41 Đồng hồ ở nhà kêu tít tắt tít tắt, cây kim ngắn chỉ đúng số sáu còn kim dài vừa đúng số mười hai. Cô vẫn đi qua đi lại trong phòng, hết bứt tóc, gãi đầu, đến nằm lăn ra giường, bật dậy tựa vào cửa sổ.
42 Tuần sau. Cô Lan từ bên nội Nun về, mang cả Boo về, mấy tuần nay không có Boo nhà yên tĩnh nhưng lại buồn hẳn ra. Giờ nó về lại gây chuyện với Thiên Nghi, Nun không biết từ lúc nào đã không hay mách lẻo với mẹ, cô Lan có hỏi thì Nun chỉ nói toàn chuyện tốt.
43 Sau mấy ngày nghỉ, tâm trạng mọi người vui hẳn…"Alô!""Em nhìn thẳng đi!" Tiểu Quỳnh đứng giữa cầu vượt dành cho người đi bộ. Tay cô cầm điện thoại, mắt vẫn kiếm tìm anh.
44 "Cô gái đó từ đâu ra vậy?""Trong truyện tranh. " Gia Minh bình thản trả lời An An, điều này làm tóc cô muốn dựng ngược lên trên. Ngồi ở lớp 12D4B, An An cố tìm cho ra chuyện này, người con gái thua cô về mọi mặt ấy là ai mà dám cướp Hoàng Khang của cô.
45 *****Cô đã từng nghĩ thế, đã từng tự an ủi bản thân đừng ôm giấc mộng với người như Hoàng Khang, ngay cả một đóa hồng anh cũng bỏ rơi được, huống hồ cô chỉ là một cánh hoa bồ công anh nhỏ dại, mau héo dễ tàn.
46 Một buổi chiều khi đang trên đường đạp xe về nhà, tối nay Thiên Nghi phải đi học thêm nên tâm trạng vui hẳn. Đã gần ba ngày không thấy mặt mũi Hoàng Khang nơi đâu, mọi lần anh chủ động đến tìm cô dần như một tập tính học được, cô có thói quen phải bị anh làm phiền.
47 Tối đến…Ngọc Diệp cùng Tiểu Quỳnh cũng đến lầu mười ba khách sạn năm sao Nhất Thống. Không biết An An xui xẻo hay là Tiểu Quỳnh tinh ý, người duy nhất để Tiểu Quỳnh có thể nghi ngờ chỉ có mình An An, thêm chuyện nghe được giữa Hoàng Khang và Gia Minh càng khiến cô khẳng định lại dự đoán của mình.
48 Sáng ngủ thức dậy, một ngày lại phải đối mặt với nhiều rắc rối, xuống dưới nhà thức ăn đã được cô Lan chuẩn bị sẵn. "Cô đi nữa sao?""Ừ. Cô đi hai ngày rồi sẽ về, con nhớ ở nhà lo cho Nun đó.
49 Ngồi trong bệnh viện, tay Hoàng Khang cứ nắm chặt tay Thiên Nghi, nhìn cô nhắm chặt mắt, đầu lại quấn ngang trán một mảnh băng thật to, lòng anh ân hận và không ngừng trách mình, nếu như anh không cứng đầu ra ngoài đó kết thúc cuộc đua hai năm trước, nếu anh nghe cô rời khỏi đó từ sớm, nếu anh bảo vệ cô được, hàng vạn từ nếu hiện lên.
50 Mọi chuyện lại trở về quỹ đạo khi Thiên Nghi lành vết thương và đi học lại. Chuyện của Thiên Nghi coi như tạm ổn, nhưng tình cảm của Hải Băng cùng Nhật Hoàng lại đến hồi trắc trở, khó khăn hơn là lúc bà Phương tìm đến Nhật Hoàng.
51 Lâm An luôn tìm mọi cách chia rẽ mà vẫn không sao tách Hải Băng ra khỏi Nhật Hoàng. Cơn tức ấy biến cô thành một con quỷ dữ có thể gây nguy hiểm cho Hải Băng bất cứ lúc nào.
52 Đừng ai nghĩ tình yêu của Ngọc Diệp và Đại Phong sẽ hạnh phúc duyên mãn, bao giờ bao quanh mối tình của tiên đồng ngọc nữ ấy cũng có sự rình rập của phù thủy.
53 Quan trọng hơn vẫn là. . . "Đi thôi!""Tôi về nhà. . . " "Mới có tám giờ à, bạn hứa về cô Lan mười giờ mới về mà. " Thiên Nghi quay mặt sang hướng khác, miệng lẩm bẩm: "Thật là nhà mình có camara của Hoàng Khang không vậy?" Cô nói nhỏ trong miệng mà Hoàng Khang vẫn có thể nghe, anh phì cười rồi đung đưa tay cô: "Đi nhanh đi, định đứng đây hóng gió đêm sao?""Biết hôm nay là ngày gì không mà dám rủ tôi đi, lễ tình nhân đó, đi mà hẹn hò với người yêu của bạn kìa.
54 Một quyết định làm thay đổi vận mệnh của Thiên Nghi, cô sẽ đọc bức thư của anh. Giữ mãi rồi, cũng nên đọc nó, cũng đến lúc để tìm cho cô và anh một tình yêu mới, cô không dám trốn tránh tình cảm của mình nữa, tình yêu to lớn của Hoàng Khang đã giúp Thiên Nghi có được dũng khí để vứt bỏ giấc mơ ảo của mười tám năm nay mà quay về hiện tại, để có thể yêu anh – Hoàng Khang!Nghi ngốc!Nói thật thì đây là lần đầu tôi viết thư cho người ta đấy, mà nè, sao bạn cứ thích đọc thư tình vậy, thời đại tiến tiến chỉ cần pm một cái có phải thuận tiện hơn không, mắc công tôi phải hao mực tốn giấy.
55 Hoàng Khang ngồi bật dậy, anh nghe tiếng chuông chứ, nhưng lại mệt mỏi lấy chăn chùm kín đầu để khỏi ra tiếp chuyện tên Tuấn Nguyên và Gia Minh lắm lời.
56 "Hải Băng à. . . Nghi từng nói là không lừa Băng nữa. . . nên hôm nay Nghi muốn nói với Băng một chuyện. ""Nghi nói đi!" Hải Băng bỏ Boo ra để lắng nghe Thiên Nghi tâm sự, nhìn gương mặt của cô bạn, cô biết ngay là có chuyện rất quan trọng.
57 ******Nhìn gương mặt chân thành của Hoàng Khang mà Thiên Nghi không thể nào kiềm lòng, cô xót xa, tự trách bản thân đòi hỏi quá nhiều ở anh. Con người có ai mà hoàn thiện được, Hoàng Khang cũng đã vì cô làm rất nhiều thứ, bản thân cô còn muốn gì nữa, không cần, Thiên Nghi không cần Hoàng Khang tốt hơn, giờ cô chỉ muốn anh mãi là Hoàng Khang, là người con trai mang đầy ma lực khiến cô chú ý như lần đầu gặp mặt.
58 Tình hình là hôm nay Nhật Hoàng muốn giúp Hải Băng vui lên nên đã đưa cô đến phòng trà Happiness, sân khấu đầu tiên của đôi tình nhân này. Anh ngồi cùng cô tại một góc bàn, ngắm nhìn mọi người qua lại, âm nhạc với Hải Băng như một liều thuốc bổ, không cần điều gì khác, cô cũng có thể vui tươi.
59 Thiên Nghi quay về lửa trại, ngồi phịch xuống cùng Hải Băng và Tiểu Quỳnh, Lam Linh cũng ngồi cạnh đó. Vừa nhìn thấy Thiên Nghi, Tiểu Quỳnh liền quát lớn, biết ngay là thế này mà, Thiên Nghi đã chuẩn bị xong tâm lí.
60 Nghĩ đến Tiểu Quỳnh, lại không biết nói gì hơn, tình cảm của cô thì cô luôn nỗ lực, còn của người khác thì cô một mực phản đối. Hôm nay lại cố theo bà Lý học hỏi để làm món mì cho Kỳ Dương, anh rất thích ăn mì, qua mấy lần cùng anh đi ăn, cô như đã hiểu rõ.