Không sai, rốt cuộc đã đến lúc quyết định thắng bại. Ma Chi Tử lấy ra chung cực sát chiêu lai của mình, Khổng Ni, Khổng Minh Đức đều biến sắc mặt. Lúc trước hơn phân nửa nửa bước văn minh cảnh liên hợp lại đụng phải Ma Chi Tử lấy ra chung cực sát chiêu lai thì chỉđỡ được hai mươi chiêu liền thua.
Nửa bước văn minh cảnh, mỗi một người không phải tiểu nhân vật.
Hai sư huynh đệđồng môn lại là nửa bước văn minh cảnh liên hợp, sức chiến đấu cao đên có thểđập phá thiên địa.
Hai nửa bước văn minh cảnh hợp tác rất hiếm khi gặp đối thủ không địch lại được.
Nhưng đụng phải Ma Chi Tử dùng chung cực sát chiêu thì hai nửa bước văn minh cảnh hợp tác bịđánh bại trong hai mươi chiêu.
Chỉ có hai mươi chiêu thôi!
Do đó đủ thấy Ma Chi Tử sử dụng chung cực sát chiêu thật là mạnh đến không thể tưởng tượng khiến Khổng Ni, Khổng Minh Đức cùng biến sắc mặt.
Ma khí vô biên vô hạn không ngừng rót vào thân thể Ma Chi Tử.
Đây chính là chung cực sát chiêu của Ma Chi Tử, Vạn Ma Phụ Thân.
Cái gọi là Vạn Ma Phụ Thân ý chỉ một loại tuyệt chiêu Ma Chi Tử lợi dụng vạn ma diệt sát đại trận. Trước kia đã nói vạn ma diệt sát đại trận có phiền não ma, dâm ma, thiên ma, tử ma, tội ma, hành ma, nghiệp ma, tâm ma vân vân. Bình thường thì những ma đầu này chỉ xâm nhập thân thể con người, bây giờ Ma Chi Tử hút vạn ma vào trong, cơ thể gã có tế ma chân công, vậy nên đem uy lực mỗi một ma đầu phát huy càng lớn mạnh.
Như vậy là gã có thể tùy thời đánh ra đủ các loại ma đầu, hơn nữa uy lực là bản tăng cường.
Vạn loại ma đầu, mỗi loại đều tăng cường gấp trăm lần hơn nữa có thể không ngừng hoán đổi.
Loại chung cực sát chiêu thế này thật là vô cùng khủng bó.
Vô biên phiền não, phiền não ma.
Ma Chi Tửđánh ra một kích, bây giờ gã biết người thứ mười sáu là đối thủ đáng gờm rồi nên không dám khinh địch nữa. Khoảnh khắc vô biên phiền não lao vào đại địch người thứ mười sáu. Gã phải khiến đối thủ sinh ra vô tận phiền não. Dùng tế ma chân công phóng đại phiền não ma đến mức khủng bố, không còn là phiền não ma bình thường nữa, chắc nên gọi là phiền não ma tổ. Đến cấp tổ rồi thì uy lực lớn đến không thể tính, cơ bản ngang hàng với phật cổ, đây là loại công pháp khủng bố cỡ nào chứ, xưng ma làm tổ.
- Dâm ma dâm, sắc, thụ, tưởng, hành thức ngũ uẩn để ma khống chế!
Tay Ma Chi Tử xoay chuyển đánh ra dâm ma tổ.
- Thiên ma loạn thế, phải sinh phải diệt, ngoại thánh đều diệt.
- Lần này đánh ra thiên ma tổ, thiên ma là vì đố kỵ bất tử bất diệt thiên ngoại thánh hiền, dù ngươi có chạy trốn ra ngoài bầu trời thì ta càng muốn ngươi vẫn diệt. Đây là ma niệm vô cùng cố chấp hóa ra thiên ma tổ thì càng như thế.
- Tử ma giáng xuống, ta muốn ai chết thì người đó chết!
Ma Chi Tửđánh ra ma tổ.
Vô số ma tổ bay ra từ tay Ma Chi Tử.
Đây là ma tổ giáng thế!
Mỗi một ma tổ đều ngang bằng với một phật tổ.
Dường như khoảnh khắc đó người thứ mười sáu bị bao vây trong một vạn cấp phật tổ. Những ma tổ này tuyệt đối là cấp phật tổ, mặc dù không thể so sánh bằng cổ phật tổ cao cấp như Túc Vương Phật, người văn minh nhưng cũng khủng bố sâm nghiêm đáng sợ đến cực điểm.
Một vạn ma tổ, các thức ma khí cuồn cuộn. Có tội ma khí, hành ma khí, nghiệp ma khí, tâm ma chủ, quái ma khí, khủng ma khí, dạ ma khí, vô số ma tổ khí tức, phân phân hóa hóa, hỗn hỗn loạn loạn. Bây giờ Lục Nguyên đụng phải vạn ma tổ trận tựa như năm đó có một vạn phật tổ trận vậy. Vạn ma tổ trận đem nơi này hóa sinh như là ở trong một tiểu ma chi văn minh, có uy lực ma hóa thế giới. Tại đây mọi thứ nhanh chóng ma hóa, dù là người bên cạnh mình đầy chính khí như đám Túc Nguyệt Miên đều có khuynh hướng bị ma hóa chút ít, nếu không phải thân mang chính khí thì e rằng càng bị ma hóa nhanh hơn.
Đây chính là chung cực tuyệt chiêu nhất của Ma Chi Tử, cũng là tuyệt chiêu không thuộc về bản thân gã. Phải bày ra vạn ma diệt sát đại trận mới diễn hóa ra đại tuyệt thế này.
Có đại tuyệt như vậy, Ma Chi Tử dễ dàng thắng Khổng Ni, Khổng Minh Đức hơn phân nửa nửa bước văn minh cảnh liên hợp, thậm chí là có tư cách đi khiêu chiến Hoang Chi Tử, có hy vọng thắng được gã. Bây giờ bày ra chung cực đại trận đô thế này, mặc dù người thứ mười sáu thân đầy chính khí hơi đáng gờm nhưng không khả năng chiến thắng.
Ma Chi Tử môi hồng răng trắng, da trắng như tuyết, quần áo đen như mực nặng nềđánh hướng người thứ mười sáu.
Gã quát:
- Mặc kệ ngươi là ai! Nhất định phải diệt ngươi, người thứ mười sáu, vạn tôn ma tổ giáng lâm!
Vạn tôn ma tổ hóa thành một kích.
Một kích kia chí tôn chí ma, chí tổ chí ác.
Thiên địa đều biến!
Một kích kia khủng bố quá mức đi? Hai người Khổng Ni, Khổng Minh Đức tự nghĩ rằng dù có bắt tay liên hợp cũng không thể nào chắn một kích khủng khiếp đến thế.
Một kích thật cường. Người thứ mười sáu thầm giật mình, một kích này thật là ma đến cực độ, có chút giống ác kiếm ý lúc trước mình học thì thần niệm ngẫu nhiên đi tới nguồn vạn ác đụng tới kẻ đó. Nhưng rõ ràng người ở nguồn vạn ác khủng bố hơn, nếu không có ban đầu văn tự thì e rằng mình không đấu lại được chung cực sát chiêu của Ma Chi Tử.
Nhưng bây giờ thì sao?
Khi Ma Chi Tử thúc đẩy ma ý đến mức tận cùng thì người thứ mười sáu quát khẽ một tiếng, một luồng sáng trắng chậm rãi dâng lên. Ma Chi Tử thầm nhủ, buồn cười quá đi, thật là cười chết người, bây giờ mình lấy ra vạn tôn ma tổ giáng lâm, nếu Hoang Chi Tử cứng rắn chắn thì tin tưởng có lẽ được nhưng người khác, người thứ mười sáu bình thường mà thôi, dựa vào cái gì đón được chiêu này của mình chứ? Vạn tôn ma tổ của gã bỗng đè xuống.
*Ầm!*
Một ma tổ vô cùng hung ác bị bạo phá! Ma tổ thứ hai bạo phá! Trong tiếng ầm đùng đùng, ánh sáng trắng trống cực kỳ yếu ớt chớp mắt đánh bạo hơn mười ma tổ. ánh sáng trắng này rốt cuộc từđâu ra vậy trời? Ma Chi Tử vốn tràn đầy tự tin bỗng nổi lên thắc mắc, nhưng bây giờđang phóng chung cực sát chiêu không thể nghĩ nhiều.
Ánh sáng trắng nhìn như yếu ớt cùng hơi thở ma tổ ầm đùng đùng va chạm vào nhau.
Mấy chục ma tổ nổ tung, mấy trăm ma tổ bạo tạc.
Cái gọi là ma tổ ở trước ánh sáng trắng giờđây yếu ớt như vậy.
Cái này! Ánh sáng trắng này rốt cuộc là thứ gì vậy?
Tám trăm năm mươi sáu ma tổ bị bạo không còn một mảnh. Lúc này ánh sáng trắng dần hiện ra thứ ở bên trong, dường như có một chữ gì đó. Chính tự này có vị chí đại chí cương, dường như có hạo nhiên chính khí từ bên trong tản ra, nó cuối cùng là chữ gì vậy?
Ánh sáng hơi nhạt đi, rốt cuộc mọi người thấy rõ, nó là chính tự.
Chính tự, nó chẳng phải nằm trong tay Nho Chi phó chủ văn minh ư?
Không lẽ là chính tự phân thân? Không đúng, nếu là chính tự phân thân thì tuyệt đối không thể phá vô số ma tổ như thủy triều của mình được. Ma Chi Tử lập tức khẳng định đó là ban đầu văn tự chính tự. Đến bây giờ mọi chuyện đã rõ ràng, người thứ mười sáu lấy ra chính là ban đầu văn tự chính tự, muốn va đụng với chính tự thì trừ phi có ma tự nằm trong tay phó chủ ma chi văn minh của sư phụ gã. Cho nên vạn ma diệt sát đại trận, vạn ma tổ một kích đã bị chính tự này khắc chế.
Vô số ma tổ tiếp tục bị bạo, mặc dù vạn ma diệt sát đại trận khủng bố nhưng đụng đến chính tự thì chẳng đáng là gì, trời sinh là khắc tinh lớn nhất.
Bây giờ Ma Chi Tử tràn đầy thắc mắc là người thứ mười sáu này rốt cuộc là ai đâu?
Ánh sáng trắng chợt lóe, người thứ mười sáu đuổi theo Ma Chi Tử. Sát ý hừng hực, Ma Chi Tửđều bị chấn nhiếp, gã cảm giác nếu cứđánh tiếp thì e rằng sẽ bịđánh chết tại đây. Gã làm Ma Chi Tử ma chi văn minh đến đây đã sớm làm nhiều chuẩn bị, giơ nâng tay lên, hỗn đột bọt khí hiện ra, lòng bàn tay xoay, cuối cùng mấy ngàn ma tổ đều bị sử dụng chặn công kích từ người thứ mười sáu.
Mặc dù chính tự lợi hại nhưng mấy ngàn ma tổ không phải nói chơi, đủ cho Ma Chi Tử hoàn toàn thoát khỏi đây.
- Người thứ mười sáu, mặc dù không biết ngươi là ai nhưng ta nhớ kỹ ngươi. Kẻ có được ban đầu văn tự chính tự, Ma Chi Tử ta rồi sẽ có ngày moi ngươi ra, giết chết ngươi!
Ma Chi Tử tức giận hừng hực rời đi. Gã ở trong Khí Vận Thất Tử rất mạnh, lần này vốn định tranh hùng với Hoang Chi Tử, kế hoạch thứ nhất là độc chiếm Đảm Sơn và muốn luyện thành luyện chính thành ma đại trận. Tất cả kế hoạch tiến hành khá thuận lợi, gã định kích phát hùng tâm tráng chí thì đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn này, cuối cùng bị người thứ mười sáu đánh đến cụp đuôi bỏ chạy. Nếu không phải gã chuẩn bị chu đáo thì e rằng không trốn thoát nổi.
Ma Chi Tử tung hoành ở di thất địa ít khi gặp địch thủ, lần này thua thê thảm nên sẽ nhớ rất kỹ.
Ma Chi Tử hoàn toàn biến mất trong thân thể hỗn độn văn minh thú.
người thứ mười sáu này là ai? Ma Chi Tử bước ra khỏi thân thể hỗn độn văn minh thú, lần này gã triệt để thất bại. Ma Chi Tử luôn thắng mà giờ một lần thất bại có thể nói là mất mặt sạch sẽ, nhưng gã lập tức bình tĩnh lại.
- Đây là cuộc chiến cảu ta với cao thủ đỉnh cao nhất trung ương thiên triều, tuy có sai sót nho nhỏ, ngauax nhiên tiểu trận thua nhưng có thắng tức có thua, không cần quá để ý.
Lời của Ma Chi Tử khiến mấy thuộc hạ ở ngoài chờđợi rát là khâm phục. Thắng không kiêu bại không nản, luôn có phong độ như vậy, không uổng là Ma Chi Tửđại nhân nha. Mấy thuộc hạ của gã đều là cấp thiên tôn nhưng không bước vào văn minh thánh địa mà tại đây tiếp ứng.
Ma Chi Tử không dám ở lại lâu hơn, gã là người ma chi văn minh, là loại bị người gặp liền hò hét đuổi giết, ít nhất trước khi kế vị chủ ma chi văn minh thì là như thế. Gã nhanh chóng bay trên trời, nhưng không rời khỏi trung ương thiên triều. Gã cần đeièu tra vài thứ, một khoảnh nhỏ trong văn minh thánh địa chỉ là một phần kế hoạch của gã, gã có chí cao tầm nhìn xa.
- Ma Chi Tửđại nhân, bên di thất địa truyền đến tin tức.
Có người đưa tin lên, Ma Chi Tử nhận lấy phong thư, xem nội dung.
Thoáng chốc Ma Chi Tử biến sắc mặt.
- Cái gì!? Ma khí sơn của ta, năm mươi vạn thiên cấp linh thạch không còn một mống? Ngay cả băng hỏa cũng mất, biến mất trong vạn ma diệt sát đại trận?
Ma Chi Tử bỗng biến sắc mặt, có người ở trong vạn ma diệt sát đại trận làm trò quỷ, đây là ma khí sơn nha! Dù Ma Chi Tử là đệ tử của chủ ma chi văn minh cũng đau lòng đứt ruột đứt gan.
Ma Chi Tử làm sao mà không đau lòng cho được?
Ma khí sơn! Đó là một món tài sản lớn!
- Rốt cuộc là ai?
Ma Chi Tử vốn còn giữ bình tĩnh giờ thì không còn sót lại chút gì. Gã ở trong đầu suy nghĩ kỹ càng, rồi liên hệđến chính tự. Gã cũng hiểu nguyên lý ma khí, thế là suy luận một lúc liền nghĩ ra ai có khả năng làm chuyện này nhất. Không chút nghi ngờ, kẻ đó chính là người thứ mười sáu.
- Người thứ mười sáu, mặc kệ ngươi là ai, đã phá hủy đại kế của ta còn cướp đi ma khí sơn, băng hỏa, Ma Chi Tử ta nhất định phải tìm ngươi báo thù!
Ma Chi Tử thật sự giận điên lên. Hết cách, gã bị người thứ mười sáu triệt để chọc giận.
Gã không sợ không tìm ra người thứ mười sáu. Người có chính tự rất dễ tìm, không tìm ra được mới là chuyện lạ.
Thân thể hỗn độn văn minh thú, trên Đảm Sơn.
Ma Chi Tử vừa đi thì ma khí ở chốn này liền biến mất nhiều. Đám Khổng Ni, Khổng Minh Đức cảm giác trong người pháp lực di chuyển bình thường lại, vận chuyển một lúc phá ma khí thụ trói buộc. Mười lăm người thoát ra, sau đó cùng nhìn hướng người thứ mười sáu.
Người thứ mười sáu rốt cuộc là ai? Chẳng ngờ lại có ban đầu văn tự chính tự.
Lúc người thứ mười sáu bắt đầu đấu với Ma Chi Tử bởi vì phòng ngừa ma khí xâm nhập cho nên luôn có đoàn sáng trắng hộ thể. Nay Ma Chi Tửđã rút đi, đoàn sáng trắng cũng mất. Mười lăm người đã thấy rõ diện mạo của người thứ mười sáu. Người thứ mười sáu lớn lên hơi đẹp trai, mày kiếm mắt sáng, toàn thân phong độ nho nhã, tóc hơi xoăn, giống như thư sinh cực kỳ phiêu dật.
Đây là!
Lý Thái Sử!
Không sai, chính là Lý Thái Sử.
Người thứ mười sáu tại sao lại là Lý Thái Sử?
Nếu như là Lý Thái Sử vậy hắn có ban đầu văn tự chính tự coi như nói qua được. Lần trước Thiên Lý phó chủ văn minh dẫn Chu Nhân Dục đến tranh giành ban đầu văn tự chính tự kết quả bị Lý Thái Sửđánh đuổi. Dựa theo điều kiện truyền thừa mà Nho Chi phó chủ văn minh đặt ra thì cuối cùng nên là Lý Thái Sửđược truyền thừa chính tự, điều này mọi người hiểu rõ nhưng dường như lúc trước không thấy chính tựđược truyền. Bây giờ xem ra cuối cùng Nho chi phó chủ văn minh vẫn là đưa đi ban đầu văn tự chính tự.
Bây giờđiều khó hiểu nhất chính là dù Lý Thái Sử có được truyền thừa chính tự thì về mặt chiêu thức còn thắng Ma Chi Tử một bậc, ngay mặt đánh bại gã.
Mặc dù Lý Thái Sử có dựa vào lực lượng chính tự nhưng có thể ngay mặt đánh bại Ma Chi Tử cũng biểu hiện ra thực lực không nhỏ.
Cái này!
Đám Khổng Ni, Khổng Minh Đức, Mạnh Vi, Túc Nguyệt Miên bây giờ không biết có cảm giác gì.
Đám bọn họ thua Ma Chi Tử, Lý Thái Sử là sư đệ mới nhập môn không lâu mà thắng gã, là đánh bại đường đường chính chính. Chỉ một trận này Lý Thái Sử sư đệ có thể nổi danh thiên hạ thế nhân đều biết.
Lục Nguyên thi lễ nói:
- Kính chào các vị sư huynh, sư tỷ.
Túc Nguyệt Miên hỏi:
- Lý sư đệ, tại sao ngươi đến văn minh thánh địa vậy? Chẳng phải ngươi đã nói sẽ không đến mà?
Lục Nguyên tùy tiện tìm cớ:
- Bởi vì chuyện đột nhiên có biến đổi. Sư phụ có tính thiên cơ, phát hiện có nguy heiemr nên kêu ta đến xem coi hóa giải được kiếp nạn này không.
- Lý sư đệ, mới rồi ngươi làm sao mà làm được vậy!?
Khổng Ni là kích động nhất. Gã ngay mặt đấu cùng Ma Chi Tử nên biết sự cường đại của gã, đặc biệt là trong vạn ma diệt sát đại trận thì Ma Chi Tử ma uy vô song. Bản thân gã không phải đối thủ, không dè Lý Thái Sử lại thành công.
- Cái này là công của chính tự.
Lục Nguyên đẩy hết mọi chuyện cho chính tự. Lý Thái Sử tên giả này không cần quá nổi tiếng, cứđẩy hết vào chính tự, dù gì những người khác không tiếp xúc ban đầu văn tự chắc không biết uy lực của nó. Thật ra trong công lao này có phần của chính tự, cũng có phần của Lục Nguyên. Nếu đổi làm thế giới cảnh cửu tầng, thập tầng khác có nắm chính tự cũng địch không lại Ma Chi Tử.
Du sao bản thân Lục Nguyên có pháp lực mạnh mẽ, sức chiến đấu cường đại, rồi chính khí thập tầng, có thể hoàn mỹ thúc đẩy chính tự, những người khác thì không được.
Vậy nên trận chiến này bản thân hắn có công lao rất lớn mà chính tự cũng có phần.
Vạn ma diệt sát đại trận cuối cùng hoàn toàn biến mất, nơi này còn sót lại ma khí bị Lục Nguyên hóa thành một vạn khối thiên cấp linh thạch. Bây giờ trong tay hắn có thiên cấp linh thạch tăng lên đến năm mươi hai vạn khối, phát tài to. Vạn ma diệt sát đại trận tan biến, đám người còn lại đều trở về bình thường.
Những người này bình thường trở lại, nhiều người thì nhiều chuyện, tin tức Ma Chi Tử xuất hiện lan truyền ra, Lý Thái Sử ỷ vào ban đầu văn tự chính tựđánh bại Ma Chi Tử, một trong Khí Vận Thất Tử cũng lan tin ra, khuếch tán trong văn minh thánh địa.
- Nghe nói chưa vậy? Ma Chi Tử xuất hiện rồi.
- Cái gì? Ma Chi Tử cũng lộ mặt hả? Hắn là bí ẩn nhất trong Khí Vận Thất Tử, nghe nói thực lực không kém gì Tiên Chi Tử, Võ Chi Tử và Pháp Chi Tửđâu.
- Hơn nữa nghe nói người này tâm kế gian xảo khó đối phó, người như gã xuất hiện e rằng có âm mưu to lớn gì.
- Ngươi nói không sai, đầu tiên là Ma Chi Tửđối phó đám nho chi văn minh Khổng Ni, Khổng Minh Đức hắn bày ra vạn ma diệt sát đại trận đánh bại bọn họ, rồi còn âm mưu càng kinh người thi triển, nghe nói Ma Chi Tửđịnh khiêu chiến với Hoang Chi Tử nữa đấy.
- Vậy chắc Ma Chi Tử thành công rồi hả?
- Ngươi đoán sai rồi, Ma Chi Tử thất bại.
- Khổng Ni và Khổng Minh Đức đúng là ghê gớm thật, nhưng Ma Chi Tử bí ẩn nhất trong Khí Vận Thất Tử bày sẵn âm mưu đối phó họ, rồi còn vạn ma diệt sát đại trận, e rằng họ không phải là đối thủ đi?
- Nếu là bình thường thì đúng là vậy nhưng nghe nói đột nhiên xuất hiện Lý Thái Sử, đệ tử mới thu của Nho Chi phó chủ văn minh. Hắn ngay mặt đấu với Ma Chi Tử và đánh bại gã.
- Không thể nào!
- Ma Chi Tử rất mạnh trong Khí Vận Thất Tử, sao có thể dễ dàng thua được?
- Lý Thái Sửđó tay cầm ban đầu văn tự chính tự vừa lúc khắc chế Ma Chi Tử cho nên mới lấy được chiến thắng.
- Thì ra là vậy.
Phút chốc khu vực gần đó tin tức sôi nổi lan truyền. Người như Ma Chi Tử mà bịđánh bại đường đường chính chính thì tất nhiên là vấn đề nóng hổi, có ai không giật mình? Phút chốc cái tên Lý Thái Sử lan truyền, lúc trước hắn chẳng có chút danh tiếng gì cả. Nhưng mọi người phát hiện điểm quan trọng, ban đầu văn tự chính tự, rất nhiều người đều cho rằng là công của chính tự. Họ không biết Lý Thái Sử trong trận chiến này lộ ra sức chiến đâu cường đại khiến Ma Chi Tử ấn tượng khắc sâu.
Cách không xa, trên Can Sơn, Tiên Chi Tử bộ dạng tiên phong đạo cốt, gã có phong độ và khí chất rất là giống với Ma Chi Tử, chẳng qua một là tiên một là ma, còn lại mặt khác rất giống nhau.
Tiên Chi Tử chắp tay sau ưng đứng, lầm bầm:
- Ma Chi Tửđều bịđánh bại, không ngờ nho chi văn minh ra nhân vật ghê gớm như vậy. Người tên Lý Thái Sử xem ra cũng là hạng có tiềm lực to lớn, lần nần văn minh thánh địa tập trung không ít cao thủ.
Dưới Can Sơn trấn áp nước lũ cuồn cuộn, toàn là vô tận độc thủy, gan có thể giải độc.
Tiên Chi Tử chắp tay sau lưng đứng trên núi nhưng gã chưa hoàn toàn nắm lợi ích Can Sơn trong tay, nơi này có đối thủ cũ của gã, Pháp Chi Tử.
Vô cùng vô tận huyền diệu pháp thuật tạc nổ trên không trung, những pháp thuật như là đạo lý lớn nhất thiên địa, so với pháp thuật của Pháp Thánh Đế Tử thì thắng nửa bậc.
- A a, Pháp Chi Tử, ngươi thật sốt ruột nhỉ?
Trên không trung Tiên Chi Tử và Pháp Chi Tửđại chiến. Vì tranh đoạt quyền sở hữu Can Sơn, hai Khí Vận Thất Tửđấu nhau, cuộc chiến cực kỳ hấp dẫn ánh mắt. Tiếc rằng xung quanh không có ai đứng xem cả, những người khác sớm bị hai Khí Vận Thất Tửđá văng xuống Can Sơn rồi.
Thật ra dù là Tiên Chi Tử hay Pháp Chi Tửđều dùng pháp thuật cả, chỉ thêm vào một tầng tiên áo nghĩa hay còn gọi là tiên pháp, có khác biệt rất nhỏ nhưng không khác là ba.
Trên cư bản trận chiến này là hai Khí Vận Thất Tử dùng pháp thuật mạnh nhất đấu với nhau.
Trên đỉnh Đảm Sơn Lục Nguyên lấy ra vô tận lửa tinh luyện ra một hỗn độn văn minh mảnh vỡ vô vô cùng xinh đẹp, cùng loại với hỗn độn văn minh mảnh vỡ trong vị chi hồ bạc. Bây giờ là lúc xoay người rồi, lầnn ày cuopws đi hỗn độn văn minh mảnh vỡ chỗ này, đám Khổng Ni và Khổng Minh Đức có ra chút sức, ít nhất người ban đầu đến Đảm Sơn đều bị họ đánh lùi. Hơn nữa Lục Nguyên rất cảm kích Khổng Ni từng cho mượn Khổng Thánh Tâm Kinh, nên cách chia rất đơn giản, Lục Nguyên chiếm tám phần, những người khác chiếm hai phần. Mạng của bọn họ đều do Lục Nguyên cứu, ơn cứu mạng lớn biết bao, nên không ai bất mãn kiểu chia này cả.
Chia xong hỗn độn văn minh mảnh vỡ rồi Lục Nguyên thật trân trọng cất nó vào trong tân kiếm thế giới của mình. Những cái này có tác dụng rất lớn sau thế giới cảnh thập tầng, có thể tăng sức chiến đấu cho mình và hỗ trợ mình trùng kích văn minh cảnh, sao không quan trọng cho được?
Khổng Ni hỏi:
- Lý sư đệ, bây giờ chúng ta định đi cứđiểm quan trọng khác, như Can Sơn, Cung Hải, ngươi có muốn đi chung không?
Cao thủ cùng thế lực thường cùng nhau hành động để tiện giúp đỡ cho nhau.
Lục Nguyên lắc đầu từ chối:
- Ta còn có một số việc quan trọng không đi chúng các vị sư huynh, sư tỷ được.
Sao mình có thể hành động chúng với họ được, bây giờ còn chưa tìm được hỗn độn đảm tinh, phải tiếp tục ở lại Đảm Sơn tìm thử, tất nhiên không thểđi chung với họ. Mục tiêu hiện nay của mình là trùng kích thế giới cảnh thập tầng.
Nghe Lý Thái Sử từ chối, đám Khổng Ni khuyên hai câu rồi thôi, đoàn người đi trước, chỉ dặn dò 'Lý Thái Sử' phải thật cẩn thận.
Lục Nguyên thì bắt đầu con đường tiếp tục tìm hỗn độn đảm tinh.
Một người, một ngọn núi.
Một người đàn ông áo xanh lười biếng, núi là Đảm Sơn.
Bây giờ Lục Nguyên đã hòi phục thân phận của mình, đang ở trên Đảm Sơn tìm kiếm Đảm Ma Thần.
Bởi vì phải tìm Đảm Ma Thần nên tốc độ không nhanh cho lắm, nhưng hắn dò xét nguyên Đảm Sơn bảy lần rồi mà vẫn không thấy Đảm Ma Thần đâu ra. Không tìm thấy Đảm Ma Thần thì bây giờ nên làm sao đây?
Không bằng chém Đảm Sơn đi.
Đảm Sơn chia làm hai phần, một phần là nội hạch, một phần là ngoại hạch.
Cái gọi là nội hạch tức là phần nguyên bản của Đảm Sơn, đảm hỗn độn văn minh thú. Nội hạch Đảm Sơn mới là tinh hoa thật sự, tiếc rằng chưa từng có ai bổ nó ra được.
Ngoại hạch tức là sau khi hỗn độn văn minh thú chết rồi, Đảm Sơn hấp thu một ít linh khí mà hình thành, thứ này đều bị mọi người chém, có thể bỏ nó ra được. Dù sao nó không thuộc vềđảm hỗn độn văn minh thú, nói không chừng sẽ bạo ra chút đảm chi tinh hoa, khiến người mở rộng tiểu thiên thế giới bản thân một chút.
Lục Nguyên rút kiếm ra, nhanh chóng chém, chém vào ngoại hạch. Ngoại hạch không mấy khó khăn, tốn chút thời gian là Lục Nguyên chém ra được một số đảm chi tinh hoa cũng đào ra một con đường vào sâu bên trong, đi tới nội chhj Đảm Sơn. Rốt cuộc sắp bắt đầu.
Trong nội hạch Đảm Sơn có hỗn độn đảm tinh, chỉ cần mình có thể chém ra được. Cái gọi là hỗn độn đảm tinh thật ra là đảm hỗn độn văn minh thú cấu thành, cũng tức là nọi hạch, bởi vậy theo lsy luận thì thông.
Lục Nguyên nhẹ thổi kiếm.
Kiếm trong tay, pháp lực cao nhất trút ra.
Toàn bộ tinh thần rót vào, tâm, thần tăng lên tới cực hạn.
Tinh, khí, thần, hoàn toàn hợp nhất.
Khí thếđang không ngừng tăng lên, rtos cuộc đến đỉnh cao nhất.
Một kiếm như kinh thiên chém ra.
Một thức cực nhanh!
*Đinh!*
Một tiếng ngân vang, Lục Nguyên cảm giác thân kiếm chịu lực phản chấn mạnh mẽ. Liếc mắt nhìn nội hạch Đảm Sơn, phát hiện bên trên không có một vết trầy, hoàn toàn không tổn hao gì. Nếu nó không bị sứt mẻ thì đau đầu rồi đây, tức là nói con đường này đi không thông.
Bây giờ mình muốn được đến hỗn độn đảm tinh, kết quả hai con đường đều thất bại, mà còn rất làm người bị kích thích tâm linh.
Tiếp theo nên làm sao đây?
Mình nhất định phải có được hỗn độn đảm tinh, nếu không Lục Nguyên nghĩ không ra cách nào trùng kích thế giới cảnh thập tầng đây. Ngồi trên đỉnh Đảm Sơn nghĩ cách, đứng ở đây phong cảnh tật xinh đẹp, từđây nhìn xuống dưới Đảm Sơn có một con sông rộng cạn khô, nếu hỗn độn văn minh thú còn sống thì chỗ này chắc tràn đầy.
Lục Nguyên ngồi xếp bằng vừa lúc ở chính giữa ma tự. Không phải hắn cố ý làm vậy, ai bảo Ma Chi Tử khắc ma tự vào chính giữa đỉnh núi làm gì. Khi Lục Nguyên ngồi trên ma tự chợt phát hiện bên dưới nó dường như trống, cái này là?
Lục Nguyên lập tức đưa pháp lực vào trong, phát hiện chính giữa ma tự trống trơn, có thể xuyên thấu qua đó. Ma Chi Tửđã rời khỏi văn minh thánh địa rồi mà gã còn để lại thứ quái lạ gì tại đây ư? Lục Nguyên nổi lên lòng tò mò, người chậm rãi xuyên qua.
Đó là một khu vực có rất nhiều ma khí, xung quanh u ám tối tăm, rõ ràng là trong ngoại hạch Đảm Sơn.
Lục Nguyên không vội vã quét sạch ma khí chốn này, không biết đây rốt cuộc là đâu nữa. Lục Nguyên phát hiện trong hắc ám như có hơi thở phi ma, đó chắc là hơi thở của sinh linh khác. Lục Nguyên lập tức dùng tàng kiếm ý ẩn giấu thân hình đi tới gần chỗ sinh linh đó. Vì hắn có chính tự nên càng mẫn cảm với ma hơn, bởi vậy mới phát hiện nhiều chuyện như thế.
Một thanh âm khe khẽ vang lên, dường như đang vùng thoát thứ gì.
- Ma Chi Tử, ngươi muốn bắt giữ ta rồi dùng cách đặc biệt chuyển khí vận của ta lên người ngươi ư? Thật là buồn cười, Ma Chi Tử nhà ngươi đúng là khó đối phó nhưng Kiếm Chi Tử ta cũng không dễ chọc!
Một thanh âm vang lên:
- Ngươi không biết rằng, Kiếm Chi Tử ta đây là cố ý để cho ngươi bắt lấy.
Lục Nguyên nghe thế ngây ra. Trong không gian bên dưới ma tự lại có Kiếm Chi Tử, nghe trong lời nói thì hình như là gã cố ý để Ma Chi Tử bắt. Kiếm Chi Tử không có sở thích bị ngược, đang yên lành cố ý để Ma Chi Tử bắt làm chi? Bên trong chắc là có gì ẩn ý đây. Lục Nguyên không vội vã xuất hiện.
Giọng Kiếm Chi Tử càng vang:
- Ma Chi Tử à Ma Chi Tử, ngươi không biết rằng trong Đảm Sơn có một báu vật từ thân thể hỗn độn văn minh thú, ta là từ cơ duyên xảo hợp mới biết đến tin tức này. Vì vậy ta biết rõ ngươi xuất hiện ở Đảm Sơn thì cố ý tới cho ngươi bắt, thừa dịp ngươi quyết đấu cùng cao thủ nho chi văn minh thì lấy báu vật rời đi.
Lục Nguyên nghe ngây ngẩn, tại đây mà có báu vật văn minh thánh địa? Sẽ là báu vật gì nhỉ? Nhưng mặc kệ là cái gì hắn phải cướp vào tay mới là lẽ phải, không thểđể nó rơi vào tay Kiếm Chi Tửđược.
Giọng Kiếm Chi Tử lại vang lên:
- Tìm ra rồi, ha ha ha ha. Kiếm Chi Tử ta quả niên không uổng là một trong Khí Vận Thất Tử, hơn nữa ta không cam lòng đứng vị trí thứ sáu trong Khí Vận Thất Tử, ta phải khiêu chiến với Hoang Chi Tử!
Thực lực của Kiếm Chi Tử thua Hoang Chi Tử xa lắc xa lơ, không bằng Tiên Chi Tử, Pháp Chi Tử, Ma Chi Tử, nhưng gã chí cao mơ xa, dã tâm rất lớn, đương nhiên lấy Hoang Chi Tử làm mục tiêu.
- Ta có được báu vật trong truyền thuyết nhất định sẽ giẫm Lục Nguyên bình dân dưới chân. Lục Nguyên, ta phải giết chết ngươi, lột da xẻ thịt nghiền xương ngươi ra, khiến ngươi chết không siêu sinh!
Kiếm Chi Tử mới vừa đắc ý, chợt nghĩđến Lục Nguyên thì lửa giận hừng hực. Người gã hận nhất chính là Lục Nguyên, không xếp vào hàng 'một trong'.
- Thật không ngờ nhỉ, ngươi hận ta đến vậy, muốn nghiền xương ta thành tro, chết không siêu sinh cơ đấy.
Một giọng nói lạnh lẽo vang trong bóng tối.
Kiếm Chi Tử giật mình, quát:
- Ai đó!?
Gã nắm chặt Thái A tiên kiếm trong tay.
- Này, mới rồi còn đang nguyền rủa ta, bây giờ ta lên tiếng thì ngươi không biết? Ngu quá đi, dù gì ta cũng là người đã đánh bại ngươi một lần.
Trong bóng tối đi ra một người áo xanh.
Kiếm Chi Tử nhìn thấy người áo xanh kia thì mắt hóp lại.
- Lục Nguyên!
Chết tiệt, tại sao Lục Nguyên sẽ xuất hiện tại đây? ở nơi khác đụng phải Lục Nguyên thì Kiếm Chi Tử không có gì phải sợ, nhưng gặp hắn tại đây thì gã rất bực mình. Đây là nơi gã sắp có được một báu vật trong văn minh thánh địa, giây phút mấu chốt thế này chui ra Lục Nguyên là sao? Không phải Ma Chi Tử ở bên trên à? Lấy sức chiến đâu của Ma Chi Tử thì muốn diệt sát Lục Nguyên không khó khăn, tại sao hắn còn có thể tiến vào đây được? Kiếm Chi Tử thầm lấy làm kỳ lạ.
Lục Nguyên cầm hồ lô rượu hớp một ngụm.
Trong bóng tối Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên giằng co.
Kiếm Chi Tửđột nhiên ngửa đầu cười, nói:
- Nghe nói ngươi hơn hai năm trước bị Hoang Chi Tử truy sát, làm tang gia bại khuyển đúng không? Thật là làm mất mặt kiếm đạo chúng ta, hãy xem ta làm sư huynh dạy dỗ ngươi!
Gã có chút tự tin, tuy năm đó thua dưới kiếm Lục Nguyên nhưng mấy năm gần đây gã tiến bộ rất lớn, bây giờ có thực lực thế giới cảnh cửu tầng. Lục Nguyên thì có tin đồn trình độ không cao lắm, trước khi biến mất là thế giới cảnh lục tầng, hơn hai năm qua chắc không tiến bộ đến đâu, trận này gã phải thắng để tẩy rửa sỉ nhục trước đó.