Hoa Sơn Tiên Môn Chương 1240: Đến Thế Giới Cảnh Cửu Tầng (2)
Chương trước: Chương 1240: Đến Thế Giới Cảnh Cửu Tầng (1)
Bên vị chi hồ bạc.
Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tửđều dùng ánh mắt không thể tin nhìn Lục Nguyên.
Mới rồi Lục Nguyên đã làm điều gì vậy!
Nếu nói lúc bắt đầu Lục Nguyên một kiếm giết chết Cửu Hoang Cực, Cửu Hoang Thai, Cửu Hoang Truy, còn trọng thương Cửu Hoang Bá có thể miễn cưỡng hiểu cho, bây giờ hắn chiến thắng cả Hoang Thánh Đế Tử, điều này thật khó thể tin. Hoang Thánh Đế Tử là một nhân vật nửa bước văn minh cảnh, cơ bản xem như người mạnh nhất dưới văn minh cảnh, thế mà bị Lục Nguyên đánh bại.
Mấu chốt là hơn hai năm trước Lục Nguyên chỉ là một thế giới cảnh lục tầng mà thôi.
Hơn hai năm mà Lục Nguyên đã biến mạnh như vậy sao?
Cái này!
Pháp Thánh Đế Tử nhìn hướng Lục Nguyên, bất giác hắn đã mạnh như vậy, muội muội của mình thật có mắt chọn phu tế tương lai, thật là nhân vật tiềm lực to lớn, sau này rất có khả năng trở thành văn minh cảnh. Một văn minh cảnh tức là nhân vật hùng bá thiên địa.
Pháp Tiêu Đế Tử cùng Pháp Cường Đế Tử bị kích động rất nhiều. Hai người thiên phú coi như xuất sắc, xuất thân cao nữa, có không biết bao nhiêu tài nguyên chờđợi họ. Họ một người là thế giới cảnh thập tầng, một là thế giới cảnh cửu tầng, trong đế tử pháp cổ văn minh coi như xuất sắc, nhưng bây giờ bị kích động chấnt kinh. Lục Nguyên không có tài nguyên gì cả, không có chỗ dựa, toàn bằng vào bản thân tăng thực lực, không thể so sánh, thật sự không so được, thật là người so với người tức chết người.
Bây giờ chắc nên là lúc thu vị hỗn độn văn minh mảnh vỡ, loại này không chờ người, tuyệt đối đừng bị người khác cướp được.
Một đôi mắt đỏ rực dần mất đi màu máu, rốt cuộc trở lại sáng tỏ.
Lục Nguyên thở ra một hơi dài.
Trong trạng thái vừa rồi lòng tràn ngập ý niệm bùng nổ, chỉ muón càng điên, cuồng, tà, loạn. Loại trạng thái này khiến sức chiến đấu tăng nhiều nhưng vẫn không thể giết chết Hoang Thánh Đế Tửđược.
Nửa bước văn minh cảnh luôn rất khó giết.
Cùng là nửa bước văn minh cảnh đấu với nửa bước văn minh cảnh cũng khó thể giết đói phương.
Nửa bước văn minh cảnh cực kỳ ít khi chết.
Cho nên bây giờ mình thắng Hoang Thánh Đế Tử chứ không giết được gã.
Đương nhiên nếu mình đấu với nửa bước văn minh cảnh thì chưa chắc đấu lại, có thểđối phó Hoang Thánh Đế Tử là bởi vì tác dụng của khắc tự phân thân. Mình muốn chân chính đánh bại nửa bước văn minh cảnh thì phải ngoan ngoãn trùng kích thế giới cảnh thập tầng đại viên mãn đã rồi tính. Thế giới cảnh thập tầng đại viên mãn là con đường bây giờ mình đang đi.
Pháp Thánh Đế Tửđi tinh luyện hỗn độn văn minh mảnh vỡ, lấy ra vạn pháp hỏa đánh hướng vị chi hồ bạc, lần này không còn ai ngăn cản. Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử ở một bên cảnh giác bốn phía vừa trò chuyện cùng Lục Nguyên.
Pháp Tiêu Đế Tử nói:
- Lục Nguyên, mới rồi ngươi giết người thái cổ văn minh trong đó Cửu Hoang Cực là con trai của phó chủ hoang hải văn minh, e rằng sau này hắn sẽ tìm đến ngươi gây chuyện. Mặc dù có quy định trong văn minh thánh địa xảy ra thù hận gì cũng không được đem ra bên ngoài, nhưng quy định là chết, con người mới sống.
Lục Nguyên gật đầu ý bảo đã hiểu, nhưng đối thủ là phó chủ hoang hải văn minh thì sao chứ, mình tunh hoành thiên hạ một người một kiếm, mặc dù đối phương định làm gì thì mình có gì phải sợ? Cùng lắm là bỏ mạng thôi.
Cái này không phải mình không chú trọng mạng sống bản thân mà là dưới loại tình huống mới nãy nhất định phải giết chết Cửu Hoang Cực.
Là gã muốn giết mình trước, còn kêu la cái gì chỉ gã giết mình được chứ mình không thể giết lại gã.
Không giết Cửu Hoang Cực thì ý niệm không thông.
Giết hắn đối mặt phó chủ văn minh truy sát mình cũng làm.
Hơn nữa phó chủ giản chi văn minh sớm muốn giết mình rồi, giờ không quan tâm có thêm một vị.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Lần này chúng ta ăn thiệt thòi Thái Cổ, nhưng điều đó không đại biểu chúng ta cứ chịu thua như vậy. Lần này pháp cổ văn minh có đến một nhân vật rất ghê gớm, thực lực tuyệt đối không dưới Hoang Chi Tử.
Pháp Cường Đế Tử nói vậy làm Lục Nguyên nổi hứng, hỏi tiếp:
- Đó là ai?
Lục Nguyên rất kinh ngạc, người có thực lực không kém gì Hoang Chi Tử, ai dám nói như vậy? Hơn phân nửa là nửa bước văn minh cảnh, chứ không ai dám vỗ ngực bảo thế.
Pháp Cường Đế Tử báo ra tên một người:
- Hoa Pháp Thánh.
- Hoa Pháp Thánh.
Lục Nguyên lặp lại cái tên, dường như nó có ma lực vậy. Lục Nguyên có từng nghe qua cái tên Hoa Pháp Thánh, nó thường đi kèm chín chữ khác.
Người đứng đầu nằm trong Năm Mươi Thiên Bảng, Hoa Pháp Thánh.
Không sai!
Chính là người này.
Năm Mươi Thiên Bảng, mỗi một người đều là kinh thiên động địa, có khả năng trùng kích văn minh cảnh
Hoa Pháp Thánh là người đứng đầu trong Năm Mươi Thiên Bảng.
Lúc trước Nho Chi phó chủ văn minh cứu Lục Nguyên trong đối đầu với Hoang Chi Tửđã dùng tực lực cấp Năm Mươi Thiên Bảng, đánh bại gã, khi đó thể hiện ra người Năm Mươi Thiên Bảng tuyệt đối có thểđánh bại Hoang Chi Tử lúc đó. Khi ấy Hoang Chi Tử liền hét to lần sau gặp người mà Nho Chi phó chủ văn minh hóa trang gã nhất định tăng thực lực đòi lại công lý.
Thực lực lúc đó của Hoang Chi Tử không tới Năm Mươi Thiên Bảng.
Bây giờ hơn hai năm qua đi, chắc thực lực của Hoang Chi Tử nên rất gần với Năm Mươi Thiên Bảng rồi.
Nhưng dù có gần sát thì vẫn không nằm trong Năm Mươi Thiên Bảng.
Hoa Pháp Thánh thì chính là người đứng đầu trong Năm Mươi Thiên Bảng, nếu gã và Hoang Chi Tử chiến đấu thì chắc sẽ rất đặc sắc.
Xem ra không phải pháp cổ văn minh không có chuẩn bị, xuất động nhân vật xuất sắc như thế.
- Bây giờ trong thân thể hỗn độn văn minh thú cơ bản chia hai phái, một phe là Hoang Chi Tử, có rất nhiều người sớm cấu kết với hắn, mmột số đều vào danh tiếng gã như điển hình Tiên Chi Tử là hạng đầu vào Hoang Chi Tử. Còn có mấy cái như giản chi văn minh, cái này gọi là hoang phái, thực lực hoang phái hùng hồn lấy Hoang Chi Tử làm trung tâm.
- Có hoang phái thì tất nhiên có phản hoang phái.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Trung tâm phản hoang phái chắc là Hoa Pháp Thánh sư huynh.
- Bây giờ trong văn minh thánh địa trừ trái tim ra, tám nơi túc, tỳ, vị vân vân đều là hoang phái cùng phản hoang phái chiến đấu. Mọi người đều rất mong chờ cuộc chiến cuối cùng tức là ở chỗ trái tim. Trận chiến trái tim mới là cuộc chiến vô cùng quan trọng.
Thì ra là vậy!
Lục Nguyên thế này mới xem như hiểu ở trong thân thể hỗn độn văn minh thú bất giác chia hai phái, chỉ có hắn là biết quá muộn thôi. Một là hoang phái lấy Hoang Chi Tử làm trung tâm, một là Năm Mươi Thiên Bảng lấy Hoa Pháp Thánh làm trung tâm. Hai phái ở các nơi giao nhau cướp đoạt văn minh mảnh mảnh vỡ chờđợi cuối cùng trái tim mở ra.
Còn mình, chắc chắn là nằm trong phản hoang minh rồi. Đương nhiên bây giờ mình chỉ là vô danh tiểu tốt, không ai chú ý tới. Hoang minh Hoang Chi Tử, phản hoang minh Hoa Pháp Thánh, những người này mới là tiêu điểm chú ý, thứ nữa là Tiên Chi Tử, Võ Chi Tử, Pháp Chi Tử cũng rất bắt mắt.
Tuy nhiên bây giờ mình không bị chú ý cũng tốt, thế mới tiện cho mình biến mạnh từng chút một, chuẩn bị phút cuối quyết đấu cùng Hoang Chi Tử.
.............
Pháp Thánh Đế Tử quát to:
- Hỗn độn văn minh mảnh vỡ, đi ra cho ta!
Trong ngọn lửa của gã xuất hiện một mảnh vỡ trong suốt lóng lánh, mảnh vỡ thật là xinh đẹp, nó không lớn, chỉ cỡ nửa bàn tay nhưng thật sự rất xinh đẹp.
Đây là tuyệt đối hoàn mỹ, trong suốt như thủy tinh, thuần khiết không vết bẩn.
Bên trên có một loại hoàn mỹ khó tả, như là tuyết vậy. Không đúng, không phải như tuyết, đây là sự vật xinh đẹp giống tất cả, có thuần của tuyết, có ưu nhã của hạc, có mỹ diệu hài hòa của núi cao nước chảy, các loại.
Đây chính là hỗn độn văn minh mảnh vỡ ư? Lục Nguyên nhìn mảnh vỡ xinh đẹp trong suốt lóng lánh.
- Đúng thế, đây chính là hỗn độn văn minh mảnh vỡ.
Pháp Thánh Đế Tử cầm mảnh vỡ trong tay, nói:
- Trừ trái tim ra văn minh mảnh vỡ chỗ khác không có nhiều, mọi người ở đây chiến đấu chỉ nghĩ cướp được bao nhiêu văn minh mảnh vỡ thì bấy nhiêu. Thật ra họ đều giữ sức cả, đợi văn minh mảnh vỡ chỗ trái tim, đó mới là món chính. Văn minh mảnh vỡ chỗ trái tim, khối đó to gấp mấy trăm lần, lớn đến khó thể tưởng tượng, tiếc rằng nó cũng là cạnh tranh kịch liệt nhất.
- Được rồi, chúng ta chia thôi. Lục Nguyên, lần này cơ bản là ngươi ra sức, chúng ta không bỏ công được bao nhiêu cho nên ngươi chiếm phần lớn.
Pháp Thánh Đế Tửđã nói vậy thì Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử không có gì để nói nữa, dù sao là Lục Nguyên cứu họ. Lục Nguyên không khách sáo, có đồ tốt cần gì khách sáo chứ.
Cuối cùng Lục Nguyên cầm đi hai phần ba, Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử thì chia một phần ba còn lại. Dù sao mới bắt đầu Pháp Thánh Đế Tử cũng ra sức bám chặt Hoang Thánh Đế Tử, nếu không có gã hỗ trợ níu chân thì e rằng Lục Nguyên không có cơ hội đột phá.
Lục Nguyên cầm lấy hỗn độn văn minh mảnh vỡ, cảm giác ấm áp chảy từ tận đáy lòng, dường như mình tiếp xúc thứ gì đẹp nhất trên đời vậy.
Lục Nguyên hỏi:
- Làm sao dùng hỗn độn văn minh mảnh vỡ?
- Làm sao dùng hỗn độn văn minh mảnh vỡ hả?
Pháp Thánh Đế Tử cười tủm tỉm hỏi lại:
- Bây giờ pháp lực của ngươi ở cấp độ nào?
Gã nhìn không ra pháp lực của Lục Nguyên cao thấp thế nào.
Lục Nguyên đáp:
- Thế giới cảnh cửu tầng.
Câu trả lời hù Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử giật nảy mình. Thế giới cảnh cửu tầng vậy mà thắng Hoang Thánh Đế Tử nửa bước văn minh cảnh, đây là kỳ tích to lớn. Thế giới cảnh muốn cách hai tiểu cảnh giới thắng người không phải dễ.
Lục Nguyên giải thích rằng:
- Đương nhiên chỉ thắng được Hoang Thánh Đế Tử thôi chứ với nửa bước văn minh cảnh thì ta cũng đành chịu.
Pháp Thánh Đế Tử qua một lúc mới bình tĩnh lại, đúng là gặp cấp quái vật.
Gã nói:
- Bây giờ ngươi chưa thể dùng, nếu đến thế giới cảnh thập tầng, trong thần hồn mới xuất hiện văn minh chi bàn. Tác dụng của văn minh chi bàn là bỏ hỗn độn văn minh mảnh vỡ vào. Bỏ vào càng nhiều thì thực lực càng mạnh, mãi đến khi bỏ đầy cái bàn đó mới tăng một phần khả năng trùng kích văn minh cảnh.
Một phần khả năng! Đây đã là xác suất cực kỳ lớn rồi.
Trùng kích văn minh cảnh, khả năng một phần vạn đã không tính thấp.
Khả năng một phần càng càng cực kỳ cao.
Chứđừng nói là một phần xác suất, đó là cao vô cùng tận.
- Đương nhiên có chín trăm chín mươi chín phần trăm người ta không đặt đầy văn minh chi bàn được.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Chắc ngươi có nghe nói đến Năm Mươi Thiên Bảng chứ?
Đwng nhiên Lục Nguyên có nghe qua, hơn nữa nghe nói người Năm Mươi Thiên Bảng mạnh mẽ không gì sánh được, cường hơn người khác rất nhiều. Dù là Hoang Chi Tử thì thực lực hiện tại không tiến vào Năm Mươi Thiên Bảng được.
- Cái gọi là Năm Mươi Thiên Bảng ý chỉ năm mươi người chứa đầy hết văn minh chi bàn. Chính vì họ đã chứa đầy văn minh chi bàn nên không cần lại tới văn minh thánh địa, và họ có văn minh chi bàn chứa đầy văn minh mảnh vỡ trợ giúp, thực lực hơn xa nửa bước văn minh cảnh khác.
- Trong Năm Mươi Thiên Bảng nhóm người đáng sợ nhất tức là có mắt, tay hoặc túc của cấp văn minh. Nhóm người này dần có uy thế của văn minh cảnh, có thể dễ dàng nghiền nát chúng ta.
Thì ra là vậy, luôn nghe nói đến Năm Mươi Thiên Bảng mà không biết mạnh ở chỗ nào, giờ rốt cuộc đã hiểu.
Lục Nguyên thật trân trọng bỏ hỗn độn văn minh mảnh vỡ vào tân kiếm thế giới. Bây giờ mình còn chưa thể sử dụng, đợi đến thế giới cảnh thập tầng thần hồn luyện ra văn minh chi bàn mới dùng được, mượn nó tăng cường bản thân. Mục đích hiện tại của mình trước tiên trùng kích thế giới cảnh thập tầng đã, đây là bước đầu tiên khá quan trọng.
- À Lục Nguyên này.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Lúc trước ngươi ở cuộc chiến xếp hạng môn phái có từng gặp Tiên Chi Tửđúng không?
- Đúng vậy.
Lục Nguyên đáp:
- Khi đó hắn khuyên ta đừng đi văn minh thánh địa.
- Xem ra có lòng tốt.
Pháp Thánh Đế Tử nhìn Lục Nguyên, cực kỳ nghiêm túc nói:
- Nhưng mà ngươi tuyệt đối đừng tin tưởng Tiên Chi Tử. Hoang Chi Tử là bá đạo chiến thần, vô địch không gì sánh được. Còn Tiên Chi Tử thì âm trầm gian xảo, cười mà một bụng dao găm. Hắn kêu ngươi đừng đi văn minh thánh địa r rằng là vì kích thích ngươi, dùng kế khích tướng khiến ngươi đi văn minh thánh địa để Hoang Chi Tửđánh chết ngươi.
Pháp Thánh Đế Tử chớp mắt nhìn thấu mưu kế của Tiên Chi Tử.
Nếu nói tin tưởng thì đương nhiên Lục Nguyên sẽ chọn tin Pháp Thánh Đế Tử, dù gì là đại cửu ca của mình.
Đương nhiên Lục Nguyên sẽ không đối địch với Tiên Chi Tử, tạm thời đặt trong lòng tăng phần đề phòng thôi. Không thể không có lòng cảnh giác với người, hắn không muốn xoay người đã bị Tiên Chi Tửđâm cho một nhát.
Bây giờ chỗ vị chi hồ bạc đã làm gần xong hết, đánh bại Hoang Thánh Đế Tử, được đến kết tinh hỗn độn văn minh, cũng là lúc nên rời đi.
Tiếp theo mình phải trùng kích thế giới cảnh thập tầng, cần lấy kết tinh khác.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Ở chỗ Tỳ Sơn truyền tin nói Hoa Pháp Thánh sư huynh và Hoang Chi Tửđang chiến đấu kịch liệt, chúng ta phải qua đó, ngươi đi chung không?
- Hoa Pháp Thánh và Hoang Chi Tử chiến đấu.
Lục Nguyên nghe rất động lòng, đây là cuộc chiến ở trong thân thể hỗn độn văn minh thú rất có khả năng trình độ cao nhất. Một là kỷ nguyên chi tử, một là người đứng nhất trong Năm Mươi Thiên Bảng, tuyệt đối là cuộc chiến gần cấp văn minh, chỉ nghĩ thôi đủ khiến người hưng phấn rồi.
Nhưng mà, Lục Nguyên dứt khoát lắc đầu. Hắn còn cần thu thập hỗn độn tinh khác, chỗ Tỳ Sơn đánh quá kịch liệt, dù là Hoa Pháp Thánh hay Hoang Chi Tửđều vượt xa trình độ hiện tại của hắn, không cần thiết đi Tỳ Sơn ngay bây giờ.
Hoặc là nên đi chỗ khác xem sao.
Lập tức hắn từ biệt với Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử, một người bay đi.
Vậy nên bay đi đâu đây?
Trừ trái tim ra có tổng cộng tám chỗ, trong đó vị chi hồ bạc thì mình vừa lấy lợi ích xong, chỗ Tỳ Sơn đánh kịch liệt nên sẽ không qua đó bây giờ. Vậy thì tính tới tính lui, cũng chỉ có can, đảm, thận, tràng phế, túc mà thôi.
Đi đâu trong sáu chỗ đây?
Cuối cùng Lục Nguyên chọn đi Đảm Sơn.
Một đường bay đi hướng tới Đảm Sơn, tốn thời gian khá dài mới đến nơi.
Đây chính là Đảm Sơn!
Thật là sơn mạch to lớn không gì sánh bằng, dường như lớn hơn vị chi hồ bạc rất nhiều, hơn nữa mặt trên có hào khí hùng hồn vô bờ. Đây là một sơn mạch đại hào khí đại bi tráng, bên trên không có bùn và đất mà là một loại thịt mật cứng rắn hơn rất nhiều.
Lục Nguyên gõ thịt mật, cảm thấy rất cứng.
Phải rồi, mình cần hỏi thăm chút việc, dùng cái tên Lục Nguyên là không được, tên Lục Nguyên quá nổi tiếng. Lục Nguyên lắc người biến thành thân phận khác, Lý Thái Sử. Có thể không ngừng biến đổi hai thân phận, thật là rất tốt, tiện nhiều.
Lục Nguyên biến thành Lý Thái Sửđi lên Đảm Sơn tìm kiếm, phát hiện bên trên có khá nhiều người nhưng một số là thế giới cảnh thất tầng, bát tầng cơ bản ở sườn núi làm người qua đường, không thể xông lên đỉnh núi Đảm Sơn được. Lục Nguyên kiếm một người thế giới cảnh bát tầng phủ chi văn minh hỏi chuyện.
Người phủ chi văn minh vai vác búa to nói:
- Bây giờ trên đỉnh núi toàn là thế giới cảnh thập tầng và nửa bước văn minh cảnh đang tranh giành hỗn độn văn minh mảnh vỡ ở Đảm Sơn. Nghe nói một đám người nho chi văn minh bao gồm cái gì nửa bước văn minh cảnh Khổng Ni. Nửa bước văn minh cảnh Khổng Minh Đức thì phải, không có phần cho chúng ta.
Thì ra là Khổng sư huynh và Khổng sư huynh, được rồi, xưng hô thế này thật là líu lưỡi.
Nhưng đúng là có hai Khổng sư huynh ở bên trên, cùng là nửa bước văn minh cảnh, có sức chiến đấu khá mạnh, dù không sánh bằng Hoa Pháp Thánh cùng Hoang Chi Tử nhưng dưới tình huống không đụng phải hai người kia, muốn đoạt hỗn độn văn minh mảnh vỡ trên Đảm Sơn là rất cơ khả năng.
Người phủ chi văn minh một búa chém vào Đảm Sơn, trống trơn không có gì hết.
Lục Nguyên tò mò hỏi:
- Ngươi đang chém cái gì vậy?
Người phủ chi văn minh giải thích rằng:
- Hỏi nhảm, đương nhiên là chém Đảm Sơn, có khả năng sẽ bạo ra đảm chi tinh hoa. Loại đảm chi tinh hoa này có thể gia cố kích cỡ thế giới cá nhân của chúng ta.
Thật ra tác dụng của mật là tồn trữ, muốn lưu trữ thì đương nhiên tồn tại không gian. Bản thân mật hỗn độn văn minh thú là không gian to không gì sánh bằng lúc xưa, hiện nay đảm chi tinh hoa trong Đảm Sơn có thể tăng kích cỡ thế giới cá nhân.
Người phủ chi văn minh rốt cuộc chém ra một đảm chi tinh hoa, Lục Nguyên nhìn sang. Đảm chi tinh hoa to lớn bàn tay, màu đỏ hồng trông cũng là một báu vật. Có thể tăng kích cỡ thế giới cá nhân, Lục Nguyên không mấy hứng thú với nó, tân kiếm thế giới đã là gấp mười hai lần bình thường. Nếu là bình thường chán quá có lẽ sẽ đến Đảm Sơn đào đảm chi tinh hoa, nhưng bây giờ không phải lúc rảnh, giờ là giai đoạncực kỳ quan trọng. Hắn cần xông thế giới cảnh thập tầng, nếu không thì những người cấp nửa bước văn minh cảnh trong hỗn độn văn minh thú tạo ra áp lực quá lớn cho hắn.
Vậy nên bây giờ mình không có hứng thú đào đảm chi tinh hoa.
Thật ra Đảm Sơn cũng có đảm chi tinh hoa ở tầng ngoài, mà nó không phải mật của hỗn độn văn minh thú năm đó, chỉ là mấy năm gần đây dần xuất hiện một ôs mật bên ngoài, căn bản sẽ không có được bất cứ kết cấu mật nào. Cho nên mới có thể dễ dàng chém xuống, chứ bản thân mật thì tuyệt đối chặt không đứt nổi, đây là tác dụng của Vĩnh Thế Bất Hủ Quyết.
Lục Nguyên hỏi:
- Vậy xin hỏi một câu, trên Đảm Sơn có tồn tại thứ giống như hỗn độn ma thiệt chủ hay là hỗn độn não phong bạo chủ không?
Những điều này mới là vấn đề hắn để ý nhất, có những ma thần này mới có hỗn độn tinh, mới khiến mình trùng kích thế giới cảnh thập tầng được.
Người phủ chi văn minh cười to nói:
- Ngươi yên tâm, trên Đảm Sơn không có bất cứ ma thần nào cả, cực kỳ an toàn. Chỉ cần không đi đỉnh núi cùng đám nửa bước văn minh cảnh, thế giới cảnh thập tầng tranh giành hỗn độn văn minh mảnh vỡ là được.
Gã cho rằng Lục Nguyên sợ ma thần giống như hỗn độn ma thiệt chủ, không hay biết rằng hắn rất mong chờ ma thần như thế.
Không có ư, thật là tiếc nuối. Lục Nguyên nhún vai, không mấy hứng thú hỗn độn văn minh mảnh vỡ trên đỉnh núi. Mục tiêu hạng nhất của hắn là trùng kích thế giới cảnh thập tầng, cho nên mới trước tiên đi Đảm Sơn xem coi có tìm được hỗn độn tinh hay không.
Lục Nguyên từ trước núi vòng ra sau núi, từ sau chuyển ra trước vẫn không thấy sinh linh cùng loại hỗn độn ma thiệt chủ, thiệt là câm nín. Đảm Sơn à Đảm Sơn, ngươi quá vô dụng đi. Người ta một cái miệng sinh ra một hỗn độn ma thiệt chủ, đầu óc ra một não phong bạo chủ, bên vị cũng có ý định xuất hiện toan chủ, tại sao Đảm Sơn không có chút ý định gì thế này, bực mình thật.
Bên ngoài Đảm Sơn có chém ra đảm chi tinh hoa, đối với mình chẳng có ích gì cả.
Không lẽ mình tới Đảm Sơn rồi tay không về? Vậy thì thật là vô cùng xui xẻo.
Đang lúc Lục Nguyên cực kỳ buồn rầu thì thấy một luồng khói đen như mực bay ra từ mặt đất, cuón Lục Nguyên vào trong thế giới tối tăm. Chuyện gì thế này? Không kịp phản ứng gì cả. Nhưng vận dụng chính tự giơ lên, khói đen bên cạnh lập tức như băng tuyết tan, và cũng lập tức phân tích ra thành phần khói đen, ma khí.
Ma vốn là hai chữ ma la, ý của căn nguyên nhất là đoạt mệnh.
Không sai, ma chính là đoạt mệnh ma.
Ma giả giết người chưa từng chùn tay, không hiểu cái gì là một vừa hai phải.
Rất ít thấy ma khí ở trung ương thiên triều.
Bởi vì nó thuộc vào loại bị văn minh khu trục. Ma chi văn minh, nghe nói văn minh đó ở nhiều kỷ nguyên trước rất mạnh, còn khiêu chiến với ngũ đại cổ văn minh, trong kỷ nguyên đó tung hoành khó địch, cuối cùng vẫn bị ngũ đại cổ văn minh diệt rút lui đến di thất địa, co đầu rụt cổ.
Ma chi văn minh dù rằng co đầu rụt cổ, ngũ đại cổ văn minh ghi nhớ khắc sâu với nó, bởi vì năm đó ma chi văn minh có tên là ma cổ văn minh.
Có thể thêm vào cổ văn minh có thể thấy thực lực của nó.
Nhiều kỷ nguyên qua đi, mặc dù ma chi văn minh không trỗi lên uy phong ma cổ văn minh xưa cũ nhưng vẫn rất mạnh, là một trong văn minh mạnh nhất ở di thất địa. Các yêu chi văn minh đều dưới sự lãnh đạo của ma chi văn minh, cái gọi là ma đạo Tấn quốc thật ra là có một tia ma khí vô tình rơi vào nước đó, hóa thành một ma đạo khổng lồ.
Không sai, đây là sự thật, ma đạo khổng lồ ở Tấn quốc đến từ một tia ma khí.
Ma khí nhự vậy khiến trung ương thiên triều rất ghét, trừ người ngũ đại cổ văn minh ra, văn minh khác ai nói có tin chắc mười phần mười hoàn toàn chống đỡ ma khí xâm nhập chứ?
Bây giờ ma khí cuồn cuộn xuất hiện, người trne toàn Đảm Sơn đều bị cuốn vào trong, đương niên Lục Nguyên cũng bị lan đến.
Đây là do ai làm?
- A, chắc mọi người rất lấy làm lạ tại sao bỗng nhiên có ma khí đậm như vậy? Bao phủ cảĐảm Sơn vào trong. Để ta nói cho mọi người đáp án vậy. Ma khí này là vạn ma diệt sinh đại trận mà ta đã bày ra, danh hiệu của ta chính là Ma Chi Tử.
Ma Chi Tử!
Trong Khí Vận Thất Tử người bí ẩn khó đoán nhất.
Nghe nói thực lực của Ma Chi Tử không kém gì Tiên Chi Tử, Võ Chi Tử, Pháp Chi Tử.
Đương nhiên tuyệt đối không có khả năng tranh phong cùng Hoang Chi Tử, gã là người đứng đầu thật sự.
- Ta muốn được đến hỗn độn văn minh mảnh vỡ cho nên ngụy trang thành người khác tới đây.
Giọng nói Ma Chi Tử tà dị quái lạ, có từ tính hấp dẫn người:
- Đương nhiên mọi người không cần quá lo, một là ta muốn đoạt được hỗn độn văn minh mảnh vỡ, hai là muón đối phó người có chính khí, chủ yếu là nho chi văn minh, những người khác sẽ không bị tổn thương bao nhiêu. Ma chi văn minh chúng ta là một văn minh yêu thích hòa bình nhé.
Lục Nguyên phát hiện mình lần thứ hai trúng tên. Thì ra ma chi văn minh muốn đối phó nho chi văn minh, cố tình bây giờ thân phận của hắn là Lý Thái Sử nho chi văn minh.
Vạn ma diệt sinh đại trận, trận này không phải là nhỏ.
Ma có ngàn vạn chủng loại.
Có phiền não ma, dâm ma, thiên ma, tử ma, tội ma, hành ma, nghiệp ma, tâm ma, vân vân và vân vân, chủng loại kỳ quái và nhiều đầy rẫy.
Phiền não ma là nhiễu loạn tinh thần, không thể dừng lại, một loại khá tuyệt trong nội ma, là bản nhân sinh tử. Cái gọi là nguyên lý thấy phiền não ma, trở ngại thiên, nhân, Tu La, địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh lục thú chúng sinh, chân không tịch diệt.
Dâm ma tức là sắc, thụ, tưởng, hành, thức, năm uẩn. Nó không phải nội ma mà thuộc về ngoại ma. Bởi vì sắc là ngoại ma, thụ, tưởng, hành, thức. Nội ma thì là sinh tử khổ quả.
Thiên ma ở trong ma la thiên bởi vì biết rõ nhân thế sung sướng, khởi tâm niệm chư tà biết tà kiến, oán hận đố kị phá hư tất cảđạo pháp thánh hiền bất sinh bất diệt.
Tử ma tức là đại ma của người tu đạo. Người tu đạo dùng cong rất gian khổ nhưng đạo nghiệp không thành, xoay người chết, đạo mất.
Tội ma chính là sát, đạo, âm, vọng, tửu.
Những ma đầu này có tác dụng và đặc điểm riêng.
Còn vạn ma diệt sát đại trận tức là đem các đặc điểm, các ma khí của những ma này cuộn lại hóa thành một trùng kích người. Vốn một cái đủ đáng sợ, bây giờ xuất hiện tới vạn cái khiến người thấy người sầu, thần thấy thần khóc, đại trận khủng bố.
Lục Nguyên không bao giờ ngờ rằng trong thân thể hỗn độn văn minh thú đột nhiên nghe thấy giọng của Ma Chi Tử.
Ma Chi Tử cũng là một trong Khí Vận Thất Tử, là người bí ẩn nhất.
Lục Nguyên thầm cho rằng mặc dù Ma Chi Tử bày ra vạn ma diệt sát đại trận, chủ yếu tập trung vào Khổng Ni sư huynh và Khổng Minh Đức sư huynh. Cho dù Ma Chi Tử có mạnh hơn, cùng lúc đối mặt hai nửa bước văn minh cảnh tuyệt đối không dễ dàng chiến thắng, cho nên dù phát ra chính khí trong người thì Ma Chi Tử sẽ k rảnh chú ý đến hắn.
Ma Chi Tử hả, mình phải đụng độ một lần mới được.
Đem ma khí quanh thân luyện hóa đã rồi tính tiếp. Những ma khí này phủ lên người thật khiến người cực kỳ khó chịu, như là sâu biển đen thui, và các loại ma đầu ập đến, chỉ cảm thấy buồn nôn. Lục Nguyên quát dài, ban đầu văn tự chính tự xuất hiện chớp mắt luyện hóa ma khí quanh thân.
Hay cho vạn ma diệt sát đại trận, bên này ma khí mới bị Lục Nguyên luyện xong thì bên kia ma khí lại hóa ra, không ngừng vọt tới chỗ hắn.
Nói thật là nếu mình không có ban đầu văn tự chính tự, chỉ dựa vào chính khí của Dưỡng Ngô tiên kiếm và trong lòng muốn ứng đối ma khí liên miên bất tận ùa tới thế này thật là khó khăn. Nhưng có chính tự khắc tinh lớn nhất của ma tự thì không cần quan tâm ma khí cuồn cuộn như sóng thế này.
Ma khí có nhiều hơn thì sao chứ? Đụng phải chính tự thì tựa như băng tuyết gặp mặt trời, toàn bộ biến mất cho ta.
Ủa!
Đây là cái gì?
Lục Nguyên phát hiện không biết khi nào thì dưới chân của mình xuất hiện một khối linh thạch. Không sai, thật sự là một khối thiên cấp linh thạch. Không đúng, chờđã nào, không phải một khối thiên cấp linh thạch mà là nhiều khối, không ngừng có thiên cấp linh thạch rơi xuống chân mình, trời rơi thiên cấp linh thạch?
Lục Nguyên ngẩng đầu nhìn trời, bầu tời tối đen, đều bị vạn ma diệt sát đại trận ngăn cách.
Vậy không lẽ thiên cấp linh thạch là do vạn ma diệt sát đại trận đưa cho?
Nhưng không đúng lắm, trước nay chỉ nghe nói vạn ma diệt sát đại trận giết người, đâu có nghe bảo nó cho người ta thiên cấp linh thạch? Người ma đạo cũng không phải tán tài đồng tử, nếu nói là ảo thuật thì cũng không thể nào, chính mình có được chính tự thủ hộ thần hồn, diệt trừ tất cả tà ma ngoại đạo, ảo thuật không thể bám lên người.
Vậy thì là ai cho thiên cấp linh thạch đâu?
Lục Nguyên hơi khó hiểu. Khoan đã, nghĩ ra một loại khả năng rồi.
Chính tự của mình luôn luyện hóa ma khí.
Bản thân ma khí cũng có năng lượng, chính tự chỉ là tiêu trừ m niệm trong đó chứ năng lượng thì không biến mất. Năng lượng sẽ không bỗng dưng biến mất, cũng sẽ không đột ngột sinh ra. Bản thân năng lượng là thủ hằng, khi nó không còn mang theo ma niệm cũng sẽ không xâm nhập vào ma khí, vậy thì chuyển đi đâu?
Như vậy thì rất dễ giải thích. Bản thân ma khí bao gồm năng lượng đó, bây giờ hóa thành từng khối thiên cấp linh thạch rơi bên chân mình.
Thì ra là vậy.
Thiên cấp linh thạch tất nhiên mình phải kiếm.
Bây giờ có rất nhiều chỗ dùng thiên cấp linh thạch, như trùng kích cảnh giới này, bình thường tu hành này, cái nào mà không cần thiên cấp linh thạch chứ? Lại còn có thể mua tài nguyên, ví dụ hai mươi vạn thiên cấp linh thạch đổ thắng ở Đổ Tiên Đảo cho mình mua rất nhiều thiên cấp linh thạch có thể tăng lên cảnh giới.
Còn nghe nói tiến vào văn minh cảnh rồi thì thiên cấp linh thạch cũng rất hữu dụng.
Chính vì vậy nên bây giờ có thiên cấp linh thạch thì cứ kiếm chút cháo đi.
Lục Nguyên lập tức thúc đẩy chính tự, lần này tràn đầy động lực. Hắn dùng chính tự tan rã ma khí bên cạnh, thiên cấp linh thạch như là bắp rang không ngừng xuất hiện. Lục Nguyên hạnh phúc uốn bay lên trời, không ngừng tay nghỉ, dưới bàn chân chồng chất ngày càng nhiều thiên cấp linh thạch. Lục Nguyên không ngừng dùng thần niệm quét số lượng.
Một trăm khối.
Một ngàn khối.
Ba ngàn khối.
Năm ngàn khối.
Một vạn khối, trong chớp mắt đã xuất hiện một vạn khối thiên cấp linh thạch. Một vạn thiên cấp linh thạch kiếm được cũng dễ quá chứ? Lục Nguyên sướng lâng lâng, liên tục thúc đẩy chính tự tiếp tục kiếm thiên cấp linh thạch.
Hai vạn khối thiên cấp linh thạch!
Ba vạn khối thiên cấp linh thạch!
Năm vạn khối thiên cấp linh thạch!
Mười vạn khối thiên cấp linh thạch! Lúc này, Lục Nguyên giật nãy mình. Lần ở Đổ Tiên Đảo đã phổ cập rồi, mười vạn khối thiên cấp linh thạch là một món tài sản khá lớn, có thể mua cực kỳ nhiều tài nguyên, không ngờ bây giờ dễ dàng như vậy đã thu vào tay, thật là chuyện không dám mơ đến. Lục Nguyên thu hết mười vạn khối thiên cấp linh thạch vào trong tân kiếm thế giới của mình, bỏ vào túi mới yên tâm. Thiên cấp linh thạch vào tay mình mới là tốt, lần này kiếm mười vạn khối thiên cấp linh thạch còn khỏe hơn cả ăn nhân sâm nữa, có nhiều thiên cấp linh thạch như vậy làm gì mà chẳng được.
Bây giờ Lục Nguyên đâm ra tò mò vạn ma diệt sát đại trận không biết có boa nhiêu ma khí khiếnw hắn chuyển hóa thành thiên cấp linh thạch đây. Theo lý thì một ma trận bình thường chắc sẽ không có nhiều thiên cấp linh thạch như vậy chống đỡ mới đúng. Ma trận bình thường có được một vạn thiên cấp linh thạch chống đỡ đã là không tệ, bây giờ thân thể hỗn độn văn minh thú sau khi hắn hấp thu mười vạn khối thiên cấp linh thạch rồi mà xung quanh vẫn tối đen như mực, không một chút nhạt bớt, cái này không bình thường.
Nhưng mặc kệ nó bình thường hay bất thường, có cơ hội siêu lớn kiếm tiền, bỏ qua mới là ngu.
Mười lăm vạn khối thiên cấp linh thạch! Lục Nguyên sướng rơn, thật sự không nghĩđến sẽ kiếm được mười lăm vạn khối thiên cấp linh thạch, những người khác muốn kiếm ra con số này dùng mấy vạn năm cũng là bình thường. Lúc trước hắn ở Đổ Tiên Đảo dựa vào đổ tự phân thân cộng lại chỉ kiếm được hai mươi vạn thiên cấp linh thạch thôi, đó đã coi là trên Đổ Tiên Đảo người kiếm linh thạch nhiều nhất. Kiếm sướng tay như vậy, tiếp tục nào.
Hai mươi vạn khối thiên cấp linh thạch! Bằng với lần ở Đổ Tiên Đảo.
Hai mươi lăm vạn khối thiên cấp linh thạch! Vượt qua Đổ Tiên Đảo rồi.
Ba mươi vạn khối thiên cấp linh thạch! Vượt xa kiếm được từĐổ Tiên Đảo. Lần này không biết gặp vấn đề gì mà đem thiên cấp linh thạch liên miên bất tận đưa vào tay mình vậy nè. Lục Nguyên lờ mờđoán ra nguyên nhân nhưng không dám chắc chắn.
Ba mươi lăm vạn khối thiên cấp linh thạch!
Bốn mươi vạn khối thiên cấp linh thạch!
Lục Nguyên sướng ngất trời, đây là bốn mươi vạn khối thiên cấp linh thạch nha, sướng đến bay lên chín tầng mây! Lục Nguyên đã xác định được một điều, căn nguyên của ma khí không ở đây mà chắc là đến từ di thất địa, chắc dùng thủ đoạn đặc biệt hoặc pháp bảo, dùng không gian ảnh sắc vân vân đưa ma khí vào đây.
Tương đương với mình ở bên này hấp thu nhiều thiên cấp linh thạch thì góc nào đó bên di thất địa có ma khí ào ạt đưa vào đây. Một bên ma khí vận chuyển bất tuyệt, ma khí trong vạn ma diệt sát đại trận sẽ không dứt, cho nên mới khiến mình chui chỗ trong kiếm mỏi tay luôn.
Năm mươi vạn thiên cấp linh thạch, vào tay!
Chính giữa tân kiếm thế giới chất đầy thiên cấp linh thạch gần như biến thành dãy núi. Phong chi tinh linh cô cô thoải mái ngủ trên thiên cấp linh thạch. Phong chi tinh linh giống như nó trời sinh rất thân thiết với thiên cấp linh thạch, có khi còn gặm một miếng, chỉ miếng nhỏ thì linh khí đậm đặc đến mức tận cùng đủ khiến nó tốn một tháng mới miễn cưỡng tiêu hóa xong.
.............
Lúc này, ở di thất địa, trong ma chi văn minh,
Trong ma chi văn minh có một tòa ma khí sơn, nó do thật nhiều tài nguyên tổ thành, rất là quý giá trng ma chi văn minh. Chủ nhân ma khí sơn chính là Ma Chi Tử.
Ma Chi Tử là đồ đệ của chủ ma chi văn minh, hơn nữa còn là một trong Khí Vận Thất Tử, tương lai cao xa, được chủ ma chi văn minh bồi dưỡng thành người nối nghiệp. Không sai, nhìn cho kỹ, chính là chủ ma chi văn minh. Ma chi văn minh là văn minh cường đại như vậy đấy, có cả chủ văn minh.
Lại nói Ma Chi Tử có gan có mưu kế, lần này to gan làm bậy xông vào văn minh thánh địa trong trung ương thiên triều, hưng gã đã sớm làm chuẩn bị rồi, nếu có chuyện không may lập tức thoát đi ngay, quay về di thất địa. Cùng lúc đó gã có ra lệnh ở trên ma khí sơn xây một không gian ánh sắc trạm, đem tài nguyên ma khí sơn đầu và trong hóa thành vạn ma diệt sát đại trận.
Lúc này vô số thiên cấp linh thạch trên ma khí sơn nhanh chóng biến mất trong không gian ánh sắc trạm.
Năng lượng tiêu hao nhiều đến kho thể tưởng tượng.
Thời gian ngắn như vậy đã mất năm mươi vạn thiên cấp linh thạch, dù là ma khí sơn cũng rống nhiều.
Phó thủ của Ma Chi Tử, Cao Đức Thiên Tôn vẻ mặt quá dị. Ma Chi Tử xảy ra chuyện gì vậy? Sao bõng dưng dùng nhiều thiên cấp linh thạch như vậy? Nhưng bản thân không gian ánh sắc trạm khá là phức tạp, họ chỉ có thể thấy ma khí truyền qua chứ không trò chuyện được, không cách nào liên lạc với Ma Chi Tử, lại sợ gã thật sự cần nhiều thiên cấp linh thạch nên chỉđành mặc kệ ma khí cuồn cuộn biến thành từng con hắc long chui vào trong không gian ánh sắc trạm.
Các loại nguyên nhân tạo thành bên Lục Nguyên liềm to, kiếm được số tài sản lớn, sướng lâng lâng.
Di thất địa, ma chi văn minh.
Cao Đức Thiên Tôn nhìn từng con hắc long do ma khí biến thành biến mất ngay tại chỗ.
Ma khí sơn ngày càng nhỏ đi, nhỏ đi.
Năm mươi vạn thiên cấp linh thạch! Đây là số liệu cực kỳ khoa trương, cơ bản tòa ma khí sơn bịđào rỗng hết. Ma khí sơn là vài ngọn núi, mỗi ngọn đều to lớn bây giờ một ngọn núi bị chuyển trống trơn, vì lý do trước đó đã sắp đặt nên ngọn núi khác không bị dính vào, khiến truyền qua thiên cấp linh thạch chỉ ở con số năm mươi vạn.
Cùng lúc đó, còn có một khối lệnh bài và một đoàn lửa vì nguyên nhân đặc biệt bị hút đi.
Khối lệnh bài và đoàn lửa đó đều có ma khí cực kỳ đậm đặc bây giờ cũng bị xem thành ma khí xử lý. Đều do lệnh bài và đoàn lửa chất liệu cực kỳ đặc biệt, chứ nếu không dưới tình huống bình thường thì tuyệt đối không thể.
Lệnh bài này không khiến Cao Đức Thiên Tôn chú ý nhiều lắm, chẳng qua đoàn lửa thì hấp dẫn hơn.
- Là đoàn lửa đó ư.
Gã kinh sợ giật nảy mình. Đoàn lửa này không đơn giản, có thể thu nạp nhiều ngọn lửa khác, không biết chất liệu bằng cái gì, một trong tài nguyên quan trọng của ma khí sơn chính là nó.
Ma khí sơn, trên ngọn núi là tầng tầng ma khí hóa thành sơn mạch, bên dưới là tầng tầng lửa ma.
Đoàn lửa này được xưng là căn nguyên lửa ma, có thể thu nạp bất cứ ngọn lửa nào và không ngừng đốt cháy, chất liệu cực kỳ đặc biệt.
Không ngờ ngay cảđoàn lửa này cũng bị thu đi, Cao Đức Thiên Tôn rất muốn ra tay ngăn cản nhưng bị muộn một bước.
...........
Trung ương thiên triều, văn minh thánh địa.
Đảm Sơn, trong vạn ma diệt sát đại trận.
Năm mươi vạn thiên cấp linh thạch!
Lục Nguyên sướng lâng lâng, bỗng nhưng có nguyên một ngọn núi thiên cấp linh thạch là việc sung sướng cỡ nào chứ.
Tiếc rằng đến năm mươi vạn thiên cấp linh thạch thì chợt ngừng, hơi đáng tiếc.
Nhưng vậy cũng đã lắm rồi!
Thế này là bao nhiêu tài nguyên chứ? Thật là khiến người nằm mơ cũng cười tỉnh.
Đừng trách Lục Nguyên quá kích động, thật tình là vì năm mươi vạn thiên cấp linh thạch quá nhiều. Ở Đổ Tiên Đảo kiếm được hai mươi vạn linh thạch dùng đã sướng tay, bây giờ trực tiếp lên tới năm mươi vạn thiên cấp linh thạch. Ma Chi Tử, mặt dù chưa thấy mặt ngươi nhưng gia phát hiện người là người tốt bụng, tốt giống như Kiếm Chi Tử vậy, ngươi quá tốt bụng đi, không đối phó ngươi đàng hoàng thì thật có lỗi với ngươi à.
Vốn còn muốn nói xông thế giới cảnh thập tầng e rằng không đủ linh thạch, bây giờ có ngươi đưa tới, tốt quá tốt quá.
Lục Nguyên tiếp tục túc đẩy chính tự, phát hiện lần này luyện ra là lệnh bài.
Cái này là?
Lục Nguyên cầm lệnh bài trong tay, phát hiện mặt chính viết bốn chữ thượng cổ kiếm giả bốn chữ, thượng cổ kiếm giả lệnh! A, không ngờ mình hút một cái ra thượng cổ kiếm giả lệnh. Lục Nguyên lờ mờ cảm thấy thượng cổ kiếm giả lệnh này và cái thượng cổ kiếm giả lệnh của mình có khác nhau rất lớn.
Lục Nguyên lấy ra hai cái thượng cổ kiếm giả lệnh để so sánh.
So sánh mới phát hiện hai thượng cổ kiếm giả lệnh bỗng dưng hợp lại liền thành một mảnh.
Hợp nhất ư? Lục Nguyên lập tức đưa vào một thần niệm, thế là phát hiện bí mật của thượng cổ kiếm giả lệnh.
Thì ra thượng cổ kiếm giả lệnh có tổng cộng tám cái.
Nếu tụ tập đủ tám thượng cổ kiếm giả lệnh thì có thể tiến vào trong cổ kiếm giả mộ.
Phải rồi, cổ kiếm giả, đã sớm nghe nói đến cái tên này nhưng chưa từng trong thấy cổ kiếm giả. Rất sớm trước kia hắn đã phát hiện một ý niệm có thểđi cổ kiếm giả mộ nhưng luôn bị chặn ngoài cửa, rất tò mò tác dụng của thượng cổ kiếm giả lệnh là gì, bây giờ rốt cuộc tụ tập đầy đủ.
Thì ra gom đủ tám thượng cổ kiếm giả lệnh thì có thể vào trong cổ kiếm giả mộ.
Bây giờ mình có hai cái, phải ròi, hình như Kiếm Chi Tử có một cái thì phải, lúc áy không cướp đi thật là tiếc, tiếc ơi là tiếc. Kiếm Chi Tử, hẹn ngày nào đó chúng ta lại gặp một lần, chắc ngươi sẽ rất vui dâng ra thượng cổ kiếm giả lệnh nhỉ? Kiếm Chi Tử chắc chắn là người tốt trăm phần trăm.
Ủa, tiếp theo là một đoàn lửa xông vào.
Đoàn lửa u ám trải qua ánh sáng chính khí của chính tự lập tức biến thành màu đỏ sẫm.
Đoàn lửa này có điều kỳ lạ, tay Lục Nguyên ấn vào trong lửa lập tức phát hiện nó là ngọn băng hỏa, lạnh như băng, cái loại lạnh này dường như đưa vào bất cứ sức nóng nào đều không thể làm nó ấm lên vậy. Trong phút chốc Lục Nguyên nổi lên suy nghĩ kỳ lạ.
Thử một lần xem sao. Chớp mắt Lục Nguyên ấn không trung, từ trong đó lấy ra một ít vật chất đơn giản tiến hành hạch tụ biến.
Hạch tụ biến dâng lên, nhiệt độ cao cháy bỏng, năng lượng bùng phát.
Nhưng mấy chục vạn nhiệt độ cao xông vào ngọn băng hỏa lẽo không khiến nó tăng nhiệt một chút nào. Thế này là sao? Lục Nguyên lần thứ hai dấy lên nhiệt độ nóng cháy hơn nữa rót vào băng hỏa, nhưng vẫn không thể khiến lửa nóng lên một ít.
Đoàn lửa này có kỳ lạ.
Khoan đã, đoàn lửa này đúng là có điều lạ, có thể hấp thu bất cứ ngọn lửa nào mà bản thân không biến đổi gì cả, thế này chẳng phải nói là tài liệu thôn hỏa long cần ư? Thôn hỏa long nói trắngc ra là cần chất liệu có thể hâp thu lửa trong thiên hạ, bây giờ băng hỏa này dù cũng là lửa nhưng vừa lúc hấp thu ngọn lửa, nó chắc chắn là tài liệu rồi.
Lục Nguyên lập tức vận chuyển vô tướng thôn hỏa quyết, pháp quyết vừa lên thì đoàn băng hỏa bị hút vào giữa trán để tế luyện. Phút chốc thần niệm gần như vô biên vô hạn xông và đầu Lục Nguyên, hắn mơ màng hoảng hốt dường như tới một khu vực quái lạ.
Đó là năm tháng rất lâu về trước, trăm vạn năm hay là ngàn vạn năm, hoặc là hàng ức vạn năm, hoặc là kỷ nguyên trước.
Ở một góc kỷ nguyên có một con Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân.
Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân này trời sinh thể chất rất đặc biệt, có thể ngự sử vạn hỏa. Lúc đó khối khu vực ấy nó rất nổi tiếng, thế giới có tổng cộng ba mươi vạn đại châu, Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân ở trong một trăm đại châu đánh ra danh tiếng nổi như cồn, giống như Lục Nguyên ở đại đạo cảnh.
Rồi thì hỏa chi văn minh tìm tới cửa.
Khi đó phó chủ hỏa chi văn minh muốn làm sư phụ của Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân. Nghe nói phó chủ hỏa chi văn minh một người văn minh cảnh muốn nhận mình làm đồ đệ thì tất nhiên nó rất vui mừng chấp nhận, trở thành đệ tử của phó chủ hỏa chi văn minh, được chỉ dẫn, Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân nhanh chóng trùng kích, tu hành Dị Hỏa Thần Thông Quyết mà phó chủ hỏa chi văn minh sáng tạo ra. Dị Hỏa Thần Thông Quyết tu luyện là dị hỏa chứ không phải trong thiên hạ vạn hỏa. Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân tiển cảnh rất lớn, danh tiếng càng lan càng xa, dần có vài phần khí phách hiện tại của Khí Vận Thất Tử.
Nhưng khi Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân đến nửa bước văn minh cảnh, chuẩn bị trùng kích văn minh cảnh thì bỗng xảy ra chuyện.
Thì ra ân sư phó chủ hỏa chi văn minh ám hại nó, muốn giết chết nó.
Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân rất khó hiểu, không hiểu tại sao ân sư muốn giết mình, gã rất tốt với nó mà. Lúc này phó chủ hỏa chi văn minh mới lộ ra bộ mặt thật, thì ra ngay từđầu gã đã phát hiện Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân trời sinh dị thể, kỳ tài nên động lòng, đem Dị Hỏa Thần Thông Quyết dạy cho Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân. Gã có ý nghĩ rằng muốn Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân sáng tạo ra một muội hỏa ngọn lửa mạnh đến không thể tưởng, một muội hỏa ngọn lửa mà ngay cả phó chủ hỏa chi văn minh cũng không có, giúp cho gã trùng kích cảnh giới chủ văn minh. Phó chủ hỏa chi văn minh vốn là vô tình, năm tháng dài lâu khiến gã không còn lại bao nhiêu tình cảm, gã chỉ nghĩ muốn trùng kích chủ văn minh mà thôi, tất cả thứ khác đều có thể bỏ qua cả.
Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân thế mới biết thì ra ân sư phó chủ hỏa chi văn minh là giả, lang sói mới là thật, thì ra đã sớm nhìn trúng nó tời sinh dị thể, muốn lấy nó để trùng kích cảnh giới chủ văn minh.
Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân dù gì chỉ là nửa bước văn minh cảnh, đối mặt phó chủ văn minh như phó chủ hỏa chi văn minh thì đâu có sức phản kháng, rất nhanh bị bắt lấy bỏ vào hỏa lô văn minh tế luyện. Đang khi nó sắp bị luyện thành muội hỏa mà phó chủ hỏa chi văn minh cần thì biến dị xảy ra.
Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân phiêu bạt nhiều năm có được một dị bảo, phút cuối là dị bảo đó xảy ra biến dị khiến cuối cùng muội hỏa có biến đổi vô cùng to lớn.
Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân toàn thân trời sinh dị thể biến thành ngọn băng hỏa lẽo mãi đến bây giờ.
Phó chủ hỏa chi văn minh bởi vì phút cuối ra ngoài ý muốn này mà chẳng những không trùng kích được cảnh giới chủ văn minh ngược lại bị thương không nhẹ, khiến băng hỏa chạy trón. Gã biết đoàn băng hỏa này không có tác dụng gì cho gã trùng kích chủ văn minh nên không đuổi theo.
Tiếp theo thời gian trôi qua trăm vạn năm, ngàn vạn năm, hàng ức vạn năm, thậm chí là kỷ nguyên qua đi.
Cho đến ngày hôm nay.
Đoàn băng hỏa rơi vào tay Lục Nguyên.
Lục Nguyên cảm giác rõ ràng trong ngọn lửa truyền đến chấp niệm khá cường đại.
- Ngươi yên tâm đi.
Tay Lục Nguyên sờ băng hỏa, nói:
- Ta hiểu cách nghĩ của ngươi, trước kh icheets ngươi muốn nhất là báo thù vậy nên biến thành băng hỏa nuốt hết tất cả ngọn lửa. Ta hiểu được, yên tâm đi, mối thù phó chủ hỏa chi văn minh ta sẽ giúp ngươi nhân, chỉ cần ta có năng lực thì chắc chắn chém chết tên này!
Lục Nguyên không phải bởi vì lấy được chỗ tốt của Cửu Đầu Hỏa Kỳ Lân mới nói như vậy mà vì hành động của phó chủ hỏa chi văn minh đúng là khiến người thấy trơ tráo vô cùng. Làm sư phụ mà từđâu tới đuoi ám toán đồ đệ, muốn luyện đồ đệđể xông chủ văn minh, loại người cặn bã này không làm thịt thì chờđến bao giờ?
Nghe Lục Nguyên hứa hẹn, đonà lửa vèo một tiếng dung vào trong thân thể hắn.
Được đoàn lửa nhập vào người, hắn thầm vận vô tướng thôn phệ quyết, chỉ chốc lát sau thôn hỏa long đã hoàn thành.
Bây giờ chỉ kém một con thôn phong long cuối cùng là thôn phệ long đều thành công hết, không có gì khác biệt.
Công pháp bản thân sắp đại thành.
Một hỏa long lạnh băng xoay quanh trên đỉnh đầu Lục Nguyên, băng hỏa long khiến nhiệt độ xung quanh giảm xuống rất nhiều.
Thôn hỏa long, rốt cuộc thành.
Lục Nguyên thở ra một hơi.
Lục Nguyên phát hiện hỏa băng này không thể tọa thành thương tổn gì cho ma khí xung quanh, ma khí chỉ chính khí chứ bất cứ hơi thở nào khác nó tuyệt đối không sợ, hoàn toàn có thể cùng tiên khí, hoang khí vân vân tranh hùng, sẽ không yếu thế.
Đương nhiên chính và ma là khắc chế lẫn nhau, bên nào mạnh thì khắc bên đó. Lý do Lục Nguyên nhẹ nhàng khắc nó cũng vì nắm ban đầu văn tự chính tự trong tay, ma tựđối thủ của chính tự không có chỗ này. Ma tự vốn năm trong tay chủ ma chi văn minh, dù Ma Chi Tử thì ghê gớm nhất là có được ma tự phân thân mà thôi.
Phải rồi, mình ở đây tốn chút thời gian, giờ nên tăng tốc nhanh chút nữa.
- A, lại một người phát ra chính khí, tới đây cho ta!
Trong không trung một ma thủ to khổng lồ chộp hướngd Lục Nguyên, vốn hắn có thể dễ dàng phá ma thủ này, nó không có gì ghê gớm lắm nhưng hắn chợt nghĩ, bây giờ còn bị vây trong vạn ma diệt sát đại trận, không bằng để cho ma thủ bắt đi, tới bên cạnh Ma Chi Tử rồi chém chết gã, thế thì chẳng phải là hoàn mỹ tốt đẹp sao?
Lục Nguyên đặt quyết tâm, mặc kệ ma thủ chộp lấy mình rồi thì không gian di chuyển, dường như chớp mắt đã ở đỉnh Đảm Sơn.
Lúc này đỉnh Đảm Sơn đang diễn ra cuộc chiến đặc sắc.
Ầm như trời sụp, vang như đất nứt.
Hai tiếng ầm ầm hóa thành thiên phá địa liệt.
Trong tiếng nổ vô tận có ánh sáng đen và trắng không ngừng bạo tạc.
Ánh sáng đen đại biểu ô uế, tà ác trong thiên địa, ánh sáng trắng đại biểu chính nghĩa thiên địa.
Ánh sáng trắng và đen oanh kích tạc nổ.
Tà ác hắc ám cùng quang minh chính nghĩa giao đấu.
*Ầm!*
Khổng Ni và Khổng Minh Đức cùng ngã xuống đất, mặt tái nhợt, trên đầu cao quan rơi xuống. Hai người đều là nửa bước văn minh cảnh, vốn rất khó bịđánh bại nhưng không tưởng tượng nổi sẽ thua vào tay người thế giới cảnh thập tầng bình thường. Ma Chi Tử không uổng là Ma Chi Tử, đương nhiên hai người thua cũng vì vạn ma diệt sát đại trận. Nếu không có vạn ma diệt sát đại trận trợ giúp thì hai người họ chưa chắc sẽ thua, dù gì nửa bước văn minh cảnh không đơn giản.
Bên kia Mạnh Vi, Túc Nguyệt Miên và một số người nho chi văn minh khác thua càng thảm, càng nhanh, càng không phải đối thủ của Ma Chi Tử. Ma Chi Tử khống chế hơi thở vạn ma nhẹ nhàng đánh bại bọn họ. Bây giờ Mạnh Vi mặt đen như than, Túc Nguyệt Miên bị vô số ma thừng trói chặt, mấy người khác chẳng tốt hơn bao nhiêu.
Tất cảđều thua, đều bị thương.
Đây chính là uy thế kinh thiên của Ma Chi Tử.
Có một người từ không trung nhẹ nhàng đáp xuống, ánh sáng đen chợt lóe.
Người từ không trung rơi xuống lớn lên cực kỳ anh tuấn, máy kiếm mắt sáng như mắt hơi xếch mang theo chút yêu dị. Giữa trán có một điểm đỏ, môi hồng răng trắng mũi cao, mặt trắng như tuyết quần áo đen như mực, toàn thân toát ra cảm giác yêu dị từ từđáp xuống.
Một đôi giày rất nhọn đạp mặt đất.
Đây là một đôi giày dài nhọn mà ưu nhã.
Người này là Ma Chi Tửđấy sao?
Khí Vận Thất Tử mỗi người đều có khí thế riêng cả.
Bây giờ tiếp xúc thì thấy, Hoang Chi Tử bá đạo vô song, thiên hạ vô địch. Tiên Chi Tử âm trầm gian xảo. Kiếm Chi Tử thì bá đạo huênh hoang. Ma Chi Tử tuấn mỹ tà dị. Phật Chi Tử có chút phong độ cao tăng.
Ma Chi Tử nhẹ nhàng đáp xuống, thanh âm rất có từ tính.
- Người nho chi văn minh có tổng cộng mười lăm người, tốt lắm, lập tức đi ra người thứ mười sáu. Mười sáu người khác ngươi tập trung một chỗ vừa lúc cho ta luyện thành ma đại pháp, trợ giúp ta trùng kích nửa bước văn minh cảnh.
Trùng kích văn minh cảnh có thể từ phó chủ văn minh xong lên, cũng có thể từ nửa bước văn minh cảnh vọt lên. Chỉ vì văn minh cảnh quá khó khăn nên mọi người sẽ từ nửa bước văn minh cảnh trùng kích lên, để tăng sức chiến đấu bản thân.
Ma Chi Tử giơ tay lên, vô số ma khí chui vào trong thân thể mười lăm người, mười lăm ma khí thụ xuất hiện treo mười lăm người nho chi văn minh lên cao. Từng tơ khói đen rót vào thân thể họ, rút đi sức sống của mười lăm người luyện thành ma đại pháp.
Mười lăm người nhóm Khổng Ni mặt trắng bệch, cảm giác vạn ma cắn thân không dễ chịu chút nào.
- Người thứ mười sáu sắp đến.
Ma Chi Tử cười to, có chút đắc ý. Lần này thu hoạch rất lớn, có thểđược đến kết tinh hỗn độn văn minh và còn được mười sáu cao thủ nho chi văn minh cho mình tuy luyện thành ma đại pháp, mạt sát nho chi văn minh một lần.
Nho chi văn minh chỉ xứng cho mình chà đạp thôi.
Nếu mình tới văn minh cảnh rồi phải lên nho chi văn minh, chân đạp Tam Thư phó chủ văn minh, Khí Tiết phó chủ Mạnh Vi, hủy diệt nho chi văn minh. Không hủy chính thì dao hiện ra ma của ta? Chính giảđều đáng chết, nghe nói khí vận đệ bát tử Lục Nguyên dùng Dưỡng Ngô tiên kiếm chính là tiên kiếm hệ chính, cũng là kẻ đáng chết. Tại mình không ở trung ương thiên triều chứ nếu không sớm bóp chết Lục Nguyên rồi.
Người thứ mười sáu ư?
Luyện thành ma đại pháp cần có tổng cộng mười sáu người tu hành chính khí và còn phải là cao thủ.
Người thứ mười sáu sắp đến, Ma Chi Tử chờ mong sốt ruột.
Không biết người thứ mười sáu sẽ là vị sư đệ nào. Đám Khổng Ni, Khổng Minh Đức ủ rũ gục đầu, không biết là sư đệ nào xui đây nữa, đụng phải Ma Chi Tử. Thôi, xem ra lần này mọi người sẽ cùng nhau chết.
Người thứ mười sáu rốt cuộc xuất hiện. Một nắm tay đen như mực xuất hiện, ma thủ ẩn chứa vô tận ma niệm không dễđối phó, Túc Nguyệt Miên chính là gục dưới ma thủ này, không biết là sư đệ nào đây nữa? rất nhiều người đều dõi mắt trông chờ, nhưng chưa đợi thayas rõ thì người thứ mười sáu phát ra ánh sáng, một luồng sáng trắng chặt bỏ ma thủ. Phá hủy ma thủ không phải chuyện gì ghê gớm cả, người này tuyệt đối không phải là địch thủ của Ma Chi Tử. Thực lực của Ma Chi Tử quá mạnh mẽ, trong vạn ma diệt sát đại trận này người có thể thắng được, ở thân thể hỗn độn văn minh thú có thểđếm trên đầu ngón tay, không hơn mười người, nho chi văn minh không có nhân vật như thế.
Chớp mắt mọi người chưa thấy rõ người thứ mười sáu thì người đó đã xuất kích. Một luồng sáng trắng theo người thứ mười sáu vạch ra đâm hướng Ma Chi Tử.
Ma Chi Tử nhếch môi cười, một con mồi mà cũng dám phản kích mình hả? Buồn cười quá đi.
Ma Chi Tử không đem người thứ mười sáu này lọt vào mắt.
Gã hóa ra ma tỏa cửu trọng thiên. Ma tỏa cửu trọng thiên là chín tầng phòng ngự, một tầng so với một tầng cường, còn tuần hoàn tới lui, cơ bản là ngươi đánh phá tầng thứ nhất tấn công tầng thứ hai thì tầng thứ nhất đã tu sửa. Nếu ngươi có bản lĩnh đánh phá hết chín tầng thì tầng thứ nhất đã lành lặn lại, tuần hoàn đến, là chiêu thức không thể giải trừ.
Trừ phi ngươi có thể dùng tốc độ nhanh nhất đánh bị phòng ngự cửu tầng ma khí. Nhưng cửu tầng ma khí phòng ngự mỗi một tầng có đặc điểm riêng. Tầng thứ nhất rất đơn giản, một ngàn ma binh. Tầng thứ hai chính là tâm ma chi tỏa, phải tìm ra yếu điểm tam ma ở đâu. Tầng thứ ba là phiền não của ma phiền não. Từng tầng có khác nhau, đặc biệt là tầng thứ chín được gọi là thiên cơ ma tỏa. Thiên cơ ma tỏa có đặc điểm ngàn lỗ khóa, chỉ có một là chính xác, chín trăm chín mươi chín cái là sai lầm, cực kỳ khó phá.
Cho nên Ma Chi Tửđánh ra ma tỏa cửu trọng thiên, có tự tin tuyệt đối chặn được công kích từ người thứ mười sáu. Sao có người công phá ma tỏa cửu trọng thiên của mình được chứ?
Trong chớp mắt người thứ mười sáu lóe ánh sáng trắng, đâm phá ma tỏa tầng thứ nhất.
Tầng thứ hai tâm ma chi tỏa, phá.
Tầng thứ ba phiền não ma chi tỏa, phá.
Tầng thứ tư, phá.
Tầng thứ năm, phá.
Tầng thứ sáu, phá.
Tầng thứ chín, thiên cơ ma tỏa, tại đây thì hơi kẹt chút nhưng khoảnh khắc lấy ra hình như là đổ tự, chớp mắt đánh phá thiên cơ ma tỏa. Lúc này thì ma tỏa tầng thứ nhất còn chưa hồi phục, tức là nói cửu tầng ma tỏa trong khoảnh khắc đã bịđánh vỡ.
Ma Chi Tử giật mình kinh sợ, ma tỏa cửu trọng thiên của mình thế mà bị công phá, đặc biệt là tầng thứ chín thiên cơ ma tỏa cũng không thoát khỏi, trong khi ma tỏa tầng thứ nhất không tổ chức lại xong. Gã không bao giờ ngờ sẽ xuất hiện tình hình như vậy, luống cuống gã vung ra tay trái, giơ tay đầy trời ma mặc.
Nhưng ma mặc bị ánh sáng xanh xuyên qua!
Ma Chi Tửđau nhức, gã bịđánh túng. Gã bỗng thụt lùi, hóa thành một đoàn ma khí vội vàng lùi ra sau, một giọt máu đỏ rơi trên mặt đất. Giọt máu đỏ vừa rơi xuống thì chỗ đó lập tức hoá sinh ra vô tận ma khí. Ma Chi Tử cả người ma huyết, có thể ma hóa thiên địa, một giọt máu cũng đã kinh thiên động địa.
Người thứ mười sáu này rốt cuộc là ai? Đám Khổng Ni, Mạnh Vi, Khổng Minh Đức đều tò mò. Người thứ mười sáu dùng ánh sáng chính khí, rõ ràng là người nho chi văn minh nhưng sẽ là ai? Mấy đệ tử nho chi văn minh khác đều không ai có bản lĩnh như vậy, có thể một kích đánh bị thương Ma Chi Tử. Mặc dù là dưới tình huống Ma Chi Tử không nghiêm túc thì tấn công mới tổn thương được gã nhưng cũng đã rất khủng bố rồi.
Khổng Ni hỏi:
- Người thứ mười sáu này là ai nhỉ?
Khổng Minh Đức đáp:
- Ta cũng không nghĩ ra được, dường như nho chi văn minh chúng ta không có sư đệ xuất sắc như vậy, nếu có thì chúng ta nên biết chứ.
Mạnh Vi chen vào hỏi:
- Có phải là Tuân Tiên Thư sư đệ không?
Tuân Tiên Thư là một nhân tìa mới rất có tiềm lực của nho chi văn minh, dù không bằng đẳng cấp Khí Vận Thất Tử nhưng cũng khá giỏi.
Khổng Minh Đức đáp:
- Không phải đâu. Mặc dù Tuân sư đệ tiềm lực to lớn, lần này cũng đến văn minh thánh địa nhưng rốt cuộc chỉ là thế giới cảnh bát tầng, không khả năng đánh bị thương Ma Chi Tửđược, dù là dưới tình huống gã không nghiêm túc.
Gã có biết chút ít về Tuân Tiên Thư sư đệ.
- Cửu trọng ma tỏa đó không dễđánh bại.
Khổng Ni cũng nói:
- Mới rồi ta dốc hết sức mà không đánh tan được nó.
Văn minh thánh địa, đỉnh Đảm Sơn.
Chính giữa vạn ma diệt sát đại trận.
Trên mặt đất có một ma tự to lớn đỏ máu.
Đây là chính giữa vạn ma diệt sát đại trận.
Ma từđây sinh ra.
Bên trên ma tựđỏ rực, bên góc liên tiếp mười sáu cây cột.
Không khí nơi này là thê lương, điêu tàn, như hoang dã tà ác, hỗn loạn, âm sâm.
Không khí vô cùng nặng nềđè lên đầu.
Vô số ma khí đè đầu.
Tức là mới rồi pháp lực, chính khí của mười lăm người nho chi văn minh liên miên không ngừng đưa vào chính giữa ma tự. Mới chuyển vận một chút nên mười lăm người không bị hao tổn gì, nếu là thời gian dài thì pháp lực, chính khí, máu, thịt đều phải trải qua ma tự, đưa vào chính giữa ma tự, tiến vào người Ma Chi Tử.
Chính lúc này xuất hiện người thứ mười sáu dùng chính khí, không ngờ có thể rất nhanh thương tổn đến Ma Chi Tử.
Điều này khiến đám Khổng Ni rất là tò mò, họ nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra từ khi nào nho chi văn minh ra một cao thủ như vậy. Nho chi văn minh rất lớn nhưng mà cho dù nó hùng mạnh cũng không thểđột nhiên nhảy ra một cao thủ như vậy. Đó rốt cuộc là ai?
Có một người nói:
- Có phải là người bên Thiên Lý phó chủ văn minh không? Ví dụ như Chu Nhân Dục?
- Thiên Lý phó chủ văn minh có chính khí nhưng không thể nào hoàn mỹ khắc chế ma khí được. Chính khí của họ đã cách xa chính đạo, đây là thứ nhất.
Khổng Ni lắc đầu nói:
- Thứ hai là Chu Nhân Dục sẽ không tốt bụng đến cứu chúng ta. Thứ ba ta và Chu Nhân Dục đấu với nhau rồi, cảm giác người thứ mười sáu này không phải là hắn.
Vậy thì người thứ mười sáu rốt cuộc là ai?
Mọi người định nhìn xem người thứ mười sáu sẽ là ai nhưng người đó không chịu ngừng lại, biến thành ánh sáng trắng vọt tới chỗ Ma Chi Tử, chiêu thức chỉ thẳng vào gã.
Ma Chi Tử thấy người đó vọt tới thì hừ lạnh nói:
- Thật là huênh hoang hết sức rồi. Tiểu tử kia, mặc dù không biết ngươi chui từđâu ra nhưng mới rồi để ngươi tổn thương một chút, chảy một giọt ma huyết cực kỳ vĩđại chỉ vì ta sơ sẩy mà thôi.
- Bây giờ hãy để ta thi triển ra thủ đoạn chân chính!
Ma tỏa cửu trọng thiên bị công phá cũng không có gì, mới rồi chẳng qua mình không cẩn thạn mà thôi. Ma đạo luôn là công cường phòng yếu, nên phòng ngự bị phá cũng là chuyện thường, nhưng ma đạo công kích không phải dễ dàng tiêu trừđâu.
Ma Chi Tửđánh ra thức tứ nhất trong thiên ma cộng tàn thất thức, chiêu thảm tuyệt nhân hoàn khấu liên hoàn đánh hướng người thứ mười sáu.
Chiêu thảm tuyệt nhân hoàn khấu liên hoàn là thị chí thảm chí hoàn, chí hung chí hiểm.
Vô số ma khí hướng tới Lục Nguyên.
Chiêu này không có cố định binh khí thi triển, cũng không là hình thái pháp thuật mà là một loại cách dùng giữa binh khí và pháp thuật. Người thứ mười sáu phút chóc cảm thấy có vô số ma khí như vòng quanh mình, dán sát tấn công, cùng lúc đó những ma khí như hóa thành vô số mũi thương.
Người thứ mười sáu vung lên tiên thư, lại đánh ra vô số ánh sáng trắng, lấy thế tinh diệu tuyệt luân phá hỏng một kích của Ma Chi Tử.
Bị người thứ mười sáu phá đi chiêu này, mắt Ma Chi Tử sáng lên, đã tràn đầy tự tin. Gã đã thử ra người thứ mười sáu này pháp lực bình thường, chỉ là thế giới cảnh cửu tầng mà thôi. Ma Chi Tử là thế giới cảnh thập tầng, người như gã đó giờđều là vượt tiểu cảnh giới thắng kẻ địch, đụng phải người cảnh giới thấp hơn mình chỉ chỉ ba, năm chiêu là giải quyết. Bây giờ người thứ mười sáu không có gì ghê gớm lắm.
Ma Chi Tử chớp mắt lấy ra đại sát chiêu chân chính, gã muốn cùng người thứ mười sáu chơi kỹ xảo lưu.
Khoảnh khắc gã đánh ra mấy chiêu.
Chiêu thứ hai, lại là tuyệt tử tuyệt tôn tuyệt sự sống. Trong thức này có vô cùng tận tuyệt, muốn đem vô tận tuyệt dùng đến cực điểm không phải chuyện dễ. Nhưng Ma Chi Tử có năng lực cách đấu không tầm thường, đem vô tận tuyệt làm sao vô cùng tận đều phát huy ra hết.
Chiêu thứ ba là thị thâm ác thống tuyệt tội lăng trì. Đó là một chiêu vạn đau vạn ác, chỉ có tâm linh tội ác cường đại và năng lực cách đấu siêu cường mới chân chính phát huy ra uy lực của nó được.
Chiêu thứ tư, tuyệt thiên tuyệt địa tuyệt thiên phương. Trong thức này trung, thiên phương trấn tuyệt cần lực khống chế cực kỳ tinh diệu.
Chiêu thứ năm, thần vong diệt tuyệt phật vẫn lạc, thức này có trảm thần kích, tuyệt phật thức. Thức này rất là khó luyện thành.
Chiêu thứ sáu, mặt người dạ thú ta xưng ma. Thức này kết hợp hung bá và tinh diệu hoàn mỹ nhất, chỉ cần kém một chút thôi là không thể phát huy ra một chút uy lực. Hung bá và tinh diệu xung đột lẫn nhau nhưng một khi hoàn mỹ hiện ra thì uy lực của nó sẽ tăng trình độ cao.
Kích thứ bảy là thiên ma cộng tru thất tru nhất. Thức này đem sáu chiêu trước hoàn mỹ kết hợp lại. Muốn kết hợp bảy chiêu không dễ dàng, ma chi văn minh có rất nhiều người tu hành thiên ma cộng tàn thất thức nhưng có thể làm được đem bảy thức hợp nhất thì đếm trên đầu ngón tay, hiếm đến đáng thương. Nhưng Ma Chi Tử chính là Ma Chi Tử, người bí ẩn nhất trong Khí Vận Thất Tử, cứng rắn hoàn toàn kết hợp sáu thức trước.
Chớp mắt chiêu thức xuất hiện trước mặt người thứ mười sáu là một chiêu mỹđến cực điểm.
Không sai, đem sáu chiêu cực sửu cực ác cực cuồng cực ma hợp cùng một chỗ lại thành một chiêu thức cực mỹ.
Loại mỹ lệ này tựa như hỗn độn văn minh thủy tinh thủy tinh vậy.
Cao nhã, cao quý, xa hoa, không thể tả xiết.
Nhưng trong đẹp nhất ẩn chứa sát chiêu nguy hiểm nhất.
Tại di thất địa chết dưới thức thứ bảy thiên ma cộng tru thất tru nhất của Ma Chi Tử có rất là nhiều người. Đây là chiêu thức Ma Chi Tử tự tin nhất, tự nhận chiêu này đã đi đến cực hạn kiếm khí lưu. Một thức này đúng là kiệt tác của văn minh, tin tưởng Hoang Chi Tử muốn thắng thức này cũng không dễ dàng, Ma Chi Tử có niềm tin như vậy. Những kiếm khí này đối phó người thứ mười sáu, một thế giới cảnh cửu tầng bình thường là chuyện dễ như ăn cháo thôi.
Đây, chính là chiêu thức lưu của Ma Chi Tử ta! Vô địch không gì sánh được! Chiêu thức cường đại không gì sánh bằng.
Trong chớp mắt tiên thư trong tay người thứ mười sáu thoáng hiện biến đổi cực kỳ tinh diệu, đó là thay đổi tuyệt vời cỡ nào, là nho chi cửu thức của nho chi văn minh. Nho chi cửu thức gồm có quân tử bất khí, hạo nhiên chính khí, tính bổn thiện, tính bổn ác, thiên địa có nho, thủ hộ chính nghĩa, lục nghệ toàn năng, nho chi đại giả, nho chi chính đạo.
Nho chi cửu thức này mỗi một thức đều là uy lực kinh thiên động địa.
Đám Khổng Ni, Khổng Minh Đức đều luyện thành nó nhưng họ tuyệt đối không thể luyện chín thức này tuyệt vời như vậy. Chớp mắt này thi triển ra tinh diệu đủ làm đám Khổng Ni, Khổng Minh Đức thừa nhận không sánh bằng.
Hơn nữa không chỉ có thể thôi, không ngờ nho chi cửu thức hợp làm một hóa thành chiêu thức ngập trời.
Thiên ma cộng tru thất thức của Ma Chi Tử, bảy thức hợp nhất hóa thành một đóa hoa cực kỳ xinh đẹp, đó là vẻ đẹp không giới hạn.
nho chi cửu thức của người thứ mười sáu thì chín thức hợp nhất ở không trung huyễn hóa ra quyển sách ngay thẳng không gì sánh được. Sự chính trực đó có thể hỏi trời.
Đóa hoa và quyển sách ở không trung giao đấu.
Đây là chiêu thức tinh diệu đấu với chiêu thức tinh diệu, hai người đều sử dụng chiêu thức tinh diệu nhất. Lúc chiêu thức tinh diệu đấu nhau thì Ma Chi Tử phát hiện mình đấu không lại, cách đấu chiêu thức lưu mà gã luôn kiêu ngạo nhất lại không lợi hại bằng đối phương. Sao có thểđược? Nếu nói trong trung ương thiên triều có ai thắng mình về mặt chiêu thức, dưới Năm Mươi Thiên Bảng đối đa chỉ có một người là Hoang Chi Tử. Bây giờ tại sao người thứ mười sáu có thể làm được điều đó chứ? Ma Chi Tử vô cùng kinh sợ, gã suýt chút cho rằng người thứ mười sáu là Hoang Chi Tử nhưng nghĩ lại người này không khả năng là Hoang Chi Tửđược, chắc là nghĩ nhầm rồi. Không biết tại sao ra nhân vật kinh thiên động địa thế này nữa.
Keng!
Đóa hoa và quyển sách va chạm, Ma Chi Tử bị chấn văng sang bên, rơi vào thế yếu.
- Sao có thểđược! Năng lực cachs đấu chiêu thức của ngươi mà lại mạnh hơn ta nữa!
Gã thật sự chịu đả kích, gã luôn tự nhận mình là đại tông sư cách đấu chiêu thức lưu, tối đa mình Hoang Chi Tử thắng được thế mà giờ bị người khác thắng.
- Không đúng, trong người của ngươi có khí lưu kỳ lạ, ngươi chỉ dựa vào năng lực cách đấu tuyệt đối không thể lấy thế giới cảnh cửu tầng hơi thắng thế giới cảnh thập tầng như ta một bậc.
Ma Chi Tử có sức quan sát cực kỳ nhạy bén, lập tức phát hiện ra điều này. Chiêu thức cách đấu gã đắc ý nhất đúng là kém hơn đối phương một chút nhưng tuyệt đối không phải thua ở mặt này mà là về khí lưu quái dị kia. Trong phút chốc gã không nghĩ ra rằng trên thên thể người thứ mười sáu có ban đầu văn tự khắc chếđược gã.
Người bên cạnh nghe xong thấy khủng bố.
Sớm nghe tiếng năng lực cách đấu của Ma Chi Tử.
Mới rồi đám Khổng Ni, Khổng Minh Đức có lĩnh giáo một phen.
Vậy mà bây giờ người thứ mười sáu lại có thể ở chiêu thức thắng Ma Chi Tử một bậc, người này rốt cuộc là thần thánh pưhowng nào? Từ khi nào nho chi văn minh ẩn giấu một đại cao thủ như vậy? Nghĩ bểđầu cũng không ngẫm ra được.
Người thứ mười sáu rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Vô số người nổi lên thắc mắc.
Nhưng đang giao đấu kịch liệt, ánh sáng đen ma khí và ánh sáng trắng chính khí bùng nổ, che đi nhiều tầm mắt làm họ thấy không rõ người thứ mười sáu rốt cuộc là ai.
Đang lúc đám Khổng Ni, Khổng Minh Đức nhiệt liệt bàn tán về người thứ mười sáu sẽ là ai thì bõng phát hiện không thích hợp. Họ chỉ thấy trên không trung vô số ma khí ùa vào Ma Chi Tử, làm ma khí bên người họ thiếu rất nhiều. Vô số ma khí rót vào người Ma Chi Tử, khí thế của gã không ngừng tăng cao.