Lần này luyện thành Vân Long đệ ngũ biến Bát Phúc biến rồi hắn chỉ thấy pháp lực rục rịch, muốn xung kích đỉnh cao hơn. Cùng lúc đó, thần hồn bắt đầu biến đổi, hắn vốn có ba hồn phách là thiên kiếm hồn, địa kiếm hồn, mệnh kiếm hồn. Bây giờ ba hồn phách có pháp lực thúc đẩy bắt đầu gần nhau.
Thiên địa mệnh ba hồn dần dung hợp.
Không sai, là dung hợp.
Thiên kiếm hồn, địa kiếm hồn, mệnh kiếm hồn dần đan vào một chỗ, pháp lực càng hùng hồn chính là ngọn lửa dung hợp ba hồn. Lục Nguyên ngồi ngay ngắn trên mặt cỏ, không chút đề phòng, trong đầu chỉ thấy ba kiếm hồn nhanh chóng dung hợp, không biết qua bao lâu, rốt cuộc bùm một tiếng.
Nguyên thần hiện!
Không sai, Lục Nguyên chỉ cảm thấy trong người mình ba hồn giao hòa thành một thể, hóa thành bản thân thu nhỏ hoàn toàn mới.
Trong đan điền của mình có một bản thân nhỏ hơn mình vô số lần, giống mình y như đúc, bộ dạng tửu quỷ lười biếng.
Đây là nguyên thần của mình.
Trường sinh tứ tầng, thành tựu nguyên thần, rốt cuộc mình đã đạt thành.
Chỉ cảm giác vù vù tồn tồn miên miên, như tồn như vong, vô tư vô lự, phiêu phiêu dục tiên, hoảng hoảng hốt hốt. Cái gọi là nguyên thần tức ‘Sau khi phụ mẫu cấu tinh, một điểm linh quang, nguyên từ trong thái hư đến, ta là nguyên thần.’ thành tựu nguyên thần mới dám hỏi vô thượng thái hư đại đạo, trùng kích cảnh giới càng cao.
Tới cảnh giới nguyên thần rồi, Lục Nguyên chỉ thấy pháp lực không ngừng leo lên trên, thần hồn không ngừng cường đại, mãi đến thời điểm nhất định mới dừng lại, lúc này pháp lực so với trường sinh tam tầng thì hùng hậu nhiều, thật là một cõi khác hẳn. Bây giờ nếu hắn đấu với Huyết Biến Kiếm Tiên, có sáu, bảy phần tự tin đánh thắng. Tuy nhiên không đấu thật sự nên không dám bảo đảm.
Bây giờ Lục Nguyên đã trừ sạch tất cả độc, cùng lúc đó pháp lực đến trường sinh tứ tầng, tuy nhiên, hắn không vội chạy khỏi thiên lao.
Huyết Kiếm môn, Huyết Kiếm Thất Tử, Huyết Biến Kiếm Tiên cùng cấp bậc, hoặc nên nói là có sáu tên còn lợi hại hơn cả Huyết Biến Kiếm Tiên. Trừ điều đó ra còn có nhân vật đại đạo cảnh Huyết Kiếm lão tổ tọa trấn, giờ chạy ra là đi tìm chết, không bằng yên ổn nằm đây chờ cơ hội đến.
Vu Nhân Hào lại đến, gã đánh giá đám tù phạm, trừ Lục Nguyên không dám chọc ra, phạm nhân khác gã muốn chơi thế nào thì chết. Gã sắp bắt đầu thì một đạo nhân Huyết Kiếm môn xông vào.
- Vu sư huynh, Vu sư huynh, không hay rồi! Tuyết Sơn tiên môn nhân đánh đến rồi.
Vu Nhân Hào kinh ngạc la:
- Cái gì!?
Đúng là thật kinh ngạc, Huyết Kiếm môn ưu thế lớn nhất là ẩn núp sâu, không ngờ bây giờ bị người phát hiện, hơn nữa là Tuyết Sơn tiên môn.
Tuyết Sơn tiên môn chính là một trong Tấn quốc thập đại trung hình tiên môn, cũng ở trong tây vực.
Tây vực có ba đại phái, thứ nhất tất nhiên là thượng đẳng tiên môn Côn Luân, tiếp theo là Tuyết Sơn tiên môn và Huyết Kiếm môn. Tuyết Sơn tiên môn và Huyết Kiếm môn đều ở trong liên miên tuyết sơn, nhưng tây vực có rất nhiều tuyết sơn, hai bên cách nhau cực xa. Khác với Huyết Kiếm môn, Tuyết Sơn tiên môn là chính đạo môn phái, vậy nên nơi chốn là cố định, họ không cần giống Huyết Kiếm môn giấu đầu lòi đuôi.
Chẳng qua lần này Tuyết Sơn tiên môn làm sao biết chỗ Huyết Kiếm môn ở, còn đánh đến nơi này? Điều đó khiến Vu Nhân Hào khá là ngạc nhiên.
Lục Nguyên nghe vậy thầm nghĩ, không lẽ cơ hội mình chờ đợi đến rồi?
Giờ phải xem lần này Tuyết Sơn tiên môn công kích lực lớn hay không, nếu lớn thì là thời cơ tốt mình thoát giam cầm. Hắn thầm nghĩ, lại thấy Huyết Biến Kiếm Tiên đi vào.
Tư Nam tiến vào rồi thấp giọng quát:
- Các vị không cần kinh hoảng, lão tổ ra lệnh chúng ta cố thủ thiên lao, việc khác sẽ có kiếm tiên nghênh kích.
Giọng gã trầm thấp, nếu không phải Lục Nguyên hồi phục pháp lực thì sẽ không nghe được.
Nghe lời của thiên lao Huyết Biến Kiếm Tiên Tư Nam nói, mấy người khác yên lòng chút.
Mới đầu đám tù phạm nghe lời Vu Nhân Hào nói tuy không nghe thấy lời của Tư Nam nhưng bắt đầu nghĩ lung tung.
Lục Nguyên nhìn sắc mặt Tư Nam hơi thay đổi, dù sao gã là một kiếm tiên, trải qua mưa gió lâu năm, có thể khiến gã biến sắc e rằng lần này Tuyết Sơn tiên môn công kích không thấp, xem ra là thời cơ tốt để mình thoát khỏi.
Chuẩn bị, Lục Nguyên thầm sẵn sàng.
Lần này lấy chạy thoát làm hàng đầu, nếu có cơ hội nhất định phải giết chết Huyết Biến Kiếm Tiên Tư Nam.
Tuy nhiên phải xem có cơ hội hay không đã.
Vận chuyển pháp lực toàn thân, hắn chỉ cảm thấy pháp lực không đâu không ở, thần hồn thoải mái lạ thường, bên trong đan điền nguyên thần tỏa ánh sáng, bắt đầu tích súc lực lượng.
Tư Nam lật tới lật lui một lát rồi đi ra khỏi thiên lao tầng một, đến nơi càng cao.
Tuy bị ra lệnh phòng thủ tại đây nhưng gã vẫn muốn nhìn đại chiến một phen.
Tuyết Sơn tiên môn gần như dùng lực lượng toàn phái bao vây Huyết Kiếm môn, không phải việc nhỏ. Bây giờ Tư Nam biết lý do vụ việc rồi. Hóa ra môn chủ Tuyết Sơn tiên môn, Tuyết Sơn lão tổ có con trai bị Huyết Kiếm lão tổ gặp phải hút hết tinh huyết toàn thân mà chết. Tuyết Sơn lão tổ không thiếu con trai, nhưng chân chính dốc hết sức hồi dưỡng chỉ có một tên đó. Bình thường một trăm tám mươi tuổi mà đã đến trường sinh tứ tầng, tiến bộ này đúng là đáng sợ, sắp đuổi kụp tiến độ đệ tử cao cấp thượng đẳng tiên môn cỡ như Võ Đang tiên môn.
Đứa con như vậy không biết tốn bao công sức, lương dược.
Nhưng hiện giờ bị Huyết Kiếm lão tổ hút khô tinh huyết.
Tuyết Sơn lão tổ giận điên lên, nếu là tình huống bình thường dù lão có giận hơn nữa cũng không làm gì được Huyết Kiếm lão tổ, dù sao lão không tìm thấy chỗ của Huyết Kiếm lão tổ tại đâu. Tuy nhiên lần này may mắn đưa đẩy, một trưởng lão Tuyết Sơn tiên môn đánh bậy đánh bạ trông thấy Huyết Kiếm môn, trở lại báo cáo, thế là việc vui đến rồi.
Tuyết Sơn tiên môn toàn lực tấn công.
Kỳ thực con trai Tuyết Sơn lão tổ không biết tốn bao nhiêu linh dược bồi dưỡng lớn lên, chính là sức hấp dẫn to lớn, Huyết Kiếm lão tổ nhìn một cái đã thèm nhỏ dãi hút hết tinh huyết của gã giống như là hút thật nhiều linh dược vậy. Lục Nguyên cơ bản không dựa vào linh dược tăng lên thì sẽ không giống vậy.
Thế nên loại giúp con trai tăng cấp thế này của Tuyết Sơn lão tổ ít có người dùng.
Tuyết Sơn lão tổ tự nhận tại vùng tây vực này tu tiên giả có nguy hiểm rất thấp, nên mới dùng, kết quả đứa con lão vất vả khổ cực bồi dưỡng thành thức ăn trong miệng Huyết Kiếm lão tổ.
Trở lại câu chuyện, Huyết Biến Kiếm Tiên Tư Nam đã đứng trên tầng cao nhất thiên lao, dùng thủy kính thuật từ xa nhìn trạn đại chiến xảy ra trong Huyết Kiếm môn. Huyết Kiếm môn giấu sâu trong triền núi, triền núi trải qua gia cố, ít nhất độ cứng của vách núi cao hơn triền núi bình thường gấp trăm ngàn lần.
Thông qua thủy kính thuật, gã chỉ thấy trong triền núi đánh cực kỳ hỗn loạn, vô số phi kiếm bay lên, vài thanh linh kiếm tung hoành, đánh khiến vách núi vỡ vụn, từng mảng mưa máu bị phi kiếm, linh kiếm cắt vỡ, một đống tuyết trắng chiếu triền núi sáng sủa vô cùng, cực kỳ hỗn loạn, vô cùng rối ren.
Tư Nam cảm thấy đám người đánh loạn cả lên.
Linh kiếm! Tư Nam chỉ là trường sinh lục tầng, coi như dùng huyết tế kiếm thuật cũng chẳng qua là trường sinh thất tầng. Gã thấy kiếm tiên trường sinh bát tầng ngự linh kiếm tung hoành thì nổi lên hâm mộ. Gã thấy Huyết Kiếm lão tổ phất tay liền có trăm vạn bọt máu bềnh bồng, thần uy đại đạo cảnh càng khiến gã đố kỵ.
Chỉ cần buộc ra bí tịch Yến Thương Thiên trong tay Lục Nguyên là mình chắc chắn sẽ tới đại đạo cảnh.
Một khi đến đại đạo cảnh rồi sẽ không tầm thường, có thể thành tôn chủ một phương Đại Tấn quốc.
Chết tiệt! Mình phải nghĩ cách buộc ra bí tịch Yến Thương Thiên mới được.
Kỳ thực trong ma đạo có cách sưu hồn pháp, tiếc là những cách đó đối với tu tiên giả luyện thể kỳ đã không có tác dụng gì, đối với tu tiên giả luyện qua đại não càng vô dụng. Nếu cách sưu hồn pháp có tác dụng thì bí tịch tu tiên của các môn các phái còn có gì giữ bí mật nữa, chỉ cần bắt một trưởng lão là có thể buộc ra bí tịch tiên môn.
Sưu hồn pháp chỉ có tác dụng với phàm nhân.
Cái loại sưu hồn pháp thực ra lừa người chết không đền mạng, danh tiếng lớn lắm mà tác dụng không bao nhiêu.
Thiên lao tầng một có ánh sáng nhạt.
Trong đan điền Lục Nguyên, nguyên thần tỏa ánh sáng, định ra tay.
Vu Nhân Hào bước vào thiên lao, khuôn mặt gầy gò nở nụ cười nhe răng nhanh.
Gã nói:
- Các vị, Huyết Kiếm môn chúng ta đụng đến việc rối loạn nho nhỏ chắc các vị cũng biết rồi, nhưng bây giờ hãy ngoan ngoãn đi, không thì huyết kiếm của Vu ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Vu Nhân Hào nhe răng cười, gã ở trong ngục giam như là diêm vương sống.
Vu Nhân Hào đi trong nhà giam, phát hiện các phạm nhân bên cạnh hễ gã đi qua là tự động cúi đầu, hiển nhiên bị gã hành hạ rớt nhuệ khí. Vu Nhân Hào cười ha hả, từng bước một đi qua, giống như mình là vua trong ngục, lòng tràn đầy đắc ý.
Kết quả lúc gã đi qua nhà giam Lục Nguyên thì thấy hắn tỏa ra khí thế nhiếp người, chẳng hề sợ gã, liền giận dữ vô cùng. Cho đến nay gã không làm gì Lục Nguyên được, lòng sớm tích tụ bất mãn.
- Tiểu tử, ngươi còn dám vênh váo coi chừng ta cho một trận!
Gã thầm nghĩ, chỉ cần đừng làm Lục Nguyên chết, chắc Tư sư huynh sẽ không làm khó mình.
Nếu nhất định phải dùng từ khác hình dung thì chính là kiếm khí kinh hồng.
Vu Nhân Hào đâu có ngờ Lục Nguyên đột nhiên ra kiếm. ở trong thiên lao hắn nên trúng độc mới đúng, sao có thể đột nhiên xuất kiếm? Gã trở tay không kịp, cố tình thực lực của Lục Nguyên trên gã, bởi vì tốc độ kiếm của bạch đế kiếm đạo cực nhanh, đánh lén kiếm nhanh vô cùng, Vu Nhân Hào dù cố gắng tránh né nhưng cánh tay trái bị cắt cụt phân nửa.
Vu Nhân Hào là người kinh nghiệm dày dặn, tuy không hiểu tại sao Lục Nguyên hồi phục pháp lực nhưng biết giờ là lúc chỉ mành treo chuông, khuỷu tay trái bị cắt đứt, gã rút nhanh ra khỏi ngục giam. Kỳ thực trong lòng gã hơi sợ Lục Nguyên, dù sao gã đã thua dưới kiếm của hắn quá nhiều lần.
Khốn khổ là gã không thể lùi.
Nếu ngay mặt chóng đỡ, lấy thực lực như gã có thể chống chọi lâu vài chiêu với Lục Nguyên.
Nhưng lùi lại thì khí thế mất hết, thêm vào tay trái bị cắt, người Lục Nguyên như tia chớp, như nhân kiếm hợp nhất, nhất kiếm đâm thẳng vào Vu Nhân Hào. Nhát kiếm này khí thế đã tới đỉnh cao nhất, gần như là nhất kiếm vô song vô đối. Vu Nhân Hào đang muốn hét to báo cho toàn lao biết nhưng trường kiếm đã xuyên qua cổ họng gã, pháp lực to lớn xông vào người, nhanh chóng phá hư thân thể gã.
Dưỡng Ngô kiếm đột nhiên quay về vỏ, thi thể Vu Nhân Hào như cỏ khô rũ xuống. Đối với tu tiên giả đồng môn, tu tiên giả chính đạo phải nương tay, đối với cặn bã Huyết Kiếm môn thì không cần nương tình.
Giết Vu Nhân Hào gây ầm ĩ tất nhiên khiến các phạm nhân bên cạnh chú ý. Các phạm nhân ai nấy trợn to mắt, không biết tại sao Lục Nguyên hồi phục pháp lực, còn đánh chết Vu Nhân Hào làm mưa làm gió trong thiên lao. Các phạm nhân rất phói hợp, không ai kêu ra tiếng, thiên lao im lặng.
Lục Nguyên cười cười, đi ra ngoài nhà giam. Người thiên lao tầng trên đi xuống, chính là Tư Hách.
Tư Hách quát:
- Ồn ào cái gì!?
Mới rồi Lục Nguyên một kiếm giết Vu Nhân Hào gây ra chút thanh âm, Tư Hách xuống xem kết quả thấy hắn đứng ngoài lao.
Tư Hách thấy Lục Nguyên thì kinh ngạc, sao hắn lại đứng ngoài nhà tù? Gã thấy cách Lục Nguyên không xa xác Vu Nhân Hào ngã ra đất, kinh kêu:
- Ngươi giết hắn?
Lục Nguyên cười cười, nói:
- Trong tuyết cốc chính ngươi đã làm khó ta nhiều lần.
Lục Nguyên đúng là rất ít giết người, chưa giết qua một tu tiên giả chính đạo, làm bị thương cũng ít ỏi. Nhưng cái tên Tư Hách tịa tuyết cốc hành hạ mình không biết bao nhiêu lần, nếu còn nương tay thì đúng là thằng ngu. Đúng là ông trời có đức hiếu sinh, nhưng không phải chừa đường sống cho cặn bã giống Tư Hách. Lục Nguyên bay nhanh, Tư Hách xoay người muốn trốn, gã đương nhiên biết đệ nhị chân truyền đệ tử Huyết Kiếm môn như gã thắng được Lục Nguyên là giả. Sau khi phụ thân đánh bại Lục Nguyên gã mới nhân cơ hội hành hạ hắn, bây giờ Lục Nguyên đã thoát khỏi giam cầm, gã nào phải đối thủ.
Tư Hách muốn trốn, Lục Nguyên muốn đuổi theo.
Tư Hách ngự khí bay, ngự khí bay nhược điểm lớn nhất là tốc độ không nhanh bằng ngự kiếm. Mắt thấy Lục Nguyên sắp đuổi kịp Tư Hách, sắp chém trúng gã.
Đột nhiên vang lên tiếng róng to:
- Kiếm hạ lưu nhân!
Là Huyết Biến Kiếm Tiên Tư Nam phát hiện bên dưới có dị động nên đi xuống nhìn.
Gã trông thấy Lục Nguyên đang truy sát con trai mình, cách gần như vậy, khoảng cách đó coi như gã ngự kiếm đi e rằng không còn kịp, cho nên hét lớn một tiếng, hy vọng hắn có thể tmaj dừng, gã thừa dịp cứu ra Tư Hách.
Phụ thân đến cứu! Tư Hách thầm mừng rỡ.
Thiên quân nhất lâu!
Chỉ mành treo chuông, trường kiếm của Lục Nguyên đã xuyên qua tim Tư Hách. Dưỡng Ngô kiếm nặng nề đâm rách trái tim. Trong chính đạo tiên hiệp ta, diệt cỏ tận gốc, còn hơn để lại người này tai họa thế nhân.
Tiên hiệp tiên hiệp, là tiên là hiệp.
Tiểu nhân tiểu nghĩa thả ác nhân, để ác nhân tai họa người khác, không tính là tiên là hiệp.
Phật môn có từ bi hàng ma, chính đạo tiên môn có diệt ma cứu thế nhân.
Tính cách Lục Nguyên lười đi khắp nơi trảm yêu trừ ma, nhưng loại đưa lên cửa thế này không giết để làm gì?
Bị đâm trúng tim, mắt Tư Hách lập tức mất ánh sáng. Người này thật to gan, dám ngay mặt phụ thân giết mình, mình không muốn chết, đây là ý nghĩ cuối cùng trong đầu Tư Hách, cuối cùng gã nặng nề ngã xuống đất.
Huyết Biến Kiếm Tiên Tư Nam không dám tin co ntrai mình bị giết ngay trước mặt mình, lửa giận hực cháy, lồng ngực nóng bỏng: “Ta muốn giết ngươi!’
Tuy nhiên lát sau bị mạnh mẽ đè nén, gã nói:
- Lục Nguyên, ngươi giết con trai ta, vốn ta nên giết ngươi, nhưng nếu ngươi chịu đưa tứ ta muốn thì chúng ta coi như thanh toán xong.
Hay cho Huyết Biến Kiếm Tiên Tư Nam, nỗi đau giết con đều không quan trọng bằng bí tịch của Yến Thương Thiên.
Thật là nhân vật tàn nhẫn, không uổng là tà ma ngoại đạo.