp, cần phải có thăng bằng, nhưng thật ra cũng có thể phá thăng bằng, nhưng trước hết phải nắm giữ thăng bằng, mới có thể phá hư thăng bằng. Sở dĩ Nhâm Độc dễ dàng thua trong tay lão phu, là bởi vì âm dương hòa hợp của hắn bị lão phu khám phá, thoáng cái liền bắt được sơ hở của hắn.