Tân kiếm thế giới giống như thanh kiếm cực kỳ sắc bén từ dị thế giới đâm tới, kẻ chặn phải chết, đây quả thực là lực lượng một thế giới ập đến, không người có thể vận dụng.
Lực lượng cực kỳ sắc bén, tân kiếm thế giới đập hướng Lục Nguyên. Lục Nguyên dùng hết tinh thần dẫn đạo vị, bây giờ phải xem có thành công hay không. Lục Nguyên đã chuẩn bị sẽ bị trọng thương rồi. Tân kiếm thế giới nặng nềđánh vào dạ dày.
Trong chớp mắt vô số ánh sáng biến mất vô hình.
Kiếm vào trong vỏ, kiếm quang biến mất.
Thành công!
Lòng Lục Nguyên dâng lên vui sướng, không sai, rốt cuộc đã thành công, vị của mình không bị thương chút xíu nào.
Bây giờ tân kiếm thế giới và vị liên kết, sử dụng lực lượng vị thôi.
Tựa như bình thường vận dụng lực lượng trong thực vật vậy, bắt đầu dùng lực lượng vị liên tiếp cùng tân kiếm thế giới. Lục Nguyên từng chút một sử dụng lực lượng tân kiếm thế giới, phát hiện lực lượng tân kiếm thế giới từng chút từng chút rót vào bàn tay mình, vào kiếm.
Tốt lắm, loại suy nghĩ chợt lóe này quả nhiên hữu dụng, hèn chi trước kia có người từng nói thế giới cảnh bát tầng chân giới cảnh xông thế giới cảnh cửu tầng quy nhất cảnh không có cách cố định, tùy tiện ngươi muốn nghĩ sao thì nghĩ.
Vậy tiếp tục thôi!
Pháp lực tân kiếm thế giới cho ta dùng đi!
Pháp lực tân kiếm thế giới không ngừng tuôn hướng bàn tay Lục Nguyên.
Một phần pháp lực!
Hai phần pháp lực!
Ba phần pháp lực!
Năm phần pháp lực!
Tám phần pháp lực!
Khoan đã, chính lúc này phát hiện hơi kẹt, trong nguyên thế giới kiếm quyển có một ít nơi bí ẩn khó lường, một số thứ bí ẩn khôn cùng, mặc dù Lục Nguyên đã thu thế giới kiếm quyển về mình hóa thành một phần tân kiếm thế giới nhưng nguyên thế giới kiếm quyển còn có không ít đồ tốt, bây giờ muốn đem chúng phát huy cùng đánh ra thì hơi khó. Nhưng mà...
- Vạn kiếm quy nhất, kiếm đạo phía trên, cho ta sử dụng!
Lục Nguyên quát dài:
- Nó và ta nếu thành văn minh, hồi phục kiếm đạo, phát dương kiếm đạo!
Lời này dường như ánh vạn cổ trời xanh, một câu như đối với kiếm kỷ nguyên.
Chín phần pháp lực!
Mười phần pháp lực!
Ầm ầm ù ù!
Chớp mắt Lục Nguyên cảm thấy trong bàn tay có lực lượng vô cùng. Toàn bộ lực lượng tân kiếm thế giới đều nắm trong tay mình, hoàn toàn thành công! Và hắn cảm giác toàn thân biến hóa nhiều, như có vô số ánh sáng quay quanh mình, thậm chí còn thấy trên không trung xuất hiện vô số thụy tường, dường như bên cạnh có vô số thụy long, thụy hổ, thụy phượng, tử khí thiên điều, hồng quang vạn trượng, tất cả xuất hiện. Đây là cõi trời đất chúc mừng, chúc mừng thiên địa lại xuất hiện một cường giả mới thế giới cảnh cửu tầng.
Thế giới cảnh cửu tầng tại trung ương thiên triều không gặp nhiều lắm, xem như khá mạnh, cơ bản đứng trên đỉnh sinh mệnh.
Rất tốt!
Lục Nguyên vận pháp lực, pháp lực dâng lên cực kỳ rõ ràng, hữu dụng nhất là có thểđem pháp lực, tân kiếm thế giới rót vào trong công kích của mình, lực công kích tăng gấp đôi, độ cứng thân thểđều thăng lên rất nhiều. Lục Nguyên nhẹ giương tay, dường như cảm thấy lực lượng bước hướng hoàn mỹ.
Không sai, là hoàn mỹ!
Hiện tại thế giới cảnh là bước hướng hoàn mỹ cá nhân, hoàn mỹ mọi mặt.
Còn văn minh cảnh là vượt qua hoàn mỹ.
Bây giờ có thểđi ra ngoài rồi. Mới rồi bị Cửu Hoang Cực thế giới cảnh thất tầng cực kỳ bình thường mười lăm đao đánh bại thật là mất mặt. Lục Nguyên định ra ngoài thì phát hiện không thể, dường như vị chi tâm kết thành một tầng cường toan bình chướng chặn lại, muốn đi ra mà không thể.
Đây là sao? Lục Nguyên suy nghĩ một chút liền hiểu, thì ra làm nửa ngày vị chi tâm đang hạn chết mình ra ngoài. Không sai, vị chi tâm là xem mình thành hỗn độn vị toan chủ, muốn mình có thể biến cường chút tiêu hóa một tầng cường toan bình chướng mới đi ra được.
Cũng được, nếu bây giờ không ra được vậy hãy tiêu hóa tầng cường toan bình chướng này đi.
Hiện tại thân phận của Lục Nguyên là hỗn độn vị toan chủ, Hỗn Độn Vị Tinh đều ở trong tân kiếm thế giới của hắn, cho nên nhẹ động là thu tầng cường toan bình chướng vào ngay. Phút chốc trong tân kiếm thế giới xuất hiện một hồ nước cường toan, độ toan của nó có vài phần phong thái hỗn độn văn minh chủ.
Phải rồi, có cần mình chơi một kiếm không? Trong ngũ vị chi kiếm chẳng phải có một phong chi toan kiếm sao? Nếu đem phong chi toan kiếm đơn độc đánh ra thêm vào hồ nước cường toan thì sẽ biến thành loại kiếm gì đây? Ngón tay Lục Nguyên động, chớp mắt một kiếm khí thản nhiên tuôn ra.
Ủa, không tác dụng.
Phong chi toan kiếm thêm vào cường toan hồ nước, không có một chút tác dụng, hiệu quả vô cùng bình thường.
Khoan đã! Mới rồi Lục Nguyên không cẩn thận thử kết quả kiếm pháp này đánh vào tay, cảm thấy tay vô cùng đau đớn, khó chịu tới cực điểm, cảm giác bàn tay chớp mắt bị thiêu đốt, dường như ngón tay sắp ăn mòn, thảm thiết quá!
Đây chính là uy lực của một kiếm này. Mặt ngoài nhìn thì vô cùng bình thường nhưng sự thật là uy lực rất lớn. Tốt lắm, một kiếm uy lực to lớn có thể xếp vào cổ quái kiếm đạo đệ nhị kiếm. Đặt tên cho nó nào, gọi là vạn toan chi kiếm đi! Tác dụng của một kiếm này cũng là ăn mòn đối thủ, dù là địch thủ có pháp bảo phòng ngự cũng sẽ bị ăn mòn luôn.
Giờ nên là lúc đi ra ngoài, không còn cường toan bình chướng ngăn trở, Lục Nguyên trực tiếp vọt ra bay lên, lao ra khỏi vị chi tâm tiến vào vị chi hồ rồi từ vị chi hồ bay lên trời. Lục Nguyên phóng lên cao phát hiện tình thế không tốt lắm. Ví dụ như cuộc chiến song thánh đế tử của Pháp Thánh Đế Tử, Hoang Thánh Đế Tử. Lần trước Pháp Thánh Đế Tử chiếm ưu thế mà lần này là Hoang Thánh Đế Tử lấn lướt.
Trên không trung truyền đến tiếng cười to của Hoang Thánh Đế Tử:
- Pháp Thánh Đế Tử, ngươi có biết tại sao ta thắng ngươi không? Lần trước ta không bằng ngươi, nhưng sau khi trở về Hoang Chi Tử chỉđiểm cho ta nhiều, chỉ ra sơ hở trong chiêu thức của ngươi hơn nữa trợ giúp ta tăng sức chiến đấu. Bây giờ sức chiến đấu của ngươi đã dưới ta, thua cho ta!
Sấm sét to lớn tạc nổ giữa hai người giao đấu. Hoang Thánh Đế Tửđúng là chiếm hết ưu thế, Pháp Thánh Đế Tử ngàn cân treo sợi tóc. Hoang Chi Tử thật đáng sợ, cứng rắn tăng sức chiến đấu của Hoang Thánh Đế Tử lên trên Pháp Thánh Đế Tử làm Pháp Thánh Đế Tử bị thương không nhẹ.
Chiến cuộc bên kia, Pháp Tiêu Đế Tử và Pháp Cường Đế Tử lại bị Cửu Hoang Truy thế giới cảnh thập tầng, Cửu Hoang Bá thế giới cảnh bát tầng, Nguyên Tuyệt Tâm thế giới cảnh cửu tầng, Nguyên Tuyệt Xích thế giới cảnh cửu tầng, Cửu Hoang Thai thế giới cảnh bát tầng, và Cửu Hoang Cực thế giới cảnh thất tầng, sáu người vây công. Đụng phải sáu người bao vây, Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử bị thương rất nặng tùy thời sẽ chết. Lần này Pháp Cổ và Thái Cổ tranh đấu, là Thái Cổ chiếm ưu thế tuyệt đối, điều này trước kia rất hiếm thấy.
Thật ra nhiều người đều cho rằng Thái Cổ sớm muộn gì sẽ hoàn toàn vùng lên, trong ngũ đại cổ văn minh có thể lại leo thang. Dù sao Hoang Chi Tử xuất hiện, người này chú định là văn minh cảnh, hơn nữa rất có khả năng xông lên chủ văn minh. Nếu gã xông chủ văn minh thì thực lực Thái Cổ có thể nói là tăng rất lớn.
Hoa Sơn Tiên Môn
Quyết đấu(1)
Nguồn: Vipvanda
Dịch: Nhóm dịch black
vipvanda :
Thế giới cảnh thập tầng Cửu Hoang Truy còn thua, hai người Nguyên Tuyệt Tâm, Nguyên Tuyệt Xích đều là thế giới cảnh cửu tầng, cảm thấy mình không có khả năng là đối thủ của Lục Nguyên. Họ tự biết sức mạnh, tuy không biết tại sao Lục Nguyên mạnh như vậy nhưng họ tuyệt đối không cường bằng hắn bây giờ.
Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử cũng là kinh nghiệm tràn đầy, ánh mắt sâu sắc, mặc dù người có nhiều vết thương nhưng thấy Nguyên Tuyệt Tâm, Nguyên Tuyệt Xích không có ý muốn chiến lập tức bắt lấy cơ hội phản công. Khoảnh khắc đã đẩy hai người Nguyên Tuyệt Tâm, Nguyên Tuyệt Xích rơi vào thế yếu gần như vào đường chết. Mới rồi Nguyên Tuyệt Tâm, Nguyên Tuyệt Xích hạ sát thủ với họ thì đương nhiên họ sẽ không nương tay. Hai đế tử bùng phát sức chiến đấu cường đại, Nguyên Tuyệt Tâm, Nguyên Tuyệt Xích không ngừng tăng thêm vết thương, nguy hiểm đường tơ kẽ tóc.
Cửu Hoang Bá nằm trên mặt đất thở hồng hộc, gã bị thương quá nặng.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh.
Một kiếm này đã đánh chết ba người, trọng thương một người.
Trong đó có thế giới cảnh thập tầng Cửu Hoang Truy.
Vốn một kiếm bình thường này kiếm thế sớm tận, nhưng mà vị chi hồ bạc đè nén áp lực nhiều năm không trút ra vậy nên kiếm này chưa tuyệt.
Một kiếm chưa tuyệt đánh thẳng hướng Hoang Thánh Đế Tử.
Kiếm phong lạnh lẽo, thân kiếm sáng lóng lánh.
Một kiếm quyết tuyệt.
Chính lúc này, Hoang Thánh Đế Tử ở không trung bàn tay to khựng lại, giữa trời mạnh mẽ chém ra một nhát đao pháp như uyển nhược hồng hoang thủy sơ, thánh mà minh, đao khí đậm đặc đến cực điểm, chớp mắt chém một kiếm của Lục Nguyên thành bụi phấn, kiếm thế cuối cùng tận.
Hoang Thánh Đế Tử không uổng là Hoang Thánh Đế Tử, một kiếm tuyệt vời như thế bị gã dễ dàng ngăn cản.
Nhưng Lục Nguyên cũng hiểu, Hoang Thánh Đế Tử có thể làm được điều này rất đơn giản, kiếm thế lúc tru Cửu Hoang Truy đã dùng hết, kiếm ý chưa tận mà kiếm thếđã chấm dứt, vậy nên mới bị Hoang Thánh Đế Tử dễ dàng một đao chém nát. Đương nhiên bản thân Hoang Thánh Đế Tửđủ mạnh, nếu không thì đã không thực hiện được điều này.
Hoang Thánh Đế Tử ở không trung chém ra một kích tuyệt đối mạnh mẽ.
- Đại Hoang Vô Pháp!
Nhát đao đột nhiên đánh ra nặng nềđập hướng Pháp Thánh Đế Tử, chiêu này đại biểu pháp thuật biến mất ở thời đại hoang. Pháp Thánh Đế Tử vốn rơi vào thế yếu còn bị Hoang Thánh Đế Tử nặng nềđập một cú, ngã xuống đất, bị thương nặng.
Cuộc chiến hai thánh đế tử lần đầu tiên là Hoang Thánh Đế Tử thua, lần thứ hai là Pháp Thánh Đế Tử bại.
Hoang Thánh Đế Tử cười to, chắp tay sau lưng nói:
- Pháp Thánh Đế Tử, lần này là ngươi thua.
Gã và Pháp Thánh Đế Tử vốn chỉ cách một đường chỉ, có được Hoang Chi Tử giúp đỡ tăng cao thực lực, đánh bại Pháp Thánh Đế Tử. Sau khi Hoang Thánh Đế Tửđánh bại Pháp Thánh Đế Tử rồi mới nhìn hướng Lục Nguyên.
Thế cục bỗng nhiên chuyển đổi.
Mới bắt đầu là Thái Cổ chiếm ưu thế, nhưng Lục Nguyên bỗng bày ra lực sát thương mạnh mẽ khiến bên Pháp Cổ ngoi lên. Nhưng ai dè tình thế lần thứ hai xoay chuyển, Hoang Thánh Đế Tử trọng thương Pháp Thánh Đế Tử, tình thế lại đổi. Dù sao hai trận chiến này mấu chốt nhất là cuộc chiến của hai thánh đế tử, những người khác có đánh dữ dội hơn cũng không bằng.
Bây giờ Pháp Thánh Đế Tử nửa bước văn minh cảnh bị yếu thế, Hoang Thánh Đế Tử thì chiếm ưu thế. Hoang Thánh Đế Tử có thểđại sát tứ phương.
Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tửđều biến sắc mặt.
Còn Nguyên Xích Tâm, Nguyên Xích Tuyệt, cùng với Cửu Hoang Bá trọng thương thì thờ phào một hơi. Hoang Thánh Đế Tử có thểđặt định đại cục.
Hoang Thánh Đế Tử trọng thương Pháp Thánh Đế Tử xong đáp uống mặt hồ, tùy tiện búng ngón tay, bùm bùm, Pháp Tiêu Đế Tử và Pháp Cường Đế Tử bay ra ngoài miệng hộc máu. Tực lực của hai người kém hơn Hoang Thánh Đế Tử thật xa, lúc trước chiến đấu đã bị thương rất nặng cho nên mới dễ dàng hai cái búng đã bắn ra ngoài, bị trọng thương.
Bây giờ hai phe còn lại người có sức chiến đấu đều chỉ có một người.
Bên Thái Cổ còn lại Hoang Thánh Đế Tử.
Bên Pháp Cổ còn lại Lục Nguyên.
Cuộc chiến đấu thảm liệt đến mức độ này, thảm khốc đến chỉ còn lại hai người cuối cùng.
Nhưng hai người còn đứng rõ ràng thấy ra Hoang Thánh Đế Tử mạnh hơn xa Lục Nguyên. Hoang Thánh Đế Tử một thân khí thế cường đại khiến thiên địa rung động. Lục Nguyên khí thế kém hơn. Hoang Thánh Đế Tử là nửa bước văn minh cảnh, là người mạnh nhất dưới văn minh cảnh, Lục Nguyên thì kém rất nhiều.
Hoang Thánh Đế Tử nhìn hướng Lục Nguyên, nói:
- Lần đầu tiên muốn giết ngươi đã bị Pháp Thánh Đế Tử ngăn chăn, khiến ngươi trưởng thành nhiều như vậy, bây giờđánh chết cả Cửu Hoang Truy thế giới cảnh thập tầng. Thời gian qua rất lâu, ngươi cũng trưởng thành nhiều, tiếc rằng ngươi sẽ dừng lại ở đây.
Hoang Thánh Đế Tử nhìn Lục Nguyên, nói:
- Ta rất ít khi thật sự muốn hủy diệt một người, tùy tiện nghiền liền diệt nhiều sinh mệnh. Nhưng ngươi thì khác, ta tật sự rất muốn hủy diệt ngươi, còn ngươi, ngoan ngoãn để ta tiêu diệt đi. Ta muốn giết ngươi rồi lại tìm tới chỗ Kiếm Môn ở, đồ cả nhà Kiếm Môn. Môn phái nước ngoài ngươi xuất thân ta cũng sẽ triệt để tàn sát!
Gã phóng sát khí ngập trời.
- Bây giờ thì, ngươi chết cho ta!
Hoang Thánh Đế Tử quát dài, rút ra đao, nói:
- Hiện tại ngươi có chút thực lực, để ngươi chết biết tên đao của ta vậy. Đao của ta gọi là Hoang Thú Đao.
Đao của gã dài sáu trượng năm phân, thân đao bóng loáng sáng ngời, đuôi đao có đồ án dã thú. Đồ án đó dường như đại biểu dã thú chân lý nhất.
Lục Nguyên lạnh nhạt nói:
- Ngươi rất mạnh, Hoang Thánh Đế Tử, nhưng trận chiến này ngươi sẽ thua.
Lục Nguyên nhẹ ấn kiếm mình, kiếm sáng ngời mà chính khí. Sau khi được ban đầu văn tự chính tự rồi Dưỡng Ngô tiên kiếm càng có vài phần thần tú. Kiếm vốn là có chút vị thần mà minh rồi.
Cái gì? Lục Nguyên cho rằng hắn sẽ thắng?
Thật là buồn cười!
Hắn có biết nửa bước văn minh cảnh ở trung ương thiên triều đại biểu là gì không? Nửa bước văn minh cảnh là gần với văn minh, trong cổ văn minh có quyền thế rất lớn.
Nửa! Bước! Văn! Minh! Bốn chữ, hiện ra uy thế!
- Ngươi có biết đao pháo của ta gọi là gì không?
Hoang Thánh Đế Tử nhìn Lục Nguyên, nói:
- Đao pháp của ta gọi là Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp, lấy đặc điểm hoang và thú. Đao pháp của ta đã nắm giữ hoang chân lý, thú chân lý, văn minh dưới đao của ta trôi chảy.
Thật ra mới rồi Hoang Thánh Đế Tử có thểđánh bại Pháp Thánh Đế Tử là dựa vào bộ hoang Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp này đây.
Hoang Thú Đao bắn ra khỏi vỏ, dường như cảm giác được một loại hơi thở hoang, là hơi thở từđại hoang mãnh thú.
Một đao kia ở không trung vạch một đường như tia chớp chém hướng Lục Nguyên. Không gian dường như bị rạch nát, thời gian dường như cũng bị một đao kia dừng lại.
Đây thật là một đao sao?
Tại sao một đao kia xẹt qua không trung mà người bên cạnh thấy rất nhiều vật không giống bình thường? Dường như thấy thời hồng hoang, trên đại hoang hoang điểu cực kỳ nhanh nhẹn bay lượn, đường cong linh hoạt mà hoàn mỹ. Và như thấy hồng hoang thì có hoang lang, độc tác tàn bạo mà hoàn mỹ. Thấy thời hồng hoang có chín đầu nguyên hổ, động tác uy bá mà hoàn mỹ.
Và như thấy thời hồng hoang thiên tuyết kình, động tác ưu nhã mà hoàn mỹ.
Dường như thấy thời hồng hoang ám dạ xà, động tác tàn nhẫn âm hiểm mà hoàn mỹ.
Dường như thấy thời hồng hoang bạch phụ quái, nó uyên bác mà hoàn mỹ.
Dường như thấy thời hồng hoang địa hành thú, lặn đi mà hoàn mỹ.
Trong một đao kia hiện ra vô số chiêu thức hoàn mỹ.
Đúng vậy, là hoàn mỹ.
Đủ kiểu đủ dạng hoàn mỹ.
Kiếm khí cấp văn minh đặc điểm lớn nhất chính là hoàn mỹ. Mà không phải hoàn mỹ một mặt, là hoàn mỹ nhiều mặt. Dường như tới cấp văn minh rồi không phải đơn nhất chiêu thức, đó là hàng loạt hoàn mỹ tổ thành. Chính vì đây là hệ liệt hoàn mỹ nên mới càng đáng sợ. Ngươi chắn được ưu nhã nhưng không chặn lại tàn nhẫn, chặn được uyên bác nhưng không chắn được lặn đi, chặn được nhanh nhẹn nhưng không thể chắn uy bá. Trong một thức có vô tận ưu điểm, cái này rất giống với Lục Nguyên sáng chế ra kiếm bát, vạn kiếm quy nhất.
Hơn nữa nhiều con thú tổ hợp thành biến ra một loại đao pháp điên cuồng, đáng sợ, làm ẩu, huênh hoang, không sợ chết, tuyệt đối là đao pháp biến thái.
Đây chính là đặc điểm của đại hoang thú, đây chính là Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp. Hoang Thánh Đế Tử chân chính phát huy ra hơi thở văn minh, giống như Cửu Hoang Cực là hoàn toàn lãng phí đao pháp.
Đao pháp như vậy chém ra, nửa bước văn minh cảnh thêm vào cấp văn minh đao pháp khiến Lục Nguyên rơi vào thế yếu.
Không sai, Lục Nguyên là pháp lực thế giới cảnh cửu tầng cộng thêm hơn sáu thiết tắc, rồi kiếm khắc hoang thế mà vẫn yếu thế. Lục Nguyên thầm giật mình, Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp của đối thủ tuy chưa hoàn toàn phát huy uy lực nhưng rất mạnh. Lục Nguyên định đợi lát nữa mới phản kích, hắn không sợ Hoang Thánh Đế Tử, hắn chắc chắn sẽ thắng được gã.
Lục Nguyên vốn muốn đợi chốc lát nữa mới phản kích nhưng dần có một ý niệm chảy xuôi trong người.
Đây là ý niệm mạnh mẽ vị chi hồ bạc bỗng dưng sinh ra. Năm đó ở trước mặt hỗn độn văn minh thú uy phong tám phương, không biết nuốt bao nhiêu mỹ thực, trong đó mỹ thực nửa bước văn minh cảnh có nuốt qua. Hỗn độn văn minh thú đã chết nó không ăn được món ngon nào nữa.
Tiếp theo thời gian có thể dùng hàn ức vạn năm để tính.
Kỷ nguyên phá diệt, kỷ nguyên tái sinh.
Một ý niệm nếu bịđè ép hàng ức vạn năm sẽ xảy ra phản ứng gì? Thật là một chuyện ảo diệu.
Bây giờ ý niệm đó là như vậy, truyền cho hỗn độn vị toan chi tinh cũng chinhs là Lục Nguyên. Lục Nguyên đánh ra Dưỡng Ngô tiên kiếm kích phát nộ khí, đúng vậy, Dưỡng Ngô tiên kiếm cũng đang giận. Nó suýt bịđánh gãy, cho đến nay nó còn nhớ hơi thở của Hoang Chi Tử. Bây giờ trên người Hoang Thánh Đế Tử có mùi của Hoang Chi Tử, vậy nên giận dữđè nén hơn hai năm sắp bùng phát và còn có một hơi thở, đó là năm ấy suýt bị Hoang Thánh Đế Tử nên nổi giận. Ba hơi thở hỗn hợp một chỗ, lấy khí bịđè nén hàng ức vạn năm của vị chi hồ bạc mạnh mẽ nhất.
Đè nén lâu cần bùng nổ!
Lần này, vì bịđè nén quá lâu nên cần điên cuồng bùng phát một lần.
Không biết khi nào thì đôi mắt trong suốt của Lục Nguyên biến thành đỏ rực.
- Hoang Thánh Đế Tử, Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp của ngươi là thú điên cuồng, nhưng bây giờ ta phải cho ngươi biết ta càng điên cuồng hơn ngươi. Ngươi đấu với ta là sai lầm vô cùng to lớn, a a a a a a a a a!!!
Rống ra một hơi Lục Nguyên hơi trút áp lực.
Lúc trước chiến đấu đều là chơi kỹ xảo lưu.
Bây giờ phải đùa điên cuồng lưu thôi.
Trong đời lần đầu tiên chơi điên cuồng lưu.
Vị chi hồ bạc.
Hoang Thánh Đế Tử triển khai đoa pháp cấp văn minh, Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp. Bộ đao pháp này là hoàn mỹ thú điên cuồng, trong một thức bao gồm vô tận hoàn mỹ. Trong chớp mắt Hoang Thánh Đế Tử biến thành một con thú nguyên thủy nhất, mỗi một chiêu một thức của gã đại biểu thú nguyên thủy, thú hoàn mỹ, thú điên cuồng.
Hoang Thánh Đế Tử dùng góc độ gần như điên cuồng chém Lục Nguyên, một thức này tuyệt đối điên cuồng.
Nhưng chớp mắt Lục Nguyên cũng đánh trả một kiếm điên cuồng.
Không ngờ Lục Nguyên chẳng thèm đón đỡ mà trực tiếp điên cuồng đánh trả.
Các đánh kiểu này quá điên cuồng rồi đi.
Hắn tương đương với để trường đao của Hoang Thánh Đế Tử chém vào người, mà tương tự nếu gã vẫn chém xuống thì sẽ bị trường kiếm của Lục Nguyên đâm vào người. Khoảnh khắc hai người đều sẽ trọng thương, đây là cách đánh đồng quy vu tận. Hoang Thánh Đế Tử chưa từng thấy kiếm pháp điên cuồng như vậy.
Đối mặt kiếm pháp điên cuồng như thế, Hoang Thánh Đế Tử chỉđành lùi một bước.
Cùng lúc đó, Lục Nguyên nương ưu thế một kiếm này phát huy kiếm pháp cực kỳ điên cuồng, từng thức liều mạng, chỉ tấn công chứ không phòng thủ. Trong rất nhiều thức Hoang Thánh Đế Tử có thểđánh bị thương Lục Nguyên nhưng cũng sẽ trả cái giá chịu vết thương. Đối mặt loại tình huống này thì Hoang Thánh Đế Tử chỉ có nước né tránh, gã không muốn cùng Lục Nguyên đồng quy vu tận.
Nói đơn giản là bây giờđấu nhau Hoang Thánh Đế Tửđiên, Lục Nguyên điên hơn, mọi người đều không muốn sống. Trong chiến đấu liều mạng thì hiển nhiên Hoang Thánh Đế Tử rơi vào thế yếu.
Hoang Thánh Đế Tử thầm giật mình, tại sao trước kia không phát hiện Lục Nguyên là đồ điên nhỉ? Lúc trước nghe nói người này chỉ thuần về kỹ thuật, tại sao bây giờđiên cuồng đến thế? Gã lại nhìn đôi mắt Lục Nguyên, nó hoàn toàn khác với bình thường, mắt đỏ rực. Hoang Thánh Đế Tử tim rớt cái bịch.
Bất giác Hoang Thánh Đế Tử phát hiện điên trong đao bịđè ép.
Nhưng Hoang Thánh Đế Tử không dễ dàng chịu thua đâu.
Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp không vẻn vẹn là điên thôi, nó là bốn chữđiên cuồng loạn tà, bởi vì điên cuồng loạn tà mới là bản tính thú chân chính, chân lý của thú. Vậy nên phát hiện điên không hữu dụng thì Hoang Thánh Đế Tử dẫn phát cái chân lsy thú thứ hai, tà. Trong khoảnh khắc vô biên tà ác xuất hiện trong đao của gã.
Gã tà ác từ chỗ này phát ra lan tràn bốn phía, tà khí cuồn cuộn.
Nhưng kiếm của Lục Nguyên chớp mắt biến cực kỳ tà ác, tà vô cùng, khủng bố đến cực hạn.
Tà đao đối với tà kiếm, đang so bên nào tà hơn.
Nhưng lần này Hoang Thánh Đế Tử phát hiện Lục Nguyên càng tà hơn mình, kiếm pháp của hắn có vị tà đến cực điểm.
Hoang Thánh Đế Tử lần thứ hai đổi hoán đao pháp, vẫn là Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp nhưng lần này đao pháp của gã rối loạn, là chân lý loạn trong chân lý thú. Đao pháp loạn tới cực điểm không có bất cứ khung sườn nào, đột nhiên ra chiêu này bỗng đánh chiêu kia, cách này này sức uy hiếp khá lớn, dù sao đây là đao pháp điên cuồng mà cực loạn.
Nhưng kiếm của Lục Nguyên chớp mắt càng loạn hơn, đó là kiếm pháp điên cuồng cực loạn.
Lúc này đao pháp của Hoang Thánh Đế Tử và kiếm pháp của Lục Nguyên hoàn toàn không có lý gì cả, đều chỉ có một chữ, loạn.
- Trảm trảm trảm!
- Trúng trúng trúng!
Hoang Thánh Đế Tử quyết tâm đánh bừa một lần, đem chân lý loạn phát huy đến cực độ, nhưng gã dần phát hiện Lục Nguyên bị thương nhẹ hơn gã nhiều, gã từ từ rơi vào thế yếu.
Vè mặt loạn gã cũng lép vế.
Vậy thì là chữ cuối trong bốn chữ chân lý, cuồng.
Hoang Thánh Đế Tửđánh ra một đao cuồng khí, trong nhát đao kia ẩn chứa hữu vô hạn cuồng khí. Lục Nguyên đánh ra cũng là một kiếm cuồng khí. Một đao cuồng khí đánh với một kiếm cuồng khí, hai người so ai cuồng hơn, lần này cách đánh của Lục Nguyên càng thêm cuồng.
- Diệt!
Hoang Thánh Đế Tử lại bịđâm trúng một kiếm.
Hoang Thánh Đế Tử giật mình phát hiện sử dụng Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp, dùng bốn chữ quyết điên, cuồng, tà, loạn trong chân lý thú lại bị Lục Nguyên thắng vềđiên, cuồng, tà, loạn hơn cả gã. Gã dùng chân lý thú vậy mà không đánh lại Lục Nguyên được, hắn càng điên, cuồng, tà, loạn hơn.
Hoang Thánh Đế Tửđã nảy ý lùi bước, khi thú ý dần rút đi thì lòng càng muốn bỏ trốn, và gã phát hiện bị Lục Nguyên chém trúng nhiều nhát, mặc dù gã cũng có chém trúng hắn nhưng gã bị thương nặng hơn hắn.
Lục Nguyên, nhân vật như vậy trước kia luôn cho rằng chỉ là một tiểu bối.
Vậy mà bây giờ hắn đấu thắng được cả nửa bước văn minh cảnh như mình.
Trong lòng Hoang Thánh Đế Tửđầy thắc mắc, gã thật sự bị chấn kinh rồi. Gã không biết Lục Nguyên làm sao mà làm được điều.
Nửa bước văn minh cảnh như gã cực kỳ khó tu thành, dù là con trai chủ văn minh cũng rất khó khăn, đa số không thểđến mức này. Nửa bước văn minh cảnh, uy chấn thiên địa. Chính vì cảnh giới này khó tu được nên Hoang Thánh Đế Tử không muốn chết tại đây.
Chớp mắt Hoang Thánh Đế Tử chém ra bảy đao, một đao nhanh hơn một đao, một đao độc hơn một đao. Chém xong bảy đao Hoang Thánh Đế Tử bay tới bên cạnh Cửu Hoang Bá.
Gã quát to:
- Lui!
Gã lập tức rút lui, đến nhanh mà đi càng nhanh hơn, lập tức biến mất.
Muốn gã chết không dễ dàng. Một nửa bước văn minh cảnh rất khó giết chết, dù là cuộc chiến giữa nửa bước văn minh cảnh và nửa bước văn minh cảnh cũng khó thể giết đối thủ được, trừ phi là văn minh cảnh ra tay.
Cho nên khi Hoang Thánh Đế Tửđánh không lại thì muốn bỏ trốn không phải chuyện gì khó.
Đương nhiên Hoang Thánh Đế Tử có thể trốn được một phần thì trạng thái hiện nay của Lục Nguyên. Tình trạng hiện giờ của hắn không thích hợp truy sát, Lục Nguyên đang ở trạng thái điên cuồng. Lục Nguyên vừa đi, Nguyên Xích Tâm, Nguyên Xích Tuyệt lập tức bỏ chạy, trạng tái Lục Nguyên không đúng. Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tửđều bị trọng thương nên đã để hai tên đó trốn thoát.
Trận chiến này thái cổ văn minh chết ba người, là Cửu Hoang Thai, Cửu Hoang Cực, Cửu Hoang Truy, điều này là tổn thất khá lớn với thái cổ văn minh.
Lại nói Hoang Thánh Đế Tử, Cửu Hoang Bá, Nguyên Xích Tâm, Nguyên Xích Tuyệt một đường bay nhanh, trong hỗn độn văn minh thú khá rộng lớn, họ bay thật lâu sau rốt cuộc đến chỗ tỳ. Trước kia đã nói rồi, trong hỗn độn văn minh thú trừ trái tim ra thì tám chỗ còn lại cạnh tranh khá kịch liệt. Tám chỗ gồm túc, phế, tỳ, đảm, tràng, vị, thận, can, nhiều người đều tham gia vào cuộc tranh đoạt tám nơi này.
Trái tim là kịch liệt nhất nhưng là cuối cùng mới mở ra.
Bây giờ Hoang Chi Tửđang tranh đoạt ở chỗ tỳ,
Hoang Thánh Đế Tử nhanh chóng đáp xuống, phát hiện bây giờ Hoang Chi Tử còn chưa đoạt được Tỳ Sơn, đây là một ngọn sơn mạch tỳ, vô cùng to lớn.
Hoang Thánh Đế Tử giật mình hỏi người bên cạnh:
- Tại sao Hoang Chi Tử còn chưa tranh đoạt tỳ văn minh hỗn độn mảnh vỡ? Có người là đối thủ của hắn được sao?
Hoang Hoàng Đế Tử ở bên cạnh lạnh nhạt nói:
- Đúng là có một người, thực lực không kém gì Hoang Chi Tử.
Hoang Hoàng Đế Tử cũng là một nửa bước văn minh cảnh và nghe theo lệnh Hoang Chi Tử.
- Cái gì? Lại có người thực lực không dưới Hoang Chi Tử?
Hoang Thánh Đế Tử biến sắc mặt. Gã luôn cho rằng Hoang Chi Tử ở trong đám người nên là thực lực vô địch, gã có pháp lực nửa bước văn minh cảnh, chiêu thức khủng bố, còn ai có thể là đối thủ của gã chứ?
- Đúng là có một người.
Hoang Hoàng Đế Tử gật đầu nói:
- Người đó chính là...
Nói đến đây gã thấp giọng hơn chút.
- Không ngờ là hắn, hắn cũng đến rồi.
Hoang Thánh Đế Tử giật mình, đúng là không ngờ người đó xuất hiện.
Hoang Hoàng Đế Tử hỏi:
- Phải rồi, sao ngươi tới đây? Không phải ngươi đi tranh đoạt vị hỗn độn văn minh mảnh vỡ ở vị chi hồ bạc ư?
- Đụng phải đám người Pháp Thánh Đế Tử.
Hoang Thánh Đế Tửđơn giản kể lại chuyến đi một lần.
- Cái gì? Lục Nguyên giết Cửu Hoang Truy rồi còn thắng ngươi? Trọng thương ngươi? Hơn hai năm trước hắn chỉ là một thế giới cảnh lục tầng gió thổi liền gục mà thôi.
Hoang Hoàng Đế Tử biến sắc mặt, gã thật sự không ngờ hơn hai năm trước Lục Nguyên bị Hoang Chi Tử giết như tang gia bại khuyển thế mà bây giờđã thắng Hoang Thánh Đế Tử nửa bước văn minh cảnh, thật là chuyện khó tin.