Năm tu tiên giả khác không thể nào đi vào bên trong.
Ví dụ như Tống Sĩ Quân bản thân sau khi ném ra một số linh thú, mất đi bài danh thứ bốn mươi mới bảo trụ được chiến linh thú còn lại, Tống Sĩ Quân cảm thấy đáng tiếc vất vả lắm mới tiến tới vị trí thứ bốn mươi mà bây giờ đã thất bại.
Tuy nhiên Lục Nguyên có thể đi vào trong trận pháp cũng là không tệ rồi.
Ba mươi lăm người.
Ba mươi lăm vị tu tiên giả đứng ở trung tâm ngoại trừ Lục Nguyên ba mươi bốn vị còn lại đều có tu vi Luyện Thể kỳ tầng thứ chín, ngay cả một tu tiên giả Luyện Thể kỳ tầng thứ tám cũng không có.
Ở bên ngoài Vô Sinh di cung, chưởng giáo Võ Lăng tiên môn Hải Lăng thượng nhân đang thi triển Tư Mộng Phi Mộng Hồn Thiên Chiếu Giám những người khác thì chờ đợi, kết quả Hải Lăng Thượng Nhân cười nói:
- Hiện tại số người đi vào trong Vô Sinh Di Cung tổng cộng là ba mươi lăm, Hoa Sơn Tiên Môn tổng cộng có bảy người tiến vào mà Võ Đang tiên môn có sáu người Côn Luân tiên môn có năm người, Thanh Thành tiên môn có năm người, Nam Hải tiên môn có năm người mà bảy trung đẳng tiên môn còn lại mỗi tiên môn có một người.
Hắn nói tới đây trên cơ bản đã phù hợp với lực lượng các tiên môn ở Đại Tấn quốc.
Hải Lăng thượng nhân lúc này bỗng cổ quái nói;
- Tuy nhiên Hoa Sơn tiên môn có bảy người đi vào, trong đó có một hậu bối.
- Lục Nguyên?
Phương Nho cất tiếng hỏi.
Hải Lăng thượng nhân không nói gì chỉ gật nhẹ đầu.
Ngay lập tức hào khí trở nên quỷ dị, rất nhiều người không biết hiện tại nên biểu lộ thế nào.
Lúc này Lục Nguyên cùng với hai mươi bốn người khác cùng tiến vào tầng thứ sáu Vô Sinh Di Cung.
Tầng này hoàn toàn khác với tầng thứ năm vừa rồi.
Tầng năm đều là bình nguyên.
Ở trong này tách ra bốn mươi con đường, chỉ vào bốn mươi phương hướng. Hiện tại mọi người đang đứng bên cạnh một tấm bia đá. Trên tấm bia có khắc mấy hàng chữ. Lục Nguyên nhìn sang thấy ghi rằng “Ta cả đời này am hiểu nhất chính là Tiểu Vô Tướng công pháp. Công pháp này có thể mô phỏng vạn môn vạn pháp, nhưng cuối cùng ta biết rằng nó lại là bề ngoài của Đại Vô Tướng công pháp”.
“Đại Vô Tướng công pháp chính là đệ nhất kỳ công đương thời, có thể mô phỏng bất cứ một loại công pháp nào trong thiên hạ, giống như kiếm thuật của Kiếm Thần tồn tại”.
“Một kỳ công như thế chính là năm đó Vô Tướng Cổ Phật sáng chế ra. Vô Tướng Cổ Phật kia không biết là thần thánh, tiên phật phương nào mà thần bí cực kỳ”.
Vốn xưng là người, đằng sau xưng là thần tiên, đủ thấy được sự tôn sùng đối với người sáng lập ra Đại Vô Tướng Công.
“Ta đi du lịch qua nhiều quốc gia liền biết rằng thiên hạ kỳ công chính là Đại Vô Tướng công pháp”.
“Đáng tiếc, ta luyện tập Tiểu Vô Tướng công pháp, chỉ là bề ngoài của Đại Vô Tướng công pháp. Tư chất lại có hạn, bằng không thì vô địch thiên hạ cũng không khó”.
Lời nói tràn đầy sự tôn sùng đối với Đại Vô Tướng công pháp, Lục Nguyên xem qua cũng hiểu. Thiên hạ rõ ràng có công pháp có thể mô phỏng tất cả những công pháp khác.
Đại Vô Tướng công pháp, Đại Vô Tướng công pháp. Đây rốt cuộc là kỳ công gì?
Nghe nói Vân Long tâm pháp cũng là thiên hạ tuyệt đỉnh tâm pháp. Vân Long thập biến được chia ra làm mười phần. Nhưng Đại Vô Tướng công pháp thì không chỉ là biến hóa mười phần. Nếu như biến hóa vạn đoan như thế thì đã có người luyện thành rồi.
“Ta đời này đều ở Tấn quốc, nghiên cứu tinh hoa của tất cả tuyệt học của các đại tiên môn, mô phỏng công pháp của bọn họ. Nếu như ta chết thì sẽ đem những công pháp này hoàn trả lại. Nhưng những công pháp này là ta đã dùng Tiểu Vô Tướng công pháp mô phỏng lại. Mô phỏng của Đại Vô Tướng công pháp hoàn toàn khác với nguyên bản. Khi mọi người xâm nhập nơi đây, đem bản công pháp này làm cho nó hoàn mỹ hơn mà không xảy ra tai họa ngầm gì thì chỉ cần pháp lực của Tiểu Vô Tướng công pháp của bổn môn rót vào. Nếu không thì không thể thành”.
Thì ra tầng thứ sáu của Vô Sinh Di Cung chính là ghi lại tất cả những môn công pháp mà không có tai họa ngầm thành chi pháp.
Hơn nữa, tại Vô Sinh Di Cung tầng thứ sáu này có trọn vẹn bốn mươi công pháp.
Lục Nguyên lập tức nhìn sang, thấy bốn mươi con đường tìm kiếm rốt cuộc tìm được một con đường. Phía trên con đường này ghi lại chính là “Hoa Sơn Bắc Phong Vân Long tâm pháp”. Những người khác cũng đều tự tìm đến những công pháp của những môn phái đối lập. Tổng cộng có ba mươi lăm người thì tiến nhập vào ba mươi lăm lối đi.
Tại đây, lúc này không có sự tranh đoạt.
Bởi vì có tranh đoạt thì cũng không thể dùng.
Tranh đoạt như thế nào đây? Bởi vì công pháp tại đây cơ bản đều là công pháp tuyệt học của những tiên môn khác.
Ví dụ như nói đến Bắc Phong Vân Long tâm pháp. Công pháp này gần đây chỉ truyền cho những đệ tử chân truyền. Những người khác căn bản cũng không thể học được. Không cần biết ngươi là tiên môn nào, hết thảy đều đoạt về. Sau đó tẩy đi trí nhớ. Trừ phi ngươi học được những gì mà sau này không cần dùng đến.
Nhưng học cái gì sau này không cần dùng đến là có ý gì?
Từng tiên môn, đối với tuyệt học bản thân đều rất coi trọng. Căn bản không cho phép tuyệt học truyền ra bên ngoài.
Cho nên ở đây mới không có sự tranh đoạt. Từng người đi tìm con đường học lấy công pháp của bổn phái.
Mà trong số ba mươi lăm người, người của Bắc Phong chỉ đúng có một người.
Và đó chính là Lục Nguyên.
Lục Nguyên tiến nhập vào con đường thẳng tắp phía trước, cũng không biết là qua bao lâu, rốt cuộc cũng đã đi đến một tòa đại điện. Trước tòa đại điện có một tấm bia đá, ở trên viết “Bước vào đại điện này sẽ có một đạo pháp lực của Tiểu Vô Tướng đưa vào người. Chính vì có pháp lực của Tiểu Vô Tướng đưa vào trong người cho nên có thể luyện công mà không xảy ra bất cứ một tai họa nào. Nếu không có pháp lực Tiểu Vô Tướng ủng hộ thì tai họa ngầm thật lớn, vạn nhất không được luyện tập, mà phải quy về nguyên bản luyện tập. Nhất định phải tránh, phải tránh”.
Thì ra là thế. Lục Nguyên gật đầu. Phải có pháp lực của Tiểu Vô Tướng ủng hộ thì mới có thể không bị tẩu hỏa nhập ma. Nếu quả thật thành công mà không có tai họa ngầm, thì chỉ sợ Hoa Sơn tiên môn đã sớm phổ biến loại công pháp này, chứ không phải để tới bây giờ.
Hắn đẩy cánh cửa đại điện tiến vào.
Trong tòa đại điện này, trên bốn vách tường đá xung quanh vẽ đầy long tử.
Long Sinh Cửu Tử.
Con Rùa màu đen là một trong số chín con rùa, Pha Chất. Hình dáng uốn lượn chính là Bồ Câu. Hình dạng giống như đuôi cá chính là Ly Vãn. Hình dạng giống như con hổ uy nghiêm, chính là Ngục Thất. Hình dạng nửa sói nửa rồng chính là Xan Xan. Hình dạng ưu mỹ mà cao quý chính là Bát Phúc. Hình dạng giống như sài lang chính là Nhai Tí. Hình dạng như sư tử chính là Toan Nghê. Hình dạng giống như con trai, chính là Tiêu Đồ.
Long Sinh Cửu Tử bao gồm Pha Chất, Ly Vãn, Bồ Lao, Ngục Thất, Xan Xan, Bát Phúc, Nhai Tí, Toan Nghê và Tiêu Đồ.
Chín con rồng trên vách tường này trông rất sống động, tựa hồ như rồng thật, muốn nhảy ra khỏi vách đá. Lục Nguyên thì không có con mắt thẩm mỹ. Bình thường thấy bức tranh sơn thủy nào đẹp mắt thì hiểu rằng đó là bức tranh tốt. Nhưng cuối cùng, đối với hắn cũng chỉ có rượu tốt, kiếm tốt mà thôi.
Hôm nay, hắn nhìn thấy chín con rồng lớn, chỉ cảm thấy chung quanh đều có hơi thở của rồng.
Trong khoảng thời gian ngắn, hắn nhất thời có chút ngơ ngẩn.
Chính mình tựa hồ như lúc thì hóa thành con rồng này, lúc thì hóa thành con rồng kia. Khi hóa thân thành Bát Phúc, hắn chỉ cảm thấy bản thân mình vô cùng ưu nhã. Khi hóa thân thành Nhai Tí thì cảm thấy cái gì cũng đều muốn trả thù. Khi hóa thân thành Xan Xan thì lại cảm thấy mình đói bụng, nhìn cái gì cũng muốn cắn một cái.
Rồng trong trời đất giao nhau, chính là khoảnh khắc này.
Lúc này, Lục Nguyên đột nhiên ngẩng đầu lên.
Trên đỉnh đầu đang có một tuyết bạch vân long nhẹ nhàng vung vẩy long trảo. Long trảo triển khai, long mục khẽ nhếch.
Vô cùng uy nghiêm, vô cùng chi lực.
Còn hơn phật xướng, còn hơn đạo âm.
Thiên long chi âm như rót vào tai.
Tất cả những uy nghiêm, uy phong tựa hồ như đều tập trung trên người Vân Long. Lục Nguyên đắm chìm không biết bao lâu, thật lâu sau mới bừng tỉnh lại, tựa hồ như chính mình vô tình hóa thành một Vân Long. Trong đám mây, một trảo Vân Long cũng đủ để chấn động mặt đất.
Lục Nguyên hít sâu một hơi, thần trí tỉnh táo lại. Mình không phải là bất cứ một con rồng nào trong chín con rồng kia, cũng không phải Vân Long. Mình là Lục Nguyên, một người trong tu tiên giới. Trong cơ thể lúc này đột nhiên có một cỗ không phải là pháp lực Vân Long tâm pháp của mình đang chuyển động.
Cỗ pháp lực từ từ giảm bớt, cũng tức là kiểm tra xem cỗ pháp lực này của mình có đủ để luyện tập Vân Long thập biến hay không. Lục Nguyên phóng mắt nhìn, chứng kiến mặt đối diện chính là Pha Chất của Long Sinh Cửu Tử. Lục Nguyên nhìn sang, chỉ thấy mặt trên giới thiệu như thế này:
- Vân Long thập biến chỉ có biến phần chất thì mới có thể đem pháp lực tạm thời chuyển thành Thổ hệ tâm pháp. Phương pháp luyện tập rút ngắn như sau…
Đây vốn đem pháp lực tạm thời chuyển hóa thành Thổ hệ tâm pháp, sinh ra tương sinh tương khắc. Thổ hệ tâm pháp đối với Lôi điện pháp lực có tác dụng khắc chế nhất định. Mình bây giờ duy nhất phá không được chính là Lôi điện pháp thuật. Vừa vặn cái này có thể tạm thời khắc chế Lôi điện pháp lực thì về sau mình sẽ có phương pháp xử lý Lôi điện pháp thuật.
Lục Nguyên tâm trạng đột nhiên chùng xuống, bắt đầu luyện tập Vân Long nhị biến, Pha Chất biến.
Pha Chất có hình dạng giống như con rùa đen, quanh năm suốt tháng đội tấm bia đá.
Khắp miếu viện mọi người đều nhìn thấy vị đại lực sĩ lúc nào cũng gánh chịu mệt nhọc này. Nghe nói chạm vào nó sẽ mang đến phúc khí cho người đó.
Cũng không biết qua bao lâu, Lục Nguyên hít sâu một hơi, biết chính mình có phần chất biến thành, lập tức quát to một tiếng. Chỉ thấy phía sau mình mây trôi bắt đầu cải biến, xuất hiện một con quái thú rùa đen màu sắc nhợt nhạt, mà pháp lực toàn thân cũng tạm thời chuyển hóa thành Thổ hệ pháp lực.
Thổ hệ pháp lực cũng không linh hoạt, chỉ có thể gia tăng sức mạnh phòng ngự thôi.
Rất tốt, rốt cuộc đã có thể luyện thành Vân Long nhị biến, Pha Chất biến. Kế tiếp chính là nên luyện tập cái biến đổi nào?
Lục Nguyên tìm tới tìm lui, nhìn xem từng giới thiệu của Vân Long thập biến, cuối cùng quyết định luyện tập Vân Long thập biến, Bồ Lao biến.
Bồ Lao hình dạng giống như con rồng, nhưng nhỏ hơn. Nghe nói Bồ Lao sống ở biển, bình thường sợ nhất là cá voi. Mỗi lần gặp cá voi, Bồ Lao liên tục kêu to không ngớt. Vì vậy mọi người thường hay điêu khắc hình của nó chung với hình cá voi, với ý định âm thanh của nó càng vang to hơn.
Biến đổi ở đây chính là sóng âm, tự nhiên là thuộc về phong hệ.
Vân Long thập biến Bồ Lao biến chính là đem pháp lực của bản thân tạm thời chuyển hóa thành Phong hệ pháp lực. Lục Nguyên bản thân đã luyện thành Phong chi kiếm ý, hiện tại lại có những hướng dẫn của Vô Sinh lão nhân, lại có pháp lực của Tiểu Vô Tướng trong người, phen này luyện tập tiến bộ cực nhanh.
Cũng không biết qua bao lâu, sau lưng Lục Nguyên, mây trôi ngưng tụ thành một con quái thú. Con quái thú này hình dạng giống như rồng, nhưng lại nhỏ hơn rồng. Từ khi con quái thú này xuất hiện thì toàn thân Lục Nguyên màu sắc pháp lực càng lúc càng mờ nhạt, không còn là màu trắng của vân hệ mà là không màu của phong hệ.
Rốt cuộc hắn đã luyện tập được Vân Long thập biến Bồ Lao biến.
Ở đây không biết đến thời gian. Hắn đã luyện tập được Pha Chất biến, Bồ Lao biến, lại có Ly Vãn biến. Hiện tại hắn đã luyện thành ba biến của Vân Long thập biến. Mà lúc này pháp lực Tiểu Vô Tướng bên trong cơ thể cũng chưa toàn bộ sử dụng hết, vẫn còn một chút.
Đại Vô Tướng công pháp là do Vô Tướng Cổ Phật trong truyền thuyết sáng chế ra, được Vô Sinh lão nhân xem là đệ nhất kỳ công trong thiên hạ.
Còn Vân Long tâm pháp cũng chính là tâm pháp đỉnh cấp. Tất nhiên là không thể so sánh với Đại Vô Tướng Công pháp. Bàn về thần diệu, chỉ sợ còn kém hơn một bậc so với Tiểu Vô Tướng công pháp.
Nhưng Vân Long tâm pháp cũng là một bộ tâm pháp đỉnh cấp.
Vân Long thập biến, trước đây là cửu biến, là hình thức chuyển hóa pháp lực. Trong cửu biến, luyện tập khó khăn nhất nhưng lại mạnh nhất đó chính là Xan Xan biến. Biến đổi này thậm chí có thể hấp thu pháp lực của người khác vào trong thân thể mình. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi có thể mượn pháp lực của địch nhân đả kích địch nhân, trở thành chi lực mạnh mẽ vô đối.
Trong Vân Long thập biến còn có Tiêu Đồ biến. Biến đổi này chính là thủ thế tuyệt đối, chi lực phòng ngự thiên hạ vô song.
Đương nhiên, cửu biến trước đây cho dù có mạnh cũng không cách nào so sánh với thập biến. Vân Long thập biến biến đổi thành thứ mười chính là Chung Cực biến, đem tất cả những biến đổi của cửu biến lúc trước sáp nhập vào, làm thành biến đổi này. Thần diệu của nó không cách nào tưởng tượng.
Vân Long tâm pháp chỉ là trong từng hoàn cảnh mà sinh ra từng loại biến hóa.
Lục Nguyên trước đây không lâu đã luyện thành Pha Chất biến, Bồ Lao biến, sau này tăng thêm Ly Vãn biến, xem như là đã luyện thành ba biến trong Vân Long thập biến. Lúc này hắn đang vận chuyển vô hạn thần thông, thừa dịp pháp lực của Tiểu Vô Tướng còn lại luyện tiếp biến thứ tư.
Biến thứ tư chính là Ngục Thất biến.
Ngục Thất có tướng mạo như hổ, lại có uy lực, mọi người thường hay khắc trên cửa ngục. Hổ là chi thú uy mãnh, có thể tăng cường uy nghiêm cho ngục thất, khiến cho mọi tội phạm phải khiếp sợ.
Trong Vân Long thập biến, Ngục Thất đại diện chính là Lôi.
Uy nghiêm như sấm.
Đúng vậy, cái gọi là Ngục Thất biến, chính là đem pháp lực tạm thời chuyển hóa thành Lôi điện chi lực. Loại pháp lực này chuyển đổi hơi gấp. Dưới tình huống bình thường khó có thể luyện thành. Do có pháp lực của Tiểu Vô Tướng công pháp, lại có phương pháp của Vô Sinh lão nhân lưu lại, Lục Nguyên cũng có thể rút ngắn thời gian luyện lại.
Chỉ mới luyện trong giây lát, kết quả pháp lực của Tiểu Vô Tướng đã tiêu hao hết.
Không thể cường luyện.
Trước khi nhập điện, nếu như không có pháp lực của Tiểu Vô Tướng tại thân thì tuyệt đối không thể cường luyện. Nếu không thì sẽ dễ dàng tẩu hỏa nhập ma. Mặc dù có chút đáng tiếc, nhưng hiện tại xem ra, cũng chỉ có thể dừng tại đây. Lục Nguyên thở phào nhẹ nhõm, dừng lại việc tu luyện.
Kỳ thật, trong khoảng thời gian này, cái lợi của việc tu luyện cũng thật lớn.