101 "Chị còn dám nói? Chị hứa thế nào? Dám lừa em sao?""Chị chỉ muốn tốt cho hai người thôi. ""Đưa cô ấy đi đi!""Em không đi!" Từ phía cửa, Thiên Nghi xách theo vali bước vào cùng Tuấn Nguyên và Gia Minh.
102 Lúc Hoàng Khang tỉnh dậy thì đã gần nửa đêm, anh mơ màn mở mắt, Thiên Nghi đang ngồi bên giường dùng khăn bông ấm lau mặt cho anh, dưới ánh đèn ngủ ở đầu giường, trông cô sao mà yếu ớt quá thế, đôi mắt nặng trĩu ưu tư.
103 Khi ông Hoàng nghe em trai mình là Hoàng Khánh báo về tình hình của Hoàng Khang đã tạm ổn, có thể chịu đựng thêm nếu Hoàng Khang thật sự có nghị lực sinh tồn mạnh mẽ.
104 Sau khi về nước, Thiên Nghi đón taxi về nhà mình. Hoàng Khang định đưa cô về nhưng Thiên Nghi từ chối ngay, do đi đường xa nên anh cần nghỉ ngơi nhiều.
105 Rửa bát xong, cô đến tủ y tế lấy ra một hộp thuốc, rót một cốc nước lạnh rồi đặt xuống bàn. "Uống đi Hoàng Khang. ""Gì thế?" Hoàng Khang nhăn mặt khi nhìn viên xanh xanh nhỏ nhỏ trước mặt mình.
106 Thiên Nghi đã xin tạm nghỉ học ở trường đại học, thời gian này cô muốn ở bên anh nhiều hơn. Anh dẫn Thiên Nghi về thăm lại LB, đang ở thời gian hè nên học sinh ít khi vào trường, chỉ còn lại mấy chú bảo vệ thay khuyên trực lại.
107 Trong khi đó, tại ngôi biệt thự của nhà họ Hoàng, Hoàng Khang ngồi ở chiếc ghế gỗ dài trong thư phòng ông Hoàng, anh đưa tay lên nhìn đồng hồ. Cửa vừa mở, Hoàng Khang nhìn ra, người vào không phải bố anh mà là Vũ Bảo Hà.
108 Một buổi sáng sau đó, lúc Hoàng Khang mở mắt ra đã không thấy con gấu nhỏ bên cạnh đâu cả, anh mỉm cười ôm gối cô vào lòng, tận hưởng mùi hương còn sót lại.
109 Điều ước sinh nhật năm mười tám tuổi, anh xin thượng đế để cô yêu anh cả đời, nhưng giờ phút này, thượng đế có nghe lời van xin của anh. Xin hãy để cô ngừng yêu anh đi!Trái tim anh lại nhói lên từng cơn, từng mạch máu nơi đó như muốn vỡ tung.
110 Thứ năm, sau khi Thiên Nghi vừa chợp mắt được một lát thì cô đã tỉnh dậy, nhìn bên cạnh mình không thấy ai, cô vội ngồi bật dậy tìm kiếm xung quanh. Một dáng người cao gầy đang đứng ở ban công, tấm rèm đung đưa qua lại, cô chỉ biết, đó là anh.
111 Thiên Nghi buông Hoàng Khang ra, nhìn anh, cô đưa đôi mắt chỉ còn đau thương, tiếc nuối mà nhìn anh. "Anh bảo em tìm người đàn ông khác. . . Em tìm được sao? Anh tàn nhẫn với em, lạnh lùng xua đuổi em, giờ lại buộc em phải bỏ anh, không để em chờ anh, bắt em yêu người khác.
112 Cô ấy từng hỏi tôi vô số lần. Cô ấy từng muốn tôi cho cô ấy biết điều bí mật đó. Cô ấy hỏi: "Tại sao anh lại yêu em?"Tôi cũng muốn biết vì sao tôi lại yêu cô ấy, tôi cũng nhiều lần hỏi chính bản thân mình vì sao lại yêu người con gái đó.
113 Tiết trời cuối tháng tư không nóng bức, cũng không lạnh giá. Thời gian này, tôi và anh bên nhau từng ngày từng giờ, đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi.
114 Hôm nay, bầu trời trong xanh cùng những tảng mây bồng bềnh, nắng nhẹ lên sau khi sương đã tan. Ngoài kia, con người ta vẫn hoạt động như mọi khi. Họ vẫn đi làm, trẻ con vẫn đi học, cụ già vẫn đi tản bộ…Nhưng có ai thấy một cô gái trong bộ váy trắng đang gào khóc đuổi theo tử thần để đòi lại người mình yêu.
115 Từ khi trở lại bệnh viện, Thiên Nghi không nói thêm câu nào nữa, cứ nằm đó suốt, không khóc lóc cũng chẳng biểu hiện bất kì thái độ nào. Đăng Khôi không dám bước vào phòng bệnh nửa bước, chỉ đứng phía ngoài, đứng lặng rất lâu nhưng rồi quay lưng đi, từ đi chuyển sang chạy, anh không thể nào chịu nổi khi nghĩ mình sẽ nhìn thấy bộ dạng đó của cô.
116 Khi quyết định để HK chết đi, bản thân kẻ làm mẹ như tôi đau lòng hơn ai hết, tôi thích đọc tiểu thuyết, thích đọc HE và cực ghét đọc SE. Nhưng với tác phẩm đầu tay này, không biết vì lí do gì mà tôi lại viết SE.
117 Sau khi tốt nghiệp ở trường Y, Ngọc Diệp thực tập tại một bệnh viện nổi tiếng trong thành phố, không chỉ thế, không biết từ lúc nào cô đã trở thành hoa khôi của bệnh viện, khắp khoa nội khoa ngoại đều biết đến danh cô nữ bác sĩ trẻ tuổi xinh đẹp lại tài giỏi ấy.
118 "Em không thể bên anh được. . . ""Anh. . . . anh. . . ""Cắt. . . . " Người đàn ông bực bội tiến về phía chàng trai đang đứng gãy đầu: "Này. . . cậu diễn kiểu gì thế hả? Đây là lần thứ mấy mà vẫn chưa thuộc lời thoại?""Xin lỗi đạo diễn.
119 Có thể nói trong nhóm Ngũ Long Công Chúa, Tiểu Quỳnh là cô gái tốt số nhất. Nếu so với thời gian sáu năm trước, quả thật sáu năm sau cô có một cuộc sống hoàn toàn mỹ mãn.
120 Quay trở về với công việc của cô gái tên Lam Linh. Cô hiện là nữ giám đốc tài giỏi của một công ty thời trang xuyên quốc gia. Nhưng ẩn sau đó là một sự mềm yếu, một tâm hồn cần sự yêu thương.