1 *****"Bỏ. . . bỏ ra…ra coi!" Nhanh chóng xô anh ra, thoát khỏi sự ức chế lúc đó, hít sâu vào và lấy bình tĩnh. Mắt cô chẳng dám nhìn anh nữa, cúi xuống đất và hiện rõ sự lúng túng.
2 Một chàng học sinh đang cầm một bó hoa hồng nhung thật đẹp đứng trước cô gái, chuyện tỏ tình như thế thường xuyên xảy ra lắm, mới đầu vào trường còn lạ lẫm đi xem, còn bây giờ hai tiếng 'nhàm chán' dễ dàng thốt lên, buồn tủi cho Thiên Nghi nằm trong hội FA.
3 "Á. . . ""Nghi thiên tài, mau đi ngủ đi!" Nun lẩm bẩm nhắc nhở. Nghi Nghi: off nhe. Sau khi đậy laptop, Thiên Nghi quay qua Nun đang ngồi trên giường: "Nghe nói có người tỏ tình với Nun hả?""Tên đó vừa xấu vừa ngu, em không thích, cóc mà đòi theo chân hạc.
4 Ngọc Diệp không bất ngờ gì mấy trước hành động đột ngột này, chỉ mỉm cười nhẹ nhàng và lấy tay ôm ngang lưng Đại Phong như một lời đáp trả. "Anh về nhà sớm rồi lên giường ủ ấm lại thì sẽ hết lạnh à.
5 Hôm nay Tiểu Quỳnh không đi xe nên Thiên Nghi phải chở tiểu thư đanh đá ấy về, lớp cô lại vắng tiết nên đành ra sân thể dục đợi Tiểu Quỳnh. Tay cầm quyển tiểu thuyết dày cộm với tên 'Đi tìm hoàng tử', Thiên Nghi thích cái tên này, nếu có viết tiểu thuyết, cô cũng định đặt cho nó cái tên tương tự như thế "Đi tìm ngựa trắng".
6 Còn Thiên Nghi, về tới nhà đã bay thẳng lên phòng ôm cái máy tính vào lòng, ngồi trên giường vừa để ly sữa bên bàn vừa gặm ổ bánh mì bơ thật ngon… Bùi Ngô Nhật Hoàng, cái tên ấn tượng với Thiên Nghi, đều trước tiên cô làm là điều tra về cậu ấy.
7 Sáng thứ bảy, hôm nay không có kiểm tra môn nào cả, không cần trả bài. Tưởng như đây là ngày bình yên, nhưng Thiên Nghi vừa thức dậy đã phát hiện ngày nguyền rủa của mình là hôm nay, cô không thích những ngày như thế, vô cùng khó chịu.
8 "Này, nhờ bạn đưa tận tay Hồng Ngân. ""Hồng Ngân?" Cô trố mắt ra nhìn người vừa nói câu đó. "Ừm, chứ bạn nghĩ tôi đưa cho bạn sao?" Anh gật đầu và phán câu làm tổn thương lòng tự trọng của hoa sen kia, Hồng Ngân là hoa hồng, Thiên Nghi nghĩ bản thân chỉ là hoa sen lúc nào cũng đầy bùn đất, hôm nay cô càng hiểu rõ điều đó.
9 Tại lớp 11D2A… Nhật Hoàng đứng đối diện với Hải Băng. "Cho Băng nè…""Hoàng đâu có nợ gì tôi đâu?"Tại thấy Băng thích nên tôi tặng cho Băng, lấy đi!" Nhật Hoàng nhìn Hải Băng cười rất hạnh phúc.
10 Âm thanh trong trẻo vang lên trong phòng nhạc khiến Nhật Hoàng phải ngừng lại và bước vào trong, Hải Băng đang ngồi cạnh cây piano, chăm chú theo từng nốt nhạc, Nhật Hoàng nhìn theo cô và cười trông dịu dàng.
11 Hôm nay lớp Thiên Nghi bị giáo viên chủ nhiệm giữ lại đến gần mười một giờ bốn mươi lăm phút, bụng kêu cồn cào. Ra đến nhà xe, nào ngờ phát hiện trên rổ xe mình có một ổ bánh mì bơ sữa, cô còn tưởng mình nhìn nhầm xe, nghi ngờ nhìn xuống cổ xe, rõ ràng là số xe của cô.
12 ***** "Băng thấy Hoàng Khang thích Nghi đó. . . " Thiên Nghi đang ngồi ăn bánh, ôm lap top, nghe Hải Băng nói thế liền bật cười thật lớn, chẳng quan tâm.
13 Chiều nay, Đại Phong lại lái con ngựa sắt đời mới chở Ngọc Diệp đi dạo khắp thành phố. Từ từng con phố nhỏ trong chung cư đến những vùng ngoại ô ngạt ngào hương cỏ dại.
14 Nhật Hoàng ngựa trắng của Thiên Nghi có người yêu rồi, mà người đó không ai xa lạ cả, Hải Băng - người bạn vô cùng thân với cô. Cô tự trách mình sao quá nhút nhát, quá tự ti để rồi mất cơ hội tìm gặp ngựa trắng của đời mình.
15 Trong bệnh viện, Lam Linh vẫn đem cơm điều độ vào chăm sóc Đăng Khôi. Anh nhìn bóng dáng cô bận rộn dọn thức ăn ra bàn nên thở dài. "Linh nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng lo cho tôi nữa.
16 "Định ăn cắp cái áo của tôi luôn sao?""Ừ, tôi muốn giữ nó nên chưa muốn trả. ""Vậy lấy luôn đi, cho bạn đó. ""Bạn tưởng tôi nói thật sao, cái áo dơ bẩn của bạn ai thèm lấy.
17 "Nghi!" Thiên Nghi đang loay hoay tìm bóp viết, thì Đăng Khôi gọi tên, cô vô cùng bất ngờ nhìn Đăng Khôi: "Sao Khôi vào đây được?""Đến trả đồ cho Lam Linh, đi ra đây thì thấy Nghi.
18 Ngày từng ngày trôi qua, Thiên Nghi vẫn ước ao tìm thấy ngựa trắng mới, để cố bỏ hình bóng ngựa trắng hoàn hảo Nhật Hoàng. Nhật Hoàng là hot boy đệ nhất ban A, Hải Băng làm bạn gái cậu ấy nên đang nỗ lực rất nhiều.
19 "Hải Băng!" Hải Băng đang thẩn thờ bên hành lang thì Nhật Hoàng đánh thức tâm hồn đang lạc theo cơn gió. "Sao Hoàng xuống đây giờ này?""Tại nhớ Băng nên ghé qua đây coi Băng có nhớ tôi không?""Vậy Hoàng thấy tôi có nhớ Hoàng không?""Nhớ tôi tới thẩn thờ luôn mà.
20 Thế giới muôn màu muôn vẻ, ngàn vạn mặt trái mà dù đến khi chấm dứt sự sống thì ta vẫn không hiểu hết. Giống như Thiên Nghi chỉ biết nhìn nhận một mặt rồi vội vàng đưa ra kết luận, một quyết định sai lầm.