101
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Đêm khuya, Ban chỉ huy mặt trận rất an tĩnh, phần lớn phòng đều đã tắt đèn.
Ký túc xá quan tư lệnh vang lên vài tiếng ho nhẹ, sau đó thì có một ngọn đèn nhu hòa chợt sáng lên.
102
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Hành động càn quét lần này, chiến hỏa cực lớn, mạnh mẽ san bằng sạch toàn bộ những khu vực có phần tử khủng bố.
103
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Tuyết dần dần nổi lên, trên đường tắc xe, Lăng Tử Hàn phải ngừng xe tới mấy tiếng đồng hồ, mới có thể từng chút từng chút một mà đến được trước cửa bộ tư lệnh bộ đội đặc chủng.
104
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Đêm khuya, tuyết càng lúc rơi càng lớn, dần dần không hề hòa tan, mặt đất, nóc nhà, trên cây đều xuất hiện từng mảng tuyết trắng đọng lại.
105
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Liệt sĩ hy sinh thì phải truy điệu, anh hùng còn sống thì cần được ca ngợi, sau khi Lâm Tĩnh trở về không bao lâu, quân đội liền tổ chức một cuộc họp long trọng để khen ngợi.
106
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Sau khi buổi tiệc bắt đầu, các lãnh đạo liên quan đến lên đài phát biểu, sau đó mọi người bắt đầu hân hoan mà cụng ly.
107
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Môi của Lâm Tĩnh góc cạnh rõ ràng, cực kỳ gợi cảm mê người, Lôi Hồng Phi đã mơ tưởng từ lâu rồi.
108
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Lúc tan tầm, Vệ Thiên Vũ từ văn phòng đi ra, lên lầu đến văn phòng của Lăng Tử Hàn đón cậu.
109
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Lôi Hồng Phi gọi điện thoại cho Lâm Tĩnh đang tăng ca, quan tâm hỏi han.
Lăng Tử Hàn thấy tâm tư y đã bay tới bộ tư lệnh, nên đứng dậy vào nhà bếp.
110
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Lúc Lâm Tĩnh về đến nhà thì cũng đã sắp nửa đêm.
Trong nhà Lôi Hồng Phi vẫn đang sáng đèn, hiển nhiên còn chưa ngủ, đang chờ Lâm Tĩnh trở lại.
111
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Nhà của Phương Thành cùng cha anh nằm ở trong viện, nơi này ở gần Nhị Hoàn, từ bên ngoài nhìn không nổi bật, cũng không có tên, chỉ có một biển số nhà, cửa chính bình thường đều đóng, bên tường có chút vết tích loang lổ vươn đầy tán cây dong, chi phồn diệp mậu, con đường cũng không rộng, bình thường trên đường ngay cả một người đi đường cũng không thấy, rất an tĩnh.
112
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Lâm Tĩnh nhìn mỹ cảnh như thi như họa bên ngoài, tưởng tượng nếu như trong bộ tư lệnh lại có một hoa viên nhỏ như thế, nhất thời chẳng biết nó sẽ trông như thế nào, nên thực sự cầu thị mà nói: “Cái này chỉ thích hợp ở chỗ anh thôi, tôi nghĩ nếu chỗ tôi cũng làm thành như thế, hình như không ổn cho lắm.
113
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Khi Lôi Hồng Phi trở về thì cũng đã quá nửa đêm. Thượng cấp của y thông báo họp, toàn là chuyện quan trọng, thuộc về cấp bách, cho nên y phải ở lại văn phòng làm việc tới khuya.
114
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Mấy câu mà Lâm Tĩnh nói với Lôi Hồng Phi cũng không phải chỉ là thoái thác, rất nhanh hắn phải rời khỏi Bắc Kinh, đi khắp toàn quốc, thị sát bộ đội đặc chủng.
115
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
“Đó là lần cuối cùng tôi có thể nhìn thấy một Tử Hàn khỏe mạnh. ” Lôi Hồng Phi vẻ mặt cay đắng.
116
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Lâm Tĩnh quay đầu vừa nhìn, kinh ngạc nói: “Phương bộ trưởng, sao anh lại ở đây?”
Đứng trước mặt hắn chính là Phương Thành đang mặc đồ thường, anh không giống Lâm Tĩnh cùng Lôi Hồng Phi, bản thân mang sức chiến đấu cường đại, nên bên mình mang theo tới 4 người bảo vệ, chỉ là giả dạng bên ngoài là một đám bạn đi ra ngoài giải trí, lần lượt đứng ở 4 phía phía sau Phương Thành, bảo vệ anh vô cùng nghiêm mật.
117
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Căn cứ tình báo mà Lăng Tử Hàn truyền tới, thì tên hacker biệt hiệu “Blaze” này là một người đàn ông trung niên, nhìn qua tao nhã, mắt tràn đầy trí tuệ, tuy rằng một mực bị đuổi bắt, nhưng nét mặt luôn trầm ổn trấn định.
118
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Sắp tới nguyên đán, cũng chính là thời điểm rét đậm nhất, trận bão tuyết trải khắp cao nguyên Mông Cổ này không hề ngừng lại, trái lại càng lúc càng có xu thế nghiêm trọng.
119
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Dùng tốc độ chẳng khác gì rùa bò mà đi, nhưng Lôi Hồng Phi tuyệt không gấp, trái lại trong lòng rất vui mừng.
120
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Tốc độ máy ủi đất không cao, đẩy tuyết trên một quãng đường ngắn thôi, đã đem một khối tuyết khổng lồ đẩy qua hai bên đường, vì vậy xe việt dã ở phía sau chính là đi 1 quãng dừng 1 quãng.