Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Sơn Tiên Môn Chương 605-606: Yêu Ma Tấn Công

Chương trước: Chương 603-604: Giết Sạch



Bây giờ Tả Hoành trọng thương mất năng lực chiến đấu. Tinh Tú Lão Tiên bị tru, Xích Dực Yêu Vương bị giết, Nguyên Lăng Thượng Nhân bị giết. Quang Minh Yêu Hoàng Phương Tà, cầu đạo giết vợ Kinh Hoàn Chân, vô Tâm Vô Can Thiên Sửu Lão Nhân, Nam Hải Nhất Kiếm Kiều Phi Độ, bốn người bị Lục Nguyên kiếm quyển vây khón. Huyết Kiếm lão tổ và Tử Lân Yêu Vương, trốn ra xa xôi.

Lúc mới bắt đầu, tình hình Hoa Sơn cực kỳ nguy hiểm. Hoa Sơn nói muốn lấy một địch nhiều, đối trận các ma đầu, lúc đó ai đều cho rằng là không khả năng.

Một Lục Nguyên bình thường sao có thể chắn được nhiều đầu lĩnh ma đạo như vậy?

Coi như Lục Nguyên trọng thương Tả Hoành, giết Xích Dực Yêu Vương thậm chí là giết Nguyên Lăng Thượng Nhân thì tất cả đều cho rằng hắn chỉ mạnh miệng thôi. Bởi vì đó căn bản là chuyện không thể thực hiện. Bây giờ, tình hình bây giờ là Lục Nguyên nói được làm được, đích thực đã làm đến khiến người trước khi chiến đấu không cách nào tưởng tượng, bây giờ cũng không thể tưởng tượng nổi.

Kỳ thực Lục Nguyên cuốn nhiều người như vậy vào đoàn chiến là vì phát hiện cửa động Hoa Sơn hộ sơn đại trận ngày càng lớn, nên phải cuốn nhiều đầu lĩnh ma đạo vào trong vòng chiến.

Lục Nguyên lấy một địch bốn, lại còn đánh hào khí như vậy, không thấy yếu thế chút nào.

Đây là kỳ tích!

Kỳ tích thật sự!

Danh túy kiếm, luôn truy thiên kiếm!

Ở phía xa, Võ Đang tiên môn đang xem cuộc chiến kinh ngạc đến không thể nói nên lời.

- Hoa Sơn sắp thắng?

Lúc bắt đầu dù thế nào đều không có xu thế Hoa Sơn sẽ thắng, nhưng bây giờ xu thế Hoa Sơn thắng ngày càng rõ rệt. Tuy nhiên, nhìn hướng cục diện bên Hoa Sơn vùng lên thì người Võ Đang tiên môn xem cuộc chiến vẫn vô cùng kinh ngạc không hteer tin nổi. Sao có thể? Thế Thiên Minh có tuyệt đối ưu thế, làm sao thắng được?

Người Côn Luân tiên môn, Thanh Thành tiên môn đều kinh ngạc đến hồn lìa khỏi xác, họ cùng cảm thấy hoảng hốt. Người Côn Luân tiên môn cảm thấy phải lập tức báo cho cấp trên. Cấp trên Côn Luân có một số còn muốn tranh hùng với Hoa Sơn, bây giờ xem ra không có hy vọng. Hoa Sơn tam tông kiếp đại chiến thương nguyên khí đều có thể đấu với Thế Thiên Minh, Côn Luân thì bị Thế Thiên Minh đánh đến không ngẩng đầu được, cách biệt một trời một vực.

Người Nam Hải tiên môn lòng đặt quyết tâm, gã phải tham gia Hoa Sơn, từ bỏ vị trí trung tầng Nam Hải tiên môn, tham gia Hoa Sơn, đây là loại sùng bái! Quá tôn sùng. Chri có làm việc dưới tay nhân vật như vậy mới có động lực. Gã biết mình không lý trí nhưng hết cách, gã không thể nghĩ đến vấn đề lý trí, thật là quá nhiệt huyết.

Lúc này, bên Hoa Sơn, đầu lĩnh ma đạo Trương Hư Huyền chưa tham gia chiến đấu tay bộp một tiếng.

Gã nhàn nhạt nói:

- Có thể rồi, đại công cáo thanh.

Tiếng kêu khe khẽ vang bên tai tất cả mọi người.

Tiếng của đầu lĩnh ma đạo Trương Hư Huyền khẽ vang bên tai mọi người, Hoa Sơn hộ sơn đại trận nhanh chóng biến đổi. Chớp mắt, cái động Lục Nguyên canh giữ đột nhiên biến vừa to vừa rộng, có thể cùng chui qua mấy ngàn người. Đến đây thì Hoa Sơn hộ sơn đại trận rốt cuộc bị Trương Hư Huyền công phá.

Những người khác cứ đi đánh nhau, Trương Hư Huyền thì công phá Hoa Sơn hộ sơn đại trận.

Hiện giờ, hộ sơn đại trận rốt cuộc phá.

Bây giờ là người Thế Thiên Minh đối đầu người Hoa Sơn, chính giữa không còn bị cản trở.

Vốn ban đầu là mấy người thậm chí mười mấy người đấu nhau, nay xem ra không cách nào tránh khỏi đại chiến mấy vạn người.

- Chúng ta là yêu ma thiên hạ vô địch!

- Chúng ta là lưu lạc yêu, là sát ma!

- Một khi quy vị, một khi trở về Tấn quốc chúng ta sẽ đại sát tứ phương!

- Một khi trở về sẽ san bằng Tấn quốc ngũ đại tiên môn.

- Hoa Sơn, Võ Đang, Côn Luân, Thanh Thành, Nam Hải đều sẽ san bằng hết!

- Bây giờ là lúc san bằng cả Tấn quốc!

Đám yêu ma rống lên, tiếng rống liên tiếp. Không sai, Lục Nguyên ngươi cường nhưng bây giờ là mấy vạn người đấu mấy vạn, là Thế Thiên Minh tổng tấn công Hoa Sơn. Lục Nguyên ngươi đã rơi vào vây công của Phương Tà, Kinh Hoàn Chân, Kiều Phi Độ, Thiên Sửu Lão Nhân, bốn đầu lĩnh ma đạo.

Bây giờ là lúc chúng ta thi triển bản lĩnh rồi.

Chúng ta nắm đó chính là kiêu binh hãn tướng rời khỏi Tấn quốc, là đám binh tướng tại Đại Việt quốc, Đại Diệp quốc có thể xưng là mạnh mẽ, giờ quay về Tấn quốc đánh bại Võ Đang, càn quét Thanh Thành, trọng thương Côn Luân, lực áp Nam Hải, Hoa Sơn bình thường tính cái gì?

Giết! Giết! Giết!

Cuộc chiến mấu chốt san bằng Tấn quốc đến rồi!

Đám yêu ma Thế Thiên Minh có mặt đều hiểu đây là cuộc chiến mấu chốt san bằng Tấn quốc, chỉ cần đánh xuống trận này, chiếm lĩnh Hoa Sơn rồi càn quét ba tiên môn Võ Đang, Thanh Thành, Côn Luân bị thương nặng thì không phải việc khó. Còn Nam Hải giờ bị đè ép đến không dám ra Nam Hải.

Chiến! Chiến! Chiến!

Quét sạch Hoa Sơn!

Đám yêu ma sĩ khí dâng cao, gào thét lời thề năm đó. Ma niệm cuồn cuộn ở không trung ngưng kết, dường như hóa thành con ma long, khói đen hư không tụ tụ cuốn cuốn, long long hợp hợp xâm nhập hướng Hoa Sơn. Ma niệm xâm nhập đến, coi như là Hoa Sơn non xanh nước biến cũng thành non đen nước mực.

Trong tiếng rống to của mấy vạn yêu ma ngưng tụ ra ma niệm kiên định tản ra bốn phía.

Ma niệm như vậy có thể khiến cao tăng rơi vào phàm trần.

Các đệ tử Hoa Sơn pháp lực thấp đều chịu không nổi, phải lập tức ngồi xếp bằng mới chống đỡ nổi ma niệm. Thậm chí có một ít không chống nổi ma niệm nổ thành thịt nát, coi như là trưởng lão pháp lực cao chút có thể chắn được ma niệm, nhưng bị ma niệm ảnh hưởng muốn phát huy sức mạnh mười phần là không thể nào.

Đám yêu ma thừa dịp phát động công kích.

Các yêu ma cấp thấp như Tu La, Sa Ma, Thổ Ma, Huyết Mẫu Cơ, Đa Túc Tri Chu Nhân, Viêm Dạ Xoa, Băng Dạ Xoa, vân vân. Các yêu ma cấp cao như Xà Yêu, Nhện Yêu, Bức Yêu. Thậm chí là vương tộc trong yêu ma dưới đất đều ngang nhiên đụng độ Hoa Sơn thượng nhân, trưởng lão, đệ tử, phát động công kích dồn dập nhất.

Những yêu ma này đều phát hiện thắng trận này là có thể ảnh hưởng địa vị cực cao, hưởng thụ rất nhiều quyền thế, càng nhiều tài nguyên, cho nên hiện nay ý chí chiến đấu cao tận trời.

thượng nhân hai phe đều sàn sàn như nhau. Bên Hoa Sơn sức chiến đấu mạnh nhất trước khi Lục Nguyên đến đã bị thương, chỉ có Nguyên Dương Thượng Nhân, Tử Hà Thượng Nhân là còn đấu được. Bên yêu ma sức chiến đấu mạnh nhất chỉ có Huyết Kiếm lão tổ, Tử Lân Yêu Vương, mấy kẻ khác đều chết hay bị thương dưới tay Lục Nguyên, hoặc bị hắn cuốn lấy.

Nhưng vấn đề là bầy yêu ma Thế Thiên Minh đều là kiêu binh hãn tướng, bản thân thực lực trên Hoa Sơn, hơn nữa vì ma niệm ngưng tụ ảnh hưởng tâm linh đám người chính đạo, khiến sức chiến đấu bên Hoa Sơn bị tổn hại nghiêm trọng.

Có không ngừng trưởng lão, đệ tử Hoa Sơn ngã dưới kiếm của kiêu binh hãn tướng Thế Thiên Minh, máu nhuộm đỏ cỏ cây Hoa Sơn.

Tình hình đối với Hoa Sơn khá là bất lợi, hơn nữa bây giờ là hỗn chiến, nếu một bên yếu thế rõ ràng thì kết quả cuối cùng có khả năng là Hoa Sơn toàn diệt.

Lục Nguyên cố gắng chiến đấu như vậy, cố gắng bảo vệ như vậy, không lẽ cuối cùng Hoa Sơn vẫn bị hủy diệt trong tay Thế Thiên Minh sao? Không cam lòng, tuyệt đối không cam lòng!

Hoa Sơn không thể diệt!

Diệp Phương đang cố gắng liều mạng. Bây giờ thực lực của Diệp Phương là luyện khí kỳ cửu tầng, không cao cường lắm. Gã một kiếm đâm chết một Tu La nhưng phía bên thân phải đã đẫm máu. Tuy nhiên, Diệp Phương không để ý, vẫn nhào về phía đối thủ tiếp theo.

- Hoa Sơn, sẽ không diệt, ta phải bảo vệ Hoa Sơn!

Khi Diệp Phương vung kiếm đã quên tất cả, chỉ nhớ trước khi mình bị sư phụ nhặt được, cùng đệ đệ Diệp Viên suýt chút đông chết trong tuyết, nếu không phải sư phụ cứu mình, nếu không phải Hoa Sơn giáo dục mình thì mình đã sớm không còn sống trên đời.

Cho nên mình phải bảo vệ Hoa Sơn.

Cho dù bây giờ thể lực, pháp lực dùng cạn kiệt nhưng vẫn vung kiếm ra.

Kiếm pháp của Diệp Phương bây giờ đã vô cùng hỗn loạn, nhưng dưới tình huống nay trong hỗn loạn có khí độ trang nghiêm, khá hợp Quân Tử kiếm đạo. Tuy nhiên, Diệp Phương không phát hiện điều này, gã chỉ biết rằng phải bảo vệ Hoa Sơn, trừ điều đó ra không còn suy nghĩ nào khác.

……..

Cách Diệp Phương không xa, nguyên kiếm tông hiện nay là đệ nhất đệ tử chân truyền Thạch Triêu Dương đang cố gắng vận khí Triêu Dương kiếm pháp, nhát kiếm như điện đâm vào người Sa Ma, pháp lực rót vào trong, đánh chết một Sa Ma luyện thể kỳ thất tầng. Sa Ma đó đến chết vẫn không dám tin mình sẽ chết bởi Hoa Sơn đệ tử pháp lực thấp hơn mình nhiều. Nó ngạc nhiên ngã xuống đất, đứt hơi chết.

Thạch Triêu Dương bản thân chỉ là luyện thể kỳ ngũ tầng mà thôi, nhưng lần này là phát huy vượt bình thường, vượt hai tầng chiến thắng. Kiếm pháp của Thạch Triêu Dương chắc chắn không thể sánh bằng Lục Nguyên, bình thường muốn vượt một tiểu cảnh giới còn vô vàn khó khăn, vượt hai tầng cảnh giới thắng định là không thể tưởng tượng, nhưng lần này kỳ tích đến.

Thạch Triêu Dương ra đời không thảm như Diệp Phương. Bản thân Thạch Triêu Dương xuất thân từ Hoa Sơn, lúc nhỏ không có gì bi thảm, trong đầu gã đều là tình hình năm mươi năm tại Hoa Sơn. Có sư phụ hiền từ, có sư bá tốt bụng, có sư đệ bướng bỉnh, có sư muội đáng yêu, có rất nhiều ký ức của mình.

Còn nhớ sư đệ so kiếm với mình, mình dùng Hi Di kiếm pháp, sư đệ cũng dùng Hi Di kiếm pháp, kết quả sư đệ bị mình dùng kiếm mà bất ngờ một kiếm đá trúng mông, té xuống nước cắn trúng một con rùa.

Còn nhớ mình bay đi, hái cho sư muội một đóa hoa hồng xinh đẹo, hoa hồng chiếu dung nhan càng hồng.

Còn nhớ…

Bởi vì qua quá nhiều ký ức tốt đẹp, cho nên không đành lòng bỏ đi.

Hoa Sơn, ta phải bảo vệ.

Coi như chết trận cũng phải bảo vệ nơi này.

Chết thì tính sao?

………

Tống Sĩ Quân trước ngực bị một thanh cốt đao đâm xuyên. Tu La cười to, Tống Sĩ Quân là trưởng lão trường sinh nhất tầng, giết chết một trưởng lão trường sinh kỳ coi như lập công to. Hơn nữa yêu ma và Hoa Sơn vốn chính là kẻ thù truyền kiếp, Tống Sĩ Quân bị một kiếm đâm xuyên, sự sống đã tắt, chết chắc rồi.

Tu La cười to, gã muốn rút ra cốt đao mỏng như cánh ve của mình, muốn đi đánh chết mục tiêu tiếp theo. Tu La này là trường sinh kỳ nhị tầng, ở trận có quá nhiều người có thể đánh chết, lần này phải giết sướng tay.

Tu La định rút ra thanh cốt đao nhưng phát hiện nó không nhúc nhích.

Có chuyện gì?

Tu La thế mới phát hiện, tay Tống Sĩ Quân nắm chặt cốt đao. Chuyện gì thế? Chẳng phải sự sống gã đã mất, chết chắc rồi, sao có sức nắm chặt cốt đao như vậy? Lực lượng từ đâu ra? Hơn nữa thanh cốt đao cực sắc bén, dễ đâm rách thịt đập gãy xương, đôi tay gã đầy máu tươi, đau nhức như thế làm sao nắm chặt được?

Trên mặt Tống Sĩ Quân xẹt qua nụ cười hoài niệm, sau đó hung dữ nói:

- Chết cùng ta đi!

Phi kiếm sắc bén xuyên qua ngực Tống Sĩ Quân đâm vào ngực Tu La.

Tu La ngây ra!

Nó chưa từng thấy người độc như vậy, trước khi chết, sự sống đã tận mà vẫn nắm cốt đao sắc bén vô cùng mỏng như cánh ve, chịu đựng đau đớn, hơn nữa dùng phi kiếm đâm xuyên ngực Tống Sĩ Quân vào ngực nó, tổn thương nó.

Cái này…quá độc!

Tống Sĩ Quân mạnh di chuyển chuôi kiếm, bị đâm mà di chuyển chuôi kiếm cần có lực lượng lớn đến đâu, chịu đựng đau nhức cỡ nào? Trái tim Tu La bị cắt nát, nó cảm thấy sự sống cảu mình đang trôi đi. Tại sao? Tại sao? Chẳng phải luôn nói yêu ma ác hơn tu tiên giả sao?

Tại sao tu tiên giả độc như vậy!?

Bây giờ Tống Sĩ Quân là trường sinh kỳ nhất tầng, vừa vào trường sinh kỳ. Đúng thế, lúc mới vào trường sinh kỳ, địa vị, thân phận tại tu tiên giới là hoàn toàn khác, có thể hưởng thụ tài nguyên càng nhiều, càng tốt. Lúc này ai không muốn sống? ai không muốn sống mới là đồ ngu. Đúng thế, mình muốn sống, sống mãi mãi, thậm chí truy cầu vạn thọ.

Nhưng mình phải bảo vệ Hoa Sơn.

Vì bảo vệ Hoa Sơn, không tiếc chết đi.

Tống Sĩ Quân xuất thân gia tộc tán tu lụi bại, khi ấy gia tộc tán tu suy tàn bị ma đạo tiêu diệt, người Hoa Sơn cứu gã, rồi mang gã giao cho Hoa Sơn. Là các sư trưởng Hoa Sơn từng chút một dạy mình, khiến mình tìm ma đạo trả thù giết nhà.

Bây giờ Hoa Sơn gặp nạn, sao mình không ra tay được?

Dù có chết cũng phải kéo Tu La chôn cùng, dùng sức mạnh cuối cùng bảo vệ Hoa Sơn.

Kiếm xuyên qua Tống Sĩ Quân và Tu La, Tống Sĩ Quân nặng nề đập xuống đất.

Hoa Sơn, ta không thẹn với ngươi.

*Rầm!* một tiếng, Tống Sĩ Quân ngã xuống đất, đã đứt hơi.

Để lại một nụ cười vô cùng quyến luyến.

Nếu có kiếp sau, hãy để ta lại làm người Hoa Sơn, dù là trưởng lão hay đệ tử.

Thiên Bức tộc Bạch Bức trưởng lão nói:

- Đồ mập, ngươi quá chậm!

Từ Bức trưởng lão cũ chết đi thì do Bạch Bức trưởng lão thay thế vị trí Bức trưởng lão cũ. Trưởng lão toàn thân trắng tinh, là dị chủng trong Thiên Bức tộc, tốc độ nhanh vô cùng. Kỳ thực pháp lực của Bạch Bức trưởng lão yếu hơn Bức trưởng lão cũ, nhưng hơn Diệp Dương Dung chút.

Bạch Bức trưởng lão ở trên không trung bay trực tiếp tìm Diệp Dương Dung.

Tên mập này pháp lực kém hơn mình, tốc độ cũng không nhanh bằng, xem bộ dạng thì kinh nghiệm đánh nhau cũng không được tốt lắm.

Không tìm tên mập như vậy khi dễ thì tìm ai chứ?

Bạch Bức trưởng lão lao hướng Diệp Dương Dung, gã lấy Viên Dung linh kiếm chặn, nhưng Bạch Bức trưởng lão thật tình quá nhanh, nhanh đến không thể tưởng tượng. Bả vai Diệp Dương Dung liền xuất hiện vệt máu, đây đã là lần thứ tư gã bị đâm trúng, tuy mỗi lần vết thương không lớn nhưng cứ tiếp tục thế thì sớm muộn gì sẽ chết trong tay Bạch Bức trưởng lão.

Bạch Bức trưởng lão cười khằng khặc, lão không vội vã giết chết Diệp Dương Dung, phải từ từ ngược sát đồ rùa này. Biên Bức tộc trời sinh phản cảm mập mạp.

Bạch Bức trưởng lão lại lần nữa tấn công, nhưng giờ phút này lão mới phát hiện Diệp Dương Dung không hề phòng ngự.

Lấy công đối công, không thèm phòng ngự, liều mạng với ngươi.

Nếu nhát kiếm này đâm xuống, Bạch Bức trưởng lão công nhận có thể trọng thương Diệp Dương Dung nhưng chính lão cũng sẽ bị nhát kiếm của gã đâm thương. Cái tên này đang liều mạng? liều chết gấp gáp như vậy làm gì? Chẳng phải mập thường sợ chết sao? Tại sao vội liều mạng đến thế?

Đồ ngốc mới muốn chết chứ?

Diệp Dương Dung cười khổ.

Kỳ thực gần đây Diệp Dương Dung mới cưới thê tử, trong khi Lục Nguyên đi Việt Lộc Sơn thì thê tử mang thai, qua hai tháng sẽ sinh nở. Tuy là tu tiên giả nhưng nghĩ mình sắp cha, Diệp Dương Dung rất hưng phấn. Tình mẫu tử dù vĩ đại nhưng tình phụ tử cũng lớn lao.

Loading...

Xem tiếp: Chương 607-608: Quyết Chiến Yêu Ma

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Nữ Bác Sĩ Ở Viễn Cổ

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 42



Em Về Cùng Ngày Nắng

Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh

Số chương: 50


Tôi Yêu Lucifer

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 13